Ngày một tháng mười hai, thời gian Tiêu Vũ Lạc trúng độc là mười bảy ngày, đêm đó giờ tý, Thanh Trữ Vương dẫn binh vây quanh Hoàng cung, mở ra hoàng môn, tiến quân thần tốc.
Lê Phi Kì đang ở Ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, đột nhiên cửa bị đẩy mạnh ra, y cũng không ngẩng đầu lên nói: “Tiểu Bảo, không phải đã nói với ngươi, đêm nay Trẫm phải trắng đêm phê tấu chương sao! Gõ cửa như vậy, thật sự là càng ngày càng không quy củ.”
“Hoàng, Hoàng thượng ~~~”Tiểu Bảo khóc âm truyền đến.
“Đại hoàng huynh?” Lê Phi Kì ngẩng đầu, nhìn thấy Lê Phi Tuyệt dùng đao uy hiếp Tiểu Bảo, phía sau có một đại đội đi theo, “Đại hoàng huynh đã trễ thế này tìm đến hoàng đệ có chuyện gì quan trọng không ?”
“Ha ha ha, ngươi thật giả bộ, Lê Phi Kì, hôm nay chính là ngày chết của ngươi, ngoan ngoãn đem ngôi vị Hoàng đế tặng cho ta, có lẽ ta còn lòng từ bi lưu cái mạng chó của ngươi, bằng không cũng đừng trách ta không niệm tình huynh đệ!”
“Đại hoàng huynh, ta thấy ngươi đừng làm như vậy tốt hơn. Hiện tại ngươi trở về, về sau an an phận phân làm Thanh Trữ Vương của ngươi, ta coi như chuyện gì cũng chưa phát sinh.”
“Hừ, ngươi chết đến nơi còn ngang ngạnh, lên cho ta!”Lê Phi Tuyệt vẫy tay một cái, người phía sau hắn đồng loạt nhảy lên.
“Đại hoàng huynh, ta đã cho ngươi cơ hội, là chính ngươi không cần!”Lê Phi Kì đứng lên, vỗ bàn, “Tề Hiên, bắt phản tặc Lê Phi Tuyệt!”
Đột nhiên, đại lượng cấm vệ quân trào ra, vây quanh bên ngoài Ngự thư phòng, đám người Lê Phi Tuyệt không bao lâu liền toàn bộ bị chế ngự, Tề Hiên lôi Lê Phi Tuyệt đến trước mặt Lê Phi Kì.
“Ngươi, các ngươi!”Lê Phi Tuyệt kinh ngạc, không cam lòng bị Tề Hiên bắt quỳ gối, “Đây là có chuyện gì, Tề Hiên không phải đi Thiên Sơn sao? Vì sao lại ở đây!”
“Đúng vậy, hắn vốn bị ta phái đi Thiên Sơn, nhưng mà ~~~”Lê Phi Kì chưa nói xong đã bị một thanh âm đánh gãy.
“Nhưng mà trên tay tiểu vương vừa vặn có một đóa Thiên Sơn Tuyết Liên, “Gia Luật Văn Tu nhàn nhã từ Ngự thư phòng Thiên điện bước ra, “Cho nên liền ~~~” Hắn cũng chưa nói xong đã bị người khác đánh gãy.
“Cho nên sẽ không cần đi Thiên Sơn !”Nhan Tuấn cũng từ Thiên điện đi ra.
“Uy, ngươi cướp phần diễn của ta!” Gia Luật Văn Tu hầm hừ trừng Nhan Tuấn.
“Giúp ngươi tiết kiệm sức lực không tốt sao? !”Nhan Tuấn nhíu mi.
“Hừ, ta nhớ kỹ ngươi, Nhan Tuấn!”Gia Luật Văn Tu phát điên, “Ta còn không quên chính ngươi làm muội muội ta thương tâm, thiếu chút nữa thì tự sát !”
“Nàng không chết mà? ! Hơn nữa bây giờ còn trở về lập gia đình !”Nhan Tuấn không nhìn Gia Luật Văn Tu đang phát điên.
“Ngươi!” Lúc Gia Luật Văn Tu vừa định tiến lên cùng Nhan Tuấn liều mạng, Lê Phi Tuyệt rống to.
“Gia Luật Văn Tu! Ngươi dám phản bội ta!”Lê Phi Tuyệt hai mắt sung huyết.
“Không có a, lúc trước ta cùng ngươi kết minh chỉ vì mỹ nhân thôi, hiện tại ta thay đổi mục tiêu, “Gia Luật Văn Tu gật đầu, “Tuy rằng mỹ nhân không tồi, nhưng Dật nhi càng phù hợp khẩu vị của ta a!”
Lê Phi Kì nghe Gia Luật Văn Tu nói xong thì khóe mắt run rẩy, y thật muốn một chưởng bổ đôi tên này.
“Vậy vì sao ngươi vẫn đáp ứng xuất binh? Ngươi đùa giỡn ta? !”
“Vì ta đáp ứng Hoàng thượng giúp y bắt Tần Mộ, cho nên mới kêu phụ hoàng xuất binh, ha hả, điều kiện đương nhiên chính là Dật nhi gả cho ta ~~”Gia Luật Văn Tu đắc ý dào dạt, cùng lúc đó, tại chỗ khác Lê Phi Dật đang ngủ đột nhiên rùng mình.
“Ha ha ha, ha ha ha, hết thảy đều là kế hoạch của các ngươi, ta đây tính cái gì? Ta tính cái gì?”Lê Phi Tuyệt bắt đầu điên cuồng.
“Đại hoàng huynh, ta đã cho ngươi cơ hội, là chính ngươi khư khư cố chấp.” Lê Phi Kì kỳ thật cũng không muốn nhìn Lê Phi Tuyệt như thế, nếu có thể, y không muốn tuyệt tình như vậy, “Tề Hiên, giải hoàng huynh vào thiên lao.”
“Chậm đã, các ngươi cho rằng ta chỉ có chút binh lực? Nói cho các ngươi, hiện tại cả Hoàng cung đã bị quân đội của ta vây quanh, các ngươi một người cũng đừng mong trốn thoát!”Lê Phi Tuyệt giãy dụa.
” Quân đội của ngươi đã bỏ chạy, hoàng huynh, ngươi nghĩ rằng vì sao ta không sợ hãi hành động hôm nay của ngươi? Ngươi cho vì sao Tề Hiên lại xuất hiện đúng lúc như vậy?”
“Vì cái gì?”Lê Phi Tuyệt buông tha giãy dụa, gã thủy chung không rõ chính là điểm này, vì cái gì hắn giống như chờ gã đến?