- chuyện năm đó chắc con chưa quên đâu nhỉ , nếu không có lão bà
này chắc con sẽ không được làm dâu nhà ta cũng chẳng có gia
đình hạnh phúc như thế này đâu .
- ơ mẹ , sao mẹ lại nhắc chuyện này. - mẹ nó giật mình khi nghe Nguyễn Phu nhân nhắc lại chuyện năm xưa .
- bĩnh tĩnh , bà lão ta đây chẳng làm cô đâu . Chỉ là ta vừa
nghe được tin về người đàn bà kia . Ta không biết nếu như cô ta
đến tìm Kim Bình thì chuyện sẽ như thế nào .
- đây là tự cô trút lấy , cô không
tìm cách mà giải quyết đi khóc lóc cái gì . Tốt nhất cô âm
thầm trở về Việt Nam tìm kiếm người đàn bà đó trước rồi tôi
sẽ tính tiếp .
- mẹ mẹ lại muốn giam cầm cô ấy sao ,
tội lỗi của chúng ta đã quá nhiều rồi mẹ dừng lại cho người
đàn bà ấy một con đường sống đi .
- dừng lại , vậy
bây giờ cô tới trước mặt Kim Bình và nói với nó là chính cô
năm đó hại Thanh Hoa đi . là mọi chuyện sẽ ổn thỏa cả thôi ha
ha ha . Cô lương thiện rồi ai sẽ lương thiện với cô .
- mẹ à , không được đâu . Sai lầm không thể chồng chất lên sai lầm .
- cô nhìn lại đi , chẳng phải năm đó cô đã rất tử tế với người đàn bà đó sao , rồi cô ta như thế nào với cô thay vì biết ơn
chẳng phải cô ta nhiều lần hãm hại cô khiến cô và Kim Binh suýt nửa thì hủy hôn . Cô ta đã ra tay như thế nào với cô có xem cô
là chị em không .
nhìn thái độ trên mặt con
dâu Nguyễn phu nhân như đã đi đúng hướng , giờ chỉ cần tiếp tục theo hướng đã suy tính thì chính mẹ nó sẽ giúp bà ta dẹp bỏ được những vật cản đường .
- còn nữa , cô ta không
chỉ dừng lại ở việc quyến rũ chồng của con Phụng Lai à , mà
cô ta còn sinh ra cho Kim Bình một đứa con nữa . Ả ta chỉ là kẻ lừa dối là lừa dối.
- đứa...con...đứa...con mẹ mẹ
chuyện này là mẹ đặt ra phải không .- nhưng một con dao đâm
thẳng vào trái tim mẹ nó , đầu mẹ nó giờ đây choáng váng hơi
thở khó nhọc , nước mắt rơi rớt xuống khuôn mặt .
Người phụ nữ ấy không những quyến rũ chồng mình còn lại có cả con riêng với chồng mình vậy mà mười mấy năm nay bà không hề hay
biết , tất cả là lừa dối thôi sao , tay ôm ngực bà khóc lên
nức nở trông rất đau lòng .
- con dâu à , con đừng đau
lòng khi biết được xử việc ta đã nhanh chóng giải quyết hộ con ngay cả Kim Bình củng không biết sự tồn tại của nó trên đời
này . - Nguyễn phu nhân dịu dàng an ủi con dâu .
- con nghĩ người đàn bà ấy sẽ tha cho gia đình con sao ? - Nguyễn phu nhân vừa nói vừa dò xét thái độ của mẹ nó . - có thể
con không tin ta nhưng con có thể trơ mắt nhìn con gái của người
đàn bà kia hại con gái của con sao ?
- hại? Minh Anh sao? sao có thể được .
- con gọi điện thoại hỏi con bé thử có phải có một đứa đang ở cùng nó tên Uyển Nhi hay không ? .
trong lúc còn rất nhiều chuyện chưa rỏ thì có tiếng gọi lớn của
ba nó vang lên . Mẹ nó vội vàng lau nước mắt chỉnh chu tóc tai
lấy lại bình tĩnh đáp lời " vâng , em xuống ngay " . mẹ nó
đứng dậy cuối nhẹ chào rồi xin phép ra ngoài .
- cách duy nhất ta đã nói con rồi , còn quyết định như thế nào tùy
thuộc vào con . Sắp đến ta và Kim Bình sẽ sang Anh kí hợp đồng , thời gian đủ để con trở về Việt Nam thực hiện kế hoạch ,
có gì ta sẽ giúp đở .
“ mẹ à , con đang ở Việt Nam còn mẹ đang ở Úc đấy ạ”
“ à mà quen bén mất , vậy con mau chóng về nhà phụ giúp cơm tối đi .”
“ dạ , vậy con cúp mấy nha mẹ”
Giọng nói mẹ nó có chút ấp úng .
“ Minh Anh , có phải con có người bạn tên Uyển Nhi”
Khi nghe câu hỏi nó hơi giật mình về chuyện này một chẳng , chẳng lẻ mẹ nó không biết Uyển Nhi là ai ?? vậy thật ra mẹ và ba
có biết đến sự tồn tại chỉ ấy hay không .Nguyên một dấu hỏi
to đùng đang hiện lên trên đầu nó .
“ Minh Anh , Minh Anh” – mẹ nó gọi qua điện thoại
“ à à , con đây . À chị ấy là đàn chị hơn con một lớp . Quen biết trong trường thôi ạ” – nó trã lời quoa loa .
-Con nhỏ kia cô có đi không thì leo lên . – hắn tỏ ra khó chịu thúc giục nó .
Nó đảo mắt nhìn qua nhìn lại khó xử đang không biết làm như thế
nào , giờ mà đi với Đăng Khôi thì Thế Hiển sẽ nghỉ nó coi hắn không ra gì , đi với hắn Đăng Khôi sẽ bảo nó trọng hơn anh ,
thêm cặp mắt nhìn nó như muốn ăn tươi nuối sống của hắn nửa
nó đứng im lìm mà nhìn và nhìn .
-Hoàng Long , bảo anh đến chở em về đưa em tới một nơi đúng 6 giờ có mặt .
Không thì em chết chắc – Đăng Khôi lên tiếng nói một lều .
-Nói! Cô lại tính làm trò gì. – hớp một ngụm trà , ánh mắt liếc sang người phụ nữ kia .
-Con , con đã có cốt nhục của Kim Bình . – người phụ nữ lấy hết can đảm nói rỏ từng chữ .
Từng câu , từng chữ đều phát ra rõ mồng một , mẹ anh và Nguyễn phu nhân ai nấy đều mở to mắt rất ngạc nhiên .
-Hồ đồ. * xoảng* - Nguyễn Phu Nhân ném mạnh ly trà xuống sàn .- Cô
tưởng tôi tin sao , cô nói cái thứ nghiệt chủng đó là của con
tôi thì chính là của nó sao?
-Đó là sự thật , Kim Bình yêu con tại sao phu nhân lại chia cắt chúng con cơ chứ .
-Yêu cô , nó yêu cô khi nào chẳng phải là năm lần bảy lượt cô cố
tình tìm đến nó , nhằm thay đổi vị trí với vợ sắp cưới của
nó hay sao .
-Là Phụng Lai tranh dành với tôi ,
vốn dĩ cô ta chỉ là người đến sau . Cô ta không hề có tư cách
ở bên anh ấy . Còn nữa phu nhân đừng quên chuyện của chủ tịch…
-Câm mồm! – Nguyễn Phu Nhân giận dữ hét lên , tay đập mạnh xuống bàn thành tiếng .
-Thanh Hoa , cậu thật quá đáng sao cậu lại nói Phụng Lai như thế . – Mẹ anh lúc đó cũng không thể nào kìm nén trước những lời
nói của người phụ nữ đó có chút bực tức quát lên.
-Thanh Lam , chuyện này ta cứ để ta giải quyết . Con cứ về trước đi …
Mẹ anh cũng hiểu ý liền cúi đầu chào rồi khuất sau cánh cửa …
-Lúc đấy , mẹ chồng cậu nói vậy nên mình cũng đành ra về . Vài
hôm sau thì mẹ chồng có gọi cho mình nói chuyện .
-Hứa với bà ấy đừng nói chuyện này cho cả cậu và anh Bình biết . Tớ cũng nghĩ vì hạnh phúc của gia đình cậu nên không nói thì tốt hơn . còn lại mọi chuyện như thế nào có lẽ chỉ mình mẹ
chồng cậu biết mà thôi .
-À! Khoảng một năm sau thì mình có nghe cô ấy bị tai nạn . Nhưng
đó cũng chỉ là tin đồn còn thực hư như thế nào thì mình không nắm rõ .