Nó dìu anh vào nhà , cũng không lạ lẫm gì khi thấy Win đồng thời cũng có chút gì đó khiến bản thân nó thấy vui mừng .
Đúng rồi đây là lần đầu nó gặp đứa em trai ruột của mình ,
tính ôm nó một cái như người thân trùng phùng với nhau nào ngờ Win lại cho nó một câu chào hỏi xanh rờn .
-Minh Anh , chị làm đứa em trai này thất vọng quá .
Nó đứng như chết trân , “ THẤT VỌNG” hỡi thần linh ơi có tin được
hay không ( tg : như kiểu phim cô dâu 1800 tuổi :v ) , câu đầu tiên
mà đứa em trai yêu quí chào hỏi nó là như thế cơ chứ .
-Không sao đâu Minh Anh , biết chấp nhận sự thật là một tính tốt . –
anh vỗ nhẹ nhàng lên vai nó hai cái rồi đi đến chổ Win .
Hai người ôm nhau như người thân , thật ra là còn thân mật hơn cả
nó . Gì đây loạn hết rồi sao , chả biết nó là em ai nửa .
Nhưng rõ ràng cái mặt này là thằng em của nó mà , chính xác là
vậy mà . Nó tức sôi gang lên , chạy đến cốc lên đầu Win một
cái cho dù nó lùn hơn nhưng vẫn nằm trong tầm kiểm soát .
-Au ! What are you doing ? Crazy hur ? ! – Win rít lên .
-Này thì crazy ! – nó cố nhướng đánh thêm vài cái nhưng Win đã lẹ chạy ra sau lưng anh mà nấp .
-Cậu ấy đùa thôi , em không cần phải thừa nhận bản thân mình như vậy . – anh trêu chọc nó .
-Anh ! – nó như nghẹn lại , đúng rồi ai nó cũng có thể như một con sư tử nhưng anh thì nó lại không dám hó hé .
-Hoàng Long , anh không sao chứ . – Uyển Nhi lo lắng , ánh mắt ân cần hỏi thăm .
-Anh không sao , em đừng lo lắng . – anh cười mĩm , nhưng đôi phần đang khó xử .
Một người luôn để chữ trách nhiệm lên hàng đầu như anh , suốt mấy ngày qua bên nó anh quên mất bên cạnh còn có một người . Người đó quan trọng không kém và luôn khiến anh phải nặng đầu , mắt
Uyển Nhi rưng rưng khi thấy tay nó vẫn đang xen vào tay anh rất
chặt .
Anh không nới lỏng , cũng không buông
nhưng lại rất khó xử , chẳng biết lúc đó ai xuôi khiến như thế nào nó lại đưa ra một đề nghị khiến anh phải ngỡ ngàng .
-Uyển Nhi , em nói chuyện với chị được không .
Uyển Nhi thụt lùi về sau hai bước cố tỏ ra sợ sệt lo lắng hai tay
cuộn tròn lại với nhau nhìn Hoàng Long như đang cầu cứu .
-Không sao , chắc có chuyện quan trọng em ấy cần nói với em .
Nó lạnh lùng bước đi ra trước , Uyển Nhi cười nhẹ rồi cũng đi
theo sau . Toàn bộ đều là giả tạo đập vào mắt Zen , đúng là
chị ta biết cách diễn và diễn rất đạt . Chỉ những ai hiểu rõ tâm can chị ta thì mới phát hiện ra được , Zen đứng mà như sôi
cả gan lên nhưng không làm gì được .
Thấy thái
độ Zen như vậy bỗng dưng trong đầu Win lại bật ra một ý tưởng
gì đó chạy lại kéo Zen đi mất hút chỉ để lại một câu .
-Em với Zen đi mua đồ một chút . – Zen cũng chới với chạy theo chứ không biết là đi đâu .
Win dẫn Zen theo đi một vòng gần khu biệt thự nhưng xem ra chẳng có gì , như thấy nãn định bụng quay về kèm theo những lời la lối ôm xồm của Zen . Nhưng vô tình đi ngang qua một bờ hồ gần đó ,
cậu liền kéo Zen lùi lại đứng nấp sau một một hàng rào bằng
cây cảnh có thể nghe thấy được cuộc trò chuyện .
-Chị Minh Anh ! @@
-Suỵt ! Silent … – Win đưa tay che miệng Zen .
Zen cũng hiểu ý mà gật nhẹ làm theo , cả hai ngồi thỏm xuống quan sát cuộc nói chuyện ở cách đó không xa .
-Minh Anh , em có chuyện gì muốn nói với chị sao .
-Không cần khách khí đâu .
-Ý em là sao chị không hiểu .
-Chị có thể sống thật khi đứng trước mặt tôi mà , diễn như vậy không mệt mỏi sao Uyển Nhi ?
Uyển Nhi hơi run người khi bị nó bắt được mạch , nhưng nét sắc sảo
lãnh đạm kia vẫn hiện hữu trên khuôn mặt , cô nhếch môi nhẹ đáp lại :
-Cứ tưởng đứa em gái này ngu ngốc lắm chứ , xem ra cũng có tí tài .
Win với Zen trố mắt nhìn nhau “ gì chứ , EM GÁI á” Zen thì thầm nhìn Win . “ Suỵt im lặng nghe tiếp đi” .
-Người ngu ngốc là chị mới đúng .
-Mày nói gì – Uyển Nhi rít lên .
-Không phải sao , chị ở đâu khi anh ấy rất cần chị ? Dành hết yêu
thương cho chị nhưng nhận lại chỉ là sự tổn thương và đơn độc
... Anh vẫn cứ ngỡ việc chị trở lại là vì mình , nhưng không … mục đích nơi chị là ở tôi ! – nó nhẹ nhàng buông ra từng chữ .
-Biến mất là do mẹ mày , tất cả là do bà ta . Khi tao làm tổn
thương Hoàng Long cũng chính làm tổn thương chính tao . Tao quay
về là vì Hoàng Long , vì vĩnh viễn chỉ có tao mới là người
anh ấy yêu.. còn MÀY chỉ là kẻ thay thế . – Uyển Nhi bóp mạnh
cổ nó .
-Nếu mẹ của mày không phá vỡ hạnh phúc của mẹ tao thì có liệu
tao trở thành một đứa trẻ không cha , thiếu tình thương như bây
giờ ? Rồi để bà nằm suốt 15 năm trời vẫn chưa tỉnh dậy … là
do mẹ con mày – khóe mắt Uyển Nhi trở nên cay xòe , toàn cô
nhưng bủn rủn hơi run .
-Vậy chị là kẻ chỉ
biết sống trong thù hằn , như thế chị càng không có tư cách để bên cạnh Hoàng Long , nghe cho rõ đây từ nay tôi sẽ không nhường
nhịn chị nửa .
-Được vậy chị em ta đấu với nhau một trận coi sao ? – Uyển Nhi khinh khỉnh nhếch môi .
Win và Zen ngồi đó đều được một phen kinh ngạc trước những lời
nói đầy sắc bén của nó , cậu cười nhẹ khi nhìn thấy thái độ quyết tâm làm việc gì đó của chị mình .
Cùng lúc đó Hoàng Long với Quốc Huy cũng vừa đi đến bờ hồ , như
chợp lấy thời cơ Uyển Nhi nhanh chóng đặt tay nó lên vai cô rồi
kéo ra sát bờ hồ , cười khẩy một cách nham hiễm rồi ngả
xuống hồ nước .
Ai nấy đều cuối đầu cung
kính chào mà hắn không thèm liếc mắt nhìn lấy một lần . Con
số 25 sáng lên , không một phép lịch sự hắn đẩy cửa thành
tiếng lớn bước vào . Cha hắn nhăn mặt khó chịu .
-Các ông ra ngoài hết ! – hắn gằng giọng quát lên .
Đám người tai to mặt lớn đáng tuổi cha tuổi chú hắn nhưng khi nghe
giọng nói đấy ai nấy đều tím cả mặt thu xếp hồ sơ lần lượt
ra khỏi văn phòng Chủ tịch .
-Mày ! Làm cái
gì vậy , chuyện mày tự ý rút cổ phần ra khỏi tập đoàn họ
Phan tao chưa tìm mày xử lí giờ mày lại đến đây phá cuộc họp
quan trọng này .
-Tôi đến đây cũng vì chuyện đó , ông đừng có hợp tác bất kì hợp đồng nào với bên đó nửa .
-Nếu không thì sao , mày có biết bên Phan thị sẽ là bàn đạp giúp tập đoàn chúng ta không ?
-Còn giả vờ không hiểu sao ? Tại sao cậu lại làm như thế với Ngọc Quỳnh .
-Mình , mình có làm gì cậu ấy đâu .
-Cậu ! Cậu làm gì thì tự biết . Chị em với nhau bao nhiêu năm cậu
đối xử với nhau còn thua người dưng nước lã như vậy sao , năm
đó mình không tin nhưng giờ thì mình tin rồi .