- Tinh thuyền vừa rồi vì sao bị hao tổn, người nào đã lên đường rời đi?

Lâm Nhất không chút nghĩ ngợi đáp:

- Một vị đạo hữu của Huệ Thiên dọc đường chỗ này bị yêu nhân gây thương tích, đã có chuyện đi trước một bước. Chúng ta vì thế dừng lại một lát, vừa gặp vị tiền bối này dắt chúng chạy đến...

Lời nói ung dung, hắn lại thuận miệng hỏi:

- Chư vị có thể nói là cao nhân tiền bối đến từ Thiên Khôi Tiên vực đúng không...?

Khí cơ bức bách bốn phía đang chậm rãi tiêu tán, lại không có người lên tiếng trả lời.

Ánh mắt của Lâm Nhất nhoáng lên một cái, âm thầm bĩu môi.

Tư Không Nghiệp không ngờ đáp lại bằng nụ cười khinh thường, phất tay áo nghênh ngang mà đi, cũng không quay đầu lại xa xa đánh mất câu nói tiếp theo:

- Bọn ngươi hay là yên ổn ở trong giới mới được, cần gì phải thu thập náo nhiệt gì đó... Đám đệ tử của Tư Không gia, lên đường!

Theo sau một tiếng đã phân phó, trong khoảnh khắc đó, gần trăm tu sĩ toàn bộ quay trở về tinh thuyền của từng người, lập tức hóa thành ba đạo quang mang chạy thẳng tới phương xa...

Không cần suy nghĩ nhiều, hẳn là các cao nhân của Thiên Khôi Tiên vực vào thời điểm đi tới con đường này của Tử Vi tiên cảnh, trái lại rơi vào một cuộc sợ bóng sợ gió! Đám người Dư Hằng Tử cuối cùng yên lòng, cũng từng người may mắn không dứt...

- Vừa rồi thật đúng là dọa người...



- Vận may hãy còn tốt! Bằng không ngày hôm nay khó tránh khỏi tai kiếp...

- Phong phạm của cao nhân tiền bối khiến lớp người chúng ta ngước nhìn lại...

- Những người kia chính là cao nhân của giới ngoại sao? Hãy còn không bằng khí độ của Lâm đạo hữu...

- Giới ngoại căn bản xem thường trong giới, bởi vậy có thể thấy rõ ràng. Lớp người chúng ta phải tự cường...

- Ai! Đây chẳng qua là Thiếu chủ nhân của Tư Không gia! Gia chủ của hắn chính là Tư Không Thượng, căn bản chưa lộ diện...

- ...

Sau khi sáu vị Hợp Thể tu sĩ cảm khái mấy câu, từng vị xoay người quay trở về tinh thuyền. Bất kể ra sao, vẫn phải tiếp tục gấp rút lên đường. Hành trình tiên cảnh liên quan con đường lên trời duy nhất, há có thể dễ dàng từ bỏ!

- Lâm lão đệ! Trì hoãn đã lâu, chúng ta cũng nên động thân...

Lâm Nhất như cũ ung dung ngắm nhìn ba đạo lưu tinh đi xa kia, trong hai mắt quang mang chớp động. Hắn nghe tiếng gọi của Dư Hằng Tử, bấy giờ mới đi cùng mọi người về trong tinh thuyền, vẫn mặt trầm như nước.

Theo những gì đã biết trước đây, lấy cái mạnh của La Thanh Tử ở Thiên La Tiên vực, dĩ nhiên là nhân vật số một số hai của giới ngoại. Mà chỗ của La gia họ cũng bất quá có năm, ba vị cao thủ của Phạm Thiên mà thôi! Nhưng mà ngày hôm nay tận mắt nhìn thấy hết thảy, khiến cho người ta không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh!

Vẻn vẹn một tên Tư Không gia của Thiên Khôi, liền có gần 20 vị Phạm Thiên cao thủ! Nếu theo cách nói của Thành Nguyên Tử, gia chủ Tư Không Thượng căn bản chưa lộ diện, liền đã có thanh thế thật lớn như thế. Thử hỏi, La gia, Lôi gia, cho tới những giới ngoại Tiên vực khác, lẽ nào là kẻ thuộc dạng hiền lành?

Giới ngoại nếu như sâu không lường được, Cửu Mục tiên vực cường đại lại không thể nào tưởng tượng!



Tinh thuyền tiếp tục tiến lên, Lâm Nhất ngồi nghiêm trong đó, hãy còn suy nghĩ băn khoăn...

..

Sau mười ngày, một chút tinh vân dạng bông phía cuối tinh không ấy dần dần rõ ràng rất nhiều. Nhìn xa xa, đó giống như là một áng mây màu trong bóng đêm thất lạc, trong vẻ xinh đẹp khác thường, chỉ dẫn phương hướng quang minh; vừa tựa như một chút pháo hoa sắp biến mất ở chân trời, khiến cho người ta nghĩ xa xa và mong đợi bất tận.

Trong tinh thuyền, Lâm Nhất vẫn là bộ dáng nhắm mắt tĩnh tọa, in trên tay bên trong ống tay áo lại xuất hiện thêm một cái ngọc giản.

Cái ngọc giản này là Tống Huyền Tử lưu lại, chính là địa đồ tóm tắt của Tử Vi tiên cảnh. Sau khi mọi người sao chép ra một phần dư đồ, lại trở về bên người của Lâm Nhất. Bất quá, lại một phen đưa ra cái giá phải trả xa xỉ!

Sơ lược của địa đồ, chính là điểm chính mà giản đơn, giản đơn mà sơ lược, không có sự tường tận và tỉ mỉ vốn có. Mà có nó ở trong tay, dù gì thì cũng tránh khỏi sự quẫn bách của hai mắt đen thui, ít nhất khiến cho Lâm Nhất đối với Tử Vi tiên cảnh đã có một sự nhận biết thô sơ giản lược.

Tử Vi tiên cảnh và Huyền Thiên, Hậu Thổ, Câu Trần cùng với Hạo Thiên mà Lâm Nhất gặp qua đều có sự khác biệt. Nó cũng không phải tọa lạc ở nhất sơn nhất thủy chi địa, mà là một mảnh tinh thần vỡ vụn của không trung.

Hoặc là nói, Tử Vi tiên cảnh hiện giờ chỉ có một đống đá vụn thôi! Nó lớn nhỏ khác nhau hơn nữa nhiều đếm không xuể, tán lạc trong tinh không, cũng men theo quỹ tích nếu có bay về phía trước. Không biết nó đang đuổi tìm một giấc mộng sớm đã không có ở đây, hay là đang tiếp tục hành trình cuối cùng chưa xong!

Một mảnh tinh thần vỡ vụn kia chính là tiên cảnh thần bí mà quỷ dị. Nó cách mỗi hơn ngàn năm sẽ từ trong hư vô vội vã hiện thân một lần, nhẹ nhàng phiêu dật như lược ảnh vậy hiện lên sự tồn tại và huy hoàng đã từng, dẫn tới mọi người trở nên điên cuồng! Bởi vì, chỗ ấy không chỉ có đại cơ duyên lập tức thành tiên, còn có Tiên đế truyền thừa của truyền thuyết đã lâu...

Tử Vi tiên cảnh chẳng qua là phạm vi chung quanh nghìn vạn dặm, trong đó lại có huyền cơ khó lường mà hung hiểm trùng trùng. Mảnh loạn thạch nhìn như lộn xộn ấy, dùng cấm chỉ chi lực kỳ lạ, đem một phương hư không bay vù vù hóa thành Tam Trọng Thiên, được tu sĩ chia nhau xưng là Thăng Tiên đài, Táng Tinh địa cùng Tử Vi cảnh.

Tục truyền, chỉ cần đã qua Thăng Tiên đài, tu sĩ lập tức thành tiên; Táng Tinh địa kia chính là một phương đại hung chi địa của hư không toái loạn; Tử Vi cảnh là chỗ ở của Tiên đế năm đó...

Bất quá, trong địa đồ của Tống Huyền Tử lưu lại, có tóm tắt quan hệ Tử Vi tiên cảnh dừng ở đây. Ba cái vòng tròn được vẽ xiêu vẹo trong đó, không nhiều lắm mấy hàng chữ viết vực kỳ qua quýt, mà đây cũng là tất cả Lâm Nhất nhìn thấy. Còn Thăng Tiên đài có gì huyền diệu, làm sao mới có thể xuyên qua Táng Tinh địa này, cùng với tình hình cụ thể và tỉ mỉ của Tử Vi cảnh nội đều không biết được...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play