- Không có phân tranh, tốt biết bao nhiêu...

Đúng lúc này, có người ở trên trời trầm giọng quát:

- Lâm Nhất! Ngươi từ đâu đánh cắp công pháp của Thần Thương cốc ta, còn không lấy ra...

Tu sĩ của các nhà vẫn còn suy nghĩ uẩn ý của một phen lời nói vừa rồi, chợt nghe lời ấy, không khỏi từng người nhìn về phía Lâm Nhất. Khó trách hắn mặc dù đã không cách nào đánh bại lại không tổn hao chút nào, thì ra có chút giút mắt cùng cao nhân của Phạm Thiên cảnh đó hay sao?

Lâm Nhất không để ý tới tâm tư của mọi người xung quanh, chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn năm, sáu bóng người ngoài trăm trượng. Hắn chợt hoàn hoãn lại, giương giọng hỏi:

- Ngươi là ai? Vì sao đối địch với ta?

Tinh không tĩnh lặng, thanh âm đàm thoại gia trì pháp lực có thể truyền đi rất xa. Thương Quý vẫn treo ở bầu trời, ngân giáp cự long mệt mỏi không chịu nổi bên cạnh đã không thấy. Trong thần sắc dữ tợn của hắn, vẫn mang theo vài phần thảng thốt và nghi ngờ không hiểu, trầm giọng nói ra:

- Ta chính là Thương Quý của Thần Thương cốc! Ngươi đáp ứng yêu cầu của ta trước, ta sẽ nói rõ ý đồ đến...

Xa xa ở đỉnh đầu của Thương Quý, đám si loan thú cùng yêu vật hóa hình canh chừng. Ngoài mấy trăm trượng một bên, lại là bốn người đến từ Yêu vực.

Giam Dần ngồi xem tình hình biến hóa, nụ cười trên mặt theo đó trở nên đen tối không rõ. Công pháp của tiểu tử kia không ngờ lại đến từ Thần Thương cốc sao? Nếu thật như thế, đáng giá để gõ đầu chèn ép rồi!

Trước đây, vì chặn giết tiểu tử kia, liền cầu trợ si loan thú. Mà muốn đám hạng người giặc cỏ kia nghe theo phân phó, chỉ có thuyết phục chủ nhân sau lưng họ. Dưới sự bất đắc dĩ, sau khi phí hết một phen trắc trở, cuối cùng tìm thấy Thương Quý của Thần Thương cốc. Tu vi mà hắn vừa mới thể hiển, cùng lời nói ra, thật đúng là khiến người ta bất ngờ...

Lâm Nhất nhìn Thương Quý lai lịch bí ẩn kia, hơi nhếch khóe môi lên, trong nụ cười lạnh như có như không lộ ra mấy phần ngoạn vị. Thần Thương cốc sao ? Còn là lần đầu nghe nói qua địa phương này! Bởi vậy có thể thấy được, trong tinh không mênh mông, lại hẳn có bao nhiêu sự tồn tại không muốn người biết. Hắn vẫn không trả lời mà hỏi lại:



- Ngươi thật sự nghĩ rằng nhận ra công pháp tu luyện của ta sao? Nếu không, há dám hy vọng xác nhận...

Nhận lấy sự nghi ngờ của một tên tiểu bối, khiến cho thần sắc của Thương Quý giận dữ. Mà sự ngạo mạn của Hắn ta không giống trước kia, ngược lại thì tính tình cố nhịn, hừ lạnh một tiếng, quát lên:

- Vì sao không thể? Có sự giao thủ vừa rồi, tu vi của ngươi hiển lộ ra hết, không cho chống chế!

Lâm Nhất không đồng ý gật đầu, nói ra:

- Nếu ngươi nói không giả, ta vì sao phải chống chế chứ! Hơn nữa cặn kẽ nói tới, vừa rồi có 'Tiện nhân' của Yêu vực làm chứng...

Vốn dĩ lấy mạnh đối yếu, sự chất vấn trên dưới có khác biệt, giờ này ngược lại trở thành một mình Thương Quý biện bạch. Bản nhân của Hắn ta có thể không có phát giác gì khác thường, Giam Dần và tu sĩ của các nhà lại nhìn ra đầu mối.

Giam Dần hơi nổi giận, hơi đành chịu. Vốn muốn nhân cơ hội thám thính chút ít gì đó, lại bị tự dưng mắng một lần. Cứ ẩn nhẫn một lát, lại tính toán không muộn. Mà tục danh của mình trêu ai ghẹo ai? Giam, chính là tổ họ; Dần, là hổ danh. Tuyệt không phải tiện nhân gì đó! Tiểu tử đáng ghét, ngươi cố ý đó hả...

Tu sĩ các nhà của trong giới vừa cẩn thận đề phòng động tĩnh bốn phía, vừa hướng về phía Lâm Nhất đang thản nhiên bình thường âm thầm thán phục không ngừng! Với sức một mình, độc kháng mấy chục yêu vật, lực chiến hai đại Phạm Thiên cao nhân, vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh hơn nữa tiến thối có theo! Một nhân vật như vậy, may mắn không còn là đối thủ...

Thương Quý nhìn chằm chằm cái thân ảnh trong đám người phía dưới, có chút thần sắc trù trừ. Hắn ta liếc mắt bốn tên Yêu vực xa xa, ngược lại không nhịn được nói ra:

- Ngươi tu luyện, chính là Hóa Long chi pháp của Thần Thương cốc ta. Nếu không, không luyện được Hóa Long hình. Nếu không phải như thế, sẽ không được nhặt về một cái mạng dưới tay của ta...

Trong lời nói ngụ ý, đối phương nếu không đồng nhất công pháp với Hắn ta tu luyện, tuyệt không có khả năng sử dụng ra sáu đầu Thanh Long, càng không thể đánh một trận bị thua lại không tổn hao chút nào.

Lâm Nhất thấy bộ dáng của Thương Quý thành khẩn, thầm hừ một tiếng. Người này tu vi cao cường, kiêu căng tự phụ, mà mọi thứ suy nghĩ không khỏi quá mức tự cho là mình ngon quá rồi! Nếu Lâm mỗ không dùng Thiên Ma cửu ấn, như thế nào lại không làm phòng bị bị thua chứ? Tâm niệm của hắn nhanh chóng thay đổi, tiếp tục tò mò hỏi:



- Như thế nào là Hóa Long chi pháp? Lại vì sao phải luyện hóa Long hình...

- Ngươi...

Thương Quý trừng hai mắt một cái, giận không kềm được. Trách không được Giam Dần nói tiểu tử này am hiểu giả vờ ngu ngốc, quả nhiên! Mà hết thảy vô cùng xác thực không lầm, há lại khiến cho ngươi thề thốt phủ nhận sao? Hắn ta ngửa mặt lên trời cười lạnh một tiếng, trên dưới khí thế chợt biến đổi, chung quanh mây mù nảy sinh lan tràn, ngay sau đó biến mất thân hình, bỗng nhiên hóa thành một con ngân giáp trường long hơn 30 trượng lắc đầu vẫy đuôi trong tinh không u ám. Mắt rồng của y lập lòe, bốn chân đạp gió, rất là thần dị phi phàm!

Gặp tình hình này, những thứ si loan thú xa xa lập tức phấn chấn, từng tên một chấn động hai cánh sau lưng vang lên "Ông ông", còn không kiềm hãm được phát ra hàng loạt tiếng hí.

Giam Dần tay vịn chòm râu, không giải thích được cười vui vẻ 'Ha ha'. Mà ba tên Hợp Thể đệ tử cách chừng lão ta lại tỏ ra khẩn trương, dường như có điều kiêng kỵ đối với Ngân Long kia!

Trên đất mười mấy tu sĩ đang ngửa đầu nhìn lên, đều bị rất kinh ngạc trố mắt. Rồng! Đó không ngờ lại đúng thật là một con rồng...

Chỉ trong chốc lát, trời quang mây tạnh, Ngân Long biến mất, chỗ cũ hiện ra chân thân cường tráng to lớn kia của Thương Quý. Hắn ta bễ nghễ tinh không, trong thần tình dữ tợn mà cao ngạo tình không ngờ lại lộ ra có chút vẻ tịch mịch, lẩm bẩm:

- Bọn ngươi thấy, chính là Hóa Long chi pháp...

Hắn ta quay ngược đầu nhìn xuống, trầm giọng lại nói:

- Lâm Nhất, tu vi của ngươi mặc dù chênh lệch khá xa, lại rõ ràng xuất thân từ Thần Thương cốc không thể nghi ngờ! Bằng không, lại đến từ phương nào? Chẳng lẽ là món bảo vật đó...

Vào thời khắc trên trời dưới đất đều ngạc nhiên, Lâm Nhất chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Ngân Long kia, lập tức nâng lên cánh tay trái của mình. Vòng tay bằng đá trên cổ tay mơ hồ nổi lên, hắn lại vung tay áo dài ra sau lưng một cái, ngẩng đầu ngạo nghễ nói ra:

- Nếu là Chân Long, lại không cần luyện hóa...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play