. .

Hơn một tháng tới nay, tinh thuyền trước sau đang phi hành về phương hướng phía trước. Mà trong an tĩnh vững vàng này đột nhiên đã có tiếng vang và chấn động, lập tức cả kinh tất cả mọi người chợt vì đó mà giật mình.

Vừa rồi giống như bị thứ gì va vào một phát? Khi mọi người thi triển thần thức xuyên thấu qua tinh thuyền nhìn lại, từng người kinh ngạc không dứt. Mơ hồ có thể thấy được có bóng đen bỗng nhiên nhoáng lên một cái, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng. . .

- Đó là vật gì. . .

- Chẳng lẽ đụng phải lưu tinh vẫn thạch sao. . .

- Có lẽ là có người trên con đường chỗ này, nhất thời né tránh không kịp. . .

- Thân ảnh kia tựa như người tựa như quỷ, nhanh như yêu mỵ, có trời mới biết là thứ gì. . .

- Phàm đều có trưởng bối các nhà định đoạt, bọn ngươi cùng ta cứ im miệng. . .

- . . .

Trong tinh thuyền, trước tiên không nén được tức giận là mười mấy vị Luyện Hư tu sĩ. Hạ Nữ chịu không được lao nhao bên cạnh, đứng dậy quát mắng một tiếng, lập tức từ khoang sau đi về đám người Thiên Thành Tử. Nếu trên nửa đường thật sự gặp bất ngờ, còn phải dựa vào Hợp Thể cao thủ của các nhà.

Thiên Thành Tử vẫn canh chừng pháp trận thạch đài, không dám rời đi nửa bước. Mà vào thời khắc hắn quay đầu nhìn lại, trong kinh ngạc như có điều suy nghĩ.

Thủy Hàn Tử và Nguyệt Huyền Tử đã nhảy xuống thạch tháp, từng người thần sắc sợ hãi.

Qua Linh Tử và Thành Nguyên Tử mở ra cấm pháp bên cạnh, một người khuôn mặt tươi cười như trước, một người thần sắc buồn bực.

Chương Trọng Tử và Hình Nhạc Tử đều hai chân chấm đất, từng người đứng ngồi không yên cũng nhìn trái nhìn phải chú ý.

Dư Hằng Tử thật ra thì đang ngồi không nhúc nhích, lại tay vịn râu dài chuyển hướng sang một bên. . .



Lúc này, Hạ Nữ đến trước người của Thiên Thành Tử, hỏi:

- Đạo hữu! Đã nhìn rõ bộ dáng của người tới cũng suy đoán ra được dụng ý của đối phương chưa? Tinh thuyền có thể bị hao tổn gì hay không. . .?

Tu sĩ dưới Hợp Thể vì tu vi có hạn, thần thức đang trong lúc phi độn khó có thể kịp xa. Cộng thêm vừa mới đột nhiên sinh biến, rất nhiều người đều không rõ được trạng huống. Mà nữ tử này làm người giỏi giang, gặp chuyện bất loạn, thẳng thắn nói ra đúng nỗi lo lắng của mọi người!

Có can đảm đấu đá lung tung trong tinh không, nếu không có lưu tinh vẫn thạch, chắc chắn là cao nhân của tiên đạo. Mà thật sự nếu có người trên đường làm khó dễ, thì phiền toái rồi! Tu sĩ trên Hợp Thể có thể cùng địch chu toàn một hai, Luyện Hư tiểu bối khó còn sót lại có sức tự vệ.

Thiên Trường Tử đã tỉnh hồn lại, dưới sự gật đầu ra hiệu của Hạ Nữ, nói ra:

- Tinh thuyền mặc dù gặp vết thương nhẹ, chỉ cần tránh khỏi sự va chạm luân phiên, dự liệu cũng không sao. Chỉ có điều. . .

Hắn hơi chút trầm ngâm, lại mê hoặc không hiểu lẩm bẩm:

- Yêu vật kia cực kỳ hiếm thấy, tại sao hiện thân ở chỗ này, nhất thời không thể nào biết được a!

Trong thần thức của ông ta tuy không phải chân chân thiết thiết, ngược lại cũng nhìn ra tình hình đại khái. Đó không phải là lưu tinh vẫn thạch gì cả, mà là một sự tồn tại ngoài ý liệu.

- Yêu vật?

Hạ Nữ kinh ngạc tiếng. Tu sĩ tu luyện Yêu tộc công pháp, vẫn chưa được gọi là yêu vật. Nàng ta lại hỏi:

- Chẳng lẽ đó không phải là yêu tu chi nhân sao. . .?

Qua Linh Tử vào lúc này nói tiếp:

- Viễn cổ có loài thú, hung ác như si, thiện phi như loan, tên là Si Loan. Ha ha. . .



Ông ta bất dĩ vi nhiên lắc đầu cười nói:

- Một con si loan thú lẻn đến đây thôi, vô tình đụng phải mà thôi!

Lời nói của ông ta chợt ngừng, lại rất có kiến thức thoải mái nói ra:

- Chúng ta đã xâm nhập giới ngoại, kỳ lạ cổ quái ùn ùn, không cần vì điều này đại kinh tiểu quái!

Hạ Nữ chợt nói:

- Như đạo hữu nói, lại yên lặng theo dõi kỳ biến. Nếu yêu vật kia quay đầu lại đuổi tới, lại có tính toán không muộn!

Nàng ta dường như nhớ lại cái gì, lại hướng về phía Qua Linh Tử chắp tay một cái xin chỉ giáo nói:

- Si loan thú vừa rồi là tu vi bực nào, có khó đối phó không. . .?

Qua Linh Tử gật gật đầu, rất có nắm chắc nói ra:

- Một con yêu vật của Luyện Hư hậu kỳ, không đáng để lo!

Sự nhận biết đối với những viễn cổ dị thú kia đều đến từ chính trong điển tịch, cũng chưa từng có người nào tận mắt thấy qua si loan thú. Giờ này nghe được lời vừa rồi, mọi người dần dần yên lòng.

Hạ Nữ dạo qua một vòng trước sau tinh thuyền, bấy giờ mới về tới bên người hai vị đệ tử. Ánh mắt của Hình Nhạc Tử đuổi theo bóng lưng đạo lữ, tới lui không chừng một hồi lâu.

Thiên Thành Tử không dám có điều khinh thường, vẫn đánh ra pháp quyết gia tăng phi hành của tinh thuyền.

Thủy Hàn Tử, Nguyệt Huyền Tử quay trở về thạch tháp, lại không nghỉ ngơi nhàn hạ thoải mái. Hai người nhìn chằm chằm tinh không pháp trận một lúc, lại lưu ý động tĩnh nổi lên nơi xa.

Sau khi Chương Trọng Tử và Hình Nhạc Tử nói đùa đôi câu, tiếp tục tĩnh tọa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play