- Theo ta được biết, hành trình Tử Vi Tiên Cảnh sẽ lập tức khởi hành, vì sao ngươi không cho người đi theo? Chúng ta tình thâm như thủ túc, sao có thể bỏ qua...
Lâm Nhất thoáng nhíu mày, ngược lại vung ống tay áo, quay người đi tới trên tảng đá lớn bên cạnh và ngồi xuống khoanh chân. Xuất Vân Tử nghênh ngang đi theo qua. Tiên Nô đi sau, vẫn luôn cúi đầu, vẻ mặt hơi e thẹn đỏ mặt.
Lúc này, vẻ mặt Lâm Nhất trịnh trọng hơn rất nhiều. Hắn liếc nhìn Tiên Nô, quay sang nói với Xuất Vân Tử:
- Lần này hành trình tới Tử Vi Tiên Cảnh không chỉ có người ngoài giới muốn gây phiền phức cho ta, còn có Yêu Vương của Yêu Vực ở một bên như hổ đói rình mồi, có thể nói là nguy hiểm đáng sợ nặng nề. Để tránh bất trắc, ta chỉ dẫn theo hai người huynh đệ Thiên Lang. Mà ban đầu ta bảo Bách Lý Xuyên đứng ra lập môn hộ khác, không phải không có nguyên nhân...
...
Thiên Ma Kết Giới, trong sơn động.
Bản tôn của Lâm Nhất từ trong những mảnh vụn tinh thạch đầy đất đứng lên, không quên thu hồi bồ đoàn Bách Thảo Kết dưới thân. Hắn đi về phía trước đi mấy bước, vẻ mặt hờ hững lại có vẻ bất đắc dĩ. Bế quan gần một trăm hai mươi năm, dùng không dưới mười mấy vạn Tiên Tinh, cuối cùng tu tới Hợp Thể trung kỳ viên mãn. So với cảnh giới mong muốn, chỉ có thể xem như là tạm được. Bây giờ hành trình đến Tử Vi Tiên Cảnh đã ở gần ngay trước mắt, đã không thể chậm trễ được nữa.
Ngoài ra, hai vị Long, Ma từ lâu đã đạt tới tu vi Hợp Thể hậu kỳ viên mãn, vẫn không thấy tầng trên có động tĩnh gì. Theo tình hình này, muốn trở thành Tiên nhân cảnh giới Phạm Thiên thì còn thiếu không ít trắc trở nữa.
Theo như lời của Long tôn, lần đi này nguy hiểm đáng sợ nặng nề. Bất kể là vì Kỳ nhi, hay vì truyền thừa Tiên Đế, hắn đều bắt buộc phải tới Tử Vi Tiên Cảnh. Lại có một nguyên nhân nữa, rào cản nâng cao tu vi đã quấy nhiễu trong giới nhiều năm, hắn có thể nhân cơ hội thăm dò rõ ràng.
Tuy nhiên, dựa vào bản lĩnh một thân ba tôn, có thể vượt núi đao biển lửa này hay không thì hắn thật sự không nắm chắc. Thiên Trần cùng Ngô Dung, cùng với rất nhiều quỷ linh vẫn đang bế quan, hắn chỉ có dẫn theo hai huynh đệ Thiên Lang đề phòng bất ngờ, lão Long...
Nhớ tới vị cao nhân kia vừa là sư phụ vừa là bằng hữu, trong lòng Lâm Nhất có cảm giác không hiểu nổi. Nhiều năm qua, lão Long vẫn giữ kín chuyện cũ. Có thể lão không phải cố ý che giấu mà có nổi khổ khác.
Có mấy lời không nhất định phải do lão Long tự mình nói ra, Lâm Nhất vẫn có suy đoán của mình. Hắn đã không phải là tiểu tử ngây thơ năm đó, những gì tai nghe mắt thấy trên đường đi vẫn khiến hắn có lưu ý. Từ trước đây, ở Huyền Thiên Tiên cảnh mới gặp Bạch Hồ Thiên Huyễn, cùng với trong sơn cốc thấy chữ viết và tượng Phật trên vách núi, sau đó lại gặp được các loại kỳ ngộ vân vân, tất cả đều nhắm thẳng vào Tiên Vực viễn cổ.
Mấy vạn năm trước, Tiên Đế Long Phạm dẫn theo đám người Long tộc khai sáng Tiên Vực, lại vì mối hận cũ Tam Hoàng tranh chấp mà chịu thiệt. Viễn cổ Hồng Hoang cử người đến đây ngăn cản không thành, lại thi triển thủ đoạn tới mức nội ứng ngoại hợp, cuối cùng bị phá huỷ tất cả. Cho đến ngày nay, Tiên Vực còn có người may mắn sống sót. Bất luận là lão Long hay Ngô Dung, hoặc Hạo Độ thần bí khó lường, tất cả đều canh cánh chuyện cũ trong lòng.
Kết quả là những điều đã từng khó có thể phân biệt được, lại mơ hồ hiện ra rõ ràng. Chẳng qua manh mối mới được tháo gỡ lại có nghi ngờ mới xuất hiện...
Vì sao Tam Hoàng viễn cổ thành thù, lại vì sao phải bất chấp tất cả để phá hủy Tiên Vực?
Trong Thiên Hoang Tam Thánh, Côn Tà đã chết, Tử Tang có phải là kẻ đứng sau xúi giục Yêu tộc cùng Long tộc trở mặt hay không? Hắn cùng một người khác có còn sống sót hay không, lại đang ở đâu?
Bốn đại Tiên Tôn, hai người hai cảnh ngộ khác nhau. Ngô Dung ngậm miệng không nhắc tới Hạo Độ, đối phương dường như cũng không biết tới sự hiện hữu của hắn, hai bên thỉnh thoảng có khoảng cách. Người sau rõ ràng đã trốn ở trong góc của tinh không, lại nhớ mãi không quên đối với chuyện Tiên Đế luân hồi chuyển thế. Là có chút áy náy với chuyện cũ, hay có mưu đồ khác?
Nếu Cửu Mục Tiên Vực vượt lên trên trong ngoài giới, vậy chẳng lẽ Thánh Nữ là cao nhân tới từ Hồng Hoang viễn cổ? Tiên Vực đã đổ nát hầu như không còn, chẳng lẽ còn có người không yên lòng, rốt cuộc lại là vì cái gì...
Có rất nhiều nghi ngờ mà Lâm Nhất không nghĩ ra. Chờ tới khi chuyện đến trước mặt lại nói cũng không muộn. Tất cả những điều này lại có liên quan đến mình sao?
Lâm Nhất im lặng một mình một lúc lâu, lại nhìn xung quanh một chút, thuận lợi tháo bỏ cấm pháp xung quanh rồi chậm rãi đi ra ngoài. Đợi hắn đến bên ngoài sơn động, Ma tôn từ trên cao hạ xuống, lập tức cùng bản tôn hợp lại làm một. Hắn sờ ấn ký trên mi tâm, lập tức bước lên trời cao.
Sau khi Ma tôn tu thành Huyền Vũ ấn, vẫn chưa dừng lại, mà hơn mười năm tiếp tục lại lĩnh ngộ Bạch Hổ ấn. Khổ luyện không ngừng như vậy, đổi lại trước kia hẳn có thu hoạch. Nhưng không ngờ càng về sau, Thiên Ma Cửu Ấn càng khó tu luyện.
Huyền Vũ ấn có năm trăm mười hai đạo thủ quyết. Thủ quyết của Bạch Hổ ấn có hơn một ngàn một trăm hai mươi tám đạo.
Ma tôn của Lâm Nhất tốn hơn mười năm mới nắm giữ hết nhiều thủ quyết như vậy. Cho đến hôm nay, hắn vẫn không thi triển ra được Bạch Hổ ấn, càng không nói đến uy lực Lục Ấn Hợp Nhất cuối cùng. Hắn thiếu không phải là khổ công rèn luyện, điều duy nhất là thành thạo cùng lĩnh ngộ trọn vẹn mà thôi.
Đối với điều này thì không gấp được, vẫn phải dựa vào đạo pháp tự nhiên...
Hơn trăm năm qua, tình hình trên sườn núi vẫn như trước. Mặc dù mấy gốc cây liễu không hóa thành gỗ mục, nhưng dáng vẻ vẫn tĩnh mịch nặng nề và ủ rũ. Theo Lâm Nhất đi đến, tiếng ngáy của lão Long thoáng ngừng lại. Trong chốc lát, trong gian phòng đá xuất hiện một bóng người cao lớn. Đó chính là lão Long mới tỉnh lại sau giấc mộng dài!
Lâm Nhất đứng lại, nhìn lão Long và thẳng thắn nói:
- Ta sắp lên đường đi tới Tử Vi Tiên Cảnh. Ngươi đi theo, hay tiếp tục ngủ? Tất nhiên ngươi muốn làm gì cũng được!
Hắn lời ít mà ý nhiều, không ngờ đối phương càng dứt khoát hơn, đi về phía trước đi hai bước, mắt trợn trừng và hỏi ngược lại:
- Vì sao không đi?
Tu vi của lão Long rõ ràng đã là Luyện Hư hậu kỳ, công phu ngủ thật kinh người. Lâm Nhất liếc mắt quan sát hắn và, giơ cánh tay trái ra. Phía trên có ánh sáng lóe lên, xuất hiện thêm một vòng tay đá đen chiếu ra ánh sáng. Hắn nói:
- Còn đây là vòng yêu do tu sĩ Cửu Châu môn đã chế luyện lại, không chỉ tránh được thần thức nhìn lén, còn có thể chứa được hơn mười người tự mình ra vào mà không quấy nhiễu lẫn nhau. Ngươi đã không có cách nào ẩn thân trong Kim Long kiếm, tạm thời ở đây vậy...
Lão Long giang cánh tay giãn gân cốt, toàn thân vang lên những tiêng rắc rắc. Cảm thấy thư thái, lão thích ý cười. Lão nhìn chằm chằm vào vật trên cổ tay của Lâm Nhất, vẻ mặt lại trầm xuống, có chút không hài lòng hỏi thăm:
- Vì sao phải gọi là vòng yêu? Ngoài thứ này thì không có biện pháp khác à...
Lâm Nhất đáp:
- Ẩn thân ở trong Thiên Ma Kết Giới, không thể ra vào tự nhiên như trong vòng yêu...
Trong lòng hắn thoáng động, lại nói:
- Vậy từ nay vòng tay đá này đổi tên là vòng rồng đi! Nếu ngươi không đồng ý thì cứ xem như ta chưa nói, từ biệt...
Hắn muốn xoay người, lão Long đột nhiên cười nói:
- Ha ha! Khoan đã...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT