Kim Thánh trừng lớn hai mắt, kinh ngạc vô cùng, hư không cũng không bị xé rách, ánh sáng vặn vẹo cũng biến mất, mà trong thần thức tên tiểu tử kia lại không thấy đâu. Ông ta vội hỏi Giam Dần, không hiểu:

- Người đâu?

Một tên tiểu bối chỉ có tu vi Hợp Thể, vậy mà trước mặt Yêu Vương thong thả thoát thân mà đi, không thể…

Nụ cười Giam Dần cứng đờ, giật mình hoảng sợ, nói:

- Còn chưa bao giờ được chứng kiến thần dị độn pháp… Không! Tiểu tử kia thi triển chính là tiên pháp…

Kim Thánh a lên một tiếng, ngạc nhiên vô cùng, tại sao là tiên pháp? Tên như ý nghĩa, tiên nhân thi triển pháp thuật, xưng là tiên pháp. Có điều, không phải tiên nhân nào cũng có thể thi triển tiên pháp, cũng bởi tiên pháp kiếm không dễ. Chỉ có cao nhân cảnh giới phi phàm, mới có thể nhẹ nhõm thi triển vô thượng thần thông viễn cổ, mà tiểu tử kia sao có thể nghịch thiên như thế?

Cần phải suy nghĩ nhiều sao? Tổ tiên tại Yêu Đàn lưu lại năm kiện chí bảo, ngoại trừ tinh huyết truyền thừa bên ngoài, đều bị tiểu tử kia đoạt đi, trong đó nhất định là nghịch thiên cơ duyên. Sớm biết như thế, lúc trước nên đắc tội với toàn bộ Yêu vực, mạo hiểm cưỡng ép xuất thủ, nói không chừng hiện tại ông ta đã thay thế Hạo Độ trở thành Yêu Tôn, tuyệt không để tên tiểu tử kia chiếm tiện nghi. Bảo vật tổ tiên là của ông ta, sắc mặt Kim Thánh biến ảo, tức hổn hển quát:

- Ta không thể không bắt được hắn, đuổi theo.



Đây cũng là một khối đá lớn?



Lâm Nhất còn chưa nhìn rõ tình huống đã cảm thấy cảnh vật biến đổi. Ngay sau đó một tiếng trầm đục vang lên, hắn nện xuống đất thật mạnh, mảnh đá văng tung tóe, bụi đất tung bay. Một lát sau, hắn mới từ hố sâu vài trượng chậm rãi chui ra, hai mắt nháy lên, không thể giữ được tâm trí.

Xa xa một chút tinh quang thoáng qua hóa thành đại địa, thật quá nhanh!

Là muốn lấy năm thước thân thể, biến đổi thành ngôi sao? Thật không biết lượng sức mình.

Lần này, cơ thể như tiêu hao hết tất cả, thật mệt mỏi.

Thân thể Lâm Nhất chậm rãi ngồi dậy, bỗng nhiên cười nhếch miệng. Gân cốt như muốn đứt lìa, khiến người ta không thể tiếp nhận, quá đau đớn.

Phủi nhẹ bụi bặm trên người, Lâm Nhất ở gần hố nơi hắn rơi xuống, phát giác một tinh thể to lớn treo phía trước. Phía trên kia có mây trắng vờn quanh, núi xanh nước trong vắt, còn có… Hắn tới nơi nào thế này? Một bước đi quá xa!

Bên trong dư đồ có câu nói:

- Có một ngàn ngôi sao, một ngôi sao rõ ràng, biết được thiên địa lục hợp. Như thế có nghĩa là biết được bản thân ở đâu, hoặc nhớ vị trí của ngôi sao nào đó, mới có khả năng phân biệt được các ngôi sao khác. Nếu không dù có tinh đồ trong tay, cũng vẫn lạc đường như thường.

Tự than thở hối tiếc, Lâm Nhất lại mang theo vài phần mờ mịt đánh giá bốn phía. Núi non nhẵn bóng, sơn cốc bụi bặm chất đầy, mấy trăm vạn dặm không thấy bóng người. Bên trong hoang vu lộ ra tĩnh mịch khó tả, đây không phải là tảng đá bình thường, có thể là cực đại tinh thể xoay tròn “Hộ tinh” hoặc “Từ tinh”

Nhất thời không biết đang ở nơi nào, Lâm Nhất dứt khoát không nghĩ thêm nữa, ngược lại nhìn về phía tinh không nơi xa. Không nhìn thấy có người đuổi theo, hắn thoáng thở phào, chậm rãi ngồi xuống đất, vẫn lo lắng bất an. Trong lúc nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, vậy mà trốn thoát, vận khí này, thật khó giải thích được.



Lâm Nhất vô ý lấy hai khối Tiên Tinh đến muốn thu nạp một phen nhưng cơ thể run run. Cũng bởi sức cùng lực kiệt, nguyên lực thể nội vẫn tràn đầy như cũ. Chỉ trong giây lát, hắn nhất thời bừng tỉnh, lập tức quan sát bên trong cơ thể, rơi vào trầm tư.

Lúc đó bị hai tên Yêu Vương vây khốn, đối với Lâm Nhất mà nói vấn đề sinh tử chỉ là sớm muộn. Khi Kim Thánh động thủ, trong lúc tình thế cấp bách, pháp lực trong cơ thể vận chuyển kịch liệt, pháp môn chạy trốn trong lòng hắn từng cái thoáng hiện. Phong độn vô dụng, độn thổ vô dụng, Phá Không Thuật hơi chậm, Thiên Địa Quyết…

Trong lúc tuyệt vọng, Lâm Nhất mặc niệm Thiên Địa Quyết. Nguyên lực khó mà gia trì pháp quyết, vẫn chỉ tốn công vô ích. Trong lúc vô tình, trong cơ thể hắn có một tia khí thế quái dị, Thiên Địa Quyết đột nhiên có động tĩnh. Không suy nghĩ nhiều, hắn dốc toàn lực ứng phó, một khắc cuối cùng bước ra một bước không thể tưởng tưởng được.

Thật đúng là một bước thiên địa? Khó khăn lắm mới bước non nửa bước mà thôi, lại hao hết một tia khí thế trong cơ thể. Mà chỉ nửa bước non này, phảng phất như đã có mấy phần khí thế tung hoành thiên địa, chỉ tiếc vẫn không được lĩnh hội nhiều hơn, đã đụng đến nơi này. Cũng may tạm thời thoát khỏi cuộc truy sát, xem như cứu được quãng đời còn lại, khiến cho hắn lo được lo mất.

Trước đó thử nghiệm không thể thi triển Thiên Địa Quyết nhưng vẫn duy trì được pháp lực. Nguyên lực vô dụng, mà trong cơ thể một tia khí thế quái dị lại như Chính Nguyên thủy mà động, tại thời điểm mấu chốt cứu hắn một mạng. Mà phương pháp này bên trong có nhắn nhủ, cần lên Phạm Thiên cảnh giới mới có thể lấy tu luyện tới tiểu thành..

Chỉ có Tiên nhân mới có thể tu luyện thi triển Thiên Địa Quyết, vì sao hắn là một tu sĩ Hợp Thể lại có thể phóng ra nửa bước thần uy này chứ? Chẳng lẽ là do một tia khí thế trong cơ thể tương tự Tiên nhân, nên có cơ duyên khác?

Nghĩ đến đây, Lâm Nhất vẫn nghi hoặc không hiểu như cũ. Một tia khí thế trong cơ thể đã bị Thiên Địa Quyết thôn phệ sạch sẽ, khiến hắn cũng mệt mỏi như bị rút gân. Nếu như muốn thử lại, không khác gì si tâm mộng tưởng. Thần thông huyền diệu chỉ có thể thi triển một lần, quả thật khiến người khác không biết làm sao. Kim Thánh cùng Giam Dần nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, lúc này nếu đuổi theo…

Lâm Nhất cũng không biết mình chạy được bao xa, càng không biết hai tên ngốc kia khi nào đuổi tới, trong lúc nhất thời đứng ngồi không yên. Hắn từ dưới đất đứng lên, tay điểm hướng mi tâm. Long Anh, Ma Anh phân thân mà ra, ba “Lâm Nhất” giống nhau như đúc nhìn nhau im lặng, sau khi phân cho hai người một phần tinh thạch, bọn họ chạy sâu vào trong lòng đất, mà bản tôn lại ngẩng đầu liếc nhìn một chút, lập tức lăng không bay lên.

Tam Anh tách ra, quả thật cũng bất đắc dĩ, đến nơi không rõ, nguy cơ vẫn còn, Lâm Nhất chỉ có thể giấu diếm một chút. Nếu như hắn gặp bất trắc, Long Anh, Ma Anh còn có thể thay hắn sống sót. Nếu tiền đồ rộng mở, không ngại riêng phần hắn tách ra tu luyện che mắt người khác. Nhưng nếu có chuyện, vẫn có sự tiếp ứng lẫn nhau, đề phòng bất trắc.

Lâm Nhất biến mất pháp lực quanh thân, chầm chậm bay về phía trước, dần dần tới gần tinh thể cực đại, so với Hành Thiên Tiên vực càng có khí thế hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play