Mây mờ vờn quanh trên ngọn núi, Hổ Đầu im lặng ngồi một mình. Trước mặt hắn, một vài hòn đá được chạm khắc trên vách đá, những đường nét đơn giản thô ráp, mơ hồ có thể phân biệt ra được tình hình đại địa, ngôi sao cùng vạn yêu một cách mờ nhạt. Trong đó phía trên một vùng bị dùng pháp lực xóa đi, chỗ còn lại chỉ nhìn thấy hai cánh trên lưng Bạch Hổ, Chu Tước bay trên trời, còn có Huyền Vũ quỷ dị bất phàm.

Đặt mình vào nơi này, ngẩng đầu nhìn chữ viết và tượng Phật khắc trên vách núi, trong nháy mắt, khí thế cổ lão Hồng Hoang đập vào mắt, khiến người ta phải nhiệt huyết dâng trào, trong lòng kích động không thôi. Các vị tổ tiên vượt qua chông gai, thẳng tiến không lùi, cùng quát tháo phong vân kiêu hãn, để hậu nhân cảm thấy vinh quang. Mà kim thiên địa y vẫn cao như cũ, bóng lưng uy vũ đã đi xa rồi, chỉ còn lại một đám Yêu Hổ mang theo quần tộc, co quắp ở một góc trong tinh không, canh giữ trên Linh Tề Phong này, mặc cho năm tháng dần trôi qua, để lý tưởng hào hung chậm rãi đi vào mộng đẹp.

Cứ như vậy trầm luân xuống dưới, vẫn đạp trên dấu chân các tiền bối đi trước, tre già măng mọc.

Trong truyền thừa của tổ tiên, có pháp lực, có thần thông, có ký ức huyết mạch, còn có gút mắc ân oán không rõ. Thanh Long, một trong Tứ Thần Thú viễn cổ, bởi vì khai mở Tiên vực mà trở nên cường đại nhất, cũng đã mở ta Thần Long Cửu tộc. Trong trận chiến mấy vạn năm trước lăn lộn, đã bị Bạch Hổ cầm đầu chúng Yêu tộc vây công, thêm vào đó bản thân đã tử thương hơn phân nửa, Thần Long nhất tộc uy phong đã không rõ tung tích, thù oán lẫn nhau vì thế mà kéo dài đến tận bây giờ.

Theo lão đại Lâm Nhất suy đoán, bên trong Phạm Thiên cốc ở Hậu Thổ Tiên Cảnh, khắp nơi đều có dấu hiệu Thần Giao hóa Long. Nếu nói có người giả mạo Long tộc gây loạn Tiên vực, cũng không phải là không có đạo lý.

Hắn nhớ kỹ, bản thân lão đại chính là Long tu, bên trong còn có một chân hồn Thần Long. Nếu đối với Bạch Hổ nhất tộc sinh ra ác ý, đối với một người như hắn sao có thể sống đến hôm nay? Mà lão đại không chỉ dẫn hắn đến Tiên vực, còn lấy tiên đan trong túi ra tặng, lão đại xem hắn là huynh đệ...

Ngoài ra, trí nhớ đến từ tổ tiên mơ hồ, tựa như đối với chủ nhân Phạm Thiên cốc kia cũng không có gì xa lạ, Ngàn Hoang Tam Thánh chính là ba vị cao nhân tu vi Thông Thiên tuyệt thế, trong đó có một vị chính là Tử Tang Thượng Nhân, một vị khác là Côn Tà, vị còn lại ...

- Ôi ôi, Hổ Đầu Yêu Tôn, tại hạ có việc lĩnh giáo.

Lúc này trong lòng Hổ Đầu có chút loạn, bỗng nhiên tiếng nịnh nọt vang lên, có người bay lên sơn phong, hắn cũng không quay đầu, chỉ ừ một tiếng:

- Giam Dần tiền bối, chuyện gì?

Lão giả bước đến, trên mặt nụ cười không giảm, sau khi thân hình rơi xuống, lão khom người một chút, liên tục khoát tay, vẻ mặt khiêm tốn nói:

- Sao dám trước mặt Yêu Vương Chí Tôn xưng là tiền bối chứ?

Hổ Đầu vẫn nhìn chằm chằm vào vách đá dựng đứng kia, nói:



- Ta lấy được truyền thừa không bằng một phần của tổ tiên năm đó, tu vi còn kém xa các vị Yêu Vương, ta nên như thế.

Giam Dần không phản đối cười cười, bước đến gần hai bước nịnh nọt nói:

- Chỉ mới hơn một tháng, sau có thể đem hết truyền thừa của tổ tiên hóa thành của mình. Mấy chục năm sau nhìn lại, chắc chắn ngươi khó tìm địch thủ.

Hổ Đầu ừ một tiếng, đáp:

- Nói có lý, ta lập tức bế quan...

Giam Dần vội nói:

- Một khi ngài bế quan, chính là mấy chục đến trăm năm, không biết... Ta nên xử lý chuyện Lâm Nhất kia thế nào?

Con ngươi ông ta đảo qua một vòng, lại cẩn thận nói tiếp:

- Người kia dính dáng đến Yêu vực chúng ta, mà hướng đi lại không rõ, không biết ngày nào sẽ gặp lại.

Hổ Đầu xem các vị Yêu Vương như người nhà, vốn không để ý đến huyền cơ trong lời nói của đối phương. Hắn đưa tay kéo ra một cây thiết bổng đen kịt, yêu quý vuốt ve:

- Không sao cả! Bên trong pháp bảo ta có thần thức ấn ký của lão đại, ngày sau tìm hắn không khó.

Tâm nguyện Giam Dần đạt thành, lại chuyển hướng câu chuyện:

- Còn có một chuyện muốn để Yêu Tôn biết được, La gia bên ngoài Tiên vực đã phái người đến tìm Yêu vực...



Hổ Đầu không hiểu hỏi:

- Tiên vực cùng Yêu vực không liên quan, La gia muốn đến làm gì? Ta nhớ kỹ, hình như La gia có người đến qua...

Giam Dần khinh thường cười nói:

- Lần trước đến là La Khôn Tử, mà lần này người đến cũng xưng là La Khôn Tử, cả hai lại không giống nhau. Ha ha! chẳng lẽ xem thường Yêu vực chúng ta đến thế sao? Thật buồn cười. Ta định đuổi người mới tới đi, nhất định không để hắn muốn làm gì thì làm.

Hổ Đầu nghe có chút mơ hồ, không kiên nhẫn nói:

- Ta đã biết...

Giam Dần liên tục gật đầu đồng ý nói:

- Ha ha, không quấy rầy ngài, cáo từ.

Vẫn nở nụ cười như trước, chắp tay quay người bay khỏi Linh Tề Phong. Đúng lúc này, bên ngoài mấy vạn dặm, trước cửa động phủ bí ẩn, Kim Thánh đang chờ gặp ông ta.

...

La gia trấn, bên núi bên sông, phong cảnh đẹp mắt. Xung quanh sườn dốc, tọa lạc chừng trăm gia đình. Bên trong không có ồn ào huyên náo, ngược lại vô cùng tự nhiên yên tĩnh.

Lúc này, ngoài tiểu trấn trăm dặm phía nam, có Thiên Ngọc sơn chiếm diện tích vạn dặm. Dưới chân núi, có Hà Nhĩ trang viện vang danh, La gia trang. La gia La gia trang này, là Thiên La Tiên vực chi chủ.

Có tin đồn, chủ nhà họ La, La Thanh Tử, chính là Tiên nhân chân chính, đệ tử La gia thì cao thủ như mây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play