Lại quay trở lại phòng bệnh của Lorene, ngoại trừ người thư ký của bà ra thì những người không có liên quan như nhân viên ngoại giao của đại sứ quán gì đó đều đã đi mất.

Lorene nhìn thấy Tăng Nghị có vẻ không được vui cho lắm, ngày hôm qua ngay trước mặt nhiều người như vậy, Tăng Nghị không chút để ý mà vạch trần chuyện bà giấu diếm bệnh tình của mình, cuối cùng cũng không tiến hành bất cứ cái gì trị liệu. Đây hoàn toàn chính là thuần túy muốn khoa trương mà thôi, trong lòng Lorene rất tức giận. Nếu không phải Tăng Nghị làm ầm ĩ lên như vậy, mấy người bác sĩ kia cũng đã bắt đầu tiến hành trị liệu rồi.

Tiểu David nhiệt tình giới thiệu:

- Bác Lorene, cháu đã thay bác mời Tăng tiên sinh quay trở lại đây rồi.

Lorene nhìn ngó đằng sau lưng Tăng Nghị, không có thấy bất cứ ai khác nữa, lại hỏi:

- Không có bác sĩ khác nữa sao?

David bước nhanh lên trước, ghé vào bên tai Lorene nói nhỏ vài câu.

Trong mắt Lorene hiện lên sự kinh ngạc rất lớn, cực kỳ bất ngờ. Bà quả thực không thể tin được vào những lời mà David đã nói, đưa ra nhiều lời mời như vậy, không ngờ ngoại trừ người thanh niên trước mắt ra, cũng không còn có ai khác nữa đồng ý tiếp nhận ca bệnh của bà nữa.

Lúc này David lại nói thêm:

- Bác Lorene, Tăng Nghị tiên sinh có y thuật phi thường cao minh, đã từng chữa khỏi bệnh cho nữ hoàng nước Anh, cũng từng chữa khỏi cho một chân của cháu, lần này có thể mời được đến Tăng tiên sinh, kỳ thật là chuyện cực kỳ may mắn.

Lorene qua một lúc ngắn ngủi kinh ngạc liền lấy lại lý trí, bà cũng không xa lạ gì với bệnh tình hiện tại của mình, cho dù là ở tại Mỹ thì cũng không có bất cứ hệ thống y tế nào đồng ý chấp nhận bà. Ngay cả bác sĩ có đại danh đỉnh đỉnh Tửu Quỷ sau khi đã một lần nữa xem lại tình hình của bà, cũng chỉ đưa ra đề nghị: làm bạn với người nhà, hưởng thụ cho sung sướng quãng thời gian an bình sắp tới.

Đây là chủ ý gì, Lorene rất rõ ràng, Tửu Quỷ, vị bác sĩ đầu ngành trên thế giới của giới Tây y đã chấp nhận bó tay với ca bệnh này, vậy thực sự là đã không có biện pháp nào có thể xoay chuyển nữa rồi.

- Tăng tiên sinh, vất vả cho cậu rồi.

Lúc này Lorene mới nhìn Tăng Nghị, trên mặt thoáng lộ ra chút ý cười.

Tăng Nghị hơi hơi chắp tay, nói:

- Vất vả nhưng thật ra cũng không vất vả, đơn giản là đi thêm một chuyến mà thôi, nhưng tôi hy vọng phu nhân Lorene về sau không cần làm trò như vậy để đùa cợt bác sĩ. Trên phương diện chính trị thì có thể cấp cũng có thể hoãn, nhưng việc chữa bệnh thì vẫn luôn giống như cứu hỏa. Các bác sĩ chỉ cần ở đây mà chậm đi một phút đồng hồ liền có thể có bệnh nhân nào đó khác vì vậy mà phải trả một cái giá không thể vãn hồi được.

Những lời này nói được mặt Lorene đều phải biếc sắc, bà muốn phản bác hai câu, nhưng lại tìm không ra lý do để phản bác lại, cuối cùng chỉ có thể nghẹn lấy không phát một lời. Một đám chính khách cả ngày ngoài miệng đều nói tới nhân quyền, bình đẳng, nhưng tới thời khắc mấu chốt, lại bỏ mặc người khác sống chết mà không đi để ý, thậm chí đến nói với bác sĩ cũng không thể đưa ra lời nói chân thực. Những lời này của Tăng Nghị, ít nhiều cũng có ý muốn châm chọc Lorene, trong lòng Lorene cũng rất hiểu.

Lúc này David bật cười ra tiếng, nói:

- Tăng tiên sinh, anh xem bệnh này cần điều trị như thế nào, đều cần phải chuẩn bị những cái gì?

- Không vội!

Tăng Nghị xua xua tay, nói:

- Để tôi bắt mạch trước đã, làm phiền David tiên sinh đi thông báo một tiếng cho sư huynh tôi.

- Được, tôi đi luôn đây!

David gật đầu, đi ra ngoài cửa, Lorene nằm điều trị ở bệnh viên Nhân dân tỉnh Nam Giang, mặc kệ là kiểu trị liệu nào, đều cần có Thiệu Hải Ba tới phối hợp.

Không bao lâu sau thì Thiệu Hải Ba đi tới, thoạt nhìn có chút lo lắng. Hôm nay khi anh ta nhận được hồ sơ bệnh án đầy đủ của Lorene xong thì anh ta liền cùng với các chuyên gia trong bệnh viện tiến hành một lấn hội chẩn nữa, tất cả mọi người đều gần như nhất trí rằng tình hình bệnh nhân nghiêm trọng hơn dự kiến. Mọi người cũng đều đưa ra ý kiến rằng, lúc này ngoại trừ tiến hành phẫu thuật cắt bỏ cho Lorene cũng không còn phương pháp nào hiệu quả hơn. Nhưng sau khi cắt bỏ, xác suất phục hồi hoàn toàn cũng không tới 10%, bởi vì hệ thống tuần hoàn của Lorene quá yếu.

Việc cắt bỏ chẳng qua là một biện pháp nhằm giúp cho bệnh nhân có ý chí sinh tồn, nhưng cuối cùng thì kết quả thu được có thể cũng là một sự thất vọng mà thôi.

Hôm qua không phải Tăng Nghị đã từ chối rồi sao, hôm nay thế nào lại chạy tới đây, lúc này sắc mặt Thiệu Hải Ba rất nghiêm túc, anh chuẩn bị tìm cơ hội để nhắc nhở Tăng Nghị một chút.

- Sư huynh, anh tới thật đúng lúc.

Tăng Nghị lúc này cũng vừa chẩn mạch xong, đứng lên tiếp đón.

Thiệu Hải Ba cau mày, nói:

- Bệnh án của phu nhân Lorene đây, cậu hãy xem đi, thế nào, tái khám có phát hiện gì mới không?

Thiệu Hải Ba đem hai chữ bệnh án nói nhấn mạnh hơn.

- Xem qua!

Tăng Nghị gật gật đầu.

- Em tính toán thử thêm một lần nữa.

Thiệu Hải Ba liền nóng nảy, nói:

- Nhân mệnh quan thiên, không thể coi như trò đùa được, nếu không có nắm chắc quá lớn, anh thấy cậu vẫn là thận trọng một chút thì tốt hơn.

David không nghĩ tới Thiệu Hải Ba là tới gây trở ngại chứ không giúp được cái gì, liền giải thích nói:

- Tình huống hiện tại còn không chuyển biến xấu đến mức phải tiến hành cắt bỏ, cho nên, bất kể như thế nào, mời các vị trước hãy nghĩ phương pháp thử xem một lần, cho dù cuối cùng kết quả vẫn là phải cắt bỏ cũng không sao.

Thiệu Hải Ba thầm nghĩ, thằng nhóc này bình thường quan hệ với Tăng Nghị cũng không sai, như thế nào bây giờ có thể bẫy Tăng Nghị như vậy chứ. Đây đâu phải nói thử là thử được, vốn bệnh tình cũng đã rõ ràng, chắc chắn là phải cắt, đây chính là ý kiến chung rồi, nhưng bây giờ tay Tăng Nghị mà hạ xuống thì có mấy lời là không thể nói ra được rõ ràng, cuối cùng nếu chân hỏng rồi, ai có thể chứng minh không phải là anh trị liệu thành như thế chứ?

- Cho dù lựa chọn áp dụng phương án trị liệu khác, thì cũng phải có khả năng nắm chắc nhất định thì mới được tiến hành. Chúng ta cần phải có trách nhiệm đối với bệnh nhân, không thể mờ mịt thử bừa được.

Thiệu Hải Ba nói hẳn ra.

David liền nhìn Tăng Nghị, trong mắt mang theo một tia hy vọng, mặc kệ Thiệu Hải Ba nói như thế nào, gã có tràn đầy sự tin tưởng đối với Tăng Nghị.

Tăng Nghị ngẫm Nghĩ một chút, nói:

- Không sao, trước nhìn hiệu quả đi, nếu như có tác dụng thì tiếp tục tiến hành trị liệu, nếu không có thì cũng chỉ đành lánh thỉnh cao minh (xin mời người tài giỏi khác).

Thiệu Hải Ba nhìn thoáng qua Tăng Nghị, anh ta cảm thấy chuyện này Tăng Nghị làm cũng chỉ là việc cố sức mà không lấy được lòng. Bệnh án của Lorene đã được công khai, đây cũng không thể bỏ qua được. Trước đây bệnh viện này cũng đã xảy ra một chuyện, bố của một vị lãnh đạo ở một tỉnh nào đó phát bệnh, lúc đưa đến bệnh viện cũng đã không thể cứu chữa được nữa, lãnh đạo bệnh viện trong lòng đều biết rõ. Sau khi tiến hành thảo luận, quyết định áp dụng các biện pháp cấp cứu tiêu chuẩn, những hành động cấp cứu này mang tính “Nhân đạo”, và chủ yếu cũng là để cho người nhà bệnh nhân cảm thấy trong lòng không thấy thẹn, cảm thấy được chính họ cũng đã dốc hết toàn lực với bố của mình.

Kết quả là có một vị bác sĩ, cũng không biết là đứng ra nhằm mục đích gì, chạy tới nói vị lãnh đạo kia rằng còn có biện pháp có lẽ có thể cứu sống được. Lúc này thì bất luận cái gì hy vọng thì cũng đối với người nhà bệnh nhân như một cọng rơm cứu mạng. Dưới sự yêu cầu của vị lãnh đạo đó, bệnh viện tiến hành mổ ngực bệnh nhân.

Lại tiến hành một phen ép buộc tới lui, cuối cùng vẫn là không thể cứu sống được.

Không lâu sau, vị bác sĩ này bị liên lụy vào một cuộc tranh cãi về việc chữa trị nho nhỏ, sau đó thì bị cho thôi chức, còn bị truy cứu trách nhiệm hình sự, rồi cuối cùng vào tù.

Vị lãnh đạo kia cảm thấy đúng là do vị bác sĩ này đưa ra phương án chữa trị ngu xuẩn mới khiến cho cha mình không được tiến hành cấp cứu theo đúng trình tự thông thường, bị trì hoãn lại, hơn nữa sắp chết cũng vẫn không được an bình, trên người bị vạch mấy dao, chết không toàn thây.

Lúc này Lorene nói:

- Tăng tiên sinh, cậu cứ việc thoải mái tiến hành trị liệu, cho dù trị hỏng rồi cũng sẽ không có liên quan gì tới cậu.

Lorene coi như cũng hiểu được tình hình, bây giờ chỉ có một mình Tăng Nghị chịu ra tay thử một lần, nếu chính bà không tranh thủ lấy cơ hội này thì sẽ không có hy vọng gì về chuyện giữ lấy hai chân, cho dù là trở lại Mỹ cũng chỉ có một con đường là cắt bỏ có thể đi. Nhưng Tửu Quỷ cũng đã nói, cắt bỏ coi như là tìm cái chết.

Tăng Nghị liền nói:

- Sư huynh tôi vừa rồi cũng nói, bác sĩ sẽ phải có trách nhiệm đối với bệnh nhân. Tôi có thể đưa ra phương án thì cũng sẽ có nhất định nắm chắc. Tuy rằng không thể cam đoan được nhất định sẽ khỏi hoàn toàn, nhưng ít ra cũng sẽ không khiến cho tình hình chuyển biến xấu.

Lorene nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng bà cũng thực sự sợ rằng Tăng Nghị chính là đang đánh cuộc với vận may.

Thiệu Hải Ba cũng không có biện pháp nữa, nếu Tăng Nghị nói có nhất định nắm chắc, vậy cũng chỉ đành thử xem, tính tình Tăng Nghị anh cũng hiểu biết, càng là bệnh khó trị, càng là bệnh mà người khác trị không được

Tăng Nghị lại càng có ý chí chiến đấu mạnh hơn.

- Cậu chuẩn bị dùng biện pháp gì?

Thiệu Hải Ba hỏi.

- Liền sử dụng kỳ châm đi.

Tăng Nghị nói tiếp:

- Trước khơi thông các mạch máu ở hai chân của bà, giảm bớt tình trạng tắc mạch máu.

Thiệu Hải Ba suy nghĩ một chút, cảm thấy cái này cũng được, kỳ là đỉa, cũng chính là mã hoàng mà chúng ta thường nói, hay hút máu. Kỳ châm là một biện pháp mà trung y cổ đại sử dụng mã hoàng để hấp thụ máu bầm, bệnh phù, tụ huyết, máu độc trong cơ thể. Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển, cơ bản đã không còn sử dụng phương pháp loại này nữa.

Tuy nhiên bây giờ sử dụng với cơ thể của Lorene là cực kỳ thích hợp. Nguyên nhân lớn nhất dẫn tới bệnh tiểu đường là bởi vì tăng đường huyết, khiến cho trong mạch máu xuất hiện hiện tượng tắc mạch máu, máu không lưu thông được dễ dàng, đối với những nơi càng cách xa trái tim thì khi máu chảy trở về tim, ngoài chuyện phải chảy ngược từ dưới lên thì còn cần phải vượt qua lực hấp dẫn của Trái Đất, điều này dẫn tới việc máu càng chảy chậm hơn, dần dần nửa dưới của cơ thể và các tổ chức thần kinh vì không có được dinh dưỡng vận chuyển tới để sử dụng mà bắt đầu bị hoại tử.

Đỉa không những có thể hút hết máu phù, máu tụ mà còn thể giải quyết chuyện máu bị ngưng tụ, hơn nữa trong miệng đỉa sẽ tiết ra chất chống đông máu, đây chính là loại thuốc chống đông máu hữu hiệu nhất mà trước mắt con người có thể phát hiện ra. Nó có thể chống lại sự hình thành của bệnh tắc động mạch rất hiệu quả, mà còn phòng ngừa trường hợp miệng vết thương khó khép lại.

Trước mắt thì các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng, chất mà đỉa tiết ra còn có thể loại trừ việc tăng đường huyết, bệnh này của Lorene, xét cho cùng cũng là do bệnh tăng đường huyết gây ra. Đây tuy rằng là do giới Tây y đưa ra giải thích và phát hiện. Nhưng hiện tại thì sử dụng phương pháp kỳ châm này hẳn là an toàn, vô hại nhất.

Thiệu Hải Ba cẩn thận suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng nói:

- Tôi sẽ đi chuẩn bị một chút.

- Làm phiền sư huynh.

Tăng Nghị nhìn Thiệu Hải Ba đi ra ngoài mới xoay người lại nói với Lorene:

- Tôi sẽ nói một chút về phương án trị liệu với phu nhân, nếu cấp thì chỉ trị được phần ngọn mà thôi, phải từ từ mới trị được tận gốc. Hiện tại thì hai chân của phu nhân rất khó giữ được. Vì vậy, bước đầu tiên của tôi là trước cải thiện tình hình hai chân của phu nhân, sẽ sử dụng một số phương pháp trị liệu đặc thù kết hợp với thuốc Đông y. Khi tình trạng hai chân đã được cải thiện hoàn toàn, cơ năng có thể khôi phục, vậy chuyển sang bước thứ hai chính là áp dụng một số phương pháp giải phẫu, mục đích là loại bỏ sạch các tế bào hoại tử, rồi phối hợp với việc sử dụng thuốc, thúc đẩy cơ thể tự tái sinh.

- Hai quá trình này đại khái cần khoảng ba tuần.

Tăng Nghị nhìn Lorene.

- Phu nhân có thể chấp nhận?

- Có thể!

Lorene gật đầu, bà không có bất kỳ ý kiến gì cả, đây là cơ hội duy nhất để bà giữ lại được hai chân của mình, hơn nữa Tửu Quỷ cũng đã từng nói, giải phẫu cắt bỏ có sự phiêu lưu rất cao, khả năng cũng chỉ có thể sống thêm được hai tuần, bây giờ hai bước trị liệu đầu tiên của Tăng Nghị, cũng chỉ có ba tuần mà thôi.

- Đợi khi hai giai đoạn này chấm dứt, cuối cùng chính là trị liệu bệnh tiểu đường của phu nhân.

Tăng Nghị nói tới đây, đột nhiên ngừng lại, nói:

- Thôi vậy, vẫn là đợi hai giai đoạn này kết thúc rồi nói tiếp đi.

Trong lòng Lorene chợt thấp thỏm, cái gì gọi là đợi đến lúc đó nói sau, chẳng lẽ là chỉ chính bà có khả năng không chịu đựng được hết hai giai đoạn đầu tiên?

Lúc này Thiệu Hải Ba đã quay trở lại, phía sau đi theo một người. Người này trong tay bê một cái khay, phía trên có một chiếc lọ đen tuyền, nhìn không rõ được bên trong là cái gì, bênh cạnh còn để hơn chục cái ống nghiệm thủy tinh dài nhỏ khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play