Cùng với tiếng chuông reo, Hàn Phi Tường đang nằm gục xuống bàn ngáp một cái tỉnh lại, dụi dụi mắt, vừa định tiếp tục ngủ lại bị Lý Dật đập một cái làm cho giật mình tỉnh hẳn.

“Làm gì thế hả.” Mặt mũi nhăn nhó xoa cái bả vai, Hàn Phi Tường oán giận nói, “Đồ tồi sao cậu xuống tay nặng vậy.”

Cười một cái cho qua chuyện, Lý Dật vội vàng chuyển chủ đề, “Đại ca, nói thật xem nào, tỷ thí trong rừng lần này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Chuyện gì là chuyện gì?” Hàn Phi Tường tỏ vẻ không hiểu, chẳng phải là tìm huy chương sao, còn có thể phát sinh cái gì nữa?

“Vậy sao bọn cậu lại cùng với bang Bất Nhược Cẩm Sắc hóa thù thành bạn hở? Cái vụ hòa nhau lừa người khác còn được, còn bọn tớ hiểu rõ sự tình như vậy sao gạt được hả, nhanh lên coi, thành thật trả lời xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện hay ho gì?”

“Lý Dật, cậu là đồ bà tám.” Hàn Phi Tường nhắm mắt lại không buồn trả lời.

“Thật sự là làm người khác ngạc nhiên mà, hơn nữa bọn cậu không chỉ cùng bọn họ hóa thù thành bạn, mà còn làm bọn họ thay đổi rất nhiều! Trước kia bọn họ rất đáng ghét đó.”

“Thời gian từ lúc lập bang đến giờ cũng chưa lâu, sao bọn họ lại đắc tội các cậu được?” Thấy biểu tình chán ghét của Lý Dật, Tri Hỏa cảm thấy hứng thú, bèn dò hỏi.

“Cậu không biết hả?” Lý Dật kinh ngạc nhìn Hàn Phi Tường, thấy cậu vẻ mặt mờ mịt, mới trả lời: “Đám đó dùng tiền mặt mua số lượng lớn thần khí cùng dược phẩm, cho nên trong thời gian ngắn mới có thể phát triển nhanh như vậy, nhưng mà đây cũng chính là chuyện người chơi đều căm ghét nhất.”

“Thần khí? Vũ khí không phải mặc định cho từng người sao?”

“Đại ca, ra ngoài hoàn thành cái nhiệm vụ xong cậu thành kẻ lạc hậu tin tức thế hả.” Lý Dật chịu không nổi kêu lớn.

“Dài dòng, trả lời cho tớ xem nào.”

“Vũ khí là cố định, vậy còn đồ phòng bị thì sao? Thứ bọn họ thu mua chính là thần khí của người khác, tất nhiên là ngoại trừ vũ khí rồi.”

“Thì ra là thế.” Gật gật đầu, Hàn Phi Tường cuối cùng cũng hiểu được .

“Đại ca, cái gì biết tớ cũng nói rồi, cậu nên trả lời tớ đi chứ.” Lý Dật chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy cứu.

“Mỹ nam kế.” Nhớ tới bộ dạng Hải hôm qua bị bọn họ hỏi dồn đến chật vật, Hàn Phi Tường nhịn không được nở nụ cười.

Mỹ nam kế??? Lý Dật vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, nhưng thấy Hàn Phi Tường hai mắt nhắm nghiền, rõ là không muốn nhiều lời nữa, cậu đành phải bực tức ngậm miệng lại.

Quên đi, hỏi đại ca không được mình sẽ đi hỏi Lưu Ly, nhỏ nhất định sẽ nói cho mình biết! Tự an ủi một chút, Lý Dật không quấy rầy giấc ngủ của Hàn Phi Tường nữa, bằng không Hàn Phi Tường bị dồn đến phát hỏa chính là vô cùng đáng sợ đó.

.

Ngắm Hàn Phi Tường một lần nữa lại ngủ say, An Chấn Vũ trong lòng tự hỏi có nên hạn chế thời gian chơi game của cậu hay không, bởi cứ thế này thì sẽ tổn hại đến sức khỏe mất. Nhưng lập tức hắn lại nhớ ra, nếu như vậy thì nên lấy thân phận gì để nhắc nhở cậu?

Trong trò chơi, có lẽ hắn là người yêu của cậu, mà ngoài đời hai người bọn họ chính là kẻ địch… Đúng là thứ quan hệ rối rắm mà. Cười khổ, An Chấn Vũ buồn phiền không thôi, chẳng biết nên đối mặt thẳng thắn với Hàn Phi Tường như thế nào.



“. . . Chín tư, chín lăm, chín sáu, chín bảy, ha ha, chúng ta đã có chín bảy cái huy chương , còn thiếu ba cái nữa thôi!” Tri Hỏa cao hứng kêu lên.

“Những bang khác hiện kém ba cái, chúng ta đang dẫn đầu rồi.” Hải mỉm cười thông báo bảng xếp hạng mới nhất.

“Quá tuyệt!” Những người khác vừa nghe xong liền đập tay nhau, hô lớn.

“Còn ba cái nữa thôi, không thể để người khác lật ngược tình thế được, chúng ta nhất định phải lập ra thành thị đầu tiên của người chơi trong Ám Vô Dạ!” Tri Hỏa thập phần tin tưởng động viên mọi người.

“Đương nhiên, lúc trước thành lập bang đã nói qua rồi, đã dựng là phải dựng bang hội số một Ám Vô Dạ.” Lưu Ly cười to nói ra mục tiêu trước kia của sáu người.

“Chúng ta đã liên kết lại, còn ai có thể so bì được chứ.” Lời Tri Hỏa nói mang đầy ý tán thưởng cả nhóm, nếu như không có cố gắng đồng tâm hiệp lực của tất cả mọi người, tuyệt đối sẽ không có khả năng trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà vượt qua được ngũ đại bang hội.

“Hiện tại cũng đừng cao hứng quá sớm, chờ đến lúc thực sự lập được thành thị đầu tiên trong Ám Vô Dạ chúc mừng nhau sau cũng chưa muộn.” Bắc Hoàng Minh là người duy nhất trong đám miễn cưỡng còn duy trì được một chút tỉnh táo.

“Minh, nói chuyện với cậu thật mất hứng.” Tri Hỏa giả vờ giận dỗi nói, “Những gì cậu nói đương nhiên bọn tôi cũng rõ mà.”

“Vậy giờ còn không mau thảo luận một chút chiến thuật tiếp theo, mọi người nghĩ các bang các ngồi không coi mình sao? Chúng ta nhất định phải thừa thắng xông lên, tranh thủ trong mấy ngày này chiếm được ba cái huy chương kia.” Hải nhắc nhở.

“Đã rõ, nhanh nào, qua thảo luận bước tiếp theo nên hành động ra sao đi.” Tri Hỏa triệu tập mọi người vây quanh cùng nhau bàn bạc.

Nhìn bạn bè vẻ mặt ai cũng tươi cười, Bắc Hoàng Minh biết quyết định chơi trò chơi này thật đúng đắn.

Rất thú vị không phải sao, có thể gặp mọi người, có thể được chơi trong Ám Vô Dạ, thật sự… rất tuyệt vời đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play