Rút kinh nghiệm xương máu từ vụ Bất Nhược, đám người Tri Hỏa cũng đề cao cảnh giác hơn, cuối cùng không hề sứt mẻ mà đi tới đại lục trung ương.
Lúc này quang cảnh đại lục trung ương so với khi Bắc Hoàng Minh, Tri Hỏa rời đi đã hoàn toàn thay đổi, nơi nơi đều có người chơi đã chuyển cấp đi lại tới lui, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
“Oa oa, hiện tại đã có tiểu thương kìa!”
“Những người đó trên áo còn đeo huy hiệu giống nhau nha, để làm gì vậy nhỉ?”
Nghe Nguyệt Lượng và Lưu Ly kịch liệt thảo luận, mọi người chỉ cảm thấy thực mất mặt, nhưng đồng thời, bọn họ cũng rất kinh ngạc với đại lục phồn vinh. Trò chơi Ám Vô Dạ này thật quá chân thực tới mức làm cho người ta kinh hãi.
“Chúng ta trước tiên đưa Tri Hỏa đi chuyển chức đã.” Biết thừa nếu để hai bà chị này tham quan một hồi, Tri Hỏa hôm nay đừng hòng đi chuyển chức. Lại nhìn sang Tri Hỏa với Bắc Hoàng Minh hai người không coi ai ra gì chuyện phiếm với nhau, Hàn Ly đành phải thở dài một hơi, chính mình ra mặt ngăn cản.
“Được rồi được rồi.” Có chút lưu luyến thu hồi ánh mắt, Lưu Ly cuối cùng mới quay lại nhìn đường đi tiếp.
Đại tiểu thư thật làm người ta đau đầu a. Đỡ lấy cái trán, Hàn Ly kéo Nguyệt Lượng lại, nói thầm, “Nguyệt Lượng vẫn là nên tránh xa Lưu Ly một chút.”
“Tại sao?” Chớp đôi mắt to sáng ngời, Nguyệt Lượng không hiểu, cô cảm thấy Lưu Ly rất là tốt nha.
“Tóm lại cứ giữ khoảng cách với cô nhóc đó là được.” Hàn Ly xoa cái đầu nhức nhối, dặn dò.
Y mới không muốn nói cho Nguyệt Lượng, y là sợ Lưu Ly làm hư cô mất.
Nguyệt Lượng vẫn không hiểu nên cứ nhìn Hàn Ly chòng chọc, chỉ tiếc y nhất quyết không trả lời.
“Hải, anh có hiểu không?” Nguyệt Lượng thấy Hàn Ly không đáp, quay sang hỏi Hải đi lẳng lặng bên người.
Ôn hòa mỉm cười, Hải vuốt ve mái tóc Nguyệt Lượng mà nói: “Em sau này sẽ hiểu.”
Chu môi, Nguyệt Lượng cảm thấy bọn họ người nào cũng tỏ vẻ thần bí, dù sao không rõ ràng, liền đem vấn đề quẳng ra sau đầu, lại chạy lên cùng Lưu Ly nói chuyện phiếm.
Vẫn nghe không hiểu sao.
Thấy Nguyệt Lượng hiển nhiên đã quên béng lời dặn dò của mình, Hàn Ly liền đau đầu vô cùng.
“Những người này đeo cùng một loại huy hiệu, nhất định có ý nghĩa nào đó đi.” Chỉ những người phía trước, Tri Hỏa hỏi Bắc Hoàng Minh đi bên cạnh.
“Hẳn là có.” Nhíu mày, Bắc Hoàng Minh đoán nhất định bên trong có sự tình nào đấy.
“Rốt cuộc là như nào?”
“Từ từ, cậu đi chuyển chức đã. Bọn tôi ở bên ngoài sẽ hỏi thăm một chút.”
“Ừ, được.”
–
Đi vào phòng chuyển chức, Tri Hỏa kinh ngạc nhìn ông lão yêu tinh quen thuộc ngồi đó, vui vẻ cười nói: “Xin chào, lần này lại là ông nha.”
“Nhà ngươi là?” Nghi hoặc nhìn Tri Hỏa, lão yêu tinh có vẻ thập phần hoang mang.
“Ông không nhận ra cháu?” Chỉ chính mình, Tri Hỏa tò mò hỏi, rồi lại suy nghĩ cẩn thận, “À đúng rồi, ông chỉ là NPC thôi mà.”
“Ngươi đem đồ vật tìm đủ rồi chứ?” Lão yêu tinh gặp Tri Hỏa một người tự hỏi tự đáp, chỉ nghĩ cậu đầu óc có vấn đề, cũng không để ở trong lòng, đưa tay lấy tờ lệnh nhiệm vụ chuyển chức của cậu.
Đem tờ lệnh cùng vật phẩm tìm được giao cho ông lão yêu tinh, Tri Hỏa im lặng đứng chờ.
Xác nhận đồ vật không nhầm lẫn, lão yêu tinh liền lấy ra một bộ quần áo đưa cho Tri Hỏa.
Tiếp nhận trang phục, Tri Hỏa chợt nghe hệ thống thông báo:
Chúc mừng người chơi Tri Hỏa Ám Diễm chuyển chức thành công!
Cùng tiếng nói vang lên, một vầng sáng trắng vây quay Tri Hỏa, đến lúc ánh sáng tan hết, Tri Hỏa kinh ngạc phát hiện trang phục đã mặc ở trên người cậu.
Đó là một bộ quần áo màu trắng viền đỏ, có chút bó sát người, nhưng cử động lại vô cùng thoải mái.
“Nguyên lai nhà ngươi là kiếm sĩ thuộc hệ nhanh nhẹn nha.” Sờ sờ cằm, lão yêu tinh đột nhiên lên tiếng nói.
“Hả?”
“Nhìn trang phục có thể nhận ra, chức nghiệp khác nhau, căn cứ vào tính chất riêng biệt có 4 kiểu quần áo. Bộ này của ngươi hơi bó sát lại thập phần thuận tiện cho việc vận động, vừa nhìn là biết thuộc hệ nhanh nhẹn.”
Nghe xong giải thích của ông lão, Tri Hỏa lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai quần áo còn có ý nghĩa như vậy.
Từ biệt ông lão yêu tinh, Tri Hỏa vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy cả đội đang đứng chờ.
Thấy trang phục mới của Tri Hỏa, mọi người biết rằng cậu đã chuyển chức thành công , đều nhào lên lên chúc mừng.
Lần đầu tiên, Tri Hỏa cảm thấy được chuyển chức là chuyện cực kỳ vui sướng, bởi cậu giờ phút này có thể chia sẻ niềm hạnh phúc với đồng đội của mình.