Ta nhìn đồng hồ. Tới giỡ lễ khai giảng bắt đầu rồi! Nhanh chóng đi kiếm
phòng hội trường, lại bắt gặp idol cũng đang đi cùng đường nên
ta lẽn đẽn đi theo sau, lợi dụng thời cơ móc điện thoại ra chụp lén người ta vài tấm.
Đến phòng hội trường, mọi người
cũng đã tập trung gần hết rồi. Nhìn idol đi lên phía trên cùng, nơi dành cho những người có chức vụ lớn trong trường ngồi. Ta
cũng kiếm cho mình chỗ ngồi lý tưởng, ngồi chỗ này chỉ cần
xéo qua là có thể thấy được nửa khuôn mặt đẹp giết người kia
rồi!
An phận ngồi vào chỗ, móc điện thoại ra chụp tiếp. Kiểu chụp nghiêng vầy rất đẹp nha~ mỗi lần cười là.. Đẹp ứ
chịu nổi! Ta phát hiện, không chỉ ta, toàn bộ học sinh có mặt
trong phòng hội trường đều hướng về phía idol * pắn tym *
Ở một nơi, một phía nào đó.... I don't know where it is!?
Bốn nam thân ảnh đang đứng đó nói chuyện. Hai trong bốn tên đó
người mang thương tích. Chân mày hơi nhăn vì đau nhưng cũng chỉ
là biểu hiện mập mờ, thoát ẩn thoát hiện trên hai gương mặt
thanh tú trời phú
Hai tên còn lại một cao lãnh, lạnh
lùng, khuôn mặt vô cảm . Một ôn nhu, hoạt bát, khuôn mặt mang ý
cười nhìn hai người bạn trước mắt.
Vâng - Không ai khác
chính là Lưu Hạ Du! Mạc Kỳ Lâm! Và.. Hàn Thiên! 3 tên này chắc
hẳn ai cũng đã biết! Còn tên còn lại là Đông Phương Hạo!
Con trai độc nhất của Đông Phương gia. Tân chủ tịch của tập đoàn
nổi tiếng khắp châu Á và đang có xu hướng lan ra các châu khác
về đồ cổ. Số lượng đồ cổ quý hiếm mà gia đình anh ta sở hữu là cực nhiều. Toàn là những thứ có giá trị cực lớn. Ta nhớ không lầm lúc trước anh ta có tặng cho Liễu Thanh Thanh một bộ
trang sức mà các cô công chúa cổ đại từng dùng, nay được tân
hóa lên làm thành bộ trang sức cổ mang phong cách hiện đại
trông rất đẹp!
Tên này khá vui tính, hoạt bát cùng năng
nổ. Ta thì không ghét hắn cho lắm vì lần ta bị đám người kia
tử hình ở biển thì hắn không có mặt. Hắn cũng là người duy
nhất không tham gia vào những trò hành hạ, tra tấn, sỉ nhục,..
ta mà chỉ đứng một bên. Mỗi lúc ta bị hiểu lầm là hãm hại
Liễu Thanh Thanh, hắn cũng chỉ đứng che chở cho cô ta, hành động của hắn luôn trái ngược với những người khác. Tuy không giúp
gì cho ta nhưng hắn cũng không một tia chán ghét. Đối với ta
lúc đó chính là sự may mắn!
“ Này, hai cậu rốt cuộc là bị ai đánh đến thân tàn ma dại thế này? Thật mất mặt quá
đi~! “ _ Đông Phương Hạo cười đùa
“ Ai biết! “ _ Lưu Hạ Du cùng Mạc Kỳ Lâm đồng thanh. Mặt rõ tức giận
“ Gì? Ai đánh mình mà cũng không biết á? “ _ Đông Phương Hạo ngạc nhiên
“ Chỉ biết nó là con gái, tóc blue, mắt nâu, mặc váy, lùn, nhỏ con, hám giai, thấy ghét! “ _ Lưu Hạ Du vừa nói vừa qoắc mắt
lên ra vẻ dữ tợn
“ Con này hình như tao biết! Giống con nhỏ sáng nay bay lên xe tao đứng chụp ảnh giai (-_-) “
“ Ô! Vậy là cùng một người à? Hay phết. Một tiểu cô nương đã
dám đối đầu với ba anh nhà ta. Chắc là cô ấy mới tới nhỉ? “ _ Đông Phương Hạo vừa nói vừa cười đùa
“ Con nhỏ đó để
tao gặp lại thì nó chết với tao. Tao thề tao không tha cho nó!
Má nó, dám nói tao là gay, bị quáng gà! “
“ Tao cũng không tha cho nó. Mẹ nó, dám nói tao điên, tao ngu! Con nhỏ chết tiệt! “
“ Nó thì cứ nhìn tao - - . Xong rồi bắn tym, nháy mắt. Cơ mà
hình như nó thích idol nó hơn. Ngắm tao chưa xong đã bỏ chạy
theo idol của nó. Con háo sắc! - - “
“ ... Phụt!
HÁHAHAHAHA... Chúng bay.. Chúng bay.. Háhahaha.. Tao không ngờ nha~ Chúng bay nhìn như vậy mà lại bại dưới tay một đứa con gái
không quen biết! Muahaha.. “ _ Đông Phương Hạo biểu cảm hết sức
phong phú và đa dạng. Ngạc nhiên. Trố mắt. Cười như điên như
dại. Cười ra nước mắt..
Ba tên kia cùng đồng thanh liếc mắt nhìn hắn. Tia lửa điện cứ thế soẹt soẹt..
“ ... “ _ Đông Phương Hạo thấy thế nên dừng lại, cười hềhề. Sau
khi đợi bọn chúng không để ý thì lại lén bụp miệng cười tiếp
Lễ khai giảng bắt đầu. Mấy ông thầy, bà cô lần lượt lên phát biểu rất hăng say nhưng riêng học sinh thì “ thầy nói mặc
thầy, chúng em làm gì mặc chúng em! “. Phòng hội trường nhốn
nháo cả lên, đứa lấy bánh để lên bàn rồi tụ tập bạn bè ăn,
đứa lấy điện thoại ra chơi, đứa thì ngủ, còn lại thì lập
group tám “ xuyên trường “ hoạt động bán cá, buôn lê, bán
hấu,...
Cho tới phần mời Hội trưởng hội học sinh toàn
trường lên phát biểu thì bàn dân thiên hạ nó mới quy về phía
sân khấu.