Ôi dộ ôi, cái tựa đề, bụng tôi=))

———————-

Diêu Nhật Hiên ngủ trưa no đủ, nhàm chán ngồi xoa xoa cái bụng đã vượt mặt, hai chân gác lên trên bàn trà, một bên lật xem album, một bên cảm khái An Na tiểu thư ở mấy tháng trước, theo sát bọn họ tổ chức hôn lễ nhanh như chớp.

Nha đầu kia cũng thật biết hưởng thụ nhân sinh, mặc cho Kì Dân Hạo như thế nào ân cần dạy bảo, chính là không chịu sinh đứa nhỏ, “Dù sao lão ba ngài đã có hai đứa cháu rồi, mà con có sinh cũng đâu có mang họ Kì, Tiểu Võ không gấp thì ba gấp làm gì?”

Vô nghĩa, Trần Võ là cô nhi, nào có ai đến lải nhải bọn họ?

Kì Dân Hạo lo lắng cũng chẳng làm gì được, hơn nữa bụng của Diêu Nhật Hiên càng ngày càng lớn, không thể không đem lực chú ý dời đến người của cậu, cũng lười đi quản đứa con gái kia.

Xong xuôi hôn sự của An Na, vừa lúc gần tới lễ phục sinh, Kì An Tu vốn đã sớm đặt vé đi công viên Disneyland, thừa dịp thai tượng của Diêu Nhật Hiên được bốn năm tháng đã ổn định, vì vậy muốn mang Tiểu Bình An đi chơi, thứ nhất là bồi dưỡng cảm tình, thứ hai là không thất hứa với bé.

Nhưng nhóc con kia thật sự rất thông minh, khi bụng của ba ba chưa lớn thì đã không thể chơi với bé, hiện tại mang thai lại tuyệt đối không có biện pháp đi, bé chẳng thèm cùng cái kẻ bại hoại kia đi chơi chung, vì thế tha theo ông lẫn cô chú cùng đi.

Kì Dân Hạo không có ý kiến, An Na thì càng không có gì, liền đem tuần trăng mật đổi thành cả gia đình đi Disneyland chơi.

Một nhà sáu người rưỡi, tập thể ở trong công viên Disneyland trải qua lễ Giáng Sinh khó quên.

Bất quá tính tình của Tiểu Bình An quả nhiên là quật cường chi cực, đến nay vẫn không chịu gọi Kì An Tu là cha.

Heo ông lắc đầu thở dài, đây là tính cách đặc trưng của Kì gia, không thể lay chuyển được.

Bất quá Kì An Tu vẫn nghiêm túc thực hiện lời khuyên của chuyên gia tư vấn, hết mềm lại cứng, tử triền lạn đả, dưới thế công quyết liệt, quan hệ với con trai cũng cải thiện được đôi chút, ít nhất Tiểu Bình An ngẫu nhiên sẽ hạ cố nói mấy câu với hắn.

Tuy rằng tiến độ quá chậm, nhưng tốt xấu gì cũng có tiến triển! Diêu Nhật Hiên rất là lạc quan, chắc chắn từ tám đến mười năm sau, quan hệ của hai cha con sẽ hoàn toàn tốt đẹp.

Tiếp tục lật xem album, trên ảnh là khuôn mặt tươi cười hạnh phúc của cả gia đình, Diêu Nhật Hiên rất thích tấm ảnh này. Bất quá, cậu đỏ mặt nhớ lại, cái đêm lãng mạn hai phu phu bọn họ trải qua ở Disneyland……

Sau khi Kì An Tu trở về, chỉ thấy Diêu Nhật Hiên một mình ngốc hồ hồ ôm album cười ngây ngô, cái mặt tròn tròn dưỡng mập mạp còn đỏ bừng, nhìn thấy là biết phát mộng xuân.

“Nghĩ cái gì vậy?” Tiến lên sủng nịch xoa đầu của cậu, ở trên trán hôn một cái.

Diêu Nhật Hiên phục hồi tinh thần, mặt càng đỏ hơn, lắp bắp nói, “Không…… Không có gì. Sao anh về sớm thế?”

Kì An Tu cởi áo khoác, thay quần áo ở nhà, rửa ráy chân tay mặt mũi mới đến ôm cậu, “Hôm nay công việc không nhiều lắm, anh ghé qua bệnh viện thăm tiểu công chúa nhà bác sĩ Ngưu rồi mới về.”

“Vậy ư?” Diêu Nhật Hiên nhất thời hưng phấn, Chỉ Quân ngày hôm qua vừa sinh một cô công chúa, cậu rất muốn đi nhìn một cái, nhưng cậu cũng sắp tới ngày sinh, mọi người kể cả Chỉ Quân đều phản đối cậu đi, đành phải phái Kì An Tu làm đại biểu .

Kì An Tu mở di động ra, cho cậu xem hình chụp lẫn một đoạn video ngắn,“Con nít mới sinh không nên tiếp xúc với máy móc này nhiều, chỉ quay lại một ít cho em xem, chờ em sinh xong, cục cưng lớn hơn một chút, chúng ta lại đi thăm.”.

Diêu Nhật Hiên nhìn bé con phấn nộn, chảy cả nước miếng,“Hảo đáng yêu nga!”.

Kì An Tu hôn cậu một cái,“Chúng ta chẳng phải lập tức sẽ có một đứa sao?”

Lỗ tai mẫn cảm của Diêu Nhật Hiên lập tức đỏ bừng. Kì An Tu đương nhiên biết là sao, tay vuốt ve thắt lưng của cậu, hơi thở ấm áp ghé vào lỗ tai cậu thì thầm,“Rất muốn sao?”

Diêu Nhật Hiên quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái,“Mới…… Mới không có!”.

Chỉ tiếc ánh mắt thủy nhuận nhuận hai gò má phấn hồng đã bán đứng cậu.

Kì An Tu vừa nhìn đã động tình, từ khi Diêu Nhật Hiên mang thai đến tháng thứ tám, sợ tạo gánh nặng cho thân thể của cậu, hai phu phu không dám vận động quá nhiều, mỗi lần chỉ có thể dựa vào bàn tay đắc lực giúp huynh đệ nhà mình đỡ thèm.

Nhưng mà hôm nay, trời xuân ấm áp, thời gian nhàn rỗi, cho dù không thể làm, nho nhỏ thân thiết một chút luôn có thể đi.

Kì An Tu nghĩ thầm trong lòng, thân thể lập tức bắt đầu thành thực phản ứng, đem dựng phu toàn bộ kéo vào trong lòng. Như cơ khát đã lâu ngậm lấy hai phiến môi thơm ngào ngạt, lửa *** trong nháy mắt không lưu tình chút nào hừng hực bốc lên cao.

“Không…… Không được!” Kì An Tu cảm thấy mình sắp khống chế không được, lý trí buộc hắn đẩy Diêu Nhật Hiên ra, nhưng thân thể lại càng phát ra lưu luyến.

Diêu Nhật Hiên cũng luyến tiếc, chủ động dâng cao cái miệng nhỏ nhắn tác cầu, còn phát ra tiếng rên kiều mị khó nhịn.

Nhị đệ nhà heo tinh trùng thượng não, Kì An Tu lập tức hóa thân thành heo, hai cái móng vuốt heo không khách khí tiến vào trong quần áo rộng lùng nhùng của dựng phu, thuận theo cái bụng tròn xoe một đường hướng về phía trước, đặt lên hai cái bánh bao nhỏ ở trên.

“A a……” Diêu Nhật Hiên lập tức khống chế không được kịch liệt thở dốc.

Sau khi mang thai, trước ngực của cậu liền trở nên cực kỳ mẫn cảm, hai đóa hoa anh đào nhỏ nhỏ nguyên bản trướng thành quả anh đào, bờ ngực nguyên bản bằng phẳng bắt đầu sưng lên, không thể chịu nổi một chút khiêu khích. Nơi đó lại càng mềm mại, cảm giác đặc biệt hảo, làm cho con heo kia yêu thích không buông tay, không ngừng thưởng thức vỗ về chơi đùa.

Kỳ thật Kì An Tu lén tham khảo Ngưu Kiến Minh, thân thể Diêu Nhật Hiên vốn cũng rất đặc thù, nếu thêm chút dược vật hỗ trợ cùng mát xa, là có thể tạo ra sữa. Chính là nếu nói vậy, sau khi có ngực, sẽ rất khó khôi phục bằng phẳng như xưa.

Đương nhiên Diêu Nhật Hiên không thể chấp nhận, Kì An Tu cũng không muốn chỉ vì tư dục mà khiến cho Diêu Nhật Hiên mùa hè ngay cả áo thun chữ T cũng không dám mặc, cho nên rất là hảo tâm buông tha cho đề nghị này, nhưng này cũng không thể gây trở ngại hắn hưng trí đùa bỡn hai cái bánh bao thịt nho nhỏ này, hưởng thụ đặc quyền chỉ thời gian mang thai mới có.

“A…… Không cần…… An Tu…… Không cần……” Diêu Nhật Hiên vừa muốn đẩy ra vừa muốn giữ hai cái móng heo kia ở nguyên vị trí.

Heo chơi chán rồi mới đơn giản ôm lấy dựng phu, mặt chôn trước ngực của cậu, liếm mút hai khỏa tiểu anh đào. Đầu lưỡi thô ráp mang đến khoái cảm không phải ngón tay có khả năng làm được.

“A a!” Diêu Nhật Hiên thật sự chịu không nổi, cậu vốn có chút xuân tâm nảy mầm, làm sao chịu được trêu chọc như vậy? Nhất thời hóa thành một bãi xuân thủy, xụi lơ ở trong lòng hắn. Nhiệt tình, e lệ, chờ mong, sợ hãi, lại dẫn theo vài phần bức thiết nhẹ giọng thì thầm,“An Tu…… muốn…… muốn……”.

Móng heo tìm đến đóa mật hoa, đã là ướt đẫm một mảnh. Ngay tiểu cúc hoa phía sau cũng liên tục hé ra khép lại, cực độ mê người.

Xoa nắn cái mông xinh đẹp của cậu một chút, Kì An Tu thở dốc cố gắng khống chế lý trí,“Không được……sắp…… sắp sinh ……”.

“Ân ──” Diêu Nhật Hiên kiều mị rên rỉ, bấ mãn cọ cọ trong ngực heo, cảm nhận được phân thân cường tráng đang áp sáp vàp mông cậu càng thêm ý chí chiến đấu sục sôi, cười xấu xa chỉ trích,“Rõ ràng anh cũng muốn mà!”.

Tiểu yêu tinh này! Đúng là càng học càng hỏng rồi! Kì An Tu hung tợn đáp,“Đừng có chọc vào lửa! Mau đứng lên!”

“Em muốn mà!” Diêu Nhật Hiên ôm cổ hắn không buông tay,“Đến một lần thôi! Chỉ một lần!”.

Cậu chủ động hôn lên môi Kì An Tu, móng vuốt nhỏ không nghe lời kéo quần Kì An Tu.

Có chuyện có thể nhẫn, nhưng có chuyện không thể nhẫn!

Kì An Tu chủ động cởi áo tháo thắt lưng, phóng xuất ra nhị đệ nhà heo sớm không nhịn nổi, cắn cắn cần cổ trắng nõn, ám muội nói, “Vậy một lần, làm phía sau! Nếu không thoải mái , nhất định phải nói, biết không?”.

“Ừ!” Diêu Nhật Hiên chủ động xoay người lại với hắn, chọn tư thế ngồi ở trong lòng heo, là tư thế nhẹ nhàng nhất.

Kì An Tu lấy tay chỉ tùy ý khai thác vài cái, hậu đình diễm hoa liền vì hắn hoa hoa lệ lệ mở ra, đem heo nhị đệ cẩn thận đi vào, khi thân thể hai người hoàn toàn kết hợp, hai người đều thỏa mãn thở dài.

Một tay đỡ lấy thân thể cồng kềnh mang thai, một tay vỗ về chơi đùa hai khỏa tiểu anh đào phía trước, Kì An Tu cố gắng khống chế cẩn thận đưa đẩy, những nụ hôn nóng cháy không ngừng hạ xuống cần cổ trắng nõn lẫn lưng của Diêu Nhật Hiên, khiến cho cậu từng trận từng trận run rẩy.

Sợ cậu bị lạnh, không dám cởi quần áo của cậu ra, nhưng quần áo nửa kín nửa hở lại càng lộ ra hương vị mị hoặc, càng thêm mê người điên cuồng.

Còn cục cưng! Còn cục cưng đấy! Kì An Tu dùng ý chí thật lớn khắc chế dục vọng muốn phóng túng.

“A…… An Tu…… Sâu một chút! Sâu một chút đi!” Mỗi lần đều là sắp chạm đến nơi mẫn cảm thì lại lui bước, cảm giác thiếu thốn này khiến cho Diêu Nhật Hiên muốn phát điên, chủ động xoay xoay cái mông đưa về sau nghênh đón.

Này có muốn để cho ai sống nữa không?  Sợ thương tổn đến cục cưng, Kì An Tu vẫn rất khó khăn khống chế không dám vào sâu. Nhưng con thỏ ngốc này cứ cố tình liên tiếp đưa đến trước miệng thì ai mà nhịn nổi?

Kì An Tu đành phải tăng thêm một chút lực đạo, đâm sâu đến chỗ mẫn cảm của cậu.

“Ngô ngô…… Mau…… a!” Tiểu đệ đệ của Diêu Nhật Hiên hưng phấn lên, đáng tiếc không có sức chịu đựng, bị người ta tùy tiện kích thích vài cái, rất nhanh liền bắn ra một cỗ bạch trọc, té ngã.

Kì An Tu lại rút ra một ít, dựa vào vách tường cọ xát vài cái để cho chính mình rất nhanh cũng bắn ra, xem như kết thúc trận tính sự này.

“Được rồi, anh bế em đi tắm!” Hắn ôm dựng phu tiến vào phòng tắm.

Dựng phu mặc kệ, cọ cọ trong lòng hắn giương đôi mắt to hồng hồng lên án,“Anh làm cho có lệ!”

“Là do thân thể em bây giờ không được! Được rồi, ngoan đi, nghe lời! Chờ sinh cục cưng xong hẵng làm nhé?”

Kì An Tu cũng thực buồn bực, khi Diêu Nhật Hiên không mang thai thì ngượng ngượng ngùng ngùng không chịu cho hắn làm. Khi Diêu Nhật Hiên mang thai thì lại trở nên nhiệt tình vô cùng, nhưng hắn lại không thể làm! Đây là con mẹ nó cái thế đạo gì a!

Dựng phu cọ đến cọ đi mãi không được, tính tình sau khi mang thai lại càng trở nên khó chịu.

“Có phải anh có người khác ở ngoài không? Cho nên anh mới không còn hứng thú với em!”.

“Nói bậy cái gì? Ngày nào không phải anh cũng về nhà sớm hay sao?”

“Vậy khi đi làm anh cũng có thể ra ngoài chơi bời !”.

“Sao có khả năng? Cách nửa tiếng đồng hồ anh đều gọi điện cho em mà, sao có khả năng đi ra ngoài chơi bời chứ?”

“Thì anh gọi người đến công ty để chơi bời!”

“Vậy anh đem băng ghi hình của camera ở công thi về cho em xem được không?”

“Không được! Làm thêm một lần đi! Em sẽ tin tưởng anh.”

Diêu Nhật Hiên nâng lên đôi mắt to tròn đen láy, tội nghiệp nhìn hắn, bộ dáng như cún con bị bỏ rơi.

Này…… Heo thật sự là mâu thuẫn a! Thống khổ a! Rối rắm a!

Rõ ràng là lão bà hợp pháp của hắn, lại không dám làm càn, biến thành lão bà bất mãn, chính mình cơ khát. Cần phải làm thôi, lại rất sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

“Hừ!” Diêu Nhật Hiên chu mỏ, “Anh không chịu làm thì em tự mình làm!”

A? Heo không vui, em là song tính, nhưng mà không thể tự mình sáp chính mình a?

“Em đi mua gậy mát xa! Không! Em đi tìm ngưu lang(aka phiêu kỹ=)))!” Diêu Nhật Hiên cường ngạnh uy hiếp, móng vuốt nhỏ vẫn không rời cổ hắn.

Vợ ta định ngoại tình hử? Dù là gậy mát xa cũng không được! Heo phát hỏa,“Làm thì làm!”.

“Ách…… em muốn làm phía trước!”.

“Phía trước thì phía trước!” Kỳ thật heo nhị đệ không biết có bao nhiêu tưởng niệm cái bí động mất hồn kia. Này coi như là lấy cớ cho mình đi, phóng túng một hồi luôn!

Chuyển sang chiến đấu trên giường lớn, Diêu Nhật Hiên biết không thể làm theo tư thế truyền thống, vậy chỉ có thể tư thế cưỡi ngựa, mặc dù có tính nguy hiểm, nhưng vì thỏa mãn dựng phu, Kì An Tu đành phải ngoại lệ chấp nhận, nằm xuống đỡ lấy thân thể mang thai, giúp cậu vận động cao thấp, còn phải làm đệm dựa cho cậu.

“Em phải chú ý nặng nhẹ! Không được xuống quá sâu!”

“Ừ……” Diêu Nhật Hiên rất thích loại cảm giác này! Cậu có cảm giác như mình là công vậy, trước đây mỗi lần đều là bị đầu heo nắm mũi dắt đi, nhưng hiện tại dường như mình mới là người nắm quyền chủ động.

Hơn nữa, bởi vì thể trọng tăng lên, cậu có thể dễ dàng ngồi vào điểm mẫn cảm nhất của mình, kích thích đến “Ân a” gọi bậy.

Kì An Tu không khỏi vừa tức giận vừa buồn cười, Diêu Nhật Hiên nghĩ gì đều hiện rõ lên trên mặt. Làm công mà hoàn toàn không chiếu cố cảm giác của tiểu thụ, vậy còn có ai muốn làm với cậu chứ?

Bất quá nhìn lão bà nhà mình cao hứng như thế, hắn vẫn là vẻ mặt sủng nịch phối hợp với Diêu Nhật Hiên, mặc cho cậu xằng bậy, lấy nhị đệ nhà mình làm gậy mát xa.

Hắn không có ý kiến, nhưng có người lại có ý kiến.

Đang làm gì vậy hả? Đang làm gì vậy hả! Ban ngày ban mặt, sao không để yên cho người ta hảo hảo ngủ? Mấy người không cho tui ngủ, tui liền phá cho mấy người coi!

“Phanh!” Bụng bỗng bị đạp một cước, nhất thời khiến cho Diêu Nhật Hiên té xuống.

Kì An Tu hoảng hốt,“Tiểu Hiên đừng nhúc nhích, cục cưng náo loạn!”.

Diêu Nhật Hiên sao không biết? Khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời nhăn thành một đoàn, một cước này của cục cưng hoàn toàn không nhẹ, cậu đau nửa ngày mới thốt ra một câu,“Con……con đá em!”

Kì An Tu đương nhiên cũng biết, cẩn thận đỡ cậu ngồi dậy, bảo nhị đệ lui ra,“Em mau nghỉ ngơi một chút đi!”

Không được nghỉ! Nhị thiếu gia nhà heo rất mất hứng quyết đi ra phê bình giáo dục nhị vị phụ thân đại nhân, ở bên trong đạp lung tung, Diêu Nhật Hiên đau quá không ngừng “Ai yêu ai yêu” kêu to.

Kì An Tu bị dọa,“Này…… này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”.

Vội vàng mặc đồ chạy ra ngoài,“Lão ba! Lão ba mau đến xem đi! Tiểu Hiên đây là xảy ra chuyện gì?”.

Kì Dân Hạo vội vã chạy đến, vừa bước vào phòng đã ngửi thấy hương vị *** dày đặc, lại nhìn thằng con chỉ khoác áo ngủ, hai đùi lộ ra, cái đầu thì y như gà bới, đương nhiên biết là đã làm chuyện tốt gì.

Tức giận đến cho thằng con một chưởng, “Mày là đồ đầu heo! Thời điểm này sao có thể xằng bậy? Mà lại làm không tốt nữa, Tiểu Hiên sắp sinh non rồi! Mau gọi điện thoại cho bác sĩ Ngưu đi!”

Kì An Tu phong lưu nhất thế, oan uổng nhất thời, đây có phải lỗi của hắn đâu? Nhưng lúc này có thể truy cứu trách nhiệm của Tiểu Hiên sao?

Vội vã gọi điện thoại, thu dọn này nọ, còn phải an bài An Na đi đón Tiểu Bình An, hai cha con bận đến bù đầu.

Đêm đó mười một giờ hơn, nhị thiếu gia nhà heo, bạn nhỏ Vận Phúc bình an nhảy xuống nhân thế. Vừa ra tới nơi liền oa oa khóc lớn, lên án hai vị ba ba ngược đãi mình.

Chỉ tiếc ngôn ngữ của bé, đám người lớn không hiểu gì cả, vốn Tiểu Vận Phúc rất hẹp hòi quyết tâm phải nhớ chuyện này lớn lên mà nói. Đáng tiếc tuổi của bé còn quá nhỏ, đầu óc chưa phát triển toàn chỉnh, trí nhớ thật sự là không được tốt, chưa đầy hai ngày liền đem việc này quên sạch sẽ, đợi đến khi nói được thì đã ném chuyện này lên chín từng mây đi.

Hai phu phu nhà heo tránh được một đại kiếp nạn a, làm cho chúng ta vì bọn họ lau một phen mồ hôi lạnh đầm đìa, âm thầm may mắn đi!

———————

Một chương nữa thui~~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play