Biểu cảm trên mặt hắn chút vặn vẹo, khí quản dần dần tắc nghẹn, toàn thân đều tản mát ra hơi thở âm lãnh, nguy hiểm, giống như là 1 người khác, trong hắc mâu bắn ra tia nhìn quỷ dị, tựa như tất cả mọi cảnh vật trong mắt hắn đều biến thành hư vô, tất cả tình cảm trong lòng hắn đều biến mất, trong đáy lòng chỉ còn lại thân ảnh nhỏ xinh kia

Hắn đột nhiên bay lên trời, hán quang chợt lóe, dấu vết tiêu tán trong bóng đêm u tối

Lạc Đình Nam nhanh chóng tìm kiếm thân ảnh của Âu Dương Thanh Minh, nhìn thấy Nghiêm Dịch, liền hỏi “ Vương gia đâu?”

” Lạc thiếu gia! Ta cũng đang tìm!”

“Tìm nhanh lên!” Lạc Đình Nam nóng vội thập phần, hoàng hậu đã biết tin tức bọn họ trốn đi, chỉ sợ ngay lập tức sẽ phải bùng nổ 1 cuộc nội chiến, nghe nói Tả gia đã tập hợp mấy vạn binh lực, tiến đến kinh thành

Canh năm.

Cả doanh trướng trầm mặc, giống như bóng đêm, các lều trại đều tắt lửa, có vẻ vô cùng kỳ quái, quỷ quyệt. Trong tư thái bình tĩnh khác hẳn ngày thường mơ hồ phát ra tín hiệu bất an. Mọi nơi tràn nhập hơi nước ẩm ướt

Trong bóng đêm chỉ có 1 ngọn lửa đang cháy. Trong doanh trướng tỏa ra mùi rượu nồng nặc, trong phòng có 1 chiếc bàn gỗ, số vò rượu đặt trên bàn làm cho con người ta sợ hãi, 1 mảnh lộn xộn. Trên mặt bàn còn phủ phục 1 người say, say đến bất tỉnh nhân sự, rượu từng giọt từng giọt nhỏ xuống vạt áo hắn, người vẫn không nhúc nhích, giống như đã nhập mộng.

Người này đúng là Âu Dương Thanh Minh, xiêm y của hắn xộc xếch, thần tình mơ hờ, thân hình gầy yếu như cây sào, tóc tai hỗn loạn, thoạt nhìn như già hơn 10 tuổi, vô cùng trầm mặc, vô cùng tang thương, thần thái mọi người đã sớm tiêu tán không chút dấu vết. Lạc Đình Nam tìm thấy hắn ở trên núi, hắn cư nhiên đã uống rượu

” Hô” Một trận tà phong thổi qua, cây cối trong bóng đêm phát ra âm thanh làm cho người ta khủng hoảng

Gió nhẹ thổi vào trong trướng, ngọn đèn bị dập tắt, 1 ngọn lửa tiếp theo bắt đầu bùng lên, ánh sáng biến thành màu xanh biếc, lãnh khí dày đặc từ ngoài xông vào, lập tức biến thành dòng khí quỷ dị xoay tròn, ánh đèn lay động

“Biểu ca, uống rượu thì làm được gì? Bây giờ phải đi tìm Thiên Tình, ngươi uống rượu thì có ích lợi gì? Khó trách Thiên Tình bỏ đi, ngươi căn bản không có năng lực xử lý vấn đề!” Lạc Đình Nam khó thở đá hắn 1 cước

” Sưu” Một trận kình phong đảo qua, người say rượu đang gục trên bàn đột nhiên gạt hết đống rượu xuống đất “Phanh!” Phát ra tiếng vang thanh thúy, sau đó dập nát

Tiếp theo trong doanh trướng tối sầm lại, ngọn đèn cuối cùng cũng mất đi ánh sáng, làm cho doanh trướng vốn dĩ không chút ấm áp càng trở nên trong trẻo lạnh lùng

” Nhanh lên, đứng lên!” Lạc Đình Nam tiếp tục đá hắn.

Rượu, hương vị ngọt ngào này xâm nhập vào trong máu hắn, xâm nhập vào cốt tủy hắn, mê hoặc linh hồn của hắn, mở đôi mắt mông lung ra “ Thiên Tình……”

Lạc Đình Nam khó thở, nhịn không được tát hắn 1 bạt tai, Âu Dương Thanh Minh nhất thời thanh tỉnh trở lại “Đình Nam!”

“Ngươi cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!” Lạc Đình Nam không khỏi tức giận nói “Chúng ta mau nghĩ cách tìm Thiên Tình, ngươi ở trong này uống rượu thì Thiên Tình sẽ trở về sao?”

Đang nói, Tề Phi tiến vào. Nhìn thấy hai người, lập tức bẩm báo “Khởi bẩm vương gia, có tin tức nói ở hướng đi Nguyệt Hoàng quốc, cho người nhìn thấy 2 nam 1 nữ ôm 1 nữ tử đang hôn mê đến Nguyệt Hoàng quốc, căn cứ theo tình hình, nữ tử kia có điểm giống Mạc cô nương!”

” Cái gì?” Âu Dương Thanh Minh lập tức tỉnh rượu hơn phân nửa

” Chẳng lẽ là bị người của Sở Nghi Hiên bắt đi?” Lạc Đình Nam nhíu mi “Không được, ta phải đi Nguyệt Hoàng quốc, độc trong người nàng còn chưa giải, còn chậm trễ, nàng sẽ chết!”

” Ta cũng đi!” Âu Dương Thanh Minh đứng lên, có chút lảo đảo.

” Vương gia!” Tề Phi lập tức nói: “Cũng không hoàn toàn là tin tức chính xác, thuộc hạ đã sai người đi tìm hiểu, nếu là thật thì đi cũng không muộn! Hiện tại trước mắt phải giải quyết chuyện trong cung đã!”

Âu Dương Thanh Minh lắc lắc đầu “Nhanh đi điều tra!”

Lạc Đình Nam bùi ngùi thở dài, ánh mắt ưu tư “Nếu Thiên Tình bị Sở Nghi Hiên bắt đi cũng tốt, ít nhất nàng sẽ được an toàn, nếu bị người khác bắt đi, ta thật sự thực lo lắng.”

“Đừng nói nữa!” Âu Dương Thanh Minh quát hắn, hít 1 hơi thật sâu, khắc chế xúc động muốn gào thét của mình. Sở Nghi Hiên dựa vào đâu mà mang Thiên Tình đi? Hắn dựa vào cái gì?

“Ta biết ngươi rất khó chấp nhận, nhưng điều ta nói chính là sự thật, Sở Nghi Hiên có vẻ đã động tâm với Thiên Tình, cho nên mới đánh cướp thi thể của nàng, hiện tại lại bắt nàng đi…” Nói xong câu này, Lạc Đình Nam đột nhiên trợn to mắt “Có phải tin tức nàng trọng sinh đã bị lộ?”

Âu Dương Thanh Minh cũng cả kinh “Chẳng lẽ thật sự đã bị lộ?”

Hai người đều lâm vào trầm tư

” Báo Vương gia, hướng Tây Nam có quân đội đang tiến tới!” Nghiêm Dịch chạy tới bẩm báo tin tức.

“Bao nhiêu người?” Âu Dương Thanh Minh nhanh chóng chỉnh đốn lại cảm xúc, giờ phút này hắn không còn chút bộ dáng thống khổ mà trở nên lý trí, thật sự là 1 tướng quân thống soái

” Ước chừng có hai vạn người!”

“Trinh thám có báo tin gì không?” Âu Dương Thanh Minh hỏi

” Hình như là người do Tả gia triệu tập, Vương gia, chúng ta làm sao bây giờ?”

” Nghênh chiến!” Âu Dương Thanh Minh nhíu mi, ra lệnh.” Mặc kệ là quân đội của ai, chỉ cần tiếp cận với Hoàng thành đều phải tiêu diệt, viện binh của chúng ta đến chưa?”

” Ngày mai đến!”

” Tốt lắm! Trước mắt giải quyết người Tả gia!” Âu Dương Thanh Minh thầm nghĩ khi mọi chuyện yên ổn sẽ đi tìm Thiên Tình “Vào trạng thái chuẩn bị!”

Lạc Đình Nam tuy trong lòng rất khẩn trương nhưng vẫn quyết định ở lại, xong 1 hồi ác chiến này rồi lại đi

” Vương gia! Có người đến cầu kiến!”

” Ai?” Âu Dương Thanh Minh vừa mới đứng lên, cùng Lạc Đình Nam hai mặt nhìn nhau, trước cửa doanh trướng xuất hiện 1 nam tử mặc y phục dạ hành, Âu Dương Thanh Minh nhíu mi, nhận ra là hộ vệ Thiết Nam bên cạnh lão vương gia

” Thiết Nam, là ngươi?”

” Ti chức tham kiến Vương gia!” Thiết Nam hành lễ.

Âu Dương Thanh Minh gật đầu,” Mau ngồi!”

” Lão Vương gia có cái kế hoạch gì sao?” Âu Dương Thanh Minh nhíu mi hỏi.

” Hiền vương muốn hỏi Vương gia khi nào động thủ? Bây giờ bên dưới đã biết thân phận của vương gia, các đại thần trung thành đã quyết định đề cử Vương gia đăng cơ!” Thiết Nam nhìn chằm chằm vào mắt Âu Dương Thanh Minh, nói

” Cái gì?” Âu Dương Thanh Minh kinh hãi.” Ta không phải đã nói không cần công khai thân phận của ta sao? Hiền vương gia sao lại bội tín?”

” Vương gia, không như vậy, ngài nhất định phải đăng cơ! Hiền vương gia cũng là nghĩ cho giang sơn xã tắc, các đại thần cũng đều ủng hộ sôi nổi, Vương gia nên sớm ra chủ ý đi! Nếu còn chậm trễ, e rằng sẽ lỡ mất thời cơ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play