“Được!” Âu Dương Thanh Minh thản nhiên gật đầu. Đình Nam lấy 1 bình dược từ trong áo, đưa cho hắn nói “Biểu ca, huynh không sao chứ ? Huynh dùng dược này sau 3 ngày sẽ khỏe thôi!”
Âu Dương Thanh Minh gật đầu, trong mắt hiện lên tia áy náy “Đình Nam ta có chuyện này muốn nói với đệ!”
“Ân!” Lạc Đình Nam nhìn vào mắt Âu Dương Thanh Minh, kỳ thật không cần hắn nói thì Lạc Đình Nam cũng đại khái biết được chuyện gì đã xảy ra, Thiên Tình không muốn cùng hắn, hai người bọn rơi xuống vách núi, vừa rồi nghe bọn thị vệ nói, trong lòng Lạc Đình Nam đã có câu trả lời, Thiên Tình người nàng ấy quan tâm nhất vẫn luôn là Âu Dương Thanh Minh
Những vết thương trên người Âu Dương Thanh Minh đã được xử lý tốt, sau đó Nghiêm Dịch vào hầu hạ hắn thay quần áo
“Sau ba ngày sẽ tốt sao?” Thiên Tình vẫn có chút lo lắng, quay đầu lại hỏi Lạc Đình Nam, phát hiện trên mặt hắn có chút cảm xúc phức tạp, thấy vậy nàng không khỏi đau lòng “Đình Nam?”
“Ách! Nàng yên tâm, đây chỉ là vết thương ngoài da, còn tình trạng bệnh của huynh ấy trước đây giờ đã tốt hơn hiều rồi!” Lạc Đình Nam cười cười “Có lẽ trước đây là tâm bệnh mà thôi, hiện tại tinh thần huynh ấy vui vẻ hơn rồi!”
“Đúng vậy! Đã tốt hơn rất nhiều!” Âu Dương Thanh Minh tuy bị thương nhưng tinh thần rất sung mãn, hắn cảm thấy chưa như bao bao giờ hắn hạnh phúc như vậy, “Các ngươi đều đi uống đi! Ta cùng Đình Nam có việc cần nói, đừng để ai làm phiền!”
Nghiêm Dịch cùng Liễu đại phu đều rời đi, Thiên Tình ngẩng đầu “Ta cũng phải ra ngoài sao?”
“Không cần!” Âu Dương Thanh Minh thân mật nắm bàn tay nhỏ bé của nàng quay nhìn Đình Nam “Đình Nam, ta đã biết nàng chính là Thiên Tình!”
Gật gật đầu, Lạc Đình Nam cười 1 cách chua sót.” Đệ đã nhìn ra!”
” Cho nên, ta sẽ không buông tay!” Âu Dương Thanh Minh lại bình tĩnh nói.
“Đệ biết, đây mới chính là biểu ca mà đệ biết!” Đình Nam nhìn Âu Dương Thanh Minh gắt gao nắm tay Thiên Tình trên mặt cả 2 đều toát lên vẻ hạnh phúc thật sâu, Lạc Đình Nam cảm thấy lòng đau đớn, hắn cùng Âu Dương Thanh Minh đều yêu nàng, có khi hắn yêu nàng còn hơn Âu Dương Thanh Minh, nhưng bây giờ hắn nghĩ điều đó cũng không quan trọng nữa rồi
“Không có việc gì nữa, đệ ra ngoài!” Trên mặt Lạc Đình Nam xuất hiện tia ảm đạm, xoay người đi
” Đình Nam!” Thiên Tình đứng lên, đột ngột nói:” Thực xin lỗi!”
” Không cần phải nói thực xin lỗi, như vậy cũng tốt!” tầm mắt Lạc Đình Nam dừng ở khuôn mặt nàng, trong lòng thở dài một hơi, cũng có cảm giác như trút được gánh nặng trong lòng. ” Ta sẽ đem toàn lực của mình chế thuốc giải cho nàng, nàng cứ yên!”
“Đình Nam có chuyện này đệ cần phải biết, độc của Thiên Tình trúng phải là do kẻ thù của đệ hạ!” Âu Dương Thanh Minh không thể không nói ra điều này, hắn nghĩ có thể tìm được người đứng phía sai thao túng
“Kẻ thù của đệ sao?” Lạc Đình Nam có chút khó hiểu
Thiên Tình gật đầu “Hình như là 1 nữ nhân, chính à ta không biết nàng ấy là ai, nàng ta tự mình đưa cho ta nửa viên thuốc bắt ta nuốt, nửa còn lại nàng nói ta phải để ngươi nuốt thì ta mới có giải dược!”
Thien Tình liền lấy nửa viên thuốc đưa cho Đình Nam
Lạc Đình Nam cả người chấn động, trác không được lần trước nàng hỏi hắn có ai là kẻ thù không, cho đến khi hắn nói hắn có thể tự bảo vệ chính mình nàng mới thôi “Dược này ở trên người nàng đã lâu có phải hay không?”
” Ân!” Thiên tình cười nhẹ.” Ta vốn nghĩ muốn chính mình sẽ chết, cái gì cũng không nói, chính là ta nghĩ cho dù không hạ dược ta , người nọ còn có thể tìm huynh báo thù đích, cho nên……”
” Đây là độc gì?” Âu Dương Thanh Minh đứng lên, từ phía sau nắm tay Thiên Tình
“Là cùng loại với độc trên người Thiên Tình, tạm thời không có cách giải!” Lạc Đình Nam thần sắc ngưng trọng “Kẻ thù của ta, là nữ nhân ư? Có thể là ai được?”
“Trước không cần đả thảo kinh xà, chờ đến khi chúng ta dụ chúng ra mặt, chỉ mong có thể vừa lúc tiêu diệt kẻ địch!” Âu Dương Thanh Minh cũng rất muốn biết kẻ này là ai
“Là ai muốn giết ta? Ta thật sự không biết nguyên nhân là gì, chẳng lẽ có liên quan đến cha mẹ ta sao?” Lạc Đình Nam nghĩ không ra ngoài lần đó ra còn có cái gì!
“Đình Nam, độc của Thiên Tình, rốt cuộc làm thế nào mới có thể giải?” hiện tại điều Âu Dương Thanh Minh quan tâm nhất vẫn là chuyện này
“Ta sẽ nghĩ ra biện pháp, huynh đừng lo lắng, đệ nhất định có thể cứu nàng!” Lời này nói ra là để mọi người an tâm, cũng để cho chính hắn, nay cả giờ phút này hắn còn không có hoàn toàn chắc chắn. “Trước mắt
” Ta sẽ nghĩ muốn biện pháp đích, ngươi đừng lo lắng, ta nhất định có thể cứu nàng!” Lời này là cho hắn nhóm tin tưởng, cũng là cấp chính mình, ngay cả giờ phút này hắn còn không có hoàn toàn đích nắm chắc.” trước tiên ta châm cứu khử độc cho, nàng, sau đó phối hợp uống thuốc, trước hết cứ tạm thời giải độc như vậy đi!”
” Còn muốn châm cứu?” Thiên Tình có chút lo lắng, tươi cười chua sót, nghĩ đến trúng độc, nàng liền cảm thấy được chính mình không cứu được.” Ta như thế nào cảm thấy được cho dù châm cứu cũng không có thể giải độc? Vẫn là không cần lãng phí thời gian!”
” Sẽ không!”
” Sẽ không!” Lạc Đình Nam cùng Âu Dương Thanh Minh đồng loạt nói.
Nhìn thấy bọn họ lo lắng như thế, Thiên Tình gật gật đầu.” Được rồi!”
” Các ngươi nghỉ ngơi 1 chút trước đi, buổi chiều ta sẽ đến châm cứu cho nàng” Lạc Đình Nam cười cười với bọn họ “Nếu biểu ca biết chuyện của Thiên Tình, vậy thì hãy hảo hảo đối xử với nàng, nếu ngươi còn thương tổn nàng, ta sẽ mang nàng đi”
Âu Dương Thanh Minh gật đầu, thực lòng nói “Đình Nam, cám ơn ngươi!”
“Đừng khách khí!” Hắn xoay người, ánh mắt lập tức trở nên ảm đạm, có vài thứ không thể cưỡng cầu, tỷ như tình yêu
Nhìn thấy hắn cô đơn xoay người, Thiên Tình không đành lòng, quay đầu lại nói với Âu Dương Thanh Minh “Ta đi xem hắn, lập tức sẽ trở về”
Âu Dương Thanh Minh gật gật đầu:” Đi thôi! Hảo hảo nói với hắn!”
Thiên Tình đi theo đi ra ngoài, Lạc Đình Nam đi về doanh trướng của mình, Thiên Tình cũng vén màn trướng vào theo, nhẹ giọng nói “Đình Nam!”
Hắn xoay người, cười cười.” Thiên Tình.”
” Thật sự, thực xin lỗi!” Thiên Tình trong lòng cảm thấy bất an.” Ta……”
” Không cần giải thích, lòng ta rất rõ ràng! Thật sự đừng lo lắng!” Lạc Đình Nam thoải mái nói “Vậy ta không cần phải mang nàng đi rồi, có thể tiếp tục ở lại nơi này phục vụ cho các tướng sĩ, có phải không?”
Hắn giả vờ thoải mái làm cho lòng nàng 1 mảnh chua xót, đôi mắt lại đỏ lên “ Thực xin lỗi, thực xin lỗi……”
” Nói cái gì thực xin lỗi? Nàng lại không có sai! Ở cùng với người mình âu yếm, đây là quyền của của mỗi người, ta tôn trọng còn không kịp, như thế nào có thể hiểu lầm nàng? Có phải không?” Lạc Đình Nam kiềm chế nỗi chua xót trong lòng, an ủi nàng
” Đình Nam, cám ơn ngươi! Huynh nhất định sẽ gặp được 1 cô nương tốt, 1 người có thể cùng huynh cả đời nắm tay!”
” Thiên Tình, ta có thể ôm nàng 1 lần cuối không?” Lạc Đình Nam đột nhiên mở miệng, tiếng nói có chút khàn khàn