Trường cấp ba Tân Hải, lớp 12/3, lúc này chỉ có thanh âm tiếng bút viết liên tục vang lên.

Trương Tiên Chương ngồi ở trên bục giảng, hắn trở về không gây ra chút náo động nào cả, không có gì gọi là quá kích, rất là bình tĩnh, có chăng là lộ ra bộ dáng tươi cười mà mọi người vô cùng quen thuộc.

Sau khi Trương Tiên Chương bước vào bên trong phòng học. Trực tiếp phát bài thi trắc nghiệm tổng hợp của tuần này. Sau đó nói qua một chút về tuần tiếp theo sẽ bắt đầu ba lần thi thử, không có dặn dò đặc biệt gì, chỉ nói đúng một câu.

- Cố gắng hết sức là được, đừng để bản thân mình cảm thấy tiếc nuối!

Đây là Trương Tiên Chương nói với toàn bộ học sinh của lớp 12/3, không có chút nào nhắc tới sự tình hắn đi Hạ môn.

Giống như mọi người đoán trước, bắt đầu thi được trên dưới nửa giờ thời gian, Gia Vệ cầm bài thi của mình từ chỗ ngồi đứng dậy, đi lên trên bục giảng.

Không ai đi nhìn Gia Vệ, bởi vì tất cả những thứ này bọn họ cũng đã đoán được từ trước.

Không đợi thầy Trương nói gì, Gia Vệ trực tiếp thấp giọng nói: "

- Thầy yên tâm, nhất định sẽ đứng đầu toàn trường.

- Như vậy cũng tốt, cuối tuần diễn ra kỳ thi thử, đề thi trắc nghiệm tổng hợp còn có thêm sáu mươi điểm nữa, sau khi trở về đừng quên xem lại.

Trương Tiên Chương tiếp nhận bài thi của Gia Vệ, cười nói.

- Rõ rồi thưa thầy.

Gia Vệ không chần chờ, rời khỏi phòng học.

Vừa ra khỏi cửa phòng học, điện thoại di động của Gia Vệ liền vang lên.

Đây là điện thoại di động của Vương Cường, nhưng mà đã bị Gia Vệ trưng dụng. Vương Cường muốn lấy về, trên cơ bản là không có khả năng.

- Alo, xin chào ngài, xin hỏi ngài có phải là Gia Vệ tiên sinh không?

Mới vừa bắt máy, thanh âm trong điện thoại liền vang lên.

- Không sai, là ta, anh là người của Vương triều tập đoàn hả?

Gia Vệ hỏi.

- Vâng, chúng tôi đã mang hợp đồng đến, ngài xem chúng ta nên đến nơi nào để ký hợp đồng thì thích hợp đây?

Bên kia là giọng nói của một người trung tuổi, giọng điệu vô cùng khách khí.

Gia Vệ ngẫm nghĩ, nói:

- Gần trường cấp ba Tân Hải có một nhà hàng tên là Mỹ Thực Hiên, đến đó đi.

Mỹ Thực Hiên, chính là địa phương đầu tiên Gia Vệ cùng Liễu Tình đến ăn cơm, là một cái nhà hàng không nhỏ, nhưng căn bản không có đắt, cũng coi như là đầy đủ tiện nghi.

Bên kia cũng đáp ứng một câu, hẹn nửa giờ sau gặp mặt tại Mỹ Thực Hiên.

Gia Vệ cầm di động bỏ vào trong túi áo, hít thật sâu một hơi.

Đây là lần đầu tiên Gia Vệ nghĩ biện pháp kiếm tiền, bỏ ra ba mươi vạn đồng làm tiền vốn không thể nghi ngờ chính là một quyết định đầu tư lớn, khiến cho Gia Vệ không khỏi có chút khẩn trương.

Bất quá khẩn trương chỉ là lý trí của Gia Vệ, nhưng bản năng lại không có mấy khẩn trương. Ba mươi vạn đầu tư tuy rằng không nhỏ, nhưng Gia Vệ có lòng tin vừa kiếm được tiền vừa không phải bồi thường, vừa nghĩ như thế trong lòng chỉ còn lại đó là hưng phấn.

Không chần chờ nữa, Gia Vệ liền hướng về 'Mỹ Thực Hiên' đi tới.

Chừng mười phút đồng hồ sau, Gia Vệ đi tới Mỹ Thực Hiên, lấy điện thoại di động ra vừa định số điện thoại của bên kia, một người đàn ông chừng ba mươi tuổi lại đi thẳng tới bên người Gia Vệ, khách khí hỏi:

- Ngài là Gia Vệ tiên sinh?

Cái người đàn ông chừng ba mươi tuổi này ăn mặc một thân tây trang chỉnh tề, tóc bóng loáng mang theo kính đen, cùng trang phục của những thành phần trí thức Gia Vệ thấy trong phim ảnh giống nhau như đúc.

Gia Vệ bỏ điện thoại di động xuống, gật đầu nói:

- Ngài là Ngô quản lí.

- Không, Ngô quản lí đang ở bên trong chờ ngài, Gia Vệ tiên sinh bên trong này, mời.

Nam tử này rất khách khí, trong mắt có chứa một vẻ kinh ngạc.

Ba mươi vạn đồng, đối với những thành phần tri thức như hắn mà nói cũng không tính là nhiều, nhưng không phải một học sinh trung học có thể kiếm được, đồng thời hắn cũng có thể nhìn ra, Gia Vệ cũng không phải con nhà giàu có gì.

Gia Vệ theo người đàn ông này đi vào bên trong một gian phòng đơn. Ở trong gian phòng đơn này có một người đàn ông tuổi tác tầm bốn mươi năm mươi tuổi đang ngồi, thân hình mập lùn, trên đầu tóc rất thưa thớt xuất hiện tại trong tầm mắt Gia Vệ.

Gia Vệ gật đầu, đây mới đúng là người hắn tưởng tượng ra trong điện thoại - Ngô quản lí.

Thấy Gia Vệ bước vào, Ngô quản lí đầu tiên là sửng sốt, sau đó là vẻ mặt tươi cười cùng Gia Vệ nắm tay, nói:

- Không nghĩ tới, Gia tiên sinh thật còn trẻ như vậy, thấy tư liệu của ngài, còn tưởng rằng viết sai chứ.

Ngô quản lí giọng nói rất có tính thân thiện, một hai câu nói lại để cho Gia Vệ cảm giác như hai người là những người bạn bè nhiều năm không gặp nhau vậy.

- Ngô quản lí quá khen.

Gia Vệ cũng tươi cười đáp lại, nhường cho Ngô quản lí ngồi xuống trước, nói:

- Ta còn có hai điểm nghi hoặc, muốn thỉnh giáo Ngô quản lí, không biết có thể hay không cho ta một câu trả lời thuyết phục.

- Gia tiên sinh mời nói.

Ngô quản lí hoàn toàn không có đem Gia Vệ làm một học sinh trung học, vẫn kính trọng hắn như cũ, làm Gia Vệ âm thầm gật đầu.

Gia Vệ cũng không có do dự, nói tiếp:

- Ta muốn biết là một năm sau đó, có đúng hay không có thể đem tiền vốn cùng lợi nhuận trả về đúng giờ cho chúng ta? Thứ hai, nếu như trong lúc này chúng ta rất cần tiền để làm việc khác, nhưng công trình của quý công ty vẫn chưa hoàn thành, như vậy có thể hay không lấy tháng làm đơn vị để tính, đem tiền vốn cùng lợi nhuận trả về cho chúng ta?

- Ha ha, Gia tiên sinh bây giờ mới mười chín tuổi, có được khí phách quả thực cũng đáng để ngưỡng mộ. Có điều nếu Gia tiên sinh chuẩn bị bỏ vốn đầu tư, nên tra một ít tư liệu về việc này để có thể biết nhiều hơn.

Ngô quản lí vẻ mặt vẫn tươi cười, giọng nói mặc dù có chút ý tứ dạy bảo, nhưng cũng không có gây phản cảm với người khác.

- Mong rằng Ngô quản lí chỉ giáo.

Gia Vệ mỉm cười, hắn xác thực cần phải học tập, vô luận hắn biết bao nhiêu kiến thức thế nhưng kinh nghiệm xã hội đúng là không thể dùng kiến thức trong sách vở là có thể thay thế được.

- Gia tiên sinh đã nói ra hai vấn đề, căn bản ta nhất định sẽ trả lời.

Ngô quản lí gật đầu, nói:

- Vấn đề thứ nhất, chúng ta ở trên trang chủ đã nói phi thường rõ ràng, công trình xây dựng của chúng ta, còn phải cần thời gian trên dưới một năm mới xong xuôi, mà trung tâm điều khiển của Vương triều tập đoàn chúng ta hôm nay đã bắt đầu đi vào hoạt động. Công ty sở dĩ cần góp vốn là vì tài chính để quay vòng không đủ, nhưng không cần nhiều thời gian nữa, khi trung tâm điều khiển của Vương triều chúng ta bắt đầu chính thức bước vào hoạt động xong, tài chính của vương triều tập đoàn chúng ta sẽ thu hồi rất nhanh, đến lúc đó không mất bao lâu là có thể thu được gấp mấy lần lợi ích. Cho nên chúng ta mới hứa hẹn một năm sau đó đem tiền vốn cùng lợi ích trả về, tuyệt đối có thể làm được. Mà về phần vấn đề thứ hai, ta chỉ có thể hướng cậu nói là không có khả năng. Chỉ có một năm sau đó chúng ta mới có thể đem tiền vốn cùng lợi ích trả về được, không đủ thời gian một năm ngay cả tiền vốn chúng ta cũng sẽ không trả lại.

- Nói cách khác, ba mươi vạn đồng này của ta nếu như đầu tư vào, chỉ có thể một năm sau đó mới có thể lấy lại, cho dù trong lúc đó có chuyện lớn gì xảy ra, cũng không thể lấy lại ba mươi vạn đồng?

Lông mày Gia Vệ cau lại hỏi.

- Không sai, chính là như vậy.

Ngô quản lí gật đầu, trên mặt vẫn giữ bộ dáng tươi cười như cũ.

Trầm tư trong chốc lát, trên mặt Gia Vệ cũng lộ ra một bộ dáng tươi cười nói:

- Ba mươi vạn một năm sau đó biến thành năm mươi vạn, cũng đủ rồi.

- Không sai, dùng ba mươi vạn làm tiền vốn, một năm sẽ kiếm được hai mươi vạn, sinh ý như vậy còn cần cân nhắc sao?

Ngô quản lí cười to nói.

Gia Vệ gật đầu không do dự nữa, Ngô quản lí liền lấy hợp đồng ra.

Gia Vệ ở trên mạng đã xem qua hợp đồng một lần, giờ cầm hợp đồng này xem lướt qua một lần nữa, thấy cùng bản trên mạng giống nhau như đúc, không do dự trực tiếp ký tên vào hợp đồng.

Ngô quản lí cũng ký tên vào hợp đồng, hợp đồng chia làm hai bản, Gia Vệ giữ lại một bản, Ngô quản lí cũng giữ lại một bản.

Cái người nhân viên nghiệp vụ đi theo Ngô quản lí lúc này lại là mang ra một cái máy tính, Gia Vệ rất quen thuộc dùng tài khoản của mình đăng nhập trang chủ của Vương triều tập đoàn, đồng thời kích vào nút chuyển tiền.

Ba mươi vạn đồng liền biến mất trong tài khoản của Gia Vệ.

Không dùng đến một giờ thời gian ba người liền cùng nhau ăn bữa cơm, Ngô quản lí lúc này mới rời đi.

- Thành công hay không, thì phải xem một năm này Vương triều tập đoàn phát triển như thế nào.

Gia Vệ thấp giọng lẩm bẩm.

Rời khỏi Mỹ Thực Hiên, Gia Vệ cũng không có trở về trường học cuộc thi, trắc nghiệm tổng hợp bắt đầu lúc chín giờ, kết thúc tiết cuối buổi sang thì mới xong, vì vậy Gia Vệ không cần phải trở về.

Mà bây giờ mới mười giờ hơn, Gia Vệ liền đi về phía cục cảnh sát cách đó không xa.

Đi tới cục cảnh sát, Gia Vệ rất thuận lợi tìm được Lương đội trưởng, đồng thời nói ra mục đích mình đến đây.

- Cháu thật muốn đổi khẩu cung sao?

Lương đội trưởng cau mày, hai mắt nhìn Gia Vệ, hỏi.

- Đúng vậy.

Gia Vệ gật đầu.

Lương đội trưởng trầm tư trong chốc lát, nói:

- Hành vi của Tiền Thiếu Suất được tính vào tội bắt cóc, hơn nữa hắn còn cố ý gây thương tích cho người khác, tất cả cộng lại khẳng định hình phạt không nhẹ. Thế nhưng nền tảng để chịu phạt chính là dựa vào khẩu cung của hai người bị hại các cháu, nếu như cháu cùng Liễu Tình lựa chọn đổi lại khẩu cung mà nói, cái tên Tiền Thiếu Suất kia căn bản không có khả năng chịu phạt gì cả.

- Liễu Tình còn chưa tới đây sao?

Gia Vệ gật đầu, sau đó lại hỏi.

Liễu Tình cùng Tiền Nhạc Nhạc là bạn học, quan hệ của hai người không tệ, đồng thời Liễu Tình cũng khuyến khích Gia Vệ trợ giúp Tiền Nhạc Nhạc, cái chuyện này Liễu Tình chắc chắn cũng đã đáp ứng Tiền Nhạc Nhạc rồi mới phải.

- Liễu Tình đã tới, nàng đã sửa lại khẩu cung của mình, dựa vào khẩu cung của nàng thì Tiền Thiếu Suất căn bản không có phạm pháp.

Lương đội trưởng nói.

Mới vừa nói đến đây, Lương đội trưởng lại là nhíu mày lại, nhìn về phía Gia Vệ, nói:

- Các cháu không phải là đã bị uy hiếp chứ? Rốt cuộc tình huống là như thế nào, nói cho ta nghe một chút đi ta sẽ giúp các cháu quyết định.

- Không có a.

Gia Vệ cười khổ lắc đầu, nói:

- Đáng lẽ là không có chuyện gì, chúng cháu cùng Tiền Thiếu Suất trong lúc đó có một chút xung đột nhỏ, mới dẫn đến sự tình như vậy, do lúc đó chúng cháu tức giận nên mới nói mạnh lên thôi.

Thấy lông mày Lương đội trưởng tiếp tục nhíu chặt, Gia Vệ lúc này mới bổ sung nói:

- Nhưng mà hắn xác thực muốn thương tổn chúng cháu, bằng không cháu cũng sẽ không bị bức đến mức đánh trọng thương bọn họ.

- Nếu như hai người các cháu đã nói như vậy, chuyện này căn bản nói không đúng trình tự.

Lương đội trưởng nhìn Gia Vệ, sau đó đứng lên đóng cửa lại, nói:

- Đem tình hình thực tế nói ra, đừng giấu diếm ta, nếu như các cháu tự mình làm ra quyết định gì cũng phải nói cho ta biết, bằng không nếu để cho cái tên Tiền Thiếu Suất kia cắn ngược lại cháu một phát, sự tình sẽ không dễ giải quyết đâu.

Gia Vệ nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới cười khổ nói:

- Vẫn là chú Lương suy nghĩ chu toàn.

Kế tiếp, Gia Vệ liền đem sự tình nói ra rõ ràng, không có nửa phần lừa dối.

- Lần trước là quan, lần này là phú. Pháp luật luôn dán chặt vào người họ, là vì bọn họ, nhưng nhiều khi chế tài không đủ, cũng là vì bọn họ.

Lương đội trưởng lắc đầu, cau mày nói:

- Chuyện này cháu cũng không cần quản nữa, ta sẽ giải quyết hộ cháu, các cháu hiện tại nếu như khẩu cung mà sửa lại, cái tên Tiền Thiếu Suất kia mà muốn cắn các cháu một phát, sự tình thật không dễ giải quyết. Đừng quên Tiền Thiếu Suất cùng với sáu vệ sĩ của hắn, thế nhưng từng người đều bị cháu đánh cho tàn phế, cái tên Tiền Thiếu Suất kia còn suýt bị cháu đánh cho mất nửa cái mạng.

- Vâng, chú Lương, cảm ơn chú, ngày nào đó cháu cùng Cường Tử sẽ mời chú một bữa cơm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play