Behemoth cố sức chạy đi, đầu óc trống rỗng, hoặc nói, trong đầu cậu chỉ tràn ngập một cảnh đó, một cảnh có thể hủy diệt cả thế giới của cậu. Màn chạy băng băng máy móc không suy nghĩ này, mãi đến khi va vào một người khác mới chịu kết thúc.
“Uhm…”
Behemoth bị phản lực đẩy ngược lại, ngã ngồi dưới đất, cậu ngơ ngác nhìn phía trước, hình ảnh in trên mắt rất lâu mới thông qua tế bào thần kinh truyền vào trong não.
Thanh niên tóc bạc bị đẩy trúng cột, như vậy vừa vặn giúp y ổn định thân thể không ngã sấp xuống, nhưng thức ăn trong khay trên tay y không được may mắn như vậy, đã rơi vãi hơn phân nửa. Thanh niên tóc bạc bình tĩnh ngồi xổm xuống, nhặt lên từng quả trái cây bị lăn ra.
Behemoth ngẩn người thật lâu, cậu rõ ràng muốn bò dậy chạy tới giúp, nhưng vừa trông thấy gương mặt quyến rũ cực điểm mà cũng rét lạnh cực độ của đối phương, cả người lại cứng ngắc tại chỗ không thể nhúc nhích. Đó là Asmodeus… “em trai” cậu. Ngoại trừ Lucifer, cậu không biết phải làm thế nào tiếp xúc với các “em trai” khác. Lần đầu gặp mặt, Asmodeus trước mắt sắc mặt lạnh lùng lộ vẻ xa cách, quần áo thường nhật rộng rãi thật sự khiến người nọ tỏa ra mùi cấm dục tự gò bó, rõ ràng bộ dạng là như vậy…
Thanh niên tóc bạc thu dọn mọi thứ đâu vào đấy, nâng đồng tử băng lên, vươn tay với Behemoth ngồi bệt dưới đất đối diện.
“Đứng dậy chứ?”
Behemoth giờ mới phát hiện mình còn ngốc nghếch ngồi dưới đất, cậu cúi đầu xuống, tránh bàn tay đối phương rồi nhanh chóng đứng dậy. Behemoth cảm thấy tai cũng sắp bốc cháy, thiếu niên cúi đầu không dám nhìn gương mặt khiến tư duy người ta đình trệ kia nữa, lúng túng lẩm bẩm. “Xin lỗi, xin lỗi…”
Lust không để tâm thu tay về, nhìn thiếu niên có vẻ hơi ủ rũ trước mắt, đưa ra một lời mời.
“Muốn đi cùng không? Bây giờ là thời gian trà chiều!”
Behemoth có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, ban đầu cậu tưởng Asmodeus ghét mình, nhưng sau đó lại phát hiện dường như đối phương luôn bảo trì khoảng cách với mọi người như vậy, cậu chưa từng nghĩ Asmodeus sẽ đưa ra lời mời hữu nghị như thế với mình.
Dù Asmodeus luôn lãnh đạm thế kia, nhưng Behemoth hoàn toàn không thể ghét người này cho được, thậm chí ngược lại ôm thiện cảm đối với thanh niên tóc bạc, cho nên cậu hoàn toàn không thể từ chối lời mời của đối phương.
“Uhm Chậm quá à ”
Behemoth được dẫn lên một ban công, chỗ đó đã có một thiếu niên trang phục Gothic đang phình má oán giận rất đáng yêu. Thiếu niên tóc tím trông thấy Behemoth đi phía sau, hai con mắt màu vàng mở to, khóe môi toét rộng, dường như có chút kinh ngạc, nhiều hơn nữa chính là hưng phấn.
“Nah nah Mang đến rồi à, đồ ăn của ta ”
Behemoth có chút gượng gạo nhìn đối phương, đó là Beelzebub, một “em trai” nữa của mình.
“Đồ ăn anh muốn ở đây, “anh trai”!”
Lust tiến lên phía trước, nhét khay vào trong ngực Gluttony, giọng nói hạ thấp dường như mang ý cảnh cáo mơ hồ. Behemoth không chú ý những thứ đó, tư duy của cậu có chút đứt gãy, một hồi nhìn thanh niên tóc bạc, một hồi lại nhìn thiếu niên tóc tím.
““Anh trai”…?”
“Phải!” Lust dường như hiểu được sự kinh ngạc của Behemoth, giải thích bâng quơ nhẹ nhàng. “Dù không muốn thừa nhận, nhưng đây quả thật là “anh trai” tôi đấy…”
Nếu hoán đổi lại tuổi tác hai người, Behemoth tuyệt đối sẽ tin Lust ngay tức khắc, nhưng lúc này nhìn một thanh niên hơn hai mươi tuổi kêu một thiếu niên hơn mười tuổi là “anh trai”, cảnh này thay vì nói là buồn cười, không bằng nói là quỷ dị.
Lust lách qua Gluttony đang bĩu môi lầm bầm, kéo một cái ghế ra, lịch sự mời Behemoth.
“Xin mời ngồi!”
Behemoth áp chế nghi vấn trong đầu, vừa mừng vừa lo ngồi xuống, cậu có chút ngẩn ngơ, hành động thế kia làm cậu nhớ tới người nọ, người luôn luôn chăm lo mình. Tim lại bắt đầu đau thắt, nhớ tới hình ảnh kia, Behemoth cắn chặt môi, mắt cũng đỏ lên, không biết là vì phẫn nộ, hay là vì mất mát.
Như thế không đúng, đó là không đúng! Người nam kia, hắn sao lại có thể…! Thật dơ bẩn, bỉ ổi và ghê tởm —— họ rõ ràng là “cha con” mà…
Như có một gáo nước lạnh tát vào người, Behemoth cứng ngắc, vì ý nghĩ đột ngột toát ra vừa rồi. Cậu cắn môi do dự, có chút ngờ vực nhìn hai người cũng là “con” người kia trước mặt.
Lust chú ý tới ánh mắt Behemoth. “Sắc mặt cậu rất kém, khó chịu chỗ nào sao? Tôi gọi Lucifer dẫn cậu…”
“Không cần!” Behemoth kêu to, đối mặt với ánh nhìn nghi hoặc mà Lust và Gluttony truyền đến, cậu cúi đầu xuống, nắm chặt góc áo mình, rõ ràng không muốn khiếp nhược như vậy, nhưng lời nói ra lại bất giác mang chút nức nở nghẹn ngào. “Lucifer… Lucifer… Anh ta đang bận…”
Lời nói mập mờ đến mức chính mình cũng muốn không hiểu nổi, thanh niên tóc bạc lại lập tức phản ứng được. “À, cậu ấy đang bận à…” Không biết có phải ảo giác không, giọng điệu kia dường như mang chút bất mãn.
“Hôm nay là hắn Huh Chừng nào mới tới lượt Beelzebub nah ” Cậu bé tóc tím bên cạnh liếm ngón tay tiếp lời.
Behemoth không dám tin nhìn đối diện, thật sự như cậu nghĩ hay sao?
“Các người… Các người thật sự để, để người kia chạm vào các người?”
“Có gì không ổn sao?” Thanh niên tóc bạc mặt không đổi sắc hỏi lại, nốt ruồi đỏ ở khóe mắt vẽ ra độ cong mê người. “Có thể kết hợp cùng father, đó chính là vinh hạnh của chúng tôi!”
Cậu bé tóc tím gật mạnh đầu như công nhận, đồng tử yêu tinh màu vàng hạnh phúc nheo lại. “Beelzebub thích ôm daddy nhất đó Thân thể daddy ngon lắm đó nha ”
“Các người, các người, nhưng các người không phải cha con sao?”
Lust cùng Gluttony liếc nhau, sau đó Lust nghiêng đầu mỉm cười. “Đúng vậy, ngài là Cha của chúng tôi, thế nên chúng tôi mới khao khát vòng tay ngài, thân thể ngài, tất cả mọi thứ của ngài như vậy. Chúng tôi lúc đó sinh ra, bất đắc dĩ tách rời máu thịt với ngài, nên muốn mập hợp với ngài, hoàn chỉnh hòa hợp thành một thể!”
Behemoth không thể tin nổi chằm chằm trừng phía trước, lại có thể thong dong nói ra lời trái đạo đức như vậy, thế giới quan (1) của họ cũng là méo mó. Thật sự như cậu nghĩ, những thanh thiếu niên được gọi là “con” kia quả thật là vật độc chiếm mà người nọ nuôi dưỡng, cho nên mới xinh đẹp như vậy, vô phương như vậy, méo mó như vậy, cho nên từ phương diện tuổi tác, mình căn bản không thể có những đứa “em trai” đó, bọn họ sớm đã bị người kia dạy dỗ, thế giới quan và nhân sinh quan (2) trở nên méo mó. Ở khu số bảy, Behemoth từng thấy không ít “khách hàng” thích chơi trò sắm vai nhân vật biến thái —— đối với những kẻ đó mà nói, đây là một trò chơi tràn ngập tình thú, khoái cảm loạn luân trái đạo đức thấm vào cốt tủy lúc thiếu niên thiếu nữ bị đè phía dưới khóc kêu “papa”, khiến bọn họ càng thêm hưng phấn. Cậu hoàn toàn không ngờ, người kia, người được gọi là “cha” trên phương diện huyết thống kia lại có thể…
Lucifer, Lucifer cũng thế sao… Anh ta là quản gia trung thành nhất, cho nên sẽ hoàn mỹ hoàn thành nguyện vọng của chủ nhân. Behemoth nghiến răng nghiến lợi, móng tay trong bàn tay nắm chặt đâm vào da mà cũng không biết. Biến thái kia!
Mà mình lại phải dựa vào biến thái kia mới có thể sinh tồn ở đây.
Đó mới là chuyện bi ai nhất!
[Alice’s Land]
“… Ngươi không thể kiềm bớt lại một chút thôi sao?” Lust ấn huyệt Thái Dương của mình. “Father cũng bị ngươi đùa tới mức sắp mắc bệnh cuồng loạn (3) luôn rồi! Thế này thì hay rồi, sắp tới ai cũng đừng hòng chạm tới father nữa!”
“Vô cùng xin lỗi!” Giọng Pride nghe không ra chút áy náy nào, quản gia tóc vàng như một con sư tử ăn uống no say. “Hơi ức hiếp phụ thân đại nhân một chút, vì thật sự không thể nào nhịn được, phụ thân đại nhân dùng ánh mắt ướt át lại đáng thương nhìn ta như vậy!”
Gluttony yếu ớt nằm úp trên sô pha. “Huh Daddy hồi nãy dữ quá đi à Nah nah, Gluttony thật sự không thể xuất hiện trước mặt daddy nữa sao…”
“Father bị shock, nên sắp tới không thể đi chọc father nữa rồi!” Lust thở dài một tiếng, mang ai oán dục cầu bất mãn.
“Vậy Gluttony có thể đi ăn “hắn” được không? Gluttony đói quá à, thật sự đói quá à Khặc khặc ” Cậu bé tóc tím cười khanh khách, khóe miệng toét đến độ cao không thể tưởng tượng. “Tay chân là món khai vị, thân mình là món chính, tráng miệng ngọt sau bữa ăn chính là bộ não nah Uhm… Đẹp nhất chính là đầu, cần phải từ từ thưởng thức nah ”
“Để mình ngươi ăn hết thật quá đáng tiếc, cứ để lại cho ta đi, nhé?” Lust cười diễm lệ, lấy tay chải tóc bạc ra sau, lộ ra đôi mắt xếch nổi lên vẻ quyến rũ.
“Vô cùng xin lỗi!” Pride không nhanh không chậm mở miệng, cười khinh thường như đang bàn bạc việc vứt đồ đạc. “Ta đã đáp ứng phụ thân đại nhân, không thể để “hắn” chết. Nghe nói các ngươi hôm nay chiêu đãi “hắn”?”
“Phải, “hắn” hình như…” Lust cười vui vẻ, độ cong khóe miệng càng lúc càng mê người. “… Hiểu lầm gì đó!”
“Thật là xui rủi!” Pride cũng kéo cao nụ cười, tràn đầy mùi tàn bạo. “Đứa trẻ hư hỏng!”
Trong đại sảnh âm u, tượng thần trên trần nhà bị bóng đen nuốt chửng, dưới bóng tối u ám, bọn họ thầm thì như ca ngâm.
“Lại nói tới Cha chúng ta, rõ ràng đã có chúng ta rồi, tại sao còn muốn đi trêu chọc kẻ khác?”
(1) Thế giới quan là hệ thống những nguyên tắc, quan điểm, niềm tin, khái niệm, biểu tượng về toàn bộ thế giới, bao gồm:– Về những sự vật, hiện tượng.– Về quy luật chung của thế giới.– Về chỉ dẫn phương hướng hoạt động của người, một nhóm người trong xã hội nói chung đối với thực tại (nhằm phát triển sao cho tốt hơn).
Thế giới quan chính là biểu hiện của cách nhìn bao quát (bức tranh) đối với thế giới bao gồm cả thế giới bên ngoài, cả con người và cả mối quan hệ người – thế giới (tức là mối quan hệ của người đối với thế giới). Nó quy định thái độ của con người đối với thế giới và là kim chỉ nam cho hành động của con người.(2) Nhân sinh quan là một bộ phận của thế giới quan (hiểu theo nghĩa rộng), gồm những quan niệm về cuộc sống của con người: lẽ sống của con người là gì? Mục đích, ý nghĩa, giá trị của cuộc sống con người ra sao và sống như thế nào cho xứng đáng? Trả lời những câu hỏi đó chính là vấn đề nhân sinh quan.
(3) Hysteria, tiếng Việt còn gọi là chứng ictêri hay chứng cuồng loạn, là một trạng thái của tâm thức, biểu hiện là sự kích động thái quá, không điều khiển được các cảm xúc. Những người bị “hysteria” thường mất tự chủ do một nỗi sợ hãi gây ra bởi nhiều sự kiện trong quá khứ có liên quan đến một số mâu thuẫn nghiêm trọng, bệnh thường xuất hiện sau một chấn thương tâm lý ở những người nhân cách yếu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT