"Ngươi đừng tới đây......"

Mộ Thiên Tú bắt lấy cổ tay mảnh khảnh, đem nàng kéo đến trước mặt, thống khổ nhìn xem gương mặt thanh tú hại người rất nặng. Nếu như tiểu tử này là nữ nhân thì tốt rồi, thì có thể quang minh chính đại mà theo đuổi, hắn cũng không cần thống khổ như thế.

Nhìn hắn một bộ dáng sức mạnh hung ác giống như muốn ăn nàng, nàng không khỏi dâng lên nỗi sợ, nhưng mà cá tính không chịu thua không cho phép chính mình cúi đầu trước thế lực cường bạo, phô trương thanh thế mà trừng lại, nhưng mà đôi môi lại nhịn không được run nhè nhẹ.

Đôi môi khẽ run trước mắt là làm cho người ta yêu thương như thế......

Xuống Địa ngục thì xuống Địa Ngục a! Đầu hắn cúi thấp, bá đạo dùng môi của hắn ngừng đi run rẩy......(Myumyu: Oh first kiss! U make me crazy)

Một hồi cắn đau đớn làm hắn bừng tỉnh, hắn lại phục hồi tinh thần, chứng kiến hai dòng nước mắt lăn xuống gương mặt xấu hổ và giận dữ, hắn khổ sở cảm thấy nội tâm rối rắm thành một đoàn

"Hạ lưu ——"

Giang Yên Hồng rút tay về, vừa nổi giận vừa xấu hổ che đôi môi, không thể tin được hắn lại phi lễ nàng như thế, khổ sở đến khóc lên.

"Ngươi sao có thể làm như vậy? Ngươi bảo ta sau này sao làm người?"

Hắn xấu hổ đến không phản bác được, xoay người phóng qua cửa sổ, biến mất trong bóng đêm.

☆☆☆☆☆☆☆☆☆

Lỗ Ba Đao đi qua hành lang gấp khúc, nhìn thấy Mộ Thiên Tú ngồi xổm trên lan can khắc đá trước đình lâm thủy, hai tay ôm đầu gối, cái cằm tựa ở trên gối, như một con chim lớn thu cánh ngừng lại trên lan can, cả người bị một cổ bóng tối không hiểu bao phủ lấy.

Nhị công tử vốn là hiếu động, mê người, nhưng mấy ngày nay lại an tĩnh đến dọa người, nửa ngày đánh không ra cái rắm, hỏi hắn cái gì cũng không nói, ngược lại cảm khái thở dài, Lỗ Ba Đao thấy thế càng lúc càng lo lắng, lập tức đến phòng kho ôm một vò rượu tới.

"Nhị công tử, đến uống rượu a."

"Ta không có tâm tình." Mộ Thiên Tú ngước mắt ảm đạm liếc hắn một cái.

"Chính là không tâm tình mới phải uống, nhất túy giải thiên sầu a." Lỗ Ba Đao ngồi xếp bằng xuống, vì chủ nhân cùng chính mình châm một chén, tại trong quân đội đã quen rồi, uống rượu không cần chén sẽ không đã ghiền.

"Thực hâm mộ người như ngươi vậy vô ưu vô lự ( không lo không buồn)." Hắn nhảy xuống lan can, tiếp nhận chén, uống một hơi cạn sạch.

"Ta là một kẻ thô thiển, đầu óc không có nhanh nhạy, đương nhiên không có phiền não." Lỗ Ba Đao lại vì nhị công tử rót đầy chén rượu.

"Nói cho cùng, ta chính là suy nghĩ nhiều quá, kết quả tự hại mình hại người, chính mình xuống Địa Ngục coi như xong, tội gì làm hại người ta không thể làm người, ai ——" càng nói càng hổ thẹn, hắn lại rót một chén.

"Người xem người kìa, lại cảm khái thở dài, rốt cuộc có chuyện gì mà thông minh như nhị công tử cũng không biện pháp giải quyết?" Hai đạo lông mày sâu róm của Lỗ ba đao cũng muốn quấn quýt lại một chỗ.

"Ta thông minh chỗ nào? Vừa xúc động, vừa không biết nhẫn nhịn, chỉ biết làm cho sự tình càng lúc càng hỏng bét, ai nha, ngay cả ta cũng bắt đầu chán ghét chính mình rồi." Hắn nắm vò rượu, ngửa đầu uống.

Lỗ ba đao vội vàng đoạt lấy, "Người muốn uống chết à?"

"Là ngươi muốn ta nhất túy giải thiên sầu."

"Nhưng ta nhưng không có bảo người uống đến chết." Lỗ ba đao chính mình uống, không có ý định cho hắn uống.

Hắn ngồi trên lan can, do dự hồi lâu, ấp a ấp úng cả buổi, "Ba Đao, thành thật mà nói cho ngươi biết, ta thích...... một người nam nhân."

Phù một tiếng, Lỗ Ba Đao miệng đầy rượu toàn bộ phun ra, phun ướt đầy người Mộ Thiên Tú.

"Bỏ đi, coi như ta chưa nói." Hắn nan kham chùi chùi mặt, xoay người muốn rời đi.

"Chớ đi, ta đây chỉ là quá kinh ngạc, không có ác ý, thật sự." Lỗ ba đao vội vàng ngăn lại nhị công tử thật vất vả lắm mới thổ lộ tâm sự.

"Thật sự không cười ta?"

"Yêu mến chính là yêu mến, không có cái gì đáng buồn cười." Lỗ ba đao dừng một chút, tò mò hỏi: "Là ai vậy?"

"Không nói." Nói ra chẳng phải càng khó chấp nhận.

"Hảo hảo hảo, không muốn nói thì đừng nói."

"Ba đao, ngươi cũng biết, ta chưa từng có loại sở thích này, lần đầu tiên đụng phải loại sự tình này, ta thật sự rất phiền não, xúc động thổ lộ ra, kết quả là bị mắng."

"Cái này cũng khó trách, rất nhiều người không thể tiếp nhận loại sự tình này." Lỗ ba đao giống như an ủi vỗ vỗ vai của hắn, "Đối phương đã không thể tiếp nhận, người đừng hi vọng gì nữa a."

"Ta cũng nghĩ vậy nha, chính là cái tâm ý này luôn đau nhức, mà không chết hoàn toàn." Hắn phiền não nói: "Vừa nghĩ tới hắn không muốncưới vợ, vừa nghĩ tới hắn không dính nữ sắc, ta liền si tâm vọng tưởng ôm lấy một hi vọng, đáng chết là không có biện pháp hoàn toàn chết tâm."

"Cái này đơn giản, đem hắn đưa lên giường nữ nhân, nữ nhân trần trụi ở trong ngực, ta không tin có nam nhân cầm giữ được, lập tức liền phá công rồi, như vậy thì nhị công tử có thể hết hy vọng đi! Lần sau tìm cô nương mà yêu, đừng khó xử chính mình."

Hắn lặng đi một chút. Vì chặt đứt tà niệm không nên có này, cho dù sẽ bị tiểu tử kia thoá mạ cũng không sao cả rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play