Chưa kịp áo gấm về quê, vinh quy bái tổ, làm vẻ vang dòng tộc thì nửa đường đã mắc bệnh rồi lặng lẽ buông tay
Nàng cũng đau xót thương tiếc đệ đệ, không đành lòng thấy phụ mẫu kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, suốt ngày nhung nhớ đệ đệ, cả người héo tàn
Thế thì nàng sẽ kế tiếp ý nguyện, tài năng của đệ ấy, an ủi niềm nhớ thương của song thân
Dù sao cũng là thân nữ nhi, sớm muộn nào chẳng gả đi, để cha mẹ bơ vơ sao đành
Vì vậy một mảnh vải buộc ngực, một bộ nam trang, tóc búi cao, tay cầm quạt, nàng sẽ không phụ kỳ vọng của thân nhân
Chỉ là...
Cũng không biết đệ đệ đến tột cùng như thế nào lại đắc tội với vị Thị Lang đại nhân này
Suốt ngày cứ lân la tiếp cận nàng
Hắn cũng thấy thật kỳ quái. Vì cớ gì hắn lại cảm thấy "hắn" rất hấp dẫn, rất thú vị. Cảm thấy "hắn" làm công việc này thật vất vả, cho nên không tiếc tiền giúp hắn tu sửa nơi ở để làm việc tốt hơn
Nhưng mà không hiểu sao vô tri vô giác lại giống như có tình cảm với "hắn"
Băn khoăn mâu thuẫn, nhưng không cưỡng lại được ý muốn mãnh liệt, hắn quyết định gạp nấu thành cơm