Sau khi tan học lớp Biến hình, giáo sư McGonagall hướng mọi người giải thích về vũ hội đêm Giáng Sinh: “Vũ hội Giáng Sinh là một phần của truyền thống trong Tam Pháp Thuật, cũng là một cơ hội tốt giao lưu văn hóa với khách nước ngoài. Nhớ kỹ, các ngươi nhất định phải mặc lễ phục. Vũ hội trong Tam Pháp Thuật lần này có một vài thay đổi so với quá khứ: vũ hội sẽ chia thành hai phần, phần thứ nhất sẽ bắt đầu lúc sáu giờ tối đêm Giáng Sinh, tiến hành tại lễ đường, bốn vị dũng sĩ sẽ cùng bạn nhảy của họ mở đầu đêm dạ vũ; tiếp đó là tiệc tối, sau khi tiệc tối kết thúc, sẽ bắt đầu vũ hội hóa trang – tất cả các học trò và giáo sư đều có thể tham gia, các ngươi có thể tận tình khiêu vũ, đêm dạ vũ diễn ra cho đến khuya mới kết thúc.” Cuối cùng, nàng còn nói thêm, “Nhưng, ta muốn nhắc nhở các ngươi, chuyện này không đồng nghĩa là các nguyên tắc đối với học sinh Hogwarts sẽ lơi lỏng. Nếu có một học trò Gryffindor làm chuyện gì khiến trường học phải xấu hổ, ta sẽ phi thường mất hứng.”
Vũ hội hóa trang? Harry kinh hãi lắp bắp: đây chính là sự thay đổi lớn nhất so với quá khứ a! Năm vị giám khảo uống quá chén hay sao? Như thế nào lại nghĩ ra một chủ ý như vậy? Nhưng chuyện này cũng làm hắn thở phào nhẹ nhõm, vì mình chỉ cần vượt qua điệu nhảy hành xác đầu tiên của đêm dạ vũ là xong, dù gì sau đó mọi người đều đeo mặt nạ, ai cũng không biết ai, mình có tham dự hay không cũng không sao cả.
Sau khi mọi người đều rời đi, giáo sư McGonagall có ý gọi Harry ở lại, nói với hắn rằng hắn nhất định phải tìm một bạn nhảy cho mình. Kỳ thật Harry trong lòng đã sớm định ra một quyết sách rất tốt, quyết định tiên hạ thủ vi cường – trực tiếp đi tìm Hermione – một hảo bằng hữu so với những nữ sinh chỉ biết nhìn mình cười ngốc nghếch vẫn tốt hơn nhiều.
Thật ra trong lòng Harry, người đương nhiên hắn muốn mời nhất chính là… nhưng nghĩ lại, dù sao xác suất thành công tính ra rất thấp.
“Hắc, Hermione!” Vừa bước vào phòng sinh hoạt chung, Harry đã gọi cô gái đang ngồi cùng hảo bằng hữu tóc đỏ.
Hermione và Ron đều dừng bước, hỏi: “Có chuyện gì vậy, Harry?”
“Ngươi có thể làm bạn nhảy của ta vào đêm dạ vũ được không?” Harry hỏi, ngay lập tức liền thấy Ron trợn mắt nhìn mình, hắn vội vàng giải thích, “Bồ tèo, này là tình bạn trong sáng, tình bạn trong sáng! Được rồi… Ta thật sự nghĩ rằng tốt nhất không nên mời ai, hơn nữa nữ hài tử thật là…” hắn nhớ lại trên đường đi những nữ sinh cứ thấy mình ngây ngô cười ‘khanh khách’ liền cảm thấy một trận ác hàn, nhớ lại những cô gái đã mời mình khiêu vũ nhưng đã bị mình cự tuyệt trong kiếp trước (ví dụ như nữ sinh năm thứ năm so với mình còn cao hơn)… Merlin, hắn nhất định phải giải quyết sớm chuyện này!
“Ngươi có nhiều cô gái thích ngươi như vậy, vì sao nhất định phải tìm đến Hermione a?” Ron bất mãn than thở, “Ngươi tùy tiện liền chọn lấy một người không phải được rồi sao?”
“Ta không muốn chọn người ta không thích.” Harry thật thà nói, “Nhưng người ta thích cũng không thích ta… Ta chỉ muốn sống qua màn khiêu vũ đầu tiên là được, được không, Hermione?”
“Không phải ta không muốn, chính là…” Cô gái có mái tóc nâu xù có chút khó xử, “Ta đã đáp ứng Ron rồi…”
Không nghĩ đến tiểu tử này cư nhiên xuống tay so với mình còn nhanh hơn! Harry bất khả tư nghị nhìn hảo bằng hữu, sau đó tiếp tục cầu xin: “Ron, giúp ta đi. Ngươi cho ta mượn Hermione một giờ được không? Chỉ cần qua điệu nhảy đầu tiên, qua phần mở đầu thiên hạ sẽ thuộc về hai người các ngươi! Các ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng ”
“Làm cái gì cũng được?” Trong mắt Hermione đột nhiên lóe sáng, “Kỳ thật… cũng không phải là không thể…”
“Hermione?” Ron quát, nhưng ngay lập tức, Hermione thấp giọng nói vào tai y cái gì đó, y cũng cười cười bất hảo, sau đó nói: “Vậy… được rồi, chỉ điệu nhảy mở màn thôi nga!”
Harry nhìn bộ dáng hai người châu đầu ghé tai, bỗng nhiên rùng mình, có một dự cảm bất hảo: hai người muốn làm cái gì chứ?
Hermione nhìn thấy được hắn đang khẩn trương, cười nói: “Không có gì, chính là trang phục ngươi mặc trong vũ hội hóa trang sẽ do ta chuẩn bị, được không?”
Trang phục do Hermione chuẩn bị? Harry suy nghĩ từ lời nói đến cử chỉ bình thường của nàng, hẳn… sẽ không đến mức quái dị đi, hơn nữa khi đó mọi người đều mang mặt nạ, cũng sẽ không có người nhận ra mình, nên cũng không có gì quan trọng. Hắn nghĩ nghĩ, gật gật đầu: “Ân, được rồi!”
“Được. vậy đến lúc đó ngươi đến gặp ta!” Hermione cười rất hào hứng, ngay cả vẻ mặt của Ron cũng cười xấu xa. Harry tuy rằng vẫn có chút nghi hoặc, nhưng nghĩ vấn đề khó khăn đã được giải quyết, cũng đi theo bọn họ.
Hôm sau, Harry đối mặt với gần hai mươi nữ sinh tự đến cửa mời mình – cao thấp mập ốm mỗi người mỗi vẻ – nhưng đều bị một câu “Ta đã có bạn nhảy” của hắn đuổi đi.
Không ít nữ sinh khóc lóc nức nở rời đi, hiển nhiên kiếp này Harry càng được lòng thiếu nữ. Làm cho Harry ngạc nhiên hơn nữa chính là, ngay cả Cho Chang cư nhiên cũng đến hỏi hắn đã có bạn nhảy hay chưa (hơn nữa biểu hiện bên ngoài của nàng hiển nhiên rất hy vọng Harry chưa có), nhưng sau khi Harry cự tuyệt nàng, hắn liền thấy Cedric thập phần phẫn nộ trừng mắt nhìn mình – nghe nói y đã mời Cho Chang, nhưng bị từ chối.
Mấy ngày nay, Cedric có vẻ thập phần sa sút, bởi thành tích của y thật không dám khen (khi y từ bệnh thất trở lại rất hưng phấn xem thành tích của y, kết quả bị thành tích của y chênh lệch quá lớn so với Harry đả kích thiếu chút nữa lại hôn mê bất tỉnh), mà trong Hogwarts đã có không ít học trò bắt đầu ủng hộ Harry – hiện tại hắn chính là dũng sĩ có hy vọng đạt quán quân nhất, bởi thế cuộc sống của hắn cải thiện không ít.
***** Ta là tin tức mới nhất Kreacher mang đến phân cách tuyến *****
Tuần cuối cùng đến lễ Giáng Sinh, không khí trong trường càng trở nên náo nhiệt. Về vũ hội đêm Giáng Sinh, tin vịt bay tới bay lui, ví dụ như, Dumbledore đã đặt mua tám trăm thùng rượu mật ong của quán Ba Cây Chổi (Harry đối với lượng mật ong chứa trong rượu trước sau không có ý kiến). Còn có, ban nhạc Quái Tỷ muội cũng sẽ đến trường biểu diễn (Harry đối giọng ca như tiếng rống tình nguyện không nghe thì tốt hơn).
‘Nhật báo Tiên tri’ đã đưa tin về trận đấu đầu tiên, cây bút lông thần kỳ của Rita Skeeter lại một lần nữa phát huy năng lực tán hươu tán vượn của nó, đối với chuyện thi đấu một cách vụng về và hỏng bét của Cedric châm chọc dữ dội. Nhưng nàng vẫn quan tâm đến Harry, liền cực lực tán dương hắn dũng cảm, có năng lực: “Y chỉ bằng thời gian ngắn như sợi tóc mà không hề bị thương lấy được quả trứng vàng”, “Không hổ là Hoàng kim Nam hài”, “Nhưng biểu hiện của một vị dũng sĩ khác của Hogwarts thật sự khiến người ta thất vọng”. Còn về Krum và Fleur chỉ qua loa sơ sài, gần như chỉ nói điểm cùng thứ tự xếp hạng của họ.
Bài báo đó khiến cho tiếng xấu của Cedric càng lan xa, phần lớn đã không hề có hy vọng với y nữa. Thậm chí còn có mấy bức thư sấm gửi đến cho y, trách mắng y không hề có khả năng, kém xa so với Harry, không bằng tự rời khỏi trận đấu. Cedric bị những câu nói ác độc đả thương làm tinh thần ngày càng sa sút, Harry có thể đoán y đang dần dần mất đi sự tự tin…
Vào một buổi chiều, Harry nhận được tin Kreacher mang đến: Dobby đã phát hiện một vài chuyện bí mật liên quan đến Hỏa Diễm Bôi.
“Dobby nói, y nghe Dumbledore cùng bốn vị giám khảo khác nói, qua Giáng Sinh sẽ dùng Hỏa Diễm Bôi chọn ra trân bảo trong lòng của bốn vị dũng sĩ.” Kreacher nói tóm tắt chuyện Dobby phát hiện.
Nói như vậy, người quan trọng nhất trong lòng dũng sĩ sẽ do Hỏa Diễm Bôi chọn ra, nhưng, chọn như thế nào a? Harry nghĩ, hỏi: “Nó có nói Hỏa Diễm Bôi chọn như thế nào không a?”
“Dobby nghe bọn họ nói, sẽ ghi lại những người tiếp xúc trong thời gian gần đây với bốn vị dũng sĩ, bỏ vào trong Hỏa Diễm Bôi, Hỏa Diễm Bôi sẽ chọn ra người quan trọng nhất.” Kreacher trả lời.
Chỉ như vậy… là tốt rồi! Tuy rằng muốn ngăn chặn mình và Snape không bất hòa là có khả năng, nhưng lén tìm ra người để viết tên lên giấy vẫn dễ dàng. Harry suy nghĩ, nói: “Vậy được rồi, ngươi trở về trước đi!”
Kreacher cúi đầu chào, tiêu thất.
“Dobby!” Harry gọi nó đến.
“Tiểu chủ nhân Harry có gì phân phó?” Dobby hào hứng xuất hiện, “Dobby rất thích làm việc vì chủ nhân!”
“Mấy ngày tới, ngươi phải lén đi theo cạnh ta, nhìn xem có… người đang ghi lại nhất cử nhất động của ta hay không.” Harry tự hỏi, “Ân, nếu phát hiện thấy người đó… ngươi phải theo cạnh y, đem những tờ giấy có viết tên giáo sư Snape hủy hết, hiểu chưa?”
“Dobby sẽ làm tốt!” Dobby hưng phấn nói.
“Đúng rồi, nếu Dumbledore có hỏi, ngươi hãy nói… ngươi lo lắng gần đây sẽ có Thực Tử đồ lại đối phó ta, nên muốn âm thầm bảo hộ ta.” Harry nhắc nó, “Biểu hiện thành thật một chút. Ngươi làm được không?”
“Dobby sẽ làm tốt!” Dobby kiêu ngạo nói, “Ân, Dobby còn phát hiện được một việc… có liên quan đến Dumbledore.”
“Nga, là chuyện gì?” Harry hỏi.
“Dobby phát hiện, không quá hai tuần, Dumbledore sẽ thông qua một cửa có khóa đến một nơi! Chính là… Dobby không dám ra khỏi lâu đài, Dobby sợ những gia tinh khác phát hiện, nên… Dobby không biết y đến chỗ nào…” Dobby chán nản đến nỗi hai lỗ tai cũng rũ xuống, “Dobby chỉ biết cửa khóa kia là quyển sách ‘Lịch sử Ma Pháp’ trên giá sách, mật khẩu là ‘Vì lợi ích lớn hơn’…”
‘Vì lợi ích lớn hơn…’ Hừ đây là thể hiện rõ lòng ngươi đi? Harry cười lạnh, lợi ích lớn hơn mà ngươi muốn nói là cái gì a? Là danh tiếng của Bạch Pháp sư vĩ đại nhất sao? Hoặc cũng có thể còn có những cái khác…
Hắn trầm ngâm một lúc, nói: “Được rồi, ta sẽ để ý, ngươi cứ làm theo lời ta nói đi, phải cẩn thận.”
“Dobby biết! Dobby sẽ làm tốt!” Dobby lập tức tiêu thất.
Tin tức này thật không tệ, có lẽ mình phải dành thời gian đi xem thử, Dumbledore đến tột cùng là đi đến chỗ nào. Harry nghĩ thầm, mình có thể thử dùng mật đạo trong phòng hiệu trưởng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT