Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 553: Mẫu Dạ Xoa (1)


3 năm

trướctiếp

Cô gái áo tơ trắng nghe xong lời của Lưu Tinh, không khỏi than nhẹ một tiếng, nói:

“Lưu Tinh, ngươi ở trong sơn trang này cũng đã mấy năm, cũng biết không ít chuyện, nhưng có phát hiện mấy năm này trong giang hồ có dị động gì không?"

Lạc Tinh Kiếm Lưu Tinh kia nghe xong lời của cô gái áo tơ trắng, khẽ nhíu mày suy tư một chút, nói:

“Biến hóa thấy được cũng không nhiều, chỉ là ta nhìn tình báo hai ba năm này, dường như các đại môn phái trên giang hồ đều gia tăng khống chế về thế lực, thành trì liên lạc với các đệ tử, hơn nữa rất nhiều người đang thu gom các vật tư chiến lược như hoàng kim, binh khí, lương thực... Giống như đang dự trữ cho chiến tranh."

Cô gái áo tơ trắng nghe xong, nhẹ gật đầu, tố chất của Lưu Tinh này không tệ, nếu không phải là lòng đố kỵ quá mạnh mẽ thì đã là một người giỏi, cho nên nàng mới yên tâm để hắn làm quản gia ở trong trích tiên sơn trang.

“Đúng vậy, nhất là một năm gần đây, giá cả lương thực tăng lên năm phần, giá cả binh khí cũng tăng lên năm phần, giá của hoàng kim tăng lên rất cao. Bây giờ trăm lượng hoàng kim có thể mua được các vật liệu phi chiến lược so với ba năm trước đây đã nhiều hơn gấp đôi, đều này nói lên, các thế lực lớn trong thiên hạ đều cảm giác được thiên hạ sắp đến hồi đại loạn, có lẽ không lâu nữa thiên hạ sẽ đi đến loạn thế."

Cô gái áo tơ trắng nói với Lưu Tinh.

Lưu Tinh nghe xong, chân mày hơi nhíu lại, dường như nhớ tới cái gì nói:

“Mị Nhi tiểu thư, năm trước ngươi đã từng gặp qua một vị kỳ nhân trên giang hồ. Hắn bói một quẻ, nói một năm sau, thiên hạ sẽ xuất hiện dị tượng làm cho thiên hạ đại loạn, chẳng lẽ chuyện mà tiểu thư ngươi nói chính là chuyện này?"

Cô gái áo tơ trắng gật đầu, nói:

“Người nọ đúng là kỳ nhân chân chính trên giang hồ, nói chuyện tuyệt đối sẽ không bắn tên không đích. Hắn nói sẽ có đại loạn, như vậy tám chín phần mười quả thật sẽ xảy ra... Các ngươi cảm thấy trích tiên sơn trang này của chúng ta, đến lúc loạn thế đó, có khả năng tự bảo vệ mình được hay không?"

Nghe thấy những lời này, trên mặt hầu gái đứng đằng sau kia lộ ra một tia thần sắc sợ hãi, tựa hồ đối với chiến loạn hết sức lo sợ, vú già cường tráng trung niên vẫn như cũ mặt không chút thay đổi, trên mặt Lưu Tinh thì xuất hiện một tia thần sắc ngạo nghễ.

Chỉ nghe hắn nói:

“Người khác ta không dám cam đoan, nhưng tiểu thư chỉ cần Lưu Tinh ta còn một người một kiếm, cho dù có loạn thế cũng có thể bảo đảm được sự an toàn cho tiểu thư."

Nghe xong lời của Lưu Tinh, trên mặt tiểu thư áo tơ trắng khẽ mỉm cười. Nhưng lại là một nụ cười khổ, nàng thật ra cũng biết rõ tình cảm mà Lạc Tinh Kiếm Lưu Tinh đối với mình, có điều nàng lai lịch như thế nào, bối cảnh ra sao, Lưu Tinh vẫn hoàn toàn không biết gì cả.

Thật ra thì lấy thân phận bối cảnh của vị tiểu thư này, phiền toái có thể gặp phải, cho dù có nhiều thêm mười tên Lưu Tinh cũng không làm nên được chuyện gì, vô dụng mà thôi.

Chẳng qua là lời này có chút đả thương người, cô gái áo tơ trắng cũng không muốn đả kích Lưu Tinh, chỉ khẽ cười cười, tóm lược nói:

“Tóm lại, vẫn nên tăng cường lực lượng trong sơn trang một chút. Tô Bằng này, cho dù là thân phận hay là võ công đều đạt tới một trình độ rất cao, nếu có thể vẫn nên mượn hơi một chút.

Lưu Tinh còn muốn nói điều gì, chẳng qua là ngay lúc này, phía sau thủy đình có một lão ma ma năm sáu chục tuổi đang đi tới, trong tay còn cầm một ít đồ vật gì đó như thiếp mời.

Bốn người trong thủy đình, ăn ý ngưng cuộc nói chuyện lại, chờ lão ma ma kia lại đây.

Lão ma ma kia đi đến thủy đình, trong tay có một thứ gì đó giống như thiếp mời, Lưu Tinh nhìn thiếp mời kia, trong ánh mắt lộ ra thần sắc chán ghét. Nghiêng đầu sang chỗ khác không nhìn tới nữa, mà còn lão ma ma kia, sau khi nhận được sự cho phép, đi đến bên cạnh cô gái áo tơ trắng, tựa hồ đang nói gì đó với nàng.

Tô Bằng nhập vào thân mèo đen, ở khoảng cách này nghe không được cái gì, Tô Bằng có chút tò mò, ngoài ra cảm thấy thân thể mèo đen lúc này hình như cũng tương đối dễ che dấu, cho nên liền từ phía sau cây chui ra, đi hai bước đến gần thủy đình bên kia.

“Người nào đấy?"

Tô Bằng vừa mới thoát ra khỏi phía sau cây, Lạc Tinh Kiếm Lưu Tinh liền đã cảnh giác lên, ánh mắt nhìn sang bên này.

Tô Bằng nghe xong, lập tức thân thể giả bộ như một mèo đen bình thường, kêu to meo meo vài tiếng, lông mao toàn thân cũng dựng đứng thẳng lên.

Thị lực của Lưu Tinh rất tốt, nương theo ánh sao trên bầu trời, thấy được là một con mèo đen, trong lòng thả lỏng, âm thầm tự giễu bản thân mình dường như quá khẩn trương vì an nguy của tiểu thư, cho dù là một con mèo hoang cũng làm mình thần hồn nát thần tính.

Nhưng mà, ngay khi Lưu Tinh mới vừa trầm tĩnh lại, vú già cường tráng trung niên đứng sau lưng cô gái áo tơ trắng, mặt không chút thay đổi nhìn như người gỗ kia, đột nhiên trợn tròn hai con mắt lên giống như chuông đồng, trong miệng gào thét như sấm sét quát lên:

“Bọn chuột nhắt thật can đảm!"

Một tiếng hô to này thật là giống như sấm sét, làm cho cả thủy đình dường như đều bị rung động bởi tiếng quát của nàng.

Trong thủy đình, lão ma ma mới tới kia, còn có hầu gái Hà Hoa cũng không tu hành võ công hoặc là pháp môn khác, lúc này bị thanh âm kia chấn động chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong hỗn loạn, dường như trong khoảng thời gian ngắn không thể nghe thấy được gì cả.

Mà còn cô gái áo tơ trắng cũng không bị ảnh hưởng của tiếng quát lớn như sấm sét này, mà là ánh mắt thay đổi nhìn về phía con mèo đen Tô Bằng nhập vào thân này.

Trong mắt Lưu Tinh cũng lóe ra tinh quang, hắn biết rõ vú già cường tráng bên cạnh tiểu thư nhà mình kia, tuy rằng thoạt nhìn vô cùng dũng mãnh, giống như là hạ nhân cái gì cũng đều không hiểu, nhưng trên thực tế lại là một cao thủ có pháp thuật cùng với võ công cao thâm, ít nhất bản thân Lưu Tinh cũng không rõ nàng sâu cạn thế nào, vú già cường tráng này một khi đã hô như vậy, tất nhiên đã có chuyện gì xảy ra.

“Bắt giữ con mèo đen kia."

Cô gái áo tơ trắng trong thủy đình, lúc này cũng tập trung vào con mèo đen mà Tô Bằng đang nhập vào, ánh mắt ở lại trên người mèo đen nói với Lưu Tinh.

Lưu Tinh mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn đối với tiểu thư nhà mình là tín nhiệm vô điều kiện, lập tức hô dài một tiếng, thân thể bay vút, đánh tới con mèo đen Tô Bằng đang nhập vào.

Mà lúc này Tô Bằng cũng hết sức không dễ chịu.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp