Bản thân trong giang hồ kẻ thù không phải không ít, nếu như qua loa chủ quan, nói không chừng thật đúng là có thể lật thuyền trong mương rãnh.
Cho nên trên mặt Tô Bằng lộ ra một nụ cười hờ hững, cố ý giữ khoảng cách, nói:
“Chính là Tô mỗ, có điều người trên giang hồ gọi ta, đều là Huyết Thủ Ma Kiếm, các hạ khách khí rồi.”
Công tử trẻ tuổi lại giống như không hiểu ý tứ cố tình giữ khoảng cách của Tô Bằng, cười ha ha, nói:
“Lời đồn trên giang hồ, làm sao có thể tin được, Tô huynh từng ở quận Giang Ninh phá huỷ Cổ Kiếm Sơn Trang, tra ra trang chủ Cổ Kiếm chính là hung thủ buôn người, hành hạ dân thường đến chết, cũng giết chết hung thủ, đã lập công lao lớn cho giang hồ, chỉ với hành động này thôi, nhân phẩm của Tô huynh nhất định đã không tồi, về sau cho dù cùng truyền nhân Đại Không Tự và Từ Hàng Tĩnh Trai có chút mâu thuẫn xung đột, e rằng cũng là hiểu lầm, danh xưng Huyết Thủ kia, chỉ là trên giang hồ nghe nhầm đồn bậy, Mộ Dung Tính Đức ta không tin.”
Tô Bằng nghe xong, trên mặt hơi mang theo nụ cười.
Lời này, Tô Bằng lúc gặp phải Trảm Thủy Kiếm Đỗ Thu, cũng đã nghe Đỗ Thu nói tương tự như vậy, chỉ là lời trong miệng Đỗ Thu nói ra, dường như khiến người khác cảm giác có thể tin cậy hơn, lời từ trong miệng người này nói ra, luôn luôn có một cảm giác đang cố gắng tiếp cận mình.
Có điều có câu là đưa tay không đánh mặt tươi cười, Tô Bằng mặc dù đối với Mộ Dung Tính Đức này cảm tình không được tốt cho lắm, nhưng đối phương dù sao đã giúp mình giải vây, ngôn ngữ càng không mạo phạm, còn có chút cố gắng muốn kết giao, Tô Bằng cũng không thể bởi vì trực giác không tốt mà quá đáng với hắn, cho nên chỉ chắp tay nói lời cảm ơn.
Mộ Dung Tính Đức hết sức nhiệt tình, cùng bắt chuyện với Tô Bằng, người này mồm miệng quả thật hết sức lợi hại, mấy câu nói vô cùng có kỹ xảo, nghe vào tai giống như tri kỷ, lại hết sức tự nhiên tâng bốc Tô Bằng, khiến Tô Bằng có loại cảm giác gặp phải nhân viên tiếp thị đẳng cấp cao trong thành phố Trung Hải, trong lúc nhất thời ngược lại không thể vùng ra được.”
“Tô huynh, lần này tới trấn Trích Tiên, có chuyện gì sao? Có lẽ Tô huynh có cùng mục đích với ta, cũng đến xem thử vị Linh cô nương danh chấn thiên hạ kia sao?”
Mộ Dung Tính Đức vô cùng niềm nở, bắt chuyện với Tô Bằng.
Tô Bằng cũng chẳng giấu diếm, nhẹ gật đầu.
“Thật khéo quá, ta có một chút chuyện khác, đi đến Nam Ninh làm việc, lúc này chuyện đã xong xuôi, liền trực tiếp tìm đến trấn Trích Tiên này, chính là vì để nhìn thấ Linh Mị Nhi cô nương một lần, vị Linh cô nương này xinh đẹp nổi tiếng khắp giang hồ, có lẽ là một quốc sắc thiên hương, Tô huynh ngược lại ta từng nghe qua, ở Ngũ Thành Liên Minh, có được khoảng thu rất lớn, dường như cũng không phải thiếu tiền, không bằng ta và ngươi kết bạn, cùng đi Trích Tiên sơn trang xem thử thế nào, nộp một ngàn lượng hoàng kim tiền đặt cọc, cùng nhau gặp mặt Linh cô nương kia, ngươi nói như thế nào?”
Mộ Dung Tính Đức mời Tô Bằng.
Tô Bằng nghe thế, ha ha cười, cảm giác người này giờ phút này, giống như là tìm bạn xấu cùng nhau đi quán bar uống rượu trong hiện thực vậy.
Chỉ là trong lòng Tô Bằng có chút hoài nghi lý do của hắn, người này đến đây, chẳng lẽ thực sự chính là vì để gặp mặt Linh Mị Nhi đó sao, sau đó tiêu tốn hết những một ngàn lượng hoàng kim?
Mộ Dung Tính Đức này, luôn khiến Tô Bằng cảm giác người này dường như không hề đơn giản như vậy.
Có điều bất luận hắn có mục đích thế nào, bản thân Tô Bằng luôn muốn gặp Linh Mị Nhi một lần, cho nên sao cũng được nói:
“Sao cũng được.”
“Được, chúng ta cũng không cần đợi nữa, ta sẽ đi ngay bây giờ thôi.”
Mộ Dung Tính Đức đong đưa chiếc quạt xếp, kéo Tô Bằng, đi ra ngoài.
Trích Tiên sơn trang nằm ở bên cạnh trấn Trích Tiên không xa, là một thôn trang chiếm diện tích ba bốn vạn mét vuông, xét về quy mô, e rằng còn lớn hơn một chút so với trấn Trích Tiên.
Trong trang, có một vài hộ viện võ giả, những võ giả này một số nhỏ là chiêu mộ trên giang hồ, phần lớn đều là tự bản thân Trích Tiên sơn trang huấn luyện ra, nhưng không biết Linh Mị Nhi kia sử dụng phương pháp gì, khiến cho những võ giả thực lực cũng không tồi này, cho dù ném vào trong giang hồ, cũng là một cao thủ tài ba.
Như vậy xem ra, Trích Tiên sơn trang ngược lại không hề giống chỗ ở của một nữ tử phong trần, ngược lại là có chút giống như thế lực giang hồ, nông sâu khó dò, ít nhất cho đến hiện nay mà thôi, chưa từng nghe nói có tên giặc giang hồ nào đột nhập được vào trong sơn trang, muốn ngắt đóa hoa tươi Linh Mị Nhi kia.
Tô Bằng cùng Mộ Dung Tính Đức, cùng đi đến cửa sơn trang, chỉ thấy cửa chính sơn trang vô cùng rộng lớn, cửa có tám gã võ giả hộ trang, đứng ở nơi này, thân hình lực lưỡng, giống như là quân đội đứng gác bình thường trong thế giới Tô Bằng.
Lúc Tô Bằng cùng Mộ Dung Tính Đức đi tới cửa, một trong tám gã võ giả hộ trang kia, đi tới, lễ phép nói:
“Hai vị tới để gặp Linh tiểu thư sao? Hết sức xin lỗi, Linh tiểu thư ra ngoài rồi, vẫn chưa trở về, nếu như muốn giao bái thiếp, ngày mười lăm hàng tháng xin hãy đến đây sơn trang, chỉ có vào ngày đó mới mở cửa đón khách, sau khi đưa bái thiếp, tất nhiên có người trong viện dâng cho quản gia, lại chuyển đến tiểu thư, quyết định có gặp mặt hay không, hôm nay mới chỉ là mười hai, còn ba ngày nữa, mới đến ngày đó.”
Tô Bằng nghe thấy những lời này, trong lòng không khỏi sinh ra vẻ bội phục, phong trần nữ tử làm được đến mức này, Linh Mị Nhi cũng làm đến tài giỏi rồi, không hổ là nhân tài kiệt xuất trong ngành, tinh anh chính là tinh anh.
Đồng thời Tô Bằng cũng chú ý tới, vài người võ giả hộ viện Trích Tiên sơn trang bên ngoài này, huyệt Thái Dương đều nhô cao, xem ra nội lực đều là tu hành có chút thâm hậu, ném vào trong giang hồ, có lẽ có thể ngang bằng với trình độ của bách phu trưởng hơi kém một chút trong Hắc Thủy quân.
Thấy một màn như vậy, Tô Bằng thầm giật mình, võ giả thế này, trên giang hồ cũng có thể có chút danh tiếng, lúc này không ngờ cam tâm làm một chân gác trang viên cho phong trần nữ tử, có thể thấy thủ đoạn cao tay của Linh Mị Nhi.
Mặt khác tám gã võ giả hộ trang này, nhìn rõ không có gì đặc biệt, có thể chỉ là võ giả bình thường trong Trích Tiên sơn trang, mà võ giả Trích Tiên sơn trang, nghe nói số lượng có ba năm trăm người, nếu như đều có thực lực thế này, như vậy nơi đây quả nhiên là một thế lực không nhỏ.
Cho dù hội Phong Dương Ngũ Thành Liên Minh Tô Bằng đã từng làm việc, cũng chưa hẳn tìm ra được nhiều cao thủ như vậy.
Trong lúc nhất thời, Tô Bằng đối với tâm lý nam nhân giang hồ sẵn sàng bỏ ra ngàn lượng hoàng kim gặp mặt, vạn lượng hoàng kim lên giường kia, trái lại cũng đã hiểu rõ đôi chút.
Chính là những nam nhân kia vốn không cho là vậy, nhưng khi đi vào Trích Tiên sơn trang, nhìn thấy sơn trang này thế lực như thế, cũng có thể cảm giác được Linh Mị Nhi không tầm thường.