"Nếu không muốn bức ta giết chết ngươi, nên thu lại cảnh trong mơ của ngươi, Mộng mô, ta biết ngươi nghe hiểu lời của ta."

Mũi Vô phong kiếm của Tô Bằng, đẩy ngực quái thú cực lớn phảng phất loài thú ăn kiến, nói với nó.

Quái thú phảng phất loài thú ăn kiến cực lớn này, lúc này đứng thẳng giống người, trong mồm thật dài của nó, nhổ ra đều là sương mù bảy màu.

Nghe xong lời của Tô Bằng, quái thú cực lớn này trầm tĩnh nhìn chằm chằm Tô Bằng một hồi, mới đột nhiên hút khí.

Sương mù bảy màu trong phòng, rất nhanh bị nó hút vào trong bụng của nó.

"Ta nên gọi ngươi là gì mới tốt đây? Ngươi hẳn là một con yêu nhỉ? Hay là gọi ngươi Mộng mô?"

Tô Bằng dụng mũi kiếm đẩy ngực quái vật này, nói với nó.

Sau nửa ngày, quái vật này không ngờ miệng phun tiếng người, nói:

"Ngươi làm sao nhìn ra địa phương ngươi kinh lịch vừa rồi, là mộng cảnh?"

Thanh âm của nó, không ngờ giống như đúc người ẩn thân trong sương mù đen trong mộng cảnh Tô Bằng, không mang theo chút xúc động nào.

"Không có gì... Ta cũng là thời khắc cuối cùng, mới phát giác đó là cảnh trong mơ."

Tô Bằng hơi lắc đầu, nói:

"Thiên phú thần thông của ngươi, có phải là ở trong mộng cảnh có thể đọc ký ức người khác? Vừa rồi trong mộng cảnh, rất nhiều người đều là ta quen, nhưng mà tính cách bọn họ đều có thay đổi, còn rất nhiều chỗ không hợp với lẽ thường."

"Tỷ như những binh sĩ có ác nghiệp kia... sơn trang kia cùng Cổ Kiếm sơn trang hoàn toàn giống nhau, đây là hai chỗ khiến người ta hoài nghi."

"Ban đầu lúc thấy sơn trang kia, ta đã cảm thấy rất kỳ quái, sơn trang này, rõ ràng chính là thể Clone của Cổ Kiếm sơn trang, không có bất kỳ thay đổi nào, người ở cùng ta, đã điều tra phụ cận, không thể nào đột nhiên xuất hiện một toà sơn trang như vậy."

"Mà những binh sĩ mang theo ác ý kia, cũng rất không hợp lý. Người hoặc là tánh mạng của thế giới này, có ly kỳ hơn nữa, cũng chẳng vượt qua phạm vi người thường, những binh sĩ có ác nghiệp kia, ngay cả giết chết cũng không làm được, đây hoàn toàn vượt quá lẽ thường."

"Mặt khác, ta tìm ra lỗ thông gió kia, cũng quá xảo hợp, gần như giống như đúc với quá trình năm đó Tạ An miêu tả với ta... Liền giống lặp lại chuyện xưa Tạ An, còn nữa, lúc ngươi giết chết hai người Chân Thần giáo, ác nghiệp trên người bọn họ lại không tự động chuyển dời lên trên người ngươi, cái này cũng không phù hợp nhận thức của bản thân ta."

"Đương nhiên, cuối cùng để ta hoài nghi đó là cảnh trong mơ, vẫn là thủ đoạn điều khiển gần như ma pháp của ngươi, mặt khác, ngươi có thể không hoàn toàn đọc trí nhớ của ta, ta đã từng học qua một loại pháp thuật, gọi là Trúc Mộng thuật... pháp thuật này tưởng là gân gà, hơn nữa chưa từng thực tiễn. Lúc phát huy tác dụng ở trong mộng cảnh, ta mới chính thức phát giác, nơi này là một mộng cảnh."

Nghe xong lời của Tô Bằng, quái vật này, hoặc nói là Mộng mô, trầm mặc sau nửa ngày, mới mở miệng nói chuyện, nói:

"Ngươi thật không có nhìn trúng pháp thuật gọi là Trúc Mộng thuật này. Thực không ngờ, ta lại thua ngươi ở pháp thuật tưởng là gân gà này."

Tô Bằng nghe xong, cười lạnh, nói:

"Có câu người tính không bằng trời tính, ngươi là Mộng mô, cũng không bằng trời tính."

Nói xong, mũi kiếm của hắn, lại tiến tới một phần.

Trong lòng Tô Bằng cũng cảm thấy mạo hiểm, hắn cũng khó khăn lắm mới phát giác, chuyện mình trải qua vừa rồi, là một giấc mộng.

Khi Tô Bằng ở trong mộng cảnh nghe được tam thẩm Tằng Na của mình nói:

"Thứ ngươi nhìn thấy, chưa chắc là chân tướng."

Những lời này, mới chân chính khiến Tô Bằng phát hiện sự thật mình vốn thân ở trong mộng cảnh.

Lúc ấy Tô Bằng ở miệng thông gió, dùng tinh lực rất lớn, mới hồi tưởng lại những lời này, mình từ lúc nào, từng nghe tam thẩm Tằng Na nói qua.

Tô Bằng còn nhớ rõ, đó là mấy năm trước, lúc có một bộ phim rất hot tên "Không gian trộm mộng", sau khi mình xem bộ phim đó, có chuyện tìm Tằng Na, cùng nàng nói một đoạn thoại.

Lúc ấy chủ đề của hai người là không gian trộm mộng, trò chuyện rất nhiều.

Tô Bằng hỏi Tằng Na chính là, chuyện phát sinh ở không gian trộm mộng, có thể lặp lại ở trong hiện thực không.

Lúc ấy Tằng Na trả lời là, từ góc độ kỹ thuật hiện hữu, khả năng xảy ra chuyện không gian trộm mộng, là gần như 0%, nhưng từ mặt lý thuyết mà nói, chuyện này cũng không phải hoàn toàn là bịa đặt.

Bởi vì trong hiện thực, đã có không ít nghiên cứu báo cáo, trên thế giới này có một bộ phận người tương đối tham dự thí nghiệm tâm lý học công bố, có thể ở trình độ nhất định khống chế cảnh trong mơ của mình.

Thậm chí, ở trong giới ngầm trong nước nước ngoài, đều có một loại kỹ thuật, được người trong giới gọi là kỹ thuật "Chơi mộng", trải qua huấn luyện nhất định, có thể khiến người ta 'Thanh minh mộng'ở trình độ nhất định, ở trong mộng cảnh xây dựng thế giới mình muốn.

Nếu loại kỹ thuật này lại phát triển đến trình độ thành thục, cộng thêm dược vật như thuốc trấn định, cùng với thuật thôi miên, chuyện không gian trộm mộng, chưa hẳn không thể xảy ra.

Lúc ấy Tô Bằng có chút sợ hãi than, sau đó hai người lại chủ đề như vậy, trò chuyện rất nhiều chủ đề mở rộng.

Tỷ như chủ đề "Làm sao biết, mình bây giờ, cũng không phải ở trong một giấc mơ dài dằng dặc lại rõ ràng".

Hai người nói chuyện rất sâu, rất xa, hơn nữa nói tới chuyện như "Não trong vại", "Củ trận the Matrix ", "Trong hộp và ngoài hộp".

Hai người cuối cùng cho ra kết luận rất bi quan, chính là nếu hệ thống đủ vĩ đại, người trong hệ thống kia, vĩnh viễn không cách nào chứng minh mình có phải là trong cuộc thí nghiệm của người thôi miên hay là khoa học gia không, chỉ có thể hoài nghi vô tận.

Cuối cùng, Tô Bằng bày tỏ một loại bi quan, mà Tằng Na, thì dùng những lời "Thứ ngươi nhìn thấy, chưa chắc là chân tướng" này, làm câu kết thúc.

Tô Bằng mất tinh lực rất lớn, mới nhớ lại đoạn đối thoại này.

Lúc ấy Tô Bằng ở trong lỗ thông gió, cảm thấy rất kỳ quái, sao mình ký ức tốt như vậy, không ngờ mất tinh lực lớn như thế, mới nhớ lại những lời này là nghe được lúc nào.

Mà hắn nhớ lại lần nói chuyện kia, rất tự nhiên, liền liên tưởng đến, bây giờ mình có phải là cảnh trong mơ không.

Lập tức, hắn lại nghĩ tới ở trong sơn trang vứt đi, thật ra nếu không phải tiếng vang dị thường bên ngoài, cho dù Mộng mô giết hết tất cả mọi người, cũng chưa chắc có người biết được.

Một khi đã như vậy, loại sinh vật Mộng mô này, lại có quan hệ với mộng, có phải là nó đang thao túng cảnh trong mơ của mình không?

Lúc ấy Tô Bằng, liền sinh ra hoài nghi này.

Hắn lập tức liên tưởng đến, mình có một pháp thuật cho tới bây giờ chưa từng thi triển, gọi là Trúc Mộng thuật.

Kết quả chính là, Tô Bằng rất dễ dàng, đã dùng Trúc Mộng thuật ở trong mộng, chiếm được hiệu quả.

Câu "Ban ta lực lượng" kia, thật ra là lúc Tô Bằng còn rất nhỏ, từng xem trong một bộ phim hoạt hình tên "She-ra", lời nữ nhân vật chính thường xuyên sử dụng.

Mà cái nhẫn khiến ngọn núi nhô lên, lại là dị năng của một trong năm người nhân vật chính trong phim hoạt hình"Siêu nhân Trái Đất", dị năng tia chớp cuối cùng, là phim đoạn ngắn trong"Zeus", những phim hoạt hình này, đều là thứ Tô Bằng rất thích khi còn bé, sau khi hắn sử dụng Trúc Mộng thuật, rất dễ dàng tái hiện ở trong mộng cảnh.

Cuối cùng từ đỉnh núi rơi xuống, thì là lý luận trong"không gian trộm mộng", lúc sinh ra cảm giác hạ xuống, liền dễ dàng thanh tỉnh từ trong mộng cảnh, Tô Bằng thí nghiệm một chút, quả nhiên hữu hiệu.

Sau khi hắn tỉnh, lập tức thấy mình vẫn thân ở trong sơn trang vứt đi, mà trước mắt, chính là quỷ đảo của Mộng mô.

...

Lúc này, Mộng mô cảm giác được bảo kiếm hơi đâm vào da thịt của nó, cảm giác tình cảm của Tô Bằng cũng không phải thiện ý, nó không ngờ thở dài đầy nhân tính hóa, mở miệng nói:...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play