Theo tin tức bên lề, Trữ Đan Thuần đang yêu đương!!!
Khi Nghiêm Túc nghe được tin này thì sắc mặt so với người châu Phi còn đen
hơn!
Anh không ngờ, chỉ tùy tiện tìm người hỏi thăm xem Đan Thuần gần đây làm gì
một chút thôi lại để anh nghe được người phụ nữ kia gần đây đang yêu đương ! Vậy
khác nào là hồng hạnh vượt tường đối với ông chồng chính quy như anh!
Cố An Dương vỗ vỗ vai Nghiêm Túc: “Cậu phát sốt rồi à, không phải Đan Thuần
đang yêu đương với cậu hay sao, cậu còn tức giận cái gì?”
“A a, hóa ra – không phải cậu à?” Cố An Dương lúc này có chút dấp dáng hả
hê.
Hắn không ngờ núi băng vạn năm cũng có thể nói năng như vậy, tình yêu thực sự
là thứ gì đó thật vĩ đại nha! Thế nhưng hắn cũng không muốn mình dính vào tình
yêu đâu!
Nghiêm Túc gọi một cuộc điện thoại, nói một chút gì đó, rồi bỏ lại công việc,
cầm lấy áo khoác đi ra ngoài.
“Này, cậu đi đâu vậy? Lát nữa còn phải mở một cuộc họp đấy!”
Nghiêm Túc quay đầu lại trừng mắt liếc anh: “Mở cái P ấy, mở lại vợ đã!”
Cố An Dương cười hắc hắc : “Đi đi, đi đi, cứ giao cho tôi!”
Nghiêm Túc vừa mới đi đến cửa phòng làm việc, quản lý bộ phận kế hoạch đã
mang một bản kế hoạch được dặn trước tới.
“Tổng tài, mời, mời xem qua.” Trên mặt hắn vốn mang theo dáng vẻ tươi cười,
nhưng nhìn thấy bộ dạng muốn giết người của tổng tài, liền lập tức thay thành vẻ
mặt nghiêm túc.
“Không rảnh.” Nghiêm Túc đẩy bản kế hoạch kia ra, mới vừa đi được vài bước,
cánh tay lại bị kéo lại …
“Tổng tài, bản kế hoạch tôi đã sửa chữa qua, lát nữa… lát nữa họp sẽ cần …
ngài xem trước đi.”
Nghiêm Túc lườm hắn: “Không tự xem được à? Có gì sai sót thì tự đi mà sửa! Đã
nói là tôi không rảnh! KHÔNG RẢNH!” Lại chuẩn bị nhấc chân đi, cũng lại bị kéo
lại …
“Vẫn không chịu để yên hả? Nói cho mà biết, bố đây không rảnh!”
Ông Nghiêm cười như không cười: “Gì cơ? Trước mặt ta mà dám xưng bố đây?
Thằng nhóc gan mày to lên không ít nhỉ?”
Nghiêm Túc cau mày, “Ông nội, con có việc! Phải đi trước.”
“Mày không nói rõ cho bố đây biết là chuyện gì, đừng mơ đi ra khỏi cửa công
ty!” Ông Nghiêm cũng bắt đầu tự xưng “bố đây”.
Vẻ mặt Nghiêm Túc căng thẳng, việc này bảo anh phải nói ra miệng thế nào
đây?… Anh chuyển ánh mắt cầu cứu hướng về phía Cố An Dương, Cố An Dương lại cố ý
quay đầu sang chỗ khác, làm bộ như không thấy.
F*ck!
“Ông nội, con thật sự có việc gấp mà!”
“Nói!”
“Con … đi ngăn cản tình địch!”
Nhất thời yên tĩnh.
Quản lý bộ phận kế hoạch sửng sốt, người tình lý tưởng trong lòng các nhân
viên nữ của công ty cũng đã bắt đầu bị tình địch làm rối loạn? Thật không biết,
bạn gái kia của tổng tài xuất sắc cỡ nào !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT