Vân Hàm Phong nhăn mày, trong lòng có điểm tức giận, nhưng vẫn cười đáp lại:” Tốt, chúng ta có thể đi.”

Cao Mai với tay hướng Hoành Nghị, cười nói:” Cục cưng hảo đáng yêu, để mẹ ôm một cái nào.”

Vân Hàm Phong tuy có chút không tình nguyện, nhưng nàng dù sao cũng là mẹ của bảo bối, không có lý do gì ngăn cản nàng ôm cục cưng.

Nhưng Hoành Nghị thì không vui, hắn ghét nhất bị người xa lạ tiếp xúc. Vừa rồi từ xa đã có thể ngửi mùi nước hoa ngọt đậm làm cho hắn muốn trốn. Hiện tại nhìn đến nàng cư nhiên giơ tay lại đây, vì không muốn trên người nhiễm đến mùi lạ, không tự chủ được từ chối tránh né. Nhưng trẻ con mới sinh mấy tháng làm sao tránh được, hắn vẫn bị Cao Mai bế lên. Hoành Nghị lập tức bị một mùi nồng đậm nước hoa vây quanh, chỉ sau chốc lát tựu đầu choáng váng mắt hoa, ghê tởm nghĩ muốn nôn. Lại thêm vừa nhìn đến đôi môi đỏ đầy son đang hướng về phía mình, hắn hoảng sợ quá, ngất xỉu.

Vân Hàm Phong thấy bảo bối đột nhiên té xỉu, hoảng sợ, vội vội vàng vàng gọi bác sĩ. Kết quả kiểm làm cho người ta dở khóc dở cười. Nguyên lai bảo bối đối với nước hoa dị ứng, thân thể lại suy yếu , nhất thời không chịu nổi kích thích hôn mê bất tỉnh.

Cuối cùng Hoành Nghị vẫn an toàn về tới nhà. Nói là nhà nhưng diện tích như 1 tòa thành làm hắn biết phụ thân thế giới này rất có địa vị. Hoành Nghị kinh hãi.

Cuộc sống tiếp theo, hắn hưởng quá như thế nào là thiếu gia được tối sủng ái. Tuy rằng đã không còn hứng thú gì với cuộc sống, nhưng hắn vẫn có chút cảm động hành động của ông bố kiếp này. Vì thế hắn đối xử với cha cũng không giống như đối đãi lạnh nhạt với người khác. Dù rất ít khi biểu tình, nhưng bình thường sẽ không cự tuyệt yêu cầu của cha, giống như chấp nhận cái tên mới do hắn đặt – Vân Tả Ý .

Thời gian ở bất tri bất giác trôi qua, đảo mắt Vân Tả Ý 2 tuổi. Hai năm qua, Vân Tả Ý đại khái nắm giữ ngôn ngữ của thế giới này, hiểu biết hình thức thế giới này.

Đây là một liên minh vũ trụ với khoa học kỹ thuật thực phát triển, do rất nhiều hành tinh có khoa học kỹ thuật phát đạt tạo thành. Ở trong phạm vi thăm dò của bọn họ, phát hiện rất nhiều tinh cầu còn chưa đủ văn minh bằng mình, nhưng bọn họ cũng không gây trở ngại những tinh cầu này. Họ cho chúng tự do phát triển, chỉ tại mặt trên thiết trí một ít sản nghiệp, giống như trường học, cửa hàng và vân vân. Hắn biết đó chỉ là nói cho dễ nghe, e rằng tại những tinh cầu này, mạch máu kinh tế sớm bị bọn họ nắm giữ chặt chẽ. Đợi cho tinh cầu này phát triển đến thời điểm có thể phát hiện liên minh, có thể gia nhập này liên minh vũ trụ trở thành trong đó một thành viên.

Bởi vì các tinh cầu có hoàn cảnh bất đồng, sinh ra nhân loại thể chất cũng sẽ không đồng nhất. Các tinh cầu được đánh giá cường đại dựa trên căn cứ trình độ khoa học kỹ thuật, năng lực cá nhân, thực lực buôn bán …Nơi gia tộc Vân Tả Ý ngụ là tinh cầu của Lam Tinh nhân – 1 chủng tộc mà bất luận dị năng, vũ kỹ (võ công) hay khoa học kỹ thuật đều phát triển cực kỳ. Về phần buôn bán, Vân thị gia tộc chính là dựa vào thực lực buôn bán cường đại mà thành đại gia tộc, đứng hàng thứ 3 trong liên minh vũ trụ. Gia tộc nắm giữ chính quyền liên minh – Hoành Vũ học viện, cùng cao thủ nhiều như mây.

Về phần gia cảnh của mẫu thân Vân Tả Ý cũng rất tiếng tăm. Cao thị bộ tộc là tổ chức ngầm lớn nhất của liên minh, so với Vân thị cũng không cách biệt nhiều. Nhất là hiện tại Cao thị Đại tiểu thư đã cùng Vân thị tộc trưởng kết hôn, thúc đẩy Cao thị cùng Vân thị kết minh, tổng thể thực lực làm cho vị trí thứ nhất – Hoành Vũ học viện cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Sinh ra tại dạng bối cảnh này, thân phận Vân Tả Ý tôn quý có thể tưởng tượng. Liền ngay các thủ tướng hành tinh cũng phải nhường ba phần, nếu không một lệnh phong tỏa kinh tế cũng đủ làm cho người ta ăn cám.

Nhìn một cách tổng quát, nơi này cũng là thế giới cá lớn nuốt cá bé. Hơn nữa so với địa cầu còn muốn phức tạp hơn. Bất quá điều đó và hắn không quan hệ, hai mắt khép lại, hắn tiến nhập mộng đẹp, dù sao chính mình bây giờ chính là tiểu hài tử 2 tuổi.

————

Vân Hàm Phong vừa từ công ty về, bất chấp thân thể mỏi mệt liền lập tức đi nhìn bảo bối của hắn. Đi tới cửa hắn sực nhớ ra, dừng lại, bất đắc dĩ cười cười, quay trở về phòng ngủ cẩn thận tắm rửa một cái, thay một thân quần áo sạch sẽ, mới đến chỗ Vân Tả Ý. Đứng trước cửa, hắn kiểm tra lại một lần trên người, xem không có gì sai sót mới đẩy cửa đi vào. Bảo bối của hắn cái gì cũng tốt, chính là yêu sạch sẽ quá độ, không cho phép một chút tro bụi bám vào. Từ lúc bảo bối xuất hiện, ngôi nhà vốn đã thực sạch sẽ, lại không nhiễm một hạt bụi . Ngay cả chính mình cũng trở nên quá sạch.Thê tử Cao Mai càng bởi vì cục cưng chán ghét mùi nước hoa mà không dùng nước hoa, son phấn và đồ trang điểm.

Nhìn bảo bối đáng yêu, ánh mắt Vân Hàm Phong hiện lên ý cười ôn nhu. Thật nghĩ muốn Ý Nhân cứ như vậy vĩnh viễn tại bên mình, nhưng lập tức vì ý tưởng hoang đường của mình mà cười. Làm sao có thể chứ ? Ý Nhân sẽ trưởng thành, sẽ cưới vợ, có gia đình của chính mình , như thế nào có thể vĩnh viễn ở bên ta? Đang nghĩ ngợi tới nhập thần, đột nhiên một tiếng đập cửa nhẹ nhàng bừng tỉnh hắn. Mặt nhăn, ánh mắt mê người đầy nguy hiểm nheo lại, hắn giúp Ý Nhân đắp chăn gọn gàng xong mới mang theo một thân hơi thở lạnh như băng đi ra ngoài.

Nghe được thanh âm đóng cửa vang lên, Vân Tả Ý mở mắt. Nhiều năm dưỡng thành thói quen làm cho hắn tùy thời đều bảo trì cảnh giác, liền ngay cả thời điểm ngủ cũng chỉ là ngủ tỉnh. Khi cửa vừa mở, hắn liền tỉnh giấc, chẳng qua nghe tiếng bước chân là của Vân Hàm Phong hắn thả lỏng người, nhưng bên mình có người đứng nhìn thì thế nào ngủ được, đành phải giả bộ ngủ.

Ngước nhìn nóc nhà được trang trí rất đáng yêu, đôi mắt sâu màu đêm vẫn không có cảm xúc, đây là một ánh mắt của người chết, nhưng hắn chưa muốn chết. Hắn biết thế giới này vẫn còn một người chân chính quan tâm hắn, không chết vì không muốn làm người nọ thương tâm, nhưng còn sống thật sự mệt mỏi quá, nhất là không có mục tiêu gì. Chậm rãi nhắm mắt lại, hắn tiếp tục chọn giấc ngủ.

………

Đối diện với khuôn mặt băng sơn, trợ thủ kiêm quản gia Diệp Đàn sắc mặt tái nhợt, ứa ra mồ hôi lạnh, trong lòng âm thầm kêu khổ không thôi; ta cũng không nghĩ đến a, nhưng sự kiện này thế nào cũng phải do gia chủ quyết định, không thể tránh a!

” Chuyện gì?” thanh âm lạnh lùng có thể biến ra một tầng băng tra hỏi.

” Hồi bẩm, hồi bẩm Gia chủ, có một nữ nhân nói là đang mang thai đứa nhỏ của ngài. Qua tra xét kỹ, xác nhận kia quả thật là cốt nhục của ngài, phải an bài nàng như thế nào?” Diệp Đàn gian nan đem sự tình đại khái nói ra.

” Hài tử của ta?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play