Một mảnh thanh âm ồn ào truyền đến, chỉ chốc lát sau, tất cả học viên lớp jk 105 cước bộ tả tơi ôm vở chạy đến phòng học. Có vài người bởi vì rốt cục đã chạy tới mục tiêu, tinh thần thả lỏng thiếu chút nữa té ngã xuống…… Sau một khoảng tời gian rối ren vất vả, mọi người đều đến phòng học đúng thời gian quy định, tìm vị trí của mình nhưng bọn họ không ai ngồi xuống. Một phần phải đợi người kia cho phép, một phần do lớn lên trong khoa học biết rõ sau khi kịch liệt vận động không thể lập tức ngồi xuống. Vì thế tuy rằng đều sắp kiên trì không được, hay cho dù có người kiên trì không được mà quỵ xuống dưới, người bên cạnh cũng sẽ hỗ trợ đỡ một phen.

Vân Tả Ý nhìn đến bọn họ biết cách săn sóc sức khỏe không nói thêm gì, để yên cho họ nghỉ ngơi một hồi, vừa ngầm đánh giá trình độ vũ kỹ của bọn họ. Chạy bộ là vận động đơn giản nhất nhưng có thể phản ánh trình độ một người. Học viên liên minh đều học võ, mau chóng hiểu biết trình độ từng đệ tử để tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, là phương án được Vân Tả Ý đặt ra để dạy học.

Sau quan sát kết quả là: Trình độ vũ kỹ của lớp này không tồi, bỏ qua Tây Lâm cùng mấy nữ sinh, đại bộ phận đều đạt tiêu chuẩn. Trong đó có ba người giỏi nhất, ba người này hắn đều có ấn tượng, dường như kêu là Thang Mộc , Khiếu Minh , Lao Lạp . Hiện tại trừ bỏ vắng mặt một người, những người khác hắn đều đại khái hiểu rõ về vũ kỹ, kế tiếp sẽ xem văn của bọn họ thế nào. Thấy thời gian nghỉ ngơi đã kha khá ,liền lên tiếng :

” Tất cả mọi người làm tốt lắm, không ai trễ giờ. Hiện tại tất cả đem bài tập giao nộp lên bục giảng , phân loại xong về chỗ ngồi của mình .”

Đệ tử jk 105 nhìn nhau một lát, rốt cục vẫn là không dám phản kháng quyền uy của Vân Tả Ý , lục tục đem bài tập tới bục giảng . Cái vẻ mặt biểu tình không nỡ buông tay, người không biết chuyện còn tưởng bài tập trên tay bọn họ là bảo bối gì đâu.

Vân Tả Ý nhìn hết một vòng, bài tập đều giao lên đây, ngay cả tập của học viên vắng mặt cũng bị bạn cùng phòng của hắn mang lên. Hiện tại nhiệm vụ cũng chỉ ngồi sửa bài tập.

Cầm lấy một quyển trước mặt, mới vừa mở ra trang thứ nhất, chân mày Vân Tả Ý đã nhướng lên một chút. Đây là cái gì? Một mặt giấy tràn đầy câu hỏi đề bài mà chỉ viết giải có hai đề, hơn nữa là một đề điền vào ô trống, một đề là giải sai. Vân Tả Ý cố gắng nhịn cơn tức muốn đem đệ tử này lôi ra bầm dập cho hả giận, không ngừng dặn chính mình “xúc động là ma quỷ, xúc động là ma quỷ”…… Nhịn nửa ngày rốt cục nhịn đi xuống, giở đến trang thứ hai, mặt Vân Tả Ý càng đen. Vì chứng thật chính mình phán đoán, hắn rất nhanh bắt tay giở nhanh hết cuốn tập, quả nhiên trừ bỏ vài trang đầu còn viết giải mấy đề, còn lại đều là bỏ trống. Vân Tả Ý mặt lạnh lùng nhìn thoáng qua tên tác giả — Lao Lạp . Sau đó theo trên bàn giáo viên lôi ra các bài tập khác của Lao Lạp , một quyển lại một quyển lật xem.

Phía dưới chúng đệ tử thành thành thật thật ngồi lo lắng đề phòng nhìn Vân Tả Ý càng đổi vở, sắc mặt càng kém. Tuy rằng khuôn mặt hé ra đẹp như thiên tiên, nhưng ở thời điểm này vẫn là thực dọa người. Tất cả mọi người không khỏi cầu nguyện bài tập mà Vân Tả Ý đang lật xem không phải là của mình.

Trong sự yên lặng trước cơn dông, tiếng nói chợt vang lên:

” Lao Lạp ”

” A, có mặt ” Lao Lạp bị hoảng sợ, vội vàng đứng lên, trong lòng thầm mắng như thế nào xui thế, nhiều người không tìm lại tìm trúng ngay mình. Cùng hắn tương phản chính là trong phòng học vang lên một trận thanh âm thở ra nhẹ nhõm.

” Đây là bài tập của ngươi? Vì cái gì có nhiều thời gian như vậy chỉ làm được một chút? ” Thanh âm nhè nhẹ kìm nén tức giận, ân cần thăm hỏi.

“……” Lao Lạp cúi đầu nghe mắng, một câu cũng không dám đáp. Kỳ thật hắn căn bản là không viết, một chút chữ trong đó là tối hôm qua hắn tranh thủ bổ sung vào.

” Không nói lời nào. Kia cũng chính là không phản đối.” Vân Tả Ý trong thanh âm lộ ra nguy hiểm cảm giác.

“……”

Lao Lạp trong lòng tuy rằng muốn nghĩ nhièu lý do biện minh, nhưng hắn quả thật không lời nào để nói.

” Nếu không phản đối, vậy đem bài tập cầm làm lại. Trong vòng 3 ngày giao cho ta, phải chính mình viết, viết xong ta sẽ kiểm tra ngươi. Nếu ta phát hiện có người giúp ngươi làm, hoặc là cho ngươi sao đáp án, người sẽ nhận xử phạt.”

” A……” Lao Lạp hiện tại vạn phần hối hận rồi. Biết sẽ như vậy, hắn nhất định cố làm ra vẻ tội nghiệp. Bây giờ phần lớn các câu hỏi hắn đều không hiểu thì làm sao mà giải đây?…

Lao Lạp cúi đầu, vẻ mặt khóc không ra nước mắt đi lấy bài tập. Mọi người thì kinh hãi lo lắng kế tiếp chính là mình.

Vân Tả Ý xử lý xong một người, mở tiếp ra bài tập người thứ hai. Này so với tên trước đỡ hơn nhiều , mỗi mặt đều viết, nhưng cũng chỉ viết giải một hai đề, nhìn xem tên– Khiếu Minh . Hắn truy những bài tập khác của Khiếu Minh . Đều trình bày giống nhau, mỗi mặt đều viết, nhưng viết cũng không nhiều. Trên cơ bản giải đáp chính xác đạt tới 90%, nhưng điều này lại tạo cho hắn nghi hoặc. Giải chính xác 90% như thế nào chỉ viết có mấy đề trong một trang ? Trực giác nơi này có vấn đề, hắn tìm được rồi bài tập của vài tên bạn cùng phòng. Xem xong, Vân Tả Ý tức giận bừng bừng, bạn cùng phòng với hắn có người giải y chang, người này tên Tây Lâm. Nhưng cái này chưa tính là gì, điều đáng giận là chữ viết trên các quyển tập y chang nhau. Tuy chữ viết cố tình cải biến một chút, nhưng như thế nào có thể lừa quá cặp mắt từng làm đặc vụ cảnh sát như hắn .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play