Tiếp Dẫn Trì tại Linh Hôn Khuyết Thành nằm ở bên bầu trời phía tây, là một cổ bảo có khoảng không rất lớn, cổ bảo do nham thạch màu đen cấu tạo thành, tường bảo cao ngất, cả cổ bảo có hình dạng sáu cánh, mỗi một góc đều có một tòa lầu, nằm bên trên một cây trụ rất lớn, trên trụ có gắn một Trản Linh đăng phát ra huỳnh quang trắng bệch, cả cổ bảo có vẻ âm trầm lạnh lẽo.
Cổ bảo không có cửa cái cửa sổ, chỉ có thể tiến vào từ không trung, ở trung ương cổ bảo chính là Tiếp Dẫn Trì.
Cổ Mị nhi bị truyền tới Linh Hôn Khuyết Thành, địa phương hạ xuống chính là Tiếp Dẫn Trì. Mị nhi kiệt lực khống chế không đáp xuống, nàng từ khi binh giải, đối với hết thảy những gì xa lạ đều cảm thấy sợ hãi. Sau khi nàng bị cường lực truyền tống đi, liền nhịn không được khóc lớn lên, bối rối đến nỗi nàng không biết nên làm gì mới tốt.
Bốn linh kiếm thể từ trong cổ bảo bay lên, mỗi một người đều cầm một sợi dây màu đen, trong đó có một linh kiếm thể nói: " Hoan nghênh ngươi tới Tiếp Dẫn Trì, xin mời vào trong tắm rửa."
Mị nhi cảm thấy trên người chợt nhẹ đi, lực lượng truyền tống đã tản mất. Nàng cấp tốc lui về phía sau, mang theo tiếng khóc nói: " Ta không đi Tiếp Dẫn Trì gì hết, ca ca ta sẽ tìm tới rất nhanh, ngươi..các ngươi...chớ nên chọc ta, nếu không ta sẽ đánh các ngươi đó." Nàng sợ đến muốn chết mà vẫn cố gắng mở miệng hù dọa đối phương.
Bốn linh kiếm thể cũng có chút hồ đồ, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy linh kiếm thể bị truyền đến Tiếp Dẫn Trì, hơn nữa linh kiếm thể này cũng mặc linh giáp, có phi kiếm hộ thân, là một tiểu nha đầu mới tu nhập linh kiếm thể không lâu. Làm cho bọn họ giật mình nhất chính là trên người Mị nhi không có huyễn vụ, trình độ ngưng luyện thân thể so với linh suất còn muốn cao hơn, trên người lại có ánh sáng. Dưới tình huống bình thường, đi tới Tiếp Dẫn Trì chỉ có linh mẫn thể, sau khi tắm rửa xong, mới có thể tu luyện thành linh kiếm thể, còn giống như Mị nhi họ cũng chưa từng gặp qua.
Linh kiếm thể cầm đầu ẩn trong một đoàn hắc vụ dày đặc, loáng thoáng hiện gương mặt ra, hắn cẩn thận hỏi: " Xin hỏi cô nương từ đâu tới?" Hắn cũng không dám khinh thường chút nào.
Mị nhi bối rối lui về phía sau, lam mang tinh lượng của Huyễn Tinh kiếm lóe hàn quang, trong tay cầm Viêm Lôi nhặt được nơi Đại Huyễn Phật Cảnh, tùy lúc chuẩn bị ném ra. Nàng nói: " Không cần các ngươi quản! Dù sao ta cũng không đi Tiếp Dẫn Trì, các ngươi đừng ép ta, cách xa ta một chút..." Nàng vừa nói vừa giơ bàn tay nhỏ bé, thấy có gì không đúng thì nàng lập tức sẽ ném Viêm Lôi.
Bốn linh kiếm thể cũng không dám tùy tiện tiến lên, bởi vì bộ dáng của Mị nhi như một con mèo nhỏ đang tức giận, miệng hé ra như rất ác độc, bộ dáng vô cùng nguy hiểm, vừa lại thấy rất buồn cười. Đang trong lúc giằng co, chợt một linh kiếm thể kêu lên: " Linh Vương đại tôn tới rồi."
Mị nhi càng khẩn trương, nàng đương nhiên biết Linh Vương đại tôn chính là chí tôn của Linh Quỷ giới, cũng giống như Quỷ Vương đại tôn đều là chúa tể, đều là nhân vật lợi hại trong truyền thuyết.
Từ không trung bay tới một đội nhân mã, phía trước có mười hai linh tướng mở đường, trên đỉnh đầu mỗi linh tướng đều có một viên linh châu, lóe ra nhu quang màu trắng. Tiếp theo có hơn một trăm linh kiếm thể đang bao quanh một chiếc xe lớn. Tại Linh Quỷ giới cơ hồ tất cả linh thể đều cũng biết, đây chính là ngự tiễn linh giá của Linh Vương đại tôn. Ngự tiễn linh giá do chính hai thánh thú Ngân Giác Phủ Sư( sư tử sừng bạc) của Linh Quỷ giới kéo đi, ở phía sau có hai linh suất và hai mươi bốn linh tướng, đó chính là hộ vệ của Linh Vương đại tôn.
Vốn ngự liễn linh giá đi về hướng khác, không biết tại sao đột nhiên chuyển hướng, lại bay tới hướng Mị nhi đang đứng.
Linh Quỷ giới vốn là một thế giới đen trắng, bất quá cũng có ngoại lệ, tất cả màu sắc đều quy lại cho Linh Vương đại tôn. Ngự tiễn linh giá này tản ra quang mang năm màu chói mắt, hai thánh thú cũng lóe sáng kim quang, tại thế giới đen trắng này vô cùng nổi bật.
Đến lúc này Mị nhi chỉ muốn bỏ chạy, nhưng đã không còn kịp rồi, trong lòng nàng âm thầm kêu khổ, không ngừng rên lên: " Ca ca mau tới! Ca ca mau tới!"
Bốn linh kiếm thể của cổ bảo làm ra một tư thế cổ quái, hai tay giơ lên cao, thân thể ngồi xổm xuống rồi cúi đầu, Mị nhi mặc dù đang rất sợ hãi mà cũng bị cử động của họ làm nở nụ cười.
Tại Linh Quỷ giới, không có một linh kiếm thể nào khi nhìn thấy Linh Vương đại tôn mà còn dám đứng, Mị nhi bật cười đứng thẳng giữa không trung, vẻ mặt rất là cổ quái, như cười như khóc và còn có một chút tò mò. Mười hai linh tướng đeo linh châu vây quanh Mị nhi, trong đó có một người quát to: " A! Lớn mật! Nhìn thấy Linh Vương đại tôn dám vô lễ!"
Mị nhi bị hắn làm hoảng sợ, Viêm Lôi đang nắm trong tay chợt bắn ra: " Oanh!" Không ai nghĩ đến Mị nhi lại bắn ra Viêm Lôi, linh tướng vừa quát kia không kịp đề phòng, bị Viêm Lôi tạc bay bắn lên trời cao. Mị nhi đã muốn bật khóc, nàng liên thanh kêu lên: " Ai biểu ngươi la hoảng làm chi..."
Linh tướng kia giận dữ quát: " Bắt lại!"
Mị nhi sợ đến dương tay ném Viêm Lôi liên tục. Trong tay nàng có rất nhiều bảo bối, các loại thần lôi đủ thuộc tính nàng đều có, một bên ném loạn một bên kêu khóc: " Ca ca mau tới a, có nhiều người khi dễ Mị nhi nha...ô ô...ô ô.." Thật sự chỉ có trời mới biết là ai đang khi dễ ai mới đúng.
Mị nhi ném ra thần lôi tạc cho mười hai linh tướng gà bay chó chạy, vô cùng chật vật khổ sở, linh châu trên đầu cũng rơi luôn xuống.
Từ phía sau bay tới hai linh suất, trong đó có một cô nương vóc người cao ráo, nàng giật mình nhìn Mị nhi, yêu kiều quát: " Tất cả dừng tay!"
Linh suất kia nói: " Sư tỷ, tiểu cô nương này rất kỳ quái a, Linh Quỷ giới vốn không có linh kiếm thể như vậy. Uy! Tiểu cô nương, ngươi từ nơi nào tới?" Ngữ khí của hắn rất ôn hòa ấm áp.
Trong tay Mị nhi đang cầm một viên Phích Lịch tử do Lý Cường đưa cho, nàng nức nở nói: " Các ngươi khi dễ người! Chờ ca ca ta tới, sẽ không buông tha cho các ngươi đâu! Ngươi...ngươi không cho lại đây! Dừng lại! Ta sẽ tạc nổ ngươi đó!"
Mười hai linh tướng khó khăn chật vật tụ tập lại, bọn họ chưa bao giờ bị một tiểu cô nương linh kiếm thể làm cho khổ sở như thế. Tại Linh Quỷ giới đều lấy thực lực làm chuẩn, tu vi của linh tướng cao hơn linh kiếm thể rất nhiều, ai biết, mười hai linh tướng lại đánh không lại một linh kiếm thể nho nhỏ. Mười hai linh tướng vẻ mặt u ám, mỗi người đều cảm thấy uất ức, bọn họ không hẹn mà cùng xuất ra pháp bảo của mình.
Cô nương cao ráo kia quát: " Các ngươi lui ra! Một đám ngu ngốc! Ngay cả một linh kiếm thể mà cũng đánh không thắng, các ngươi còn có thể làm gì! Có nhiều cao thủ như vậy lại muốn đánh một tiểu cô nương, cút qua một bên." Rồi nàng xoay mặt mỉm cười nhìn Mị nhi nói: " Tiểu cô nương, muội tên là gì? Ta tên là Thiên Vụ Hoa linh suất."
Mị nhi thoáng trầm tĩnh lại: " Tỷ tỷ, ta gọi là Cổ Mị nhi, cùng ca ca từ tu chân giới tới, ta bị người của các ngươi truyền tống đến nơi đây, thất lạc với ca ca rồi, ngươi...tỷ tỷ, sẽ không bắt Mị nhi chứ?" Cái miệng nhỏ nhắn của nàng thật ngọt ngào, mở miệng một câu tỷ tỷ, ngậm miệng một câu tỷ tỷ, làm cho Thiên Vụ Hoa thật cao hứng.
Ánh sáng của ngự liễn linh giá đột nhiên sáng lên, một đạo hồng quang bảy sắc hiện ra, một người tuổi trẻ cao lớn xuất hiện trước mặt mọi người, kể cả Thiên Vụ Hoa linh suất cũng cúi xuống, giơ hai tay lên nói: " Bái kiến Linh Vương đại tôn." Không ai dám ngẩng đầu lên nhìn.
Mị nhi biết đây là một trong hai chúa tể của Linh Quỷ giới Linh Vương đại tôn, nàng tò mò nhìn qua, chỉ thấy Linh Vương đại tôn là một người tuổi còn rất trẻ, mặc một bộ trường bào màu đen, hung giáp màu vàng kim kéo dài hai bên vai, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, con mắt giống như cái hồ đen sâu không thấy đáy, lóe thanh mang nhè nhẹ, trên đỉnh đầu đội cái mão màu vàng, tay trái cầm một quyền trượng dài chừng một thước, đang nhẹ nhàng xao động giữa lòng bàn tay.
Thiên Vụ Hoa linh suất lặng lẽ truyền âm cho Mị nhi: " Tiểu nha đầu, ngươi không muốn sống nữa sao, mau hành lễ a."
Mị nhi mặc dù sợ hãi, nhưng vẫn còn len lén nhìn trộm Linh Vương đại tôn, nàng đã biết địa vị của Linh Vương đại tôn tại Linh Quỷ giới khi đọc trong điển tịch. Trong tay nàng nắm chặt Phích Lịch tử, chỉ cần Linh Vương đại tôn có cử động gì, nàng lập tức không chút do dự mà ném ra.
Mị nhi cố lấy dũng khí nói: " Ngươi...ngươi muốn làm gì?" Truyện được copy tại Truyện FULL
Linh Vương đại tôn cũng không nói lời nào, lẳng lặng nhìn Mị nhi, hắn phát hiện ra chỗ đặc biệt của nàng, đầu tiên, trên người Mị nhi có ánh sáng. Tại Linh Quỷ giới, linh thể có ánh sáng chính là người có thể tu luyện được đến cảnh giới Linh Vương. Thứ hai, một linh kiếm thể nho nhỏ mà lại có thể ngưng luyện ra được hình thái như vậy, cho dù là cao thủ linh suất cũng không thể so sánh với nàng. Hắn vì cố ý thử xem tu vi của Mị nhi, cố ý hù dọa nói: " Tiểu cô nương, dám đến Linh Quỷ giới giương oai, nhất định có gì ỷ lại phải không?" Thân thể hắn như muốn động, làm ra bộ dáng như định công kích.
Mị nhi vốn đang khẩn trương, bị hắn hù dọa như vậy, không nói hai lời, một viên Phích Lịch tử liền rời tay bay ra. Linh Vương đại tôn cũng quá sơ ý, hắn không ngờ tới Mị nhi có loại bảo bối chí cương chí dương này, bị oanh tạc một cái cuống quýt lui về phía sau. Tất cả linh thể đều trợn tròn mắt, Mị nhi nhìn qua như rất nhát gan, khóc khóc sợ sợ, ai có thể nghĩ tới nàng cũng dám tạc nổ Linh Vương đại tôn.
Trong lòng Linh Vương đại tôn lại vô cùng cao hứng, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một nha đầu lớn mật như thế, hơn nữa tiềm chất lại tốt đến vô cùng. Hắn thu hồi quyền trượng, hai tay xoa lại, vô số tinh hoa từ lòng bàn tay bay lên. Linh tướng và linh suất cấp tốc lui về phía sau, bọn họ vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, Linh Vương đích thân động thủ với một tiểu cô nương linh kiếm thể, điều này làm cho người ta sợ hãi khi nghe nói, nhưng trong lòng họ lại đồng thời chờ mong và hưng phấn, bọn họ rất ít được nhìn thấy Linh Vương đại tôn ra tay.
Mị nhi thật sự sợ hãi, nàng khóc lớn lui về phía sau, liều mạng xuất Huyễn Tinh kiếm bao quanh thật kín kẽ. Nàng khóc rất thương tâm, không ngừng kêu lên: " Ca ca huynh ở nơi nào? Mau tới cứu Mị nhi a! Cứu mạng a!" Nàng khóc đến nỗi làm cho Linh Vương đại tôn cũng ngại ngùng không dám làm cho nàng bị quá nhiều áp lực, hắn vì muốn xem thử tiềm chất của Mị nhi mà thôi, tiểu cô nương lại khóc đến nỗi làm cho hắn mềm lòng luôn.
Tinh hoa từ trong tay Linh Vương đại tôn bay ra dần dần ngưng kết thành đoàn trong không trung, Linh Vương đại tôn nhẹ nhàng huy động bàn tay, tinh hoa hóa thành một dải tinh quang vờn quanh Mị nhi. Tiếng khóc của Mị nhi cũng đã thay đổi, nàng cảm nhận được áp lực vô cùng, kiếm quang bị áp súc bám chặt vào người, không cách nào khuếch trương lớn hơn. Nàng dù sao chỉ mới là một tiểu cô nương tu đến linh kiếm thể, đối với chí tôn của Linh Quỷ giới vốn không cách nào ngăn cản, hơn nữa Linh Vương đại tôn vốn còn hạ thủ lưu tình.
Cho dù như vậy, Linh Vương đại tôn cũng phi thường giật mình, biểu hiện dẻo dai của Mị nhi thể hiện ra làm cho hắn mừng rỡ không thôi, tại Linh Quỷ giới không có linh thể nào dám đối kháng với hắn, thậm chí cũng không dám có ý niệm này trong đầu. Hắn cẩn thận vận chuyển linh lực, sợ mình không cẩn thận làm tổn thương Mị nhi, hắn cười nói: " Tiểu nha đầu, bó tay chịu trói đi, ngươi đánh không lại bổn tôn đâu."
Mị nhi nức nở nói: " Ca ca ta sẽ tới, huynh ấy sẽ không buông tha cho các ngươi đâu!"
Linh Vương đại tôn cười nói: " Nga, ca ca ngươi là linh tướng hay là linh suất? Bổn tôn thật ra muốn gặp..." Lời còn chưa dứt, từ xa xa truyền đến một tiếng huýt sáo dài kinh thiên, trong phút chốc, bầu trời như cũng phảng phất tối sầm xuống tới.
Mị nhi mừng rỡ vô cùng, nàng phá lên cười to, thét: " Ca ca ta tới, ca ca tới!"
Thần sắc Linh Vương đại tôn nhất thời nghiêm túc lại, hắn đã nghe ra người phát ra tiếng huýt sáo là một cao thủ, hơn nữa còn là một siêu cấp cao thủ hắn chưa từng gặp qua, không giống người của Linh Quỷ giới. Hai tay hắn hợp lại, tinh hoa đột nhiên quấn quanh Mị nhi, hắn nhàn nhạt nói: " Xem chừng nàng, để cho bổn tôn gặp ca ca của nàng, thật lâu không được gặp một cao thủ như vậy rồi."
Mị nhi bị tinh hoa của Linh Vương đại tôn quấn chặt, nàng gấp đến độ kêu lên: " Ngươi chán ghét, đáng ghét! Khi dễ tiểu hài tử người ta..."
Không ai để ý tới Mị nhi, lực chú ý của mọi người đều cũng tập trung trên người kẻ vừa phát ra tiếng huýt sáo. Kim quang chói mắt hiện lên, Lý Cường chạy tới, hắn liếc mắt một cái nhìn thấy Mị nhi bị trói buộc, nhất thời giận dữ, không kịp nhiều lời liền đột ngột thuấn di qua bên cạnh Mị nhi, thần dịch lực súc đầy trên tay trảo tới, chợt nghe " ba ba" một tiếng thanh thúy, tinh hoa lập tức vỡ vụn, hóa thành một trận khói xanh, tiêu tán vô tung.
Mị nhi khóc lớn nhào vào trong lòng ngực Lý Cường, Lý Cường lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vỗ nhẹ Mị nhi nói: " Mị nhi, đến trên vai ca ca, đừng sợ."
Mị nhi lập tức biến thành một tiểu cô nương nhỏ xíu như ngón tay, bay lên bám chặt vào Hỏa Tinh tiên giáp của Lý Cường.
Linh Vương đại tôn hoàn toàn ngoài ý muốn, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Lý Cường lại có thể tùy ý phá vỡ tinh tỏa( chiếc khóa tinh hoa), công lực cao có thể ngang cả mình. Hắn cẩn thận đánh giá Lý Cường, trong lòng càng thêm khiếp sợ, hắn phát hiện Lý Cường và người tu chân hoàn toàn khác hẳn, thậm chí cũng không phải là cách làm của tiên nhân, mặc dù pháp bảo hắn dùng như là tiên khí, nhưng dám chắc hắn không phải tiên nhân.
Lý Cường một đường đi tới, trong lòng như bị lửa thiêu đến vô cùng khó chịu, không tự chủ được lại một lần nữa chìm vào cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm, sau khi cứu Mị nhi, xúc động trả thù lại không ngừng trỗi lên trong tâm. Hắn lạnh như băng nói: " Đồ hỗn đản! Ngươi chính là cái gì mà Linh Vương đại tôn? Tại sao khi dễ tiểu muội của lão tử, ngươi cho rằng mình rất lợi hại hay sao?"
Linh Vương đại tôn cũng chưa nói gì, nhưng những linh tướng linh suất phía sau hắn đã bị chọc tức, ba linh suất đầu tiên ra tay, ba đạo kiếm quang hoa quét về phía Lý Cường, còn hơn mười linh tướng cũng đã xuất ra pháp bảo, trong lúc nhất thời đầy trời ngập thanh âm rít gió. Mặt nạ trên mặt Lý Cường như cũng vặn vẹo, hắn quát to: " Một đám binh tôm tướng cua, cút!" Thái Hạo Toa đột nhiên nổ tung, kim quang lóe ra làm cho người ta muốn mù mắt, một tiếng nổ sét đánh, hắn đánh văng tất cả pháp bảo cùng phi kiếm tản ra.
Sự chấn động kịch liệt làm cho Lý Cường phải lui về phía sau một khoảng cách, đám linh suất cùng linh tướng bị như bị gió lớn thổi bay tứ tán. Hai con mắt màu đen sâu thẳm của Linh Vương đại tôn càng trở nên sâu không lường được, hắn cũng bị chọc giận, làm chúa tể của Linh Quỷ giới, còn chưa bao giờ có ai dám khiêu chiến tôn nghiêm của hắn, cho dù là chúa tể như Quỷ Vương đại tôn.
Linh Vương đại tôn khoát khoát tay ra dấu cho thuộc hạ lui ra phía sau, hắn nói: " Ngươi là ai?"
Thật ra Lý Cường cũng bị nếm chút khổ sở, nhiều linh tướng cùng linh suất đồng thời ra tay, hắn cũng cảm thấy có chút ăn không tiêu. Hắn thoáng vận chuyển thần dịch lực, lúc này mới nói: " Lão tử là Hỗn Thế Ma Vương Lý Cường, ngươi..chính là Linh Vương đại tôn gì đó?" Hắn vô thức dùng tới xước hào lúc trước.
Linh Vương đại tôn bị hắn làm cho hồ đồ, trong lòng suy tư nghĩ xem Hỗn Thế Ma Vương là ai. Cho tới bây giờ hắn không có nghe nói qua cái gì là Hỗn Thế Ma Vương, hình như hắc Ma giới cũng không có danh hào này, tiên giới thần giới cũng không có khả năng, nếu là tu chân giới thì hắn lại không giống người tu chân. Suy nghĩ một hồi, hắn cũng phải cẩn thận, không dám sơ ý, vạn nhất Lý Cường là bá chủ một giới ở nơi khác, nếu vì vậy mà làm cho hai giới tranh đấu, dù cho hắn là Linh Vương đại tôn cũng không chịu nổi.
Lý Cường nhìn hắn không nói lời nào, lại nói: " Trước tiên đánh một trận, rồi hãy nói, lão tử đã đợi lâu quá rồi, nhìn đây!" Thái Hạo Toa lại hóa thành một đạo kim quang màu hồng, trực tiếp bắn tới Linh Vương đại tôn. Tới bước này, Linh Vương đại tôn cũng không thể tránh được, hắn vỗ vào gáy mình, bảy bộ xương đầu lâu bay ra, phát ra quang mang màu xanh loang loáng chói mắt, cùng lúc đó Linh Vương giáp trên người hắn cũng bay ra một mảnh hư ảnh màu vàng, đón nhận Thái Hạo Toa.
Thái Hạo Toa bổ vào trên Linh Vương giáp " Khách lạt lạt...oanh!" Linh Vương đại tôn cấp tốc lui về phía sau, uy lực mạnh mẽ của Thái Hạo Toa làm cho hắn kinh ngạc vạn phần. Phải biết rằng Linh Vương giáp là một trong những linh khí nổi tiếng nhất Linh Quỷ giới, là chiêu bài của Linh Vương đại tôn, thiếu chút nữa đã đỡ không được sự công kích của Thái Hạo Toa.
Lý Cường cũng giật mình không nhỏ, thực lực của Linh Vương đại tôn thật ngoài hắn tưởng tượng, tiên khí đánh tới, hắn dĩ nhiên cũng nhẹ nhàng ngăn trở, xem ra thực lực của người này cũng đã đến gần Tán Tiên. Lý Cường biết, nếu không phải pháp bảo của mình tốt, căn bản không có khả năng tranh đấu với Linh Vương đại tôn, mình sẽ thua là chắc chắn.
Bảy đầu lâu gặp gió liền nở lớn, nhanh chóng hóa thành những cái đầu lớn như bánh xe, trong miệng phun ra âm hỏa, từ bốn phía bắn tới. Pháp bảo này chuyên môn dùng để đối phó người tu chân, Linh Vương đại tôn khi ngẫu nhiên được một kiện ma khí của hắc Ma giới, bảy bộ đầu lâu này chính là nguyên anh của bảy người tu chân luyện chế mà thành, sau khi Linh Vương đại tôn hứa sẽ cho bọn họ chuyển tu linh thể, lúc này mới thu phục được bảy nguyên anh, ma khí này có tên là Thất Bảo Thi Hồn.
Nếu Lý Cường vẫn còn là người tu chân thì chỉ sợ khó chạy thoát kiếp nạn, Thất Bảo Thi Hồn vốn chuyên môn nhắm vào nguyên anh của người tu chân mà tấn công, chỉ cần bị nó phun ra âm hỏa, thần trí lập tức bị lạc ngay, là một kiện vũ khí phi thường âm độc. Lý Cường không dám khinh thường, dương tay xuất ra Kim Liên Ngọc Tọa, tay bổ ra bảy đạo Diệt Ma Thần Lôi, cười to nói: " Loại đồ vật này không cần đem ra chỉ mất mặt, bạo! Bạo! Bạo..." Sau khi hắn kêu lên bảy tiếng bạo, thần lôi hàm ẩn Tru Ma Thứ tạc cho bảy đầu lâu bay tán loạn.
Linh Vương đại tôn đã thắng được thời gian, hắn biết Lý Cường dám chắc không phải người tu chân. Hắn lui nhanh về phía sau, tất cả các linh thể cũng lui ra xa, chừa lại một khoảng không gian lớn. Linh tướng và linh suất đều kích động vạn phần, xem tình thế này, Linh Vương đại tôn muốn xuất tuyệt chiêu.
Lý Cường cũng không để ý đến chuyện đối thủ lui bước, một bên hắn bắn ra Diệt Ma Thần Lôi, một bên cười hắc hắc, tựa hồ vô cùng vui sướng khi trêu chọc được người khác.
Linh Vương đại tôn bay đến trên bầu trời cổ bảo, trên tay kháp linh huyền, từng đạo thanh quang từ trên ngón tay bắn ra, linh châu ở sáu cạnh cổ bảo bị thanh quang bắn trúng, phát ra bạch quang tinh lượng lần lượt tung hoành thay đổi, trên bầu trời cổ bảo xuất ra một hình dạng sáu cánh, cả cổ bảo phát ra tiếng chấn run nhẹ nhàng, từ giữa trung ương cổ bảo, trong Tiếp Dẫn Trì xuất ra luồng khói màu đen dày đặc, dần dần bao bọc cả cổ bảo.
Hai tay Linh Vương đại tôn nhấc lên, quát to: " Khởi!"
Đại địa kịch liệt chấn chiến, cổ bảo màu đen trên không trung lại chậm rãi di động, hơn nữa bắt đầu chậm rãi xoay tròn, do sáu khỏa linh châu ngay sáu góc lóe lên ánh sáng sáng lạn. Con mắt Linh Vương đại tôn lóe ra quang mang cuồng nhiệt, hắn đã thật lâu không dùng đến trận pháp này, nếu không phải Lý Cường biểu hiện ra sự cuồng ngạo và thực lực khổng lồ, hắn cũng sẽ không dùng đến Tiếp Dẫn Linh Trận.
Lý Cường đột nhiên phát giác không hay, một cỗ hấp lực thật lớn ập lên thân thể, hắn không thể trụ thân hình, bị hấp tới rất nhanh theo hướng tinh mang sáu góc. Hắn phẫn nộ mắng lên một tiếng, hai tay rất nhanh kháp linh huyền, đây là linh huyền thứ ba hắn ngộ ra. Theo linh huyền kháp động, thân hình hắn thong thả dừng lại, vô số đóa kim hoa trống rỗng xuất hiện ở chung quanh. Linh Vương đại tôn cũng phát hiện không hay, hắn quát to: " Truyện linh!"
Kim hoa đầy trời giống như nước thủy triều áp tới lục giác tinh trận. Linh suất linh tướng giật mình phát hiện, Linh Vương đại tôn cũng lộ ra vẻ mặt thận trọng, cả người toát ra u quang màu vàng, hắn cầm lấy quyền trượng, từ linh châu trên quyền trượng phun ra tinh quang vô tân, lục giác tinh trận nhất thời sáng rực khắp nơi.
Linh huyền của Lý Cường rốt cuộc cũng hoàn thành, hắn quát to: " Dương quang phổ chiếu" ( Ánh mặt trời chiếu rạng) Hai tay áp mạnh xuống dưới, từ hai tay hắn bắn ra vô số tử tuyến cực nhỏ, bay nhanh tới tiến vào trong kim hoa đang bay múa.
Trong thời gian ngắn, kim hoa biến thành vô số kim cầu chói mắt, diệu xuất ra ánh sáng vô cùng vô tận, cả đại địa đều bị chiếu sáng. Linh Vương đại tôn chấn động, kim quang bắn tới trên người giống như bị vô số kim châm đâm vào cơ thể. Hắn cấp tốc vận chuyển Linh Vương giáp mới miễn cưỡng ngăn trở lực chiếu sáng này. Còn những linh tướng linh suất khác thì không may mắn như vậy, cả đám thảm hào hướng dưới đất chạy trốn, nguyên khí đại thương.
Ngay trong lúc song phương còn đang giằng co, chợt nghe thấy có tiếng cười dát dát quái dị, một người đang vỗ tay: " Oa nha, chơi vui a, thật sự là cực kỳ đặc sắc, đánh rất hay! Đánh rất hay! Dát dát...chi!" Thanh âm nọ giống như một cây sắt cọ sát với thủy tinh, quả thật làm cho người ta chịu không được. Linh Vương đại tôn quát to: " Quỷ Vương! Ngươi đừng đứng nhìn hả hê..."
Chợt nghe thanh âm nọ kêu lên quái dị: " Mẹ kiếp! Cho ngươi chút mặt mũi này, đi! Dát dát! Dát dát dát dát!" Một quả cầu màu xanh từ sau lưng Lý Cường xuất hiện rồi ầm ầm tạc nổ. Lý Cường ứng phó không kịp, linh huyền trên tay chợt tản mất, người bị hấp tiến vào trong lục giác tinh trận. Trước khi bị hút vào tinh trận, hắn quay đầu lại nhìn, nhận ra một người tuổi trẻ mặc đồ trắng trên mặt lộ ra vẻ tươi cười quỷ dị, đang hướng tới hắn ngoắc ngoắc. Hắn biết đây là Quỷ Vương đại tôn, nghĩ không ra lại bị người này ám toán.
Linh Vương đại tôn mở miệng mắng to: " Ngươi lão hỗn đản, ai biểu ngươi ra tay? Ngươi...ngươi cố tình đảo loạn a! Chuyện của bổn tôn, không cần ngươi lo!" Hắn tức giận, phải hợp hai chí tôn của Linh Quỷ giới mới đưa được đối thủ tiến vào Tiếp Dẫn Linh Trận, thắng như vậy cũng thật là khó chịu, trong lòng hắn dĩ nhiên có tư vị không tốt.
Quỷ Vương đại tôn dát dát cười nói: " Mẹ kiếp, lòng tốt không được cảm ơn! Dát dát, ai, lão già kia, đó là ai? Có thể làm cho Linh Vương ngươi xuất ra Tiếp Dẫn Linh Trận, bổn quỷ tôn rất tò mò a, dát dát dát dát! A nha nha, không phải là cao thủ của hắc Ma giới đó chứ." Hắn chợt hỏi.
Linh Vương đại tôn thở dài nói: " Ai mà biết hắn từ đâu tới, hắn tự xưng là Hỗn Thế Ma Vương, cũng không phải cách làm của hắc Ma giới, hắn nói là đến từ tu chân giới, ngươi nói xem, người tu chân có thể đến Linh Quỷ giới sao? Thật tức cười." Hắn rất đau đầu, thực lực của Lý Cường không phải một trận pháp như Tiếp Dẫn Linh Trận có khả năng vây khốn.
Lý Cường bị cuốn vào trong cổ bảo, bởi vì có Thái Hạo Toa và Hỏa Tinh tiên giáp hộ thân, minh châu của Quỷ Vương đại tôn không thể gây thương tổn được hắn, nhưng vì linh huyền bị đánh tan, hắn kháng không được cỗ hấp lực lớn như vậy. Tiếp Dẫn Linh Trận là một mê trận, cũng không phải dùng để đả thương người, bốn phía tràn đầy khói đen, y như lúc mới vào Linh Quỷ giới, không chút ánh sáng, nhưng kim quang trên người Lý Cường toát ra chiếu sáng khắp chung quanh.
Mị nhi vẫn gắt gao bám chặt Hỏa Tinh tiên giáp, nàng không dám lên tiếng, sợ Lý Cường phân tâm.
Lý Cường nói: " Mị nhi, muội không sao chứ?"
Mị nhi vui vẻ bay ra, ôm cổ Lý Cường cười khanh khách nói: " Hì hì, Mị nhi biết ca ca sẽ không bỏ lại Mị nhi đâu. Mị nhi sợ a, Linh Vương đại tôn kia hung dữ quá a." Nàng vui vẻ nói liên tục không ngừng.
Lý Cường cười nói: " Nơi này là một mê trận, Mị nhi a, lần này chúng ta chọc hai đại tôn của Linh Quỷ giới, chơi thật lớn đó. Ha ha, thật là thú vị." Hắn cùng Mị nhi nói chuyện, liền lập tức thoát ra khỏi cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm. Hắn đã cảm thấy không ổn, cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm ý niệm tranh đấu giết chóc quá mạnh mẽ.
Mị nhi chỉ cần cùng ca ca ở một chỗ, dù cho trời tận thế xuống nàng cũng không quan tâm, nàng cười duyên nói: " Quỷ Vương kia thật xấu a, hắn dám đánh lén, lần sau ca ca nhìn thấy hắn thì đừng tha cho hắn, hì hì.."
Lý Cường mỉm cười, nói: " Sau khi chúng ta phá hủy đại trận này, hay là quay trở về đi, nơi này tựa hồ không chào đón chúng ta...di, chuyện gì xảy ra.." Hắn đột nhiên cảm thấy không ổn, bởi vì liên tập ra vào hai cảnh giới, không thể hoàn toàn đắm chìm trong cảnh giới của Hắc Ám Chi Tâm, tu thần dường như cắn trả, làm hắn vô cùng bối rối, tâm thần rối loạn, phảng phất như muốn hồn phi phách tán.
Mị nhi phát hiện mặt nạ trên mặt Lý Cường vặn vẹo biến hình, đó là sự thống khổ cực độ. Nàng kinh hãi thất sắc kêu lên: " Ca ca, ca ca, huynh sao vậy? Huynh...huynh không nên làm Mị nhi sợ..." Nàng nắm chặt tay Lý Cường, bối rối không biết nên làm sao.
Lý Cường miễn cưỡng nói: " Mị...nhi...đừng sợ a, muội trốn vào...Hỏa Tinh tiên giáp...của ca ca...ngàn vạn lần, ngàn vạn lần đừng đi ra, ta...ta cần lập tức tu luyện..."