*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

“Két.”

Cửa phòng lại mở ra, lúc này đã không phải là một người xuất hiện ở đó.

“Khụ khụ, lâu, lâu chủ loại chuyện riêng tư này chúng ta vẫn nên để về nhà đi, ở đây nhiều người.”

Cũng không phải là nhiều người, mà là phục vụ mang nhiều đồ ăn lên thôi, còn có tất cả đều là nữ, đều thấy được lâu chủ nhà mình đè trên người Mặc Giác, cho dù không nghĩ nhiều cũng không có khả năng rồi.

Hồng Thủy muốn giải thích, lại nghe Mặc Giác ở dưới thân nói: “Thủy Thủy, mau xuống, tuy anh không sợ làm chuyện xấu hổ cùng em ở trước mặt nhiều người, nhưng lão Vương lớn tuổi rồi, không chịu được hình ảnh kích thích như vậy.”

“Anh, anh!”

Ngón tay run run chỉ vào anh, cứ thế nói cũng không được gì.

Đứng dậy đem anh ta ôm vào trong ngực, hướng về phía lão Vương nói: “Mang đồ ăn lên đi, nếu không đồ ăn đều lạnh.”

“Vâng ạ.”

Phất phất tay, mấy người phục vụ sau lưng ông lộ vẻ mặt cổ quái, máy móc bưng đồ ăn lên rồi buông xuống, mới đi ra ngoài.

“Hừ, còn nói nước ngoài cởi mở, đi nơi nào cũng thấy kém hơn Trung Hoa.” Lạnh lùng xùy một tiếng, đối với biểu hiện mấy cô gái ngu ngốc, thật sự là nhìn không được.

Mặc Giác sáng mắt lên, đây là thừa nhận quan hệ của bọn họ rồi hả?

Ngoài miệng nhẹ nhàng thở ra, sửa sang lại tóc dài của anh ta, “Thủy Thủy, bọn họ cũng là vì bộ dáng hai chúng ta rất dễ nhìn, cho nên nhất thời phản ứng không kịp mà thôi, ngoan, chuyện tốt bị quấy rầy, về nhà anh lại thỏa mãn em.”

“Phi!”

Đơn âm phát ra, lão Vương cũng không bởi vậy mà nhìn, Hồng Thủy luôn luôn duy trì tốt hình tượng thục nữ thế nhưng lại một lần một lần luống cuống trước mặt Mặc Giác, xem ra hai người này, không sai, cuộc sống sau này sẽ không nhàm chán rồi.

“Cái đồ lưu manh này, lão Vương không biết tốt xấu anh cũng không biết sao? Nghĩ muốn ăn đậu hủ của bổn lâu chủ, nghĩ gì đẹp vậy!” Chuyển mắt trừng lão Vương, “Lão Vương, ông còn thất thần ở đằng kia làm gì, còn không gắp thức ăn cho bổn lâu chủ!”

“Vâng ạ.” Xoay người đáp lời, Hồng Thủy lúc này, cũng chỉ có Mặc Giác dám oán hận thôi.

Tay áo dài vung lên, Hồng Thủy bỗng chốc từ người Mặc Giác ngồi sang một bên, mắt liếc sang một cái, đoan chính ăn đồ ăn lão Vương gắp cho mình.

Cách nước M không xa, Mặc Khuynh Thành trái ngược với bọn họ.

“Cecilie, cô thật sự vì gã đàn ông vô dụng như vậy mà đối nghịch với tôi?” Ở không trung, truyền đến tiếng rống giận, bầu trời trở nên âm trầm, sấm rền mỗi tiếng một vang.

“John, tôi là thủ hộ giả của thế giới này, mặc kệ là bọn họ, hay là anh, chỉ cần muốn phá hỏng quy tắc ma phương, chính là đối nghịch với tôi.” Làn váy bay lượn ở trong gió, Cecilie đứng ở đối diện, nhàn nhạt nhìn John cả người trở nên điên cuồng.

“Ha ha ha!”

Há to mồm, cười lên, John một thân mặc đồ đen giống như nghe thấy chuyện buồn cười nhất đời này.

“Cecilie, câu này cũng chỉ có cô tin tưởng, thủ hộ giả? Sao lúc gã đàn ông kia xuất hiện ở thế giới ma phương, cô không ném anh ta ra ngoài hoặc là xử quyết? Dễ dàng tha thứ như vậy, thế nhưng còn khiến cho một người nữa vào đây, đây là việc thủ hộ giả làm sao?”

Đôi mắt đạm bạc lóe ra vài phần, nhưng vẫn như trước nói: “Đây là chuyện của tôi, không có liên quan gì tới anh.”

Khóe miệng lộ ra một chút giọng mỉa mai, “Cô nói không sai, là không có quan hệ gì với tôi, nhưng nếu không có bọn họ đến, tôi sẽ không tỉnh lại, nói đến cùng, tất cả đều là vấn đề của thủ hộ giả cô đây.”

“Tôi thừa nhận tôi có sai, nhưng đây không là lý do anh muốn phá hủy ma phương.”

Đây là lỗi sai của cô, cô thừa nhận, nhưng chỉ cần cô vẫn là thủ hộ giả của ma phương, liền không cho phép anh ta hủy diệt thế giới này, càng không cho phép anh ta đi ra ngoài gây tai họa cho thế giới kia.

Ở phía dưới Felix cùng Trách Đế khẩn trương nhìn hai người trôi nổi ở không trung, cũng hiểu là vì bọn họ không biết thế giới này mới tìm tòi mới có thể gây ra cục diện như bây giờ, mà Cecilie cho tới nay đều luôn bảo vệ bọn họ.

“Felix, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Nơi này không phải thế giới của bọn họ, cho dù cô muốn hỗ trợ, cũng bất lực, chính như vậy, Cecilie thắng được liền tốt, nếu là John, bọn họ liền...

Felix cau chặt mày, vẻ mặt bình tĩnh, “Trách Đế, em trốn ra xa một chút.”

Chuyện này bọn họ đã không thể đối mặt được, chỉ là...

Chuyển mắt nhìn Cecilie, trong lòng đau khổ, bản thân lại vô dụng như vậy, không giúp được cô ấy, nhưng, anh sẽ dùng hành động nói cho John biết, những lời anh nói yêu cô ấy, không phải lời nói suông.

“Cecilie, cô thật tuyệt, thân là thủ hộ giả của ma phương, cô có được năng lực chí cao vô thượng, nhưng cô cũng không dám phá tan căn nhà giam này, nhìn thấy hai người bọn họ không có gì, quần áo trên người màu sắc phong phú hơn chúng ta biết bao nhiêu, mà nơi này, vẻn vẹn chỉ có sáu màu, Cecilie, chẳng lẽ cô không từng một lần cảm thấy buồn tẻ sao?”

John thật sự không hiểu, theo thế giới ma phương này hình thành nên, Cecilie chính là thủ hộ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play