Edit: yuuki ***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ

Phượng Thiên Mị lớn tiếng cười nhạo: “Vân Phi nương nương, xem tuổi của người cũng không phải là quá già, sao đã có chứng mất trí nhớ rồi, trước kia không phải đã nói vài lần rồi sao? Sao người còn hỏi loại chuyện ngu ngốc này chứ!”

“Ngươi” Vân Phi nổi đóa, vốn vừa rồi trong người còn đang co rút đau đớn ngoài ý muốn lại vì tức giận, hô hấp có chút dồn dập.

“Được rồi, không có chuyện gì, vậy bổn Quận chúa đi đây, nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, Phượng Thiên Mị ta chính là Ức Phượng quận chúa.” Phượng Thiên Mị ngạo mạn vừa dứt lời, bèn xoay người rời đi, không ai ngăn cản nữa.

“Tỷ tỷ, chờ ta một chút!” Thương Lan Mạch thấy Phượng Thiên Mị xoay người bước đi, cũng vội vàng đuổi theo nàng.

Ngoài cửa, Hồng Kiều, Liễu Phong, Liễu Trì nghe được mọi hành động vừa xảy ra trong phòng, đều bị Phượng Thiên Mị làm cho rung động, ngông cuồng ngạo mạn, không coi ai ra gì, vậy mà ngay cả Hoàng thượng cũng không thèm tính sổ.

Nhưng mà, Hồng Kiều vẫn bị vây trong hoảng sợ, sau khi thấy Phượng Thiên Mị bình yên đi ra ngoài mới thở phào nhẹ nhõm.

“Tiểu thư” Hồng Kiều vội vàng đi lên nghênh đón.

“Vương gia” Liễu Phong, Liễu Trì cũng vội vàng đi lên nghênh đón Thương Lan Mạch.

“Chúng ta đi.” Giọng nói của Phượng Thiên Mị không tốt, trực tiếp ra lệnh cho Hồng Kiều, bước nhanh chân đi ra ngoài.

“Tỷ tỷ, chờ ta một chút.” Thương Lan Mạch hấp ta hấp tấp đuổi theo.

Phượng Thiên Mị không thèm để ý, tiếp tục đi về phía trước.

“Tỷ tỷ” Thương Lan Mạch khó hiểu, vì sao Phượng Thiên Mị đột nhiên không để ý tới hắn, chẳng lẽ là thật sự phát hiện ra cái gì?

Nghĩ đến đây, trong lòng Thương Lan Mạch hoảng hốt, nếu như nàng phát hiện ra, hắn nên nói với nàng thế nào. Mấy ngày qua ở chung, hắn biết, nàng rất căm ghét người khác lừa gạt nàng, đặc biệt là nàng quan tâm hắn như thế.

Quả nhiên, Phượng Thiên Mị bỗng dừng bước, xoay người lại, mà bởi vì Thương Lan Mạch thất thần, lại vì bọn họ vốn chỉ cách hai bước, cho nên hắn chưa kịp dừng bước, liền thẳng tắp đụng phải nàng.

Phượng Thiên Mị cũng vô ý không đề phòng, cứ như vậy bị đụng trúng, không thể đoán trước ngã về sau.

“Tiểu thư” Hồng Kiều kinh hãi.

“Vương gia” Liễu Phong, Liễu Trì thấy Thương Lan Mạch ngã xuống theo, cũng kinh hãi.

Phượng Thiên Mị hoảng sợ, trong lòng mắng to Thương Lan Mạch, vì sao mỗi lần gặp phải hắn sẽ không có chuyện tốt. Có điều, nhớ tới nghi hoặc trong đầu, Phượng Thiên Mị cũng bình tĩnh quyết định.

Dưới tình thế cấp bách, Thương Lan Mạch ôm lấy Phượng Thiên Mị, bởi vì lần này không như ở xe ngựa, còn có thể có chút lực cản, nên, lại trực tiếp ngã xuống. Không kịp đắn đo, ngay lúc rơi xuống đất, Thương Lan Mạch vận lực quay người lại, “rầm” một tiếng vang lên, hai người đã ngã trên mặt đất.

Nhưng lần này chính là Thương Lan Mạch ở dưới, Phượng Thiên Mị ở trên, chỉ là hai môi không có kề nhau mà thôi.

Sau khi ngã xuống đất, ánh mắt Phượng Thiên Mị nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Thương Lan Mạch, tràn đầy tìm tòi nghiên cứu, lần này, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, Thương Lan Mạch có võ công, hơn nữa, hẳn là cũng không thấp.

Nếu không, một tên ngốc sao có thể tại lúc nghìn cân treo sợi tóc, hoán đổi vị trí của hai người chứ! Nhẹ nhàng như thế, tốc độ như thế.

Chống lại ánh mắt của Phượng Thiên Mị, Thương Lan Mạch thầm kêu không tốt, lúc này hắn đã khẳng định được, Phượng Thiên Mị hoài nghi hắn rồi, có thể đã đoán được.

Nghĩ đến đây, trong lúc nhất thời Thương Lan Mạch cảm thấy bối rối, ánh mắt tuy vẫn tràn đầy khờ dại như cũ, nhưng vẻ mặt lại né tránh, như thế, càng thêm chứng minh suy đoán của Phượng Thiên Mị.

Liễu Phong, Liễu Trì sững sờ tại chỗ, hẳn là không cần tiến lên đi! Ngày hôm qua bọn họ cũng nghe được, thấy được chủ tử và Phượng Thiên Mị tiến tới như thế, bọn họ cũng đã sớm đoán được, chủ tử hẳn là thích Phượng Thiên Mị rồi.

Hồng Kiều cũng sững sờ tại chỗ, mà cung nữ thái giám đi ngang qua, bị tư thế mập mờ này của bọn họ dọa cho trợn tròn mắt, thế nhưng, hai đương sự kia lại vẫn cứ thờ ơ.

“Xích xích… chủ tử, vừa rồi ta cảm giác được nội lực của hắn ta, hơn nữa đó chính là cỗ nội lực tập kích hai nữ nhân kia lúc ở Hoa Viên.” Huyết xà lập tức nói.

“Ngươi khẳng định?” Phượng Thiên Mị không vui khẽ nhíu mày.

“Xích xích… Nội lực của hắn ta rất đặc biệt, rất cao cường, có thể tùy thời che giấu, cho nên ta khẳng định.” Huyết Xà cất giọng quả quyết nói.

Sau khi Phượng Thiên Mị nghe xong, vẻ mặt trở nên trầm xuống, còn sinh chút tức giận.

Quả nhiên, thằng nhãi này đang giả ngốc, hơn nữa, hắn lại có thể có võ công cao như thế, nhưng mà, vì sao hắn lại phải giả ngốc chứ? Chẳng lẽ…….

Phượng Thiên Mị đột nhiên nghĩ tới cái gì, kinh hãi phát giác, chẳng lẽ là bởi vì thực tâm cổ? Cho dù hắn ngốc là giả, nhưng thực tâm cổ trong cơ thể hắn lại là thật, hắn sở dĩ giả ngốc, nguyên nhân cũng là vì thực tâm cổ đi!

Dù sao, hắn không có nghĩa vụ phải nói cho nàng, mà nàng cũng chưa từng hỏi hắn, vậy chuyện này có phải là hắn thật không lừa nàng?

Không, cho dù là như vậy thì thế nào, hắn ngàn không nên vạn không nên chính là nhiều lần giả ngốc đến đùa giỡn nàng, nếu đã làm, thì phải trả giá thật lớn.

“Tỷ tỷ, trên người Mạch Mạch đau quá.” Thấy vẻ mặt Phượng Thiên Mị liên tục biến đổi, Thương Lan Mạch lập tức nhăn mặt, bộ dáng điềm đạm đáng yêu nháy mắt với Phượng Thiên Mị, tràn đầy đau đớn.

Nhưng trong lòng lại đang có một cảm xúc khác, tuy rằng lo sợ Phượng Thiên Mị thật sự đã nhìn ra gì đó, nhưng một loại cảm giác khác càng khiến hắn càng tức giận. Dù hắn chán ghét nữ nhân đến mức nào, nhưng nói cho cùng hắn vẫn là một nam nhân! Phản ứng nên có vẫn tránh không được.

Bị một thân thể mềm mại đè lên như vậy, ngửi thấy loại mùi thơm cơ thể riêng biệt thuộc về nữ tử này, chỗ nào đó của hắn đã bắt đầu có phản ứng, hắn lại không biết năng lực của Phượng Thiên Mị mạnh đến mức nào, không dám dùng nội lực cưỡng chế.

Nhìn khuôn mặt tuyệt sắc như thế, lộ ra một vẻ mặt lòng như vậy, ánh mắt Phượng Thiên Mị chợt lóe, tim đập mạnh vài nhịp.

Thế nhưng, lần này Phượng Thiên Mị cũng không để mình bị xoay vòng vòng, nhìn thấy vẻ mặt của Thương Lan Mạch bắt đầu đỏ lên, nàng đắc ý một lúc.

Ngay sau đó, chân cố tình không cẩn thận chuyển qua chỗ hạ thể của Thương Lan Mạch, sắc mặt Thương Lan Mạch biến đổi, càng đỏ hơn, mà Tiểu Mạch Mạch rốt cục cũng nổi lên phản ứng mãnh liệt, cứng, thẳng lên.

Thương Lan Mạch nào biết Phượng Thiên Mị đang cố ý! Nhưng mà, hắn có thể làm gì bây giờ đây! Nếu hắn phản kháng thì sẽ bại lộ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play