** Đôi lời: Do Tương Bình Vương cùng Cung thị đều đã có tuổi nên khi dịch Tà sẽ để ngôn xưng là ông, bà. Khi nào họ nói chuyện với nhau mới ta - nàng nhé.

"Càn rỡ!" Nạp Lan Tĩnh quát lạnh một tiếng, nàng nhìn đến những người này  hình như sợ mình giết kiếm Thiếu Phong, trên mặt nàng hiện lên mấy phần ý cười, mình sẽ không để cho Kiếm Thiếu Phong chết đi dễ dàng như vậy, mình muốn hắn sống thật khỏe mạnh, để cho hắn chịu khổ cực nhân gian, có lẽ chết đối với hắn mà nói cũng là một loại giải thoát!

Suy cho cùng Thái hoàng Thái hậu che giấu thực lực của mình quá lâu, những người này đâu phải đối thủ của nhóm ám vệ, chỉ trong chốc lát toàn bộ ngã xuống đất, "Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì!" Vào lúc này Kiếm Thiếu Phong mới cảm thấy rất sợ hãi, hắn chưa bao giờ biết, đến tột cùng trong lòng Nạp Lan Tĩnh nghĩ cái gì!

"Hoàng thượng cần gì khẩn trương, cũng chỉ là giúp Hoàng thượng bỏ đi mấy thứ dư thừa trên người mình thôi!" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, cũng không đợi Kiếm Thiếu Phong nói gì, hơi khoát tay áo, nhóm ám vệ đã mang theo Kiếm Thiếu Phong rời đi!

Hai mắt Kiếm Thiếu Phong mở thật to, hắn trong lúc giật mình hiểu Nạp Lan Tĩnh muốn làm gì mình, nàng làm sao dám, cuối cùng trong lòng Kiếm Thiếu Phong không thể tin được, tịnh thân ( biến thành thái giám ) cho một Hoàng đế, quả thực mới nghe lần đầu, hắn muốn lớn tiếng kêu cứu, thế nhưng nhóm ám vệ cũng không cho hắn cơ hội, trong nháy mắt khi hắn há mồm, thế nhưng kéo lên y phục của hắn, chặn miệng hắn lại, Nạp Lan Tĩnh ngay cả nhìn lâu một chút cũng không muốn bố thí cho Kiếm Thiếu Phong, bây giờ Nạp Lan Tĩnh, tay cầm binh quyền, nói chuyện có thể so với thánh chỉ, dù hôm nay nàng thật sự giết Kiếm Thiếu Phong, thì có ai dám nói nửa chữ không !

"Gặp qua Vương phi nương nương, Thái hoàng Thái hậu chính là biết được ngài muốn đi qua, phân phó lão nô chờ ở chỗ này!" Đến bên ngoài Từ Ninh cung, Hoa ma ma liền chào đón từ phía xa!

"Làm phiền ma ma rồi !" Nạp Lan Tĩnh cười một tiếng, thu lại toàn bộ lệ khí trên người mình, nhìn trên mặt rõ ràng là một nữ nhân nhẹ nhàng uyển chuyển, nếu không phải biết được tính tình của nàng, ai cũng không nghĩ tới trên tay của nàng cũng đã dính đầy máu tươi!

Vào Từ Ninh cung, ngược lại rất an tĩnh, nhóm cung nhân đều chờ ở bên ngoài, trong đại điện nhàn nhạt mùi đàn hương, không khỏi nhiều hơn mấy phần  yên tĩnh!

"Nhìn xem, Ai gia đã nói rồi, tất nhiên Tiêu Dao Vương phi sẽ đến rồi!" Thái hoàng Thái hậu ngồi ở chủ vị, cười nhẹ nhàng, nghe tiếng động, không khỏi nhìn về phía Cung thị ngồi một bên nói!

"Thái hoàng Thái hậu thánh minh!" Cung thị gật đầu một cái, cười nhạt đồng ý!

Chiếu vào trong mắt Nạp Lan Tĩnh chính là hình ảnh quỷ dị như vậy, lúc này Thái hoàng Thái hậu đang cùng Cung thị gương mặt tươi cười, "Gặp qua Thái hoàng Thái hậu, gặp qua mẫu thân!" Nạp Lan Tĩnh hơi phúc phúc, lễ này cũng là làm chu toàn!

Nhưng lúc này Cung thị vốn chịu không nổi một lễ này của Nạp Lan Tĩnh, dù sao thân phận của Nạp Lan Tĩnh không chỉ là con gái của bà, càng là Vương phi của Đại Dung, nhưng Cung thị cũng không có đứng dậy, thản nhiên đáp ứng Nạp Lan Tĩnh  hành lễ, không tiếng động nói cho Thái hoàng Thái hậu, lúc này giang sơn có lẽ của họ Kiếm, nhưng có thể làm chủ cũng không phải là người của Kiếm gia, chính là đang cảnh cáo Thái hoàng Thái hậu đừng nên đánh chủ ý gì!

"Thế nhưng mau mau đứng dậy!" Thái hoàng Thái hậu hình như không có hiểu ý tứ của Cung thị, trên mặt vẫn là nụ cười như cũ, rút đi sắc bén trong dĩ vãng, thế nhưng nhiều hơn mấy phần hiền hậu, "Ai gia già rồi, thực lại thích náo loạn!" Bà hơi lắc đầu một cái, trên mặt lại nhìn Nạp Lan Tĩnh, "Ai gia nhớ mẫu thân ngươi cũng cũng từng có một thời như ngươi vậy, lúc ấy trong kinh thành nổi danh là cay mỹ nhân, trừ ngoại tổ phụ ngươi ra, thế nhưng không người nào có thể chế phục được mẫu thân ngươi, cho dù có vào cung, nhưng cho tới bây giờ cũng không giống ngươi quy củ hành lễ như vậy!" Thái hoàng Thái hậu giống như đang hồi tưởng lại đoạn thời gian dĩ vãng này!

Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, Cung thị là tướng môn chi hậu (con cháu nhà tướng), dĩ nhiên là mang theo phong thái của nhà tướng, hơn nữa múa được một tay roi tốt, không để bất luận kẻ nào ở trong mắt cũng là bình thường, chỉ là Nạp Lan Tĩnh cũng không có trả lời, Thái hoàng Thái hậu nói như vậy, tất nhiên còn có đoạn sau, nàng ngược lại không vội, cũng muốn nhìn một chút Thái hoàng Thái hậu có chủ ý gì!

"Ai gia nhớ lúc ấy, Thử nhi đối với ngươi để tâm, khi đó Ai gia còn muốn cầu Thánh Hoàng đế tứ hôn cho các ngươi!" Dường như Thái hoàng Thái hậu nói đến chỗ vui mừng, cũng không để ý có vài lời nên nói hay không, suy cho cùng vẫn không nên nhắc tới ở trước mặt Nạp Lan Tĩnh là vãn bối!

Trên mặt Cung thị mang theo vài phần là không hờn giận, "Thái Hoàng Thái Hoàng ưu ái, dân phụ sợ hãi, nhưng chuyện này cũng là chuyện đã qua, cũng từng này tuổi rồi!" Cung thị khẽ đứng dậy phúc phúc!

Thái hoàng Thái hậu thở dài khẽ tức, nhẹ nhàng khoát tay áo, ý bảo Cung thị tạm thời ngồi xuống, "Đã qua? Chuyện này vẫn chưa từng có qua!" Thái hoàng Thái hậu lắc đầu một cái, "Thử nhi vừa trở về, liền ở tại Tiêu Dao Vương phủ, thế nhưng người đời đều biết, nguyên do trong này Ai gia cùng ngươi đều rõ ràng!" Giọng nói của Thái hoàng Thái hậu mang theo nghiêm túc, nhìn Cung thị há miệng thở dốc, nhưng không có cho bà cơ hội nói tiếp, "Ai gia cũng không phải là không biết đến một chữ tình, vô luận bởi vì sao, các ngươi cuối cùng đã bỏ lỡ lâu như vậy, nếu như ngươi nguyện ý, Ai gia có thể hạ ý chỉ, thành toàn các ngươi!"

"Thái hoàng Thái hậu nghĩ lại, dân phụ cũng không có ý định như vậy, về phần vì sao Vương Gia ở tại Tiêu Dao vương phủ, chuyện này cũng không phải là chuyện dân phụ nên suy đoán!" Ở trên mặt Cung thị cả kinh, bà cho là Thái hoàng Thái hậu sẽ uy hiếp bảo bà cách Tương Bình vương xa một chút, thật không nghĩ đến bà ấy thậm chí có ý tác hợp, tự nhiên chuyện này không thể đồng ý!

"Này!" Hình như Thái hoàng Thái hậu không ngờ rằng thái độ của Cung thị khi biết việc này sẽ kiên quyết như vậy, trên mặt có chút khó xử, "Ai gia tứ hôn cũng chỉ là đau lòng Hoàng nhi của Ai gia, ngươi cũng đã làm nương, dĩ nhiên là hiểu tâm tư của Ai gia, nhưng rốt cuộc chuyện này cũng không cưỡng cầu được, ngươi đã không muốn, ngày sau không đề cập tới cũng được!" Trên mặt Thái hoàng Thái hậu hiện lên chút bi thương!

"Tạ Thái hoàng Thái hậu!" Cung thị vội chào một cái! Nạp Lan Tĩnh khẽ cười cười, Thái hoàng Thái hậu thật đúng là có thủ đoạn, nếu như bà ngăn cản chuyện này, truyền tới tai Tương Bình vương, tất nhiên sẽ hận bà ta, đến lúc đó chuyện này sợ chẳng những không thể ngăn cản, còn có thể đẩy Tương Bình vương ra xa, một chiêu lấy chi trước phải cho đi, ngược lại dùng hết sức kì diệu đấy!

"Thôi thôi, chuyện này chỉ hy vọng Thử nhi không thấy bị tổn thương!" Thái hoàng Thái hậu khoát tay áo! Cung thị đứng ở một bên nhưng cũng không nói lời nào, lúc này ý tứ của Thái hoàng Thái hậu sợ rằng muốn để mình nói rõ ràng việc này cùng Tương Bình vương, suy cho cùng trong lòng Cung thị cũng không muốn, bà luôn cảm thấy, hôm nay nữ nhi của bà đã thành người, nếu như cùng Tương Bình vương dây dưa không rõ, truyền đi sẽ đối với đôi nhi nữ của bà không tốt!

"Mẫu hậu!" Đang nói, liền nghe được tiếng Tương Bình vương la lên, có lẽ bởi vì cung nhân của Từ Ninh cung ngăn cản, lúc này Tương Bình vương mới kêu một tiếng!

"Nhìn xem, nói hắn hắn ngược lại đến đây, chuyện này thế nhưng vẫn còn phải cho hắn biết, như thế liền để Ai gia làm ác nhân một lần thôi!" Thái hoàng Thái hậu khẽ cười một tiếng, giống như là thuận miệng trêu ghẹo vậy, nhưng, Nạp Lan Tĩnh cùng Cung thị nghe đều hiểu, Thái hoàng Thái hậu muốn họ tạm thời tránh mặt, họ nhanh đứng dậy, hơi phúc phúc, đi theo Hoa mama núp ở sau tấm bình phong!

"Mẫu hậu!" Nhóm Nạp Lan Tĩnh vừa mới vào trong, lúc này Tương Bình vương liền xông vào, ngay sau khi ông vừa bước vào Từ Ninh cung này nhóm cung nhân liền đi theo vào, người nhiều như vậy, tự nhiên Tương Bình vương sẽ không chú ý sau tấm bình phong có người!

"Cũng đã từng đó tuổi rồi, sao vẫn lỗ mãng như vậy, đừng khiến cho người ta chê cười!" Thái hoàng Thái hậu nhẹ trách một tiếng, nhưng không có nghe ra nửa phần tức giận!

"Hinh Nhi tới đây?" Tương Bình vương hoàn toàn không chú ý tới giọng điệu của Thái hoàng Thái hậu, sau khi ông trở về liền có hạ nhân đến báo Thái hoàng Thái hậu tuyên Cung thị vào cung, tim của ông căng thẳng, nhanh chóng đuổi theo, rốt cuộc là sợ Thái hoàng Thái hậu hạ độc thủ đối với Cung thị, cũng không kịp bận tâm cái gì là cấp bậc lễ nghĩa, liền xông vào!

"Nhìn bộ dáng ngươi như vậy, chẳng lẽ xem Ai gia là lang sói sao, sẽ ăn thịt nàng hay sao?" Rốt cuộc Thái hoàng Thái hậu rất không vui, nhi tử mình nuôi lớn, lại tâm tâm niệm niêm nữ nhân khác, như thế nào cũng đều cảm thấy rất khó chịu, "Nàng vừa mới rời đi rồi!" Thế nhưng Thái hoàng Thái hậu vẫn không có tức giận mà nói một tiếng!

"Mẫu hậu, đừng làm cho ta hận ngươi!" Tương Bình vương hoàn toàn không có tin ý tứ của Thái hoàng Thái hậu, trong mắt của ông mang theo vài phần xem xét, mắt sáng như đuốc, cũng chăm chú nhìn chằm chằm Thái hoàng Thái hậu, tròng mắt lạnh lẽo này, nhìn Thái hoàng Thái hậu giống như là kẻ thù!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play