Dịch: Lạc Cảnh Băng | Biên: Hàn Phong Vũ

Sau khi kéo Lãnh Nguyệt vào đội, hai người lại trò chuyện việc liên quan tới đi đệ nhị vực, sau đó Lãnh Nguyệt rời khỏi văn phòng Hoàng Kim.

Hạ Thiên Kỳ không đi, mà là định trước khi Vương Tang Du và Triệu Tĩnh Thù tham gia sự kiện, hắn sẽ giúp bọn họ hoàn thành sát hạch quản lý trước, nhanh chóng tấn chức tới quản lý.

Còn Đào Kim Sơn và Triệu An Quốc, nếu hai người bọn họ vẫn muốn tấn chức cũng chỉ có thể tìm cơ hội khác, tạm thời thì, danh sách sáu quản lý của đệ tam Minh Phủ, tính cả Triệu Tĩnh Thù và Vương Tang Du là đủ người.

Sau khi ác nhận thông qua tư cách quản lý mà Triệu Tĩnh Thù xin trên quyền hạn của người cầm quyền, Hạ Thiên Kỳ lại gửi tin tức, gọi cô tới văn phòng Hoàng Kim một chuyến.

Nửa tiếng sau.

"Tĩnh Thù, cô không cần quá lo lắng về sát hạch quản lý, vì kết quả đã có cố định rồi, nhưng tôi hy vọng cô ở trong đó vẫn có thể đủ sức đánh một trận, ít nhất thông qua việc này cô cũng biết được giới hạn của cô."

Trước khi sát hạch mở ra, Hạ Thiên Kỳ lại không yên lòng dặn dò Triệu Tĩnh Thù một câu.

Thực ra, loại sát hạch quản lý này không nên nhắc nhở, vì cho dù người không biết hoàn toàn không biết trong sát hạch sẽ xảy ra chuyện gì, cũng sẽ liều mạng hoàn thành, loại thông suốt này không thể nào hoàn thành sát hạch, biết giới hạn bây giờ của mình ở nơi nào, sẽ có nhận thức rất tốt với thực lực tự thân.

Nhưng vì Triệu Tĩnh Thù đã biết trước sẽ xảy ra chuyện gì, nên hắn cũng chỉ có thể nhắc nhở Triệu Tĩnh Thù nội dung chủ yếu để điều chỉnh thái độ, chứ không phải từ bỏ.

Triệu Tĩnh Thù là người thông minh, tất nhiên sẽ hiểu được ý tứ của Hạ Thiên Kỳ, cho nên nhẹ nhàng gật đầu tán thành, sau này Hạ Thiên Kỳ có thể dùng quyền của người cầm quyền, giúp cô mở một con đường tấn chức quản lý.

Tuy hắn không biết những gì Triệu Tĩnh Thù trải qua trong sát hạch, nhưng điều ngoài ý muốn hắn chính là, ý thức của hắn cũng theo Triệu Tĩnh Thù đi vào trong một không gian hư ảo.

Cái gì hắn cũng không làm được, chỉ có thể thông qua góc nhìn thượng đế, lẳng lặng quan sát các loại biểu hiện của Triệu Tĩnh Thù trong sát hạch.

Mà trong quá trình quan sát Triệu Tĩnh Thù sát hạch, hắn luôn có một cảm giác như còn có một đôi mắt khác đang chú ý hắn, cái cảm giác này vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng hắn lại không tìm được rốt cuộc cặp mắt kia ẩn náu ở đâu.

Cái này cũng làm hắn nghĩ tới loại không gian đặc biệt hình thành để sát hạch quản lý cấp cao, không hề nghi ngờ, cái này không thuộc về không gian hiện thực, càng giống một không gian ảo giác, các loại hình ảnh bên trong đều là giả tưởng.

Sở dĩ hắn cho như vậy, là vì bản thể của bọn họ vẫn còn ở trong văn phòng Hoàng Kim, chỉ có ý thức đi vào nơi này. Nhưng nếu suy nghĩ theo một khía cạnh khác, kỳ thực nơi này cũng có thể lý giải là một dị không gian, vì một khi ý thức chết đi, như vậy bản thể bên ngoài cũng chết.

Đồng thời khi Hạ Thiên Kỳ quan sát Triệu Tĩnh Thù sát hạch, cũng luôn thử tìm kiếm cặp mắt kia, nhưng không thành công.

Chẳng bao lâu, hắn đã cùng Triệu Tĩnh Thù trải qua ba ngày trong thế giới kia, thế nhưng Triệu Tĩnh Thù hoàn toàn không giống như biết biết nơi đó là ảo giác, mà là dốc toàn lực để trốn, cố gắng điều tra chân tướng và liều mạng đánh lại.

Đồng thời khiến hắn cảm thấy ngượng ngùng là, ở nơi này hắn còn thấy được một “mình” khác, không có Lãnh Nguyệt, không có Sở Mộng Kỳ, cũng chỉ có hắn ở đó, “hắn” giả tạo kia vẫn luôn theo Triệu Tĩnh Thù, hai người cùng nhau đối mặt sự kiện.

Đồng thời trong lúc này còn xảy ra rất nhiều hành động thân mật mà trong hiện thực bọn họ chưa bao giờ có.

Thấy những thứ này, Hạ Thiên Kỳ cũng chợt nhớ tới lúc hắn trong sát hạch, cũng có xuất hiện hành vi mờ ám ngắn ngủi với Lương Nhược Vân, hiển nhiên lúc đó Lương Nhược Vân cũng thấy rất rõ ràng.

Đó là cảm giác, đứng nhìn người khác đùa giỡn với cô.

Hạ Thiên Kỳ sợ hãi trong lòng, đổi thành tính tình không tốt, có thể lúc đó hắn kết thúc sát hạch, cũng ra tay đánh hắn.

Thêm hai ngày trôi qua, khi biết ngày thứ năm, theo mình trong thế giới sát hạch bi giết chết, Triệu Tĩnh Thù rốt cuộc bộc phát ra một tia tiềm lực cuối cùng của cô.

Bây giờ cô đã không đơn giản chỉ có thể phụ ma cho người khác, cũng có thể tiến hành phụ ma nhất định cho chính mình, sau khi phụ ma, sức tấn công cũng tương đối đáng sợ, chỉ là thi triển thuật pháp cấp thấp nhất, cũng có uy lực tương đối lớn.

Bầy giờ khiến Hạ Thiên Kỳ thấy được tiềm năng to lớn của Triệu Tĩnh Thù, nếu có một ngày Triệu Tĩnh Thù có thể đạt tới cấp ác quỷ, cô có thể mang tới giá trị cực cao.

Cô có thể khiến cho mấy người Lãnh Nguyệt, Vương Tang Du, Đào Kim Sơn trở nên mạnh hơn, chỉ dựa vào bùng nổ trong chớp mắt, cũng đủ để tiêu diệt rất nhiều người cùng cấp bậc.

Nhìn Triệu Tĩnh Thù đau lòng vì cái chết giả của mình, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cũng khó chịu, âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cho Triệu Tĩnh Thù một tương lai tốt đẹp.

Ý thức lần nữa quay về, tầm mắt Hạ Thiên Kỳ lần nữa xuất hiện ở văn phòng Hoàng Kim, sau đó hắn đợi một hồi, Triệu Tĩnh Thù mới mờ mịt tỉnh dậy.

Nhìn Hạ Thiên Kỳ hồi lâu, cô gọi:

"Thiên Kỳ?"

"Không sao, cô đã hoàn thành sát hạch. Tất cả mọi thứ vừa rồi kia chỉ là ảo cảnh, không phải sự thật."

Nghe Hạ Thiên Kỳ nói như vậy, Triệu Tĩnh Thù mới chợt suy nghĩ cẩn thận, vẻ mặt phức tạp gật đầu:

"Lúc đó tôi quên mất những lời anh nhắc nhở, giờ mới nhớ, tưởng là mình chết rồi chứ."

"Tôi cũng giống cô, nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất cô cũng biết được cực hạn của mình."

"Ừ, đúng vậy." Triệu Tĩnh Thù cười một cái, hỏi Hạ Thiên Kỳ:

"Anh còn bận gì không? Chúng ta đi dạo."

"Hôm nay e là không được, bởi vì lát nữa Vương Tang Du sẽ tới, cô ấy cũng cần thông qua sát hạch quản lý.

Đúng, Lãnh Nguyệt vừa mới gia nhập đội của tôi, từ bỏ thân phận quản lý của đệ tam Minh Phủ, hai chúng tôi quyết định ngày mốt đi đệ nhị vực, khi đó chắc cô cũng đang trong sự kiện."

"Ừm, bên này tôi cũng sẽ cố gắng, tuy bây giờ tôi rất muốn gia nhập đội của anh ngay, thế nhưng… Tôi không muốn làm vướng chân các anh… Được rồi, anh làm việc trước đi, tôi đi về trước."

Nói xong một câu có hơi ấp úng, Triệu Tĩnh Thù lại rời đi trong ánh mắt của Hạ Thiên Kỳ.

Ôm phiền muộn ra khỏi văn phòng Hoàng Kim, Triệu Tĩnh Thù đứng cạnh cửa, nhìn dòng người qua lại, tâm tình cũng tốt lên không ít.

Bỗng cảm thấy nhớ cha mình, Triệu Tĩnh Thù không rời đi, mà lấy điện thoại ra gọi cho cha cô:

"Cha ơi, dạo này người thế nào? "

"Còn có thể thế nào được, mỗi ngày đều ngồi trong nhà dưỡng lão chờ chết, con với Thiên Kỳ thế nào rồi?"

"Chúng con là bạn tốt."

"Ai, dù sao tự con suy nghĩ tốt là được, gần đây cha cũng rất nhớ các con, khi nào cùng Thiên Kỳ về nhà chơi bời một chút, thằng nhóc thối kia chỉ giỏi nói ngọt, kết quả lâu nay không thấy mặt mũi."

"Gần đây anh ta rất bận, ngoài ra thì bình thường cha cũng phải chú ý nhiều một chút, gần đây không biết con làm sao, lúc nào cũng lo sợ."

"Thân thể của cha con vẫn khỏe, một điểm này con không cần quan tâm, đám thanh niên bọn con chăm sóc tốt bản thân là được."

"..."

- ---

Tại tòa nhà văn phòng của đệ nhất Minh Phủ, trong phòng hội nghị của quản lý cấp cao nằm trên tầng thượng văn phòng Thần Quang, lúc này, tính cả Phương Thủ Tín bên trong, chín đại quản lý cấp cao đều lần lượt vào nơi này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play