Dịch: Ngô Diệc Hằng

Biên: Hàn Phong Vũ

Tìm một chỗ đỗ xe cố định, Hạ Thiên Kỳ lấy điện thoại di động ra lần lượt gọi cho cha mẹ mình.

Điện thoại di động của mẹ hắn vẫn kết nối được, sau khi nghe hắn nói đã quay về thì có vẻ rất vui vẻ, nói tối nay sẽ làm vài món ngon cho hắn, nói hắn về nghỉ ngơi trước một chút.

Còn cha hắn thì đang ở chỗ làm, muộn một chút mới có thể trở về.

Đi lên tầng lầu chỗ ở nhà mình, nhìn hai cánh cửa phòng đối diện nhau, trong lòng Hạ Thiên Kỳ đột nhiên dâng lên một loại cảm giác rất cổ quái.

Hắn đột nhiên có cảm giác như đang bị theo dõi, giống như trong phòng đối diện đang có một người nhìn xuyên qua mắt mèo dòm ngó hắn.

Hạ Thiên Kỳ nghi ngờ quay đầu nhìn lại, do dự một chút, hắn lại xoay người đối diện cánh cửa.

"Chẳng lẽ ông nội trở về rồi sao?"

Mặc dù không lệ quỷ hóa, nhưng sau nhiều lần trải qua sinh tử như vậy, cảm quan của Hạ Thiên Kỳ đã trở nên tương đối nhạy bén, cho nên rất ít khi rơi vào tình huống gặp ảo giác.

Tuy nghĩ ông nội hắn quay về theo bản năng, nhưng khi thay đổi ý nghĩ một chút, hắn lại cảm thấy khả năng của chuyện này gần như bằng không. Trái lại không phải nói ông nội hắn không thể nào quay về, mà là ông nội hắn không thể sau khi trở về rồi, rõ ràng nhìn thấy hắn nhưng lại không ra mặt.

Xác định điểm này, Hạ Thiên Kỳ lập tức trở nên thận trọng, lấy chìa khóa cửa mà cha hắn cho trước đó, Hạ Thiên Kỳ chậm rãi cắm chìa khoá vào trong lỗ khóa, sau đó nhẹ nhàng xoay về một bên.

"Cách."

Kèm theo một tiếng khóa cửa mở ra kêu lên, Hạ Thiên Kỳ nuốt nước bọt, cẩn thận mở dần cửa nhà ra.

Trong lúc mở cửa, hắn lại nín thở nghe ngóng động tĩnh trong nhà, để đề phòng có người ẩn nấp trong nhà tập kích.

Thế nhưng mãi đến khi hắn mở cửa phòng ra hoàn toàn, trong nhà không có chút âm thanh nào vang lên, nhìn tình hình trong nhà cũng không giống có người.

Hạ Thiên Kỳ vẫn không dám thiếu cảnh giác, di chuyển bước chân từng chút một đi đến phòng vệ sinh, phòng bếp, phòng ngủ…

Hắn cẩn thận kiểm tra một lượt phòng ông nội, sau khi không phát hiện bất kỳ thứ gì khả nghi, Hạ Thiên Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, sau đó đi ra khỏi phòng, khép cửa phòng lại.

Theo bước chân Hạ Thiên Kỳ rời đi, trong phòng lại khôi phục vẻ tĩnh lặng trước đó, nhưng sự tĩnh lặng này không duy trì quá lâu. Trong phòng lại vang lên một chuỗi tiếng bước chân.

Đi vào phòng khách, kéo màn cửa che phủ cửa sổ ra, Hạ Thiên Kỳ mới cảm giác được trong căn phòng âm u lạnh lẽo có chút nhiệt độ.

Đứng trước cửa sổ nhìn xuống dưới lầu một chút, Hạ Thiên Kỳ lấy một điếu thuốc ngậm lên môi, sau khi châm lửa, hắn lại đến trước một cái ghế rồi ngồi xuống, trong tâm tình có chút đè nén, ánh mắt nhìn chăm chăm trần nhà có chút ửng đỏ.

Ngồi như vậy rất lâu, Hạ Thiên Kỳ mới đứng dậy, sau đó cầm gạt tàn thuốc đi vào phòng ngủ của mình.

Nằm trên giường đơn của mình, Hạ Thiên Kỳ cẩn thận lắng nghe sự tĩnh lặng trong phòng, trong lúc ấy, thậm chí hắn còn nghe được tiếng nhịp tim mạnh mẽ đanh thép kia của mình.

Mặc dù biết rõ mẹ hắn vẫn còn ở nơi đây, trong một góc nào đó của gian nhà này, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không cảm nhận được.

Lấy điện thoại di động ra mở một bản nhạc có tiết tấu khá mạnh, Hạ Thiên Kỳ nhảy xuống khỏi giường, bắt đầu nhún nhảy theo điệu nhạc.

Vì luyện võ từ nhỏ, cho nên tính chất phối hợp của thân thể Hạ Thiên Kỳ rất tốt, dù không học nhảy, nhưng nhìn qua cũng không quá khó coi.

Nhập tâm nhảy một lúc lâu, mãi đến khi Hạ Thiên Kỳ cảm thấy mãi đến khi Hạ Thiên Kỳ cảm thấy tâm tình của mình tốt hơn nhiều, hắn mới tắt nhạc, lê cái thắt lưng hơi mỏi đi đến trước cửa sổ.

"Ai, với cái vũ đạo thiên phú của mình, nếu không làm một đại minh tinh oppa thì thật đáng tiếc."

Hạ Thiên Kỳ tự luyến nói một câu, thì phát hiện trên đồng hồ vinh dự nhận được một tin.

Trên thông tin nói rằng sắp có ba người mới gia nhập, muốn hắn chủ động liên lạc với ba người mới này, phía trên có tên họ ba người này lẫn cách thức liên lạc.

Đồng thời còn có địa điểm chấp hành nhiệm vụ thử việc cho ba người mới này.

Không biết có phải trùng hợp hay không, mà địa điểm chính là Bắc An. Nhưng nghĩ lại, Bắc An cũng thuộc về khu vực hắn chịu trách nhiệm, trước kia khu vực này do Phó Hải Nghĩa phụ trách, nhưng Phó Hải Nghĩa chết rồi, thì hắn hoàn toàn tiếp quản nơi này.

Tin tức nói rõ, muốn hắn liên lạc với ba người này ngay ngày mai, cũng hẹn gặp ở văn phòng Hoàng Kim Bắc An.

"Văn phòng Hoàng Kim Bắc An?"

Hạ Thiên Kỳ cẩn thận xem lại thông tin trên đồng hồ vinh dự, phía trên quả thực đề cập rõ là văn phòng Hoàng Kim Bắc An. Nhưng vấn đề là, Hạ Thiên Kỳ sống ngay tại thị trấn Bắc An lâu như vậy, về cơ bản là chưa từng nghe nói có một văn phòng Hoàng Kim xuất hiện ngay tại Bắc An bao giờ.

Lên mạng tra một chút, Hạ Thiên Kỳ cũng không tra ra địa chỉ. Vì thế, hắn còn cố ý hỏi Đổng Tuyết đã lâu không phản hồi qua wechat, dù sao Đổng Tuyết cũng ở ngay tại Bắc An quanh năm, chắc chắn sẽ quen thuộc với một số cơ sở hạ tầng ở Bắc An hơn hắn.

Nhưng mà Đổng Tuyết nhưng cũng nói thị trấn Bắc An không có văn phòng Hoàng Kim, cô cũng chưa từng nghe qua.

Trên mạng tra không ra, cũng không thăm dò ra, nhưng nghĩ đến sức mạnh của Minh Phủ, hắn cảm thấy có lẽ cái văn phòng Hoàng Kim này cũng chỉ có những người bị Minh Phủ lựa chọn như hắn mối biết, mới có thể nhìn thấy.

Nghĩ như vậy, Hạ Thiên Kỳ cẩn thận hồi tưởng lại, hắn cũng nghĩ không ra vì sao mình biết văn phòng Hoàng Kim, giống như nhận thức bắt đầu từ một đoạn tin tức, sau đó trực tiếp ăn sâu vào trong trí nhớ của hắn vậy.

Nhân lúc bên ngoài vẫn chưa tối, Hạ Thiên Kỳ vội vã rời khỏi nhà, dự định dạo quanh trung tâm thị trấn Bắc An trước. Nếu Bắc An có văn phòng Hoàng Kim, vậy thì rất có thể được xây ở nơi nào đó.

Thật ra thì cũng không thể trách Hạ Thiên Kỳ xem trọng như vậy, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn lấy thân phận quản lý chào đón người mới, nên tự nhiên sẽ làm mọi việc cho cẩn thận một chút.

Nhưng không giống Từ Thiên Hoa, hoàn toản dùng điệu bộ lạnh lùng với người mới, lúc ấy may mà hắn không bị thái độ của Từ Thiên Hoa hại chết, nên biết rõ quản lý cần phải giới thiệu đại khái với người mới, vả lại ít nhiều gì cũng phải giúp đỡ những người còn sống sót sau thời gian thử việc.

Lái xe đến trung tâm thị trấn Bắc An đi lòng vòng, kết quả đúng như Hạ Thiên Kỳ đoán, vừa đến gần vị trí trung tâm thị trấn, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một tòa nhà văn phòng.

Hình thức giống như ở thành phố Phước Bình như đúc, gần như hoàn toàn phục chế lại.

"Mẹ kiếp, đây không phải tòa nhà kia ở thành phố Phước Bình sao?"

Hạ Thiên Kỳ có chút nghi ngờ xuống xe, đi vào trong văn phòng, ấn nút đi lên tầng cao nhất, Hạ Thiên Kỳ đi vào thang máy, thang máy chậm rãi đi lên.

Cửa thang máy mở ra, đập vào mắt là một khu làm việc vắng tanh, Hạ Thiên Kỳ đi lòng vòng, thậm chí còn tìm được phòng làm việc của mình trong đó.

Nơi này thật sự là văn phòng Hoàng Kim kia ở thành phố Phước Bình, vì trên sàn vẫn còn tàn thuốc hắn ném lúc đến đây với Lương Nhược Vân trước đó.

Mãi đến bây giờ, Hạ Thiên Kỳ mới phát hiện, có lẽ trong mỗi thành phố đều có một văn phòng Hoàng Kim.

Tuy rằng việc này có chút khó tin, một văn phòng Hoàng Kim làm sao có thể phục chế phân bố khắp nơi như vậy được, nhưng với ngày hẹn gặp người mới, ký hợp đồng thử việc trái lại cũng là sự tiện lợi cực lớn.

Bởi vì không cần biết hắn đưa thân vào thành phố nào, cũng có thể tìm được văn phòng Hoàng Kim ở trung tâm, cũng tìm được phòng làm việc của hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play