Tôi đỡ mệt hơn sau khi được ăn uống đầy đủ, nhưng nhìn mẹ tôi, có vẻ mẹ vừa tính tiền cưới xong … Nhìn thấy mẹ tôi lại thấy xót, muốn chạy lại ôm mẹ 1 cái nhưng lại thôi. 2 đứa lên phòng 

- Anh gọi hỏi má anh coi má anh khoẻ chưa đi 

- Uhm. 

Vinh bấm điện thoại, bên kia ko bắt máy, chắc là ngủ hết rồi. Thôi kệ, có gì mai tính. 2 đứa nằm trên giường, Vinh ôm và hôn tôi nhiều.

- Cuối cùng cũng thành vợ chồng rồi, anh cảm ơn em vì tất cả.

- Em cũng cảm ơn anh vì đã cho em được yêu thương lần nữa, cảm ơn anh vì đã cảm thông và chấp nhận. 

- Cảm ơn mẹ đã sinh em ra để anh được làm chồng em.

- Thôi, bớt sến đi, ngủ đi.

- Em ko muốn tâm sự 1 chút sao em?

- Tâm sự gì nè?

- Em có nguyện vọng gì sau khi làm vợ anh, nói anh nghe.

- Ko bao giờ nhắc tới Chi, Diễm. Ko bao giờ được hâm doạ hay bạo lực với em, ko chửi thề trong lúc cãi nhau, ko được kêu em bằng mày xưng tao, ko được nhắc tới quá khứ của em để dày vò em khi giận nhau, ko được hỗn với mẹ …

- Gì nữa ko em?

- Ko được ngoại tình, ăn bánh trả tiền thì em chấp nhận, nhưng nhớ phải đeo bao. 

- Ghê quá ta, anh chịu hết vì những điều em nói trong khả năng của anh. Cứ trong khả năng của anh anh sẽ làm tốt nhất để giữ gìn hạnh phúc của mình, để bảo vệ em.

- Nói thiệt anh nghe chứ em hơi buồn má anh ………. (tôi thở dài). Ngày vui của mình, em muốn vui trọn vẹn nhưng anh nhìn mẹ em coi, anh thấy thương ko? nếu má anh bệnh thiệt thì ko sao nhưng nếu má ko tới vì lý do gì ngoài bệnh thì cũng là quá coi thường gia đình em. Em đáng lẻ ko định nói, nhưng em thấy ấm ức. 

- Xin lỗi em, thôi ngày vui mà bỏ qua đi em.

- Ko bỏ qua chứ làm được gì giờ, má anh đã ko tới rồi. Anh đặt trường hợp nếu đám nhà anh đã mà mẹ em ko tới thì sao?

- Thôi mà em, mẹ em là số 1 rồi, mẹ ko làm như vậy đâu.

- Em thật sự cảm thấy hơi lo, nếu vì anh vì chúng ta em sẽ cố gắng vượt qua định kiến mẹ chồng, nhưng nếu anh ko bảo vệ em, em sẽ buông đó. Tuy nhiên, em ko bao giờ hành động quá đáng ko đúng lẻ phải đâu. Nhưng anh phải bảo vệ em, vì đó là nhà của anh mà. 

- Rồi, anh hiểu cảm giác của em, em cứ yên tâm, anh ko bảo vệ em thì sẽ ko cưới em đâu. 

- Thì vì em tin anh, em thương anh nên em mới lấy anh đó. 

- Cảm ơn vợ!

- Nhưng em sẽ ngủ ở nhà tới ngày rước dâu, ko qua nhà anh đâu.

- Sao vậy, bữa nói rồi mà em?

- Giờ em đổi ý rồi, nhìn mẹ em thương quá, bây giờ chỉ muốn tranh thủ ở với mẹ. 

2 đứa nằm thủ thỉ, đèn tắt, phòng cũng ấm cúng lắm. Nhưng nói tới đây tôi đã rấm rứt nước mắt. Tôi thật sự thương mẹ và lo cho mình, những suy nghĩ từ những ngày đầu ra mắt gia đình Vinh cho tới bây giờ mới cảm nhận được nguy cơ thật sự. Nhưng ở bên cạnh người đàn ông của đời mình, tôi tự cho phép mình tự tin và mạnh mẽ, tôi tin anh sẽ làm đúng những gì anh nói. 

Vinh vuốt tóc tôi, tóc rối và còn cứng vì keo, nhưng khuya rồi nên mẹ ko cho gội đầu, anh vẫn cứ vuốt vuốt và hôn lên trán, lên mắt tôi. Vinh lau nước mắt cho tôi., anh còn hôn lên bờ mi còn động nước mắt của vợ. 

- Giờ ko làm gì sao em?

- Ko, 2 cái chân em nhức quá.

Gã đang nằm, ngồi bật dậy mở đèn sáng, bóp bóp chân tôi, rồi đồng thời sờ soạng, ko biết là massage cho vợ hay là đang kích thích vợ nữa. Mặc dù mệt lắm nhưng vẫn có 1 đêm mặn nồng cho trọn vẹn, mệt thêm xíu cũng ko đến nổi chết. Kiểu gì thì tôi cũng bỏ đói ổng 1 thời gian rồi còn gì. Con cô dâu phụ nhắn tin chúc 2 vợ chồng ngủ ngon và chúc work hard, đúng là con quỷ! 

Hành sự xong, 2 vợ chồng cứ vậy mà ôm nhau, mặc kệ bộ drap nhớp nháp, dù sao thì đây cũng là đêm động phòng chính thức của tôi. Tạm quên đi những điều làm cho tôi nặng lòng, nhìn Vinh ngủ say, hôm nay anh uống cũng nhiều lắm, khuôn mặt làm tôi nhớ lại ngày đầu gặp hắn, tôi nhớ lại nét mặt lúng túng đến bất lực khi hắn rũ tôi đi đám cưới con mẹ Diễm, rồi tôi nhớ lần đầu chúng tôi quấn lấy nhau ở Vũng Tàu. Cũng cảm giác cũ, biết ơn và trân trọng, đây đúng là chồng tôi rồi, tôi tin tưởng lắm, nước mắt lại khẻ rơi, tôi choàng tay Vinh ngang vai mình rồi tôi trở mình quay mặt vô tường, nhớ cả Thái nữa. Hôm nay tôi cũng xinh đẹp lắm, được chị make up mà con Tiên giới thiệu phải nói là quá ưng ý, lúc tôi khóc khi dâng rượu cho mẹ, Vinh nắm tay tôi thật chặt như kiểu trấn an vậy. Đêm vu quy mà sao bao nhiêu tâm trạng cứ ùa về …. Với tay lấy cái điện thoại, nhắn tin cho Thái. 

- Hôm nay vu quy, anh cũng mau lấy vợ đi nha, em cưới rồi đó. Khuya rồi, em chỉ nghĩ tới và báo cho anh biết thôi, anh đừng trả lời tin nhắn của em. Chúc anh ngủ ngon.

Phải nhắn tin xong, cảm giác mới đúng là trọn vẹn, tôi gỡ tay Vinh ra, bước xuống nhà, thấy mẹ đã tắt đèn và im lặng, chắc mẹ đã ngủ rồi. Bây giờ tôi mới đi ngủ được. Tôi nhắm mắt và biết mình ko chiêm bao, mọi thứ diễn ra như 1 cuộn phim vậy, và lẻ dĩ nhiên tôi cũng cầu mong mình luôn được hạnh phúc. Tôi nhìn đồng hồ trong diện thoại trước khi ngủ : 3h5p sáng. 

Sáng phải 9h mấy tôi mới dậy, Vinh còn chưa dậy nổi, tôi định để ảnh ngủ tiếp 1 chút nhưng khi định ngồi dậy hắn đã ôm ghì lấy vợ, mắt vẫn nhắm nghiền 

- Anh dậy từ nãy rồi, chờ em thôi, vậy mà giờ em tính bỏ anh đi xuống 1 mình hả?

- Đâu có, em tưởng là anh còn ngủ, muốn để anh ngủ thêm mà!

Nói có 2 câu thôi mà con hổ lại đè tôi ra, sáng sớm tôi đã là mồi cho con hổ đói. Haiz, con hổ này khoẻ thiệt, cứ động tới là lại chào cờ bất chấp đang đói cồn cào. Quần nhau 1 hồi mới thôi, tôi lại mệt lừ ra. 2 đứa đi tắm và vệ sinh cá nhân, sẵn tôi thay luôn drap nệm, ko thể nào nằm tiếp được nữa, quá là nhầy nhụa. 

Tôi xuống nhà đã thấy mẹ ngồi đọc báo.

- Dậy rồi hả? Sáng mẹ ăn bò kho có mua cho 2 đứa, Dung vô hâm lại đi con, mẹ có mua sữa đậu nành nữa. Hôm qua ai cũng mệt rồi.

- Dạ. 

- Dung có đau bao tử ko con?

- Dạ hơi hơi.

- Uhm, ăn đi rồi uống mật ong với nghệ. 

- Dạ, mẹ khoẻ quá vậy sáng con uể oải mà mẹ tỉnh queo à? Tụi con lớn rồi mà, mẹ lo như con nít vậy kỳ quá.

- Ừ, mẹ thì ai cũng vậy, giận thì la thì chửi thì đánh nhưng lo thì phải lo. Đối với mày, mẹ phải lo gấp đôi. 

- (Vinh) Giờ có con lo nữa mà mẹ, mẹ cứ lo cho bé vậy hoài phần con đâu?

- Mẹ chỉ mong 2 đứa vui vẻ hạnh phúc, Vinh đừng ăn hiếp nó nha con. Nó ko giống mẹ đâu, yếu đuối hơn mẹ nhiều. Con mà ăn hiếp nó, mẹ bẻ răng! 

- Hahah, dạ, con thương còn ko hết nữa mẹ ơi sao mà ăn hiếp.

- Mẹ nói thiệt đó nha.

- Dạ, con hứa mà mẹ. 

Tôi hâm đồ ăn dưới bếp vẫn kịp nghe mẹ vợ và con rễ tâm sự, cảm thấy hạnh phúc và yêu đời khi có 2 người yêu thương mình. Điện thoại có tin nhắn 

- Chúc em trăm năm hạnh phúc, e chắc chắn sẽ hạnh phúc mà, yên tâm nhé Dung. 

- Cảm ơn anh. 

Tôi cười 1 mình và cất điện thoại vô túi, ko nhắn thêm nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play