Màn đêm phủ xuống là lúc Hồng Ma Phường trở nên náo nhiệt nhất. Lúc này các chiến sĩ cùng võ sĩ ở trên tường thành đi xuống. Số lương bổng mà họ dùng chính máu và mồ hôi của mình đổi lấy tiêu hết trong đêm nay, đêm nay có rượu đêm nay say.

-Cụng ly!

Hơn mười chén thủy tinh nặng nề gõ vào nhau, rượu bắn ra bốn phía, trên mặt mỗi người đều tràn đầy vẻ vui sướng khi thắng lợi.

Bằng vào chiến tích mà Hàn Phi đoạt được, tiểu đội Chủy Thủ màu Bạc không chỉ một lần áp chế được đối phương. Đồng thời cũng vững vàng chiếm ưu thế trong bảng tổng chiến tích. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tiểu đổi nhất định có thể đoạt được huân thưởng của quân bộ từng tháng vào trong túi, người người đều có lợi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Thám báo của đế quốc phân giai theo chiến tích, 10 chiến tích tấn chức Thiết Tinh thám báo. 50 chiến tích là Ngân Tinh thám báo, 150 chiến tích là Tinh Kim thám báo. Nếu như đạt được trên 500 chiến tích thì được trao tặng vinh dự chí cao là Vương Bài thám báo.

Chiến tích này nhằm vào thám báo của Man tộc, đánh chết man tộc binh sĩ quan quân sẽ có tính toán chiến tích khác. Từ lúc tiểu đội Chủy Thủ Màu Bạc thành lập tới nay, trăm năm tổng cộng có 27 vương bài thám báo. Tên của bọn họ toàn bộ được khắc vào quảng trường chiến thần trung tâm của yếu tắc, được người người kính ngưỡng.

Kim Tinh cùng Ngân Tinh thám báo ít nhiều quyết định thực lực của một chi thám báo tự do. Hiện giờ trong tiểu đội Chủy Thủ Màu Bạc, bao gồm cả Thiết Hán bên trong thì có hai Kim Tinh thám báo cùng 19 Ngân Tinh thám báo. Bằng vào chiến tích ngày hôm nay, Hàn Phi vững vàng trở thành Ngân Tinh thám báo thứ 20.

-Ta từ một tân binh trở thành Ngân Tinh thám báo mất tròn nửa năm.

Thiết Hán uống một ngụm rượu mạch có chút cảm thán nói với Hàn Phi:

-Ngươi một nhiệm vụ đã hoàn thành rồi. Chiếu theo tốc độ này, không bao lâu nữa, tiểu đội chúng ta sẽ xuất hiện Vương Bài Thám báo thứ 18 rồi!

-Ta nếu có muội muội, nhất định phải gả cho ngươi!

Một câu nói cuối cùng làm cho mọi người cười ầm cả lên, thừa dịp bầu không khí còn nhiệt liệt, có người hỏi Hàn Phi:

-Hàn Phi, ngươi làm sao tìm được nhiều Man tộc thám báo như vậy?

Mặc dù ở tiền tuyến yếu tắc, thế công của Man tộc dũng mãnh phi thường, nhưng mà ở hai bên sơn lĩnh Man tộc thám báo đã có trạng thái co rút lại rồi. Hiện giờ cũng không có xuất hiện tình huống xâm lấn với quy mô lớn. Dưới cục diện như bây giờ, những thám báo chiến đấu ở đầu tiền tuyến thường lâm vào cảnh khó tìm đối thủ. Cho nên công lao của đại bộ phận thám báo là không được nhiều, cho nên chiến tích của Hàn Phi càng phá lệ chói mắt hơn.

Giao lưu kinh nghiệm là truyền thống của đám thám báo, có đám lão binh vô tư truyền thụ, các tân binh mới có thể cấp tốc đứng lên được. Việc này tránh cho rất nhiều hi sinh vô ích.

Hàn Phi vỗ vỗ cái túi trên lưng mình, Ốc Kim ô ô mấy tiếng từ bên trong chui ra ngoài nhìn chung quanh một hồi.

-Đầu chiến sủng này của ta rất nhạy bén, cho nên ta mới phát hiện ra tung tích của thám báo Man tộc.

Hàn Phi cười nói:

-Bằng không cũng không thể có chiến tích tốt như vậy được!

Tuy rằng vô luận thám báo Man tộc hay Nhân tộc thì khí tức ẩn nấp cùng ngụy trang là hai kỹ năng cơ bản. Thế nhưng khi thi triển khí tức ẩn nấp cần phải ở trong trạng thái đứng im mới có thể hoàn thành, lúc di dộng khí tức lộ ra bên ngoài là không thể tránh khỏi.

Khứu giác của Ốc Kim là vô cùng nhạy bén, trải qua một thời gian thích ứng hoàn cảnh, nó có thể bằng vào một chút khí tức yếu ớt của đối phương lưu lại trong không khí cùng đất rừng mà truy tung được địch nhân. Hơn nữa với thần thức cường đại của Hàn Phi, việc tìm tòi địch nhân tất nhiên là hơn xa người bình thường có thể làm được.

Trong đám đội viên của tiểu đội cũng không ít người có chiến sủng, thế nhưng lại không có năng lực như Ốc Kim. Mọi người chỉ có thể tán thưởng Hàn Phi có vận khí tốt mà thôi.

Sau khi uống rượu xong, Hàn Phi hỏi Thiết Hán:

-Thiết Hán đại ca, ta lấy được không ít đồ trên người đám thám báo Man tộc, ngoại trừ quân nhu ra còn nơi nào tốt hơn để bán không?

Thám báo tự do thu được chiến lợi phẩm toàn bộ đều tự mình sở hữu. Hàn Phi lưng còn mang gánh nặng linh dược trăm năm đã sớm phải nghĩ cách mua tài liệu luyện chế linh vũ khí tốt để kiếm đủ tiền mua linh dược rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Tuy rằng tên quan quân mập mạp của quân nhu quân đoàn kia biểu thị việc thu mua chiến lợi phẩm giá cao. Nhưng mà Hàn Phi nhìn thế nào cũng thấy hắn giống một gian thương, cho nên phải hỏi Thiết Hán là người có kinh nghiệm phong phú.

-Bán cái gì thì cũng nghìn vạn lần không được tìm tên mập mạp chết tiệt ăn thịt không nhả xương kia.

Quả nhiên Thiết Hán mắng nói:

-Vàng hắn còn biến thành sắt vụn mà thu mua được, chuyên môn hãm hại tân binh! Không có việc gì, chút nữa ta mang ngươi đi tới gặp một người, một nơi khá tốt, giao dịch cũng tương đối công bằng.

-Nhưng mà có một số thứ vẫn phải tìm tên mập mạp chết tiệt đó, tỷ như một số linh dược bổ sung linh lực, một số đồ quân nhu quản chế. Nếu mua trên đường phố rất khó tìm được chỗ tốt, cái mập mạp này không biết lấy được ở đâu.

Địa phương mà Thiết Hán nói ra cũng không cách xa Hồng Ma Phường lắm… Đây là một con đường không rộng lắm, thế nhưng cực kỳ náo nhiệt. Nơi này đông đảo cửa hàng, những khách hàng thường xuyên lui tới tuyệt đại đa số là võ sĩ trong quân, kỵ sĩ cùng dong binh và người mạo hiểm. Hầu như không thấy nhiều bình dân.

Yếu tắc Hồng Hà là một pháo đài công sự thật lớn, nó có quy mô hơn ba mươi vạn quân thường trú cùng hai mươi vạn cư dân, đây tuyệt đối là yếu tắc số một số hai trên đại lục. Hàng năm có rất nhiều người mạo hiểm cùng dong binh tiến vào yếu tắc mong phát tài, cũng có nhiều người thủ công, thương nhân,…

Tuy rằng Quang Huy đế quốc vẫn áp dụng trạng thái phòng thủ với Man tộc, thế nhưng đế quốc vẫn thông qua dong binh công hội cùng người mạo hiểm công hội nêu lên một số nhiệm vụ. Những nhiệm vụ này để cho người mạo hiểm cùng dong binh đi tới quanh khu vực phòng thủ của quân đội, tiến nhập vào trong chiến thần sơn mạch thậm chí là địa bàn của Man tộc, tiến hành mạo hiểm cướp bóc. Đây cũng là mục đích kiềm chế Man tộc.

Mà cửa hàng trên đường này chính là nơi chuyên cung cấp trang bị của người mạo hiểm cùng dong binh. Đồng thời cũng thu mua chiến lợi phẩm ở Man tộc, thu mua vũ khí, áp giáp, đồ trang sức … Văn minh của Man tộc không dưới Nhân tộc, bởi vì song phương không có mậu dịch qua lại, rất nhiều vật phẩm đặc biệt của Man tộc được nhiều người trong đế quốc hoan nghênh.

-Lại nói có nhiều dong binh cùng người mạo hiểm so với chúng ta còn ác hơn nhiều.

Thiết Hán nói rằng:

-Chúng ta chỉ săn bắn ở khu thám báo Man tộc tử chiến. Nhưng bọn họ lại mạo hiểm đi xuyên qua chiến thần sơn mạch tiến thẳng vào bộ lạc Man tộc mà hạ thủ, giết sạch sẽ toàn bộ người ở đó. Nếu có thể lấy đi toàn bộ, một chuyến đi lại có thể kiếm được số tiền tiêu trong nửa đời người còn lại rồi!

-Nhưng mà hiện tại dong binh đoàn có thể làm được như vậy thực sự quá ít rồi. Còn có nhiều tên muốn buôn bán với chúng ta, cho nên lần sau ngươi có thấy người mạo hiểm ở khu săn bắn cũng không nên kỳ quái. Bọn họ thu được hồn bài của Man tộc thám báo võ sĩ bán cho quân bộ có thể đổi được năm trăm đồng vàng!

-Như vậy nếu muốn thu mua hồn bài trong tay bọn họ, đều không phải có thể cầm đi lấy chiến tích sao?

Hàn Phi có chút nghi hoặc hỏi thăm.

-Lén lút buôn bán hồn bài là trọng tội, mạo nhận chiến công là tử tội, ở trong thành không có cửa hàng nào dám thu mua hồn bài, cũng không có ai dám mạo nhận chiến công!

Thiết Hán lắc đầu nói rằng:

-Tất cả những người vi phạm đều bị treo đầu lên giá gỗ ngoài thành rồi. Dù cho ngươi là quý tộc cũng không có đặc xá.

Vừa nói, Thiết Hán mang theo Hàn Phi đi tới một cửa hàng lớn bên đường.

Cửa hàng này có chút đặc biệt, mặt tiền của cửa hàng rất lớn thế nhưng lại có rất ít khách hàng. Mấy quầy hàng bày ra môt vài mặt hàng vũ khí phổ thông, hai bên còn có mấy quán nước vỉ hè.

-Tụ Bảo Các phường này chuyên môn thu mua các vật phẩm của Man tộc, giá cả tương đối công bằng, ta cùng ông chủ ở đây có quen biết!

Thiết Hán giới thiệu nói.

Đang lúc nói chuyện, một thị nữ dung mạo thanh tú đi tới hành lễ:

-Đông Phương đại nhân, mời lên lầu.

Thiết Hán gật đầu, hai người đi theo thị nữ lên tới cầu thang lầu hai, tiến vào trong một gian phòng.

Trong phòng thiết kế đơn giản nhưng không mất đi vẻ xa hoa. Dưới mặt đất được phủ một tấm thảm nhung, trên trần nhà đính đầy thủy tinh đăng làm cho gian phòng sáng rõ mọi góc cạnh. Một lão nhân tóc trắng xóa ngồi ở bên bàn, bên cạnh lão có một võ sĩ bưu hãn đang đứng. Thiết Hán vừa tiến tới, ánh mắt của võ sĩ đã lập tức rơi vào trên người hai người rồi.

-Thiết Hán, ta đang chờ ngươi đây.

Lão nhân đứng dậy cười nói rất nhiệt tình:

-Lần này thu hoạch không nhỏ sao?

Thiết Hán cười nói:

-Thu hoạch kém lắm, đám nhóc Man tộc đều lui trở về rồi, lần này tới đây ta muốn giới thiệu một khách hàng lớn!

Hắn vỗ vỗ vào vai Hàn Phi nói rằng:

-Đây là huynh đệ tốt của ta, Hàn Phi. Lần đầu tiên nhận nhiệm vũ đã có chiến tích đủ tấn chức thành Ngân Tinh thám báo rồi! hắn có vài thứ muốn bán, cho nên ta dẫn tới tìm lão!

-Hàn Phi các hạ, xin chào!

Lão nhân đưa tay ra đặt lên ngực hành lễ nói:

-Ta là quản sự của Tụ các Bảo phường Đông Phương Thần, có thể quen biết các hạ là vinh hạnh của ta!

-Các hạ quá khách khí rồi!

Hàn Phi cười cười hoàn lễ.

Đông Phương Thần! thoạt nhìn thì Tụ Bảo Các phường hẳn là nơi buôn bán của gia tộc Đông Phương rồi. Đông Phương Thần cùng Thiết Hán chắc không chỉ quen biết đơn giản như vậy đi? Đương nhiên Hàn Phi cũng không vạch trần điểm này. Hắn tin tưởng Thiết Hán sẽ không hại mình, dù sao nước phù sa không chảy ruộng người ngoài cũng là bình thường.

Ba người ngồi xuống ghế sô pha, thị nữ bưng trà bánh lên trên, sau vài câu khách sáo, Đông Phương Thần trực tiếp nói rằng:

-Hàn Phi, không gạt gì ngươi, Thiết Hán là cháu trai của ta, cho nên tuyệt đối sẽ không hại ngươi. Sau này những vật gì muốn bán cứ tìm tới lão già này.

-Được, trước tiên hãy xem thu hoạch lần này đã!

Hàn Phi gật đầu, thuận tạy đặt lên trên mặt bàn.

Một đống vật phẩm từ trong chiếc nhẫn nạp vật rơi ra ầm ầm. Hầu như chiếm toàn bộ mặt bàn, vài món vũ khí chiết xạ ra quang mang lóng lánh lóa mắt, nhìn qua đặc biệt bắt mắt!

Đông Phương Thần cùng Thiết Hán đồng thời cả kinh. Thiết Hán mặc dù có tư tưởng chuẩn bị từ trước, nhưng cũng không ngờ được Hàn Phi lại thu hoạch được nhiều tới như vậy.

Lãng phí là một hành vi đáng thẹn, thám báo Nhân tộc thu thập chiến lợi phẩm trên người đối thủ thì man tộc thám báo cũng đồng thời làm như vậy. Trong lần săn bắn này, Hàn Phi trên người đám man tộc thám báo võ sĩ cướp được đủ bảy kiện chiến lợi phẩm không tồi. Trong đó linh vũ khí có ba thanh, hơn nữa nhưng cái khác đoạt được, số lượng nhiều là không có gì lạ.

-Linh lực nỏ, Mị ảnh loan đoan, lực lượng hộ oản.

Đông Phương Thần hai mắt tỏa sáng nhìn đống vật phẩm trước mặt, lão thuộc như lòng bàn tay nói tên những vật phẩm này:

-Tất cả đều là thứ tốt nha!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play