Không Đà tạo thành đội hình hạ xuống một quảng trường rộng lớn bên trong yếu tắc Hồng Hà.

Yếu tắc Hồng Hà trên thực tế có thể chia làm hai bộ phận là Nam khu và Bắc khu. Đối mặt với Man tộc là Bắc Khu thuộc về quyền quản lý của quân đội. Doanh trại đông đảo tháp pháo như rừng, các loại kiến trúc chỉnh tề. Mà Nam Khu là khu dân chúng phổ thông cùng thương nghiệp. Từ trên không trung có thể nhìn thấy được điều này rõ ràng.

Trên quảng trường sớm đã có nhân viên bên quân đội đang chờ đợi tiếp ứng rồi. Bọn họ cầm tờ danh sách trong tay, đối chiếu kiểm tra từng võ sĩ trên Không Đà. Dựa theo quân chức khác nhau mà dẫn tới nhưng địa phương khác nhau. Hàn Phi cùng Khải Văn cũng từ đó mà phân ra hai hướng.

Giống như Hàn Phi đi tới yếu tắc Hồng Hà còn có khoảng chừng ba trăm võ sĩ thám báo. Tất cả cùng nhau được đưa tới một chỗ bên phải quân doanh. Trên doanh trại có một dãy bàn dài, bốn quan quân đang ngồi ngay ngắn ở đó, vẻ mặt nghiêm túc nhìn các võ sĩ đi tới.

Quân đội đế quốc biên chế dựa theo quân đoàn, lữ đoàn, tiêu doanh, đại đội, trung đội, tiểu đội… Trong đó một chi quân đoàn đế quốc theo tiêu chuẩn có khoảng 3 vạn người. Tại yếu tắc Hồng Hà này có 6 quân đoàn tồn tại. Không quân đoàn nào không có lịch sử cả, tất cả đều tiếng tăm lừng lẫy, có thể trở thành một thành viên trong đó là mộng tưởng của nhiều quân nhân đế quốc.

Bốn quan quân này đại biểu cho bốn quân đoàn lớn là Huyết Sư, Tường Phong, Hỏa Phương cùng Chiến Huy. Bọn họ đều là bổ sung thám báo cho quân đoàn mình. Bởi vì gần đây chiến đấu vô cùng kịch liệt, mỗi chi quân đoàn chuẩn bị thám báo số lượng đều không đủ. Nhu cầu cần tân binh là rất cấp bách.

Đầu tiên tiểu đội thám báo từ trong đám người phân ra, quan quân phụ trách phân phối dựa theo tỉ lệ mà quân cho bốn gã quan quân này. Cuối cùng còn lại năm mươi danh võ sĩ thám báo tự do.

Sau đó quan quân phân phối dựa theo thân phận, quân hàm cùng võ giai của từng võ sĩ thám báo mà phân phối.

-Tư Thác Đặc, trung sĩ, tới từ Thánh Huy học viện, tứ giai sơ cấp đại địa võ sĩ, chiến công 3!

Quan quân phân phối lớn tiếng nói rằng:

-Mời ra khỏi hàng!

Một võ sĩ tóc hồng thân hình cao lớn tập tức từ trong đám người đứng dậy, tới trước mặt bốn gã quan quân, trong đó một trung niên quan quân thuộc quân đoàn Chiến Huy gật đầu nói rằng:

-Một phân phối chúng ta muốn rồi!

-Có 3 chiến công à, hai phân phối, Tường Phong quân đoàn chúng ta muốn!

Một quan quân anh tuấn bên cạnh cũng không tỏ ra chút yếu kém nào nói rằng.

Trung niên quan quân mỉm cười, không nói thêm gì nữa, mà quan quân của Huyết Sư cùng Hỏa Phương quân đoàn đều lắc đầu. Vì vậy võ sĩ thám báo tự do Tư Thác Đặc này thuộc về quản lý của Tường Phong quân đoàn. Phương thức chọn lựa như mua bán như vậy cũng làm cho Hàn Phi có chút âm thầm khó chịu. Hắn cảm giác như mình đang là vật phẩm chờ người đấu giá mua vậy, giá cao thì được.

Sau đó Hàn Phi mới biết được, võ sĩ thám báo tự do luôn luôn được coi là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Nhất là từ Thánh Huy học viện đi ra, đều được các quân đoàn coi như trái banh mà tranh đoạt. Ai cũng muốn quân đoàn mình có nhân tài tinh anh. Bởi vậy mà mâu thuẫn diễn ra không ít.

Quân bộ yếu tắc bởi vì tránh cho phân tranh, chế định ra điểm phân phối. Mỗi một quân đoàn đều có một số lượng điểm phân phối chọn nhân tài nhất định. Muốn chất lượng hay số lượng phải cân nhắc cẩn thận. Loại chế độ phân phối này ở yếu tắc Hồng Hà sáu quân đoàn lớn mở rộng ra rất nhiều phương diện. Phi thường hữu hiệu cho việc tránh mâu thuẫn cãi cọ nhau, rất hợp lý, cũng không có ý vũ nhục người khác gì cả.

Dựa theo phương thức như vậy, một võ sĩ thám báo tự do đều có nơi mình thuộc về.

-Hàn Phi, thượng sự, tới từ Thánh Võ học viện, ngũ giai sơ cấp hải dương võ sĩ, chiến công 8, bao gồm một Mị ảnh thám báo!

Lúc quan quân phân phối nói tư liệu của Hàn Phi ra, bốn gã quan quân của quân đoàn nhất thời ánh mắt sáng lên. Bởi vì trong hơn ba mươi danh võ sĩ thám báo tự do này. Quân hàm, võ giai cùng chiến công của Hàn Phi đều là cao nhất. Duy nhất thiếu chính là hắn tới từ Thánh Võ học viện, nhưng mà chiến tích cũng đủ để bù đắp lại chỗ thiếu hụt này.

-6 phân phối, chúng ta muốn!

Quan quân hào sảng thuộc Huyết Sư quân đoàn lớn tiếng nói rằng, một tư thế nhất định phải có!

6 phân phối có thể tuyển được ba bốn võ sĩ thám báo tự do rồi, hai quan quân của Tường Phong cùng Chiến Huy quân đoàn không khỏi có chút do dự. Dù sao chất lượng cùng số lượng cũng rất khó chọn lựa.

-7 phân phối, chung ta hỏa phượng quân đoàn muốn người này!

Một nữ quan quân ngồi bên cạnh nhẹ giọng nói.

Nàng là nữ nhân duy nhất trong bốn người, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ cũng không tính là mỹ lệ, nhưng mặc một bộ trang phục quân trang nhìn có vẻ oai hùng hiên ngang.

-Thiên Diệp muội muội, muội thực sự muốn tranh với ta sao?

Quan quân hào sảng quay đầu trừng đôi mắt như chuông đồng reo lên:

-8 phân phối.

-9 phân phối!

Nữ quan quân thản nhiên cười, một bước cũng không nhường:

-Lão hổ đại ca, ngươi cũng biết gần đây chúng ta thiếu rất nhiều người. Ngài cũng không nên tranh cãi với tiểu muội chứ, nếu như để tỷ tỷ Tâm Nhã biết, nàng khẳng định sẽ mất hứng.

-Quên đi!

Một câu nói cuối cùng hiển nhiên đã đánh trúng tử huyệt của đối phương. Quan quân hào sảng vừa nổi giận bừng bừng lúc này như quả bóng xì hơi héo xuống. Phẫn nộ oang oang nói rằng:

-Cho muội đó, luôn dùng cái này uy hiếp ta!

Hai quan quân khác không nhịn được mà nở nụ cười. Bọn họ cũng không có tranh đoạt Hàn Phi với nữ quan quân. Vì vậy Hàn Phi bị thêm vào Hỏa Phượng quân đoàn. Bốn mươi danh võ sĩ thám báo tự do rất nhanh bị phân phối xong, bốn gã quan quân đều mang nhân viên của mình rời đi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Dưới dẫn dắt của nữ quan quân, Hàn Phi đi tới một quân danh thật lớn ở gần đó.

Cờ xí Hỏa Phượng đón gió lay động. Doanh trại chỉnh tề, những võ sĩ vũ trang hạng nặng tuần tra chung quanh. Nơi này không nhìn thấy hoa viên bãi có, biệt thự, … tuy rằng cũng không tồi lắm, nhưng không khí vẫn xơ xác tiêu điều như cũ.

-Hoan nghênh các ngươi đã thêm vào Hỏa phượng quân đoàn. Mời mọi người đi tới quân nhu quan đăng ký lĩnh trang bị.

Lúc tiến nhập vào doanh trại, nữ quan quân quay lại nói với mọi người rằng:

-Các ngươi chỉ có một ngày để nghỉ ngơi, cuối ngày sẽ được phân phối nhiệm vụ đầu tiên.

Chưởng quản phòng quân nhu của Hỏa Phượng quân đoàn là một tên mập mạp tai to mặt lớn. Đối với người mới đến, hắn cười tủm tỉm ra vẻ hoan nghênh. Thét to chúng thuộc hạ đưa mọi người tiến vào đăng ký, sau đó lấy từ trong nhà kho ra những trang thiết bị đặt tới tận tay của mọi người.

Hai bộ quân trang bình thường, một bộ nội giáp, một đôi chiến giày, một huy chương Hỏa Phượng quân đoàn. Một túi đồ trị thương trên chiến trường, ba quyển trục linh pháp … mọi thứ linh tinh cũng không ít.

Hàn Phi là người tới lĩnh cuối cùng. Tên mập mạp quân nhu tận tay đưa túi đồ vật phẩm màu đen vào trong tay hắn. Hắn còn len lén nhìn nữ quan quân đang đứng ở đó, thanh âm nhỏ giọng nói rằng:

-Vị huynh đệ này, sau này có cần gì thì cứ tìm ta, rượu mạnh, vũ khí, thuốc, áo giáp… toàn bộ đảm bảo giá cả phải chăng. Nếu như thu được chiến lợi phẩm nào cũng có thể bán cho ta. Giá cả tuyệt đối cao hơn bên ngoài một thành!

Hàn Phi đầu tiên là ngẩn người ra, lập tức hiểu ra, người này thật ra cũng đủ can đảm. Cũng không sợ mình mật báo, phỏng chừng trong quân cũng bí mật công khai rồi:

-Như vậy nếu ta muốn nữ nhân thì có được hay không?

Hắn thuần túy là đùa vui thật không ngờ mập mạp rất nghiêm túc lắc đầu:

-Nữ nhân có thể không được, mang nữ nhân tới là bị chặt đầu đấy! Nhưng mà các ngươi một tuần có một ngày nghỉ ngơi, ngươi nếu muốn tìm nữ nhân có thể tới quán rượu ở khu Nam, nơi đó dạng nào cũng có. Đảm bảo mỗi người đều nóng bỏng mê người, giá trị vô cùng!

Nói tới đây hai mắt của mập mạp không khỏi tỏa sáng, vẻ mặt dâm đãng làm cho Hàn Phi không khỏi dựng cả lông tơ, cầm đồ quân dụng nhanh chóng rời khỏi đây.

-Nhớ kỹ tìm ta đó!

Mập mạp vẫn chưa từ bỏ ý định, réo lên phía sau.

Lúc lĩnh xong quân trang, nữ quan quân mang theo mọi người đi vòng vèo một vòng. Lúc dừng chân ở doanh trại, lúc sân huấn luyện, caanteen, kho vũ khí, … vài vị trí. Cuối cùng mới chia mọi người thành nhiều đội ngũ khác nhau.

Hỏa Phượng quân đoàn có một chi đại đội thám báo, ba chi trung đội võ sĩ thám báo, và một tiểu đội thám báo tự do. Dựa theo chế độ xây dựng quân đội đế quốc, một chi đại đội tiêu chuẩn có một nghìn người. Thế nhưng đại đội thám báo trong Hỏa Phương quân đoàn nghiêm trọng không đủ người, còn chưa được đủ bảy phần mười. Hiện giờ tuy rằng bổ sung người mới, thế nhưng số người ít như vậy cũng chỉ là muối bỏ bể mà thôi.

Là một võ sĩ thám báo tự do, Hàn Phi cùng bảy đồng bạn khác tham gia vào trong tiểu đội thám báo tự do. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Đội trưởng tiểu đội là một võ sĩ trung niên vẻ mặt băng lãnh. Bản thân hắn hàm thượng úy và có thực lực hải dương võ sĩ. Thấy hắn Hàn Phi phảng phất như nhìn thấy huấn luyện viên Ni Khắc vậy.

Đối với tám võ sĩ thám báo mới ra nhập vào tiểu đội, hắn đầu tiên mặt không chút biểu tình mà hoan nghênh, sau đó nói rằng:

-Ta mặc kệ các ngươi có thân phận gì, chỉ cần không làm trái quân kỷ, làm bất kỳ chuyện gì ta cũng không can thiệp. Thế nhưng nhiệm vụ của ta giao cho phải hoàn thành không hơn không kém!

-Được rồi, các ngươi đi tới doanh trại của mình đi! Ngày mai là ngày nghỉ ngơi, các ngươi có thể tới khu phía Nam. Thế nhưng buổi tối phải trở về trước mười giờ. Bằng không sẽ bị khiển trách nghiêm khắc bằng quân pháp! Nhớ kỹ không nên gây chuyện thị phi, ta sẽ không đi chùi đít cho các ngươi đâu!

Lúc nói xong Gia Lạc xoay người rời đi, để lại cho đám thám báo mới hai mặt nhìn nhau. Hiểu nhiên tràng cảnh này cùng với bọn họ dự đoán có chút khác biệt. Người thủ trưởng này hình như không tốt ở chung, sau này sợ rằng không tốt lắm rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Phi thật ra không có lưu ý tới chuyện này, hắn tới đây cũng không phải là hưởng phúc. Dựa theo chỉ thị đi tới khu ký túc xá ba tầng ở bên cạnh quân doanh.

Điều kiện của ký túc xá quân doanh cũng không tồi, ngoài phòng tắm nhỏ đơn độc ra còn có một gian tĩnh thất nho nhỏ. Địa phương tuy rằng nhỏ nhắn nhưng giường chiếu thoải mái sạch sẽ. Nhìn qua cửa sổ thủy tinh có thể nhìn thấy được phân nửa cảnh tượng quân doanh.

Kiếp trước hắn không có đi qua binh lính, vẫn cảm thấy phi thường tiếc nuối. Nhưng không nghĩ ra được đời này lại có thể bù đắp được tiếc nuối này. Hàn Phi ngã xuống giường, nhắm mắt thở phào một cái.

Ngao ô! Ô ô! Tiểu tử Ốc Kim bị đè ép trong túi bỗng nhiên phát ra tiếng kêu la bất mãn. Hàn Phi vội vàng đứng dậy đưa Ốc Kim ra ngoài, dùng sức vuốt ve cái đầu của nó nói rằng:

-Không được kêu, ta biết ngươi đang đói bụng, chờ chút ta mang cho ngươi một bữa cơm no đủ nha

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play