Trên quảng trường rộng lớn những không kỵ xếp hàng đứng chật như nêm cối. Hầu như tất cả mọi nơi đều đã có đầy người đứng cả rồi. Một nhóm rồi lại một nhóm võ sĩ cùng kỵ sĩ leo lên trên không đà, cấu thành một đội hình thống nhất về hướng tây. Sau đó trên không trung lại có một đợt không đà xoay quanh vài vòng rồi hạ xuống, cảnh tượng náo nhiệt tới cực điểm.

Không Đà là một loại không kỵ chuyên môn vận chuyển người cùng hàng hóa phụ trọng. Nó thuộc về nhất giai linh thú không có năng lực công kích, nhưng phi hành đường dài cùng tải trọng nặng rất tốt. Ngoại hình của nó giống như một con rùa lớn có hai cái cánh dài. Thân thể bẹp, đầu cùng tứ chi khá nhỏ bé, nó khá giống như sa đà. Hình như những loại thú có chữ “đà” đều phải chịu khổ nhọc vậy.

Không Đà thuộc về vật tư chiến lược mà đế quốc nghiêm khắc khống chế. Cho dù là thương hội thuộc hoàng tộc Dạ thị cũng không thể có được. Nó tồn tại đảm bảo cho đế quốc trong thời gian ngắn có thể chuyển vật tư cùng nhân viên tới nơi nguy cấp, đối với đế quốc có ý nghĩa vô cùng trọng yếu.

Khác với sư thứu, người thường trải qua huấn luyện nghiêm ngặt cũng có thể khống chế được Không Đà vì nó có tính tình ôn thuận. Trên bầu trời quảng trường có hơn một nghìn Không Đà. Hoàn toàn biểu hiện ra thực lực thâm bất khả trắc của đế quốc Quang Huy.

Tới đây tống biệt Hàn Phi và nhóm võ sĩ hiệp ức chỉ có một gã đạo sư của Thánh Võ học viện cùng huấn luyện viên Ni Khắc. Trước khi Hàn Phi leo lên Không Đà, Ni Khắc đã đeo lên trên ngực Hàn Phi một huy chương thập tự cùng một huy chương quân hàm thượng sĩ.

-Đây là phần thưởng của ngươi, vốn phải có nghi thức thụ huân, nhưng mà thời gian không đủ!

Hắn vỗ vài cái vào vai Hàn Phi nói rằng:

-Chờ ngươi trở về hẳn là một quý tộc quân công đế quốc rồi, cố gắng nỗ lực lên!

-Đúng vậy, thưa huấn luyện viên!

Hàn Phi thi lễ.

Trong nửa năm ở đây, Ni Khắc dạy hắn rất nhiều, không thể nghi ngờ gã là một đạo sư đáng để hắn tôn kính.

Quân công đế quốc chia là năm cấp; thiết thập tự, ngân thập tự, kim thập tự, tử tâm cùng chiến thần. Thiết thập tự là thấp nhất, nhưng cũng không phải dễ dàng mà thu được. Trong đám thám báo tham gia thí luyện, kể cả Hàn Phi ở trong cũng chỉ có gần ba người thu được huân chương này.

Trái ngược với huân chương vinh dự, quân hàm thượng sĩ là phần thưởng của quân công. Quân hàm của đế quốc bao gồm: binh, sĩ, úy, giáo, tướng năm giai. Mỗi một giai lại phân làm thượng trung hạ ba cấp. Tốt nghiệp Thánh Huy học viện ra thêm vào quân đội thì cấp thấp nhất cũng phải là quân hàm hạ sĩ. Trong đó có người ưu tú có thể được quân hàm trung sĩ. Hàn Phi nếu như không có công lao chém giết mị ảnh thám báo của Man tộc, hắn tối đa cũng chỉ có thể có quân hàm hạ sĩ.

Trong quân đội, nếu như tích lũy công lao tăng giai úy, như vậy lúc trở về có thể được phong huân tước của quốc gia. Thượng sĩ không sai biệt lắm tương đương với chuẩn quý tộc. Cho nên lúc Hàn Phi nhận được hai huy chương này, bên cạnh rất nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt ước ao cùng đố kỵ.

Ngoại trừ hai huân chương này ra, Ni Khắc còn giao một linh lực nỏ vào trong tay Hàn Phi.

-Đây là chiến lợi phẩm ngươi thu được, bởi vì ngươi thu được hai cái, dựa theo quy định có thể xóa đi cấm chế bên trong một cái. Ngươi chỉ cần đưa đấu khí của người vào trong đó, nỏ tiễn thì sang bên kia sẽ được cấp!

Hàn Phi gật đầu, cất linh lực nỏ vào trong túi sau lưng, sau đó leo lên trên Không Đà.

Không Đà trên lưng được đặt một loại ghế ngồi chuyên biệt. Ngoại trừ người khống chế Không Đà ra, còn có thể đồng thời chở được bốn võ sĩ vũ trang hạng nặng lên trên nữa. Hàn Phi lúc lên trên đã thấy có hai võ sĩ ở đó rồi.

-Chờ một chút! Còn có vị trí của ta sao?

Chính lúc này ở phía sau một võ sĩ tóc vàng lưng mang quân túi, đột nhiên từ bên cạnh đoàn người vọt ra. Vọt tới bên cạnh Hàn Phi, la lớn với người lái không Đà nói rằng:

-Không nên cất cánh, còn một người nữa!

Thấy võ sĩ tóc vàng này, Hàn Phi không khỏi giật mình:

-Khải Văn sao ngươi lại tới đây?

-Lẽ nào ngươi cũng được quân đội đế quốc mộ binh?

-Không phải, ta là chủ động muốn đi tiền tuyến!

Khải Văn đắc ý hướng về phía Hàn Phi huy nắm tay, vừa đưa một bản văn kiện căn cứ chính xác cho người lái Không Đà. Thuận lợi leo lên Không Đà ngồi bên cạnh Hàn Phi nói rằng:

-Ta nói rồi, ta sẽ không chịu thua đâu. Ta phải chứng minh cho Thủy Tú muội muội biết ta không kém hơn ngươi!

Vị đệ tử nhỏ tuổi của gia tộc Bá Lai Ân này hào khí dâng trào nói rằng. Nhưng mà khi nhìn thấy huy chương trước ngực Hàn Phi, thanh âm cũng không khỏi chậm lại một chút:

-Tuy rằng ngươi hiện giờ là thượng sĩ, nhưng mà ta nhất định sẽ không chịu thua ngươi!

Hàn Phi không nhịn được mà nở nụ cười, muốn nói bằng hữu của hắn ở đế quốc này thì ngoại trừ tộc huynh Đằng Trường Hiên của Đằng Thủy Tú ra, thì còn có Khải Văn trước mắt này. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Khải Văn là đệ tử trực hệ của Bá Lai Ân gia tộc, địa vị trong tộc tuy rằng không cao lắm, nhưng cũng là nhân vật trẻ tuổi ưu tú, thích kết giao bằng hữu. Hắn truy cầu Thủy Tú mọi người đều biết, mặc dù Hàn Phi xuất hiện làm cho mọi nỗ lực của hắn đều đổ xuống sông xuống biển cả, nhưng mà hắn thủy chung vẫn không có buông tha hi vọng, vẫn kiên nhẫn.

Mà truy cầu thì truy cầu, nhưng quan hệ của hắn với Hàn Phi cũng không tệ lắm. Thường thường cùng Đằng Trường Hiên đi mời Hàn Phi tụ hội, bình thường cũng không thiếu việc luận bàn vũ kỹ với Hàn Phi.

Tính cách ngay thẳng như vậy, lại là người hành sự quang minh lỗi lạc, Hàn Phi đương nhiên không có chút ác cảm gì cả. Cho nên cũng coi là bằng hữu, đương nhiên trên phương diện truy cầu Đằng Thủy Tú, Hàn Phi là tuyệt đối không cho hắn bất luận cơ hội gì cả.

Hàn Phi thật không ngờ hắn cũng gia nhập vào quân đội đế quốc. Lại muốn cùng mình phân cao thấp, thật không biết hắn nghĩ cái gì nữa.

-Nhà ngươi đồng ý tuyển chọn của ngươi sao?

Hàn Phi không khỏi hỏi:

-Quân chức của ngươi là gì?

-Hiệu lực cho đế quốc là thiên chức của võ sĩ chúng ta, Bá Lai Ân gia tộc chúng ta cũng không ngoại lệ!

Khải Văn hiên ngang lẫm liệt nói rằng, nhưng mà cuối cùng lại nói một câu hoàn toàn bại lộ ra:

-Ai ngăn cản ta cũng không được!

Nói tới quân chức, hắn có chút ủ rũ:

-Quân chức tạm thời là tuần thành võ sĩ, kỳ thực ta mong muốn có thể trở thành võ sĩ chiến trận cơ.

Đúng là tự mình quyết định rồi! Hàn Phi không nhịn được mà lắc đầu, hiện giờ ván đã đóng thuyền rồi có khuyên bảo cũng vô dụng. Cũng may là võ sĩ tuần thành tương đối an toàn hơn nhiều. Hàn Phi rất không hi vọng hắn vì một chút hư vinh nhất thời mà chôn vùi sinh mệnh của mình ở nơi yếu tắc đầy máu tanh đó.

Tuần thành võ sĩ tương đương với đội dự bị của võ sĩ chiến trận. Đương nhiên lúc võ sĩ chiến trận không thể chống đỡ được, võ sĩ tuần thành đi lên chiến đấu, bình thường là chỉ phụ trách tuần tra cảnh giới chung quanh yếu tắc.

Ba!

-Mọi người ngồi ổn định, bay lên nè!

Người lái Không Đà quất một roi vang dội, Không Đà nguyên bản đang lười biếng nằm úp sấp trên mặt đất lập tức đứng thẳng dậy, triển khai hai cái cánh lớn, bắt đầu vỗ.

Bởi vì là chỗ ngồi đặc chế, hơn nữa Không Đà phi hành trên không vô cùng ổn định, cho nên cưỡi nó thoải mái hơn sư thứu rất nhiều. Chỗ ngồi còn được thiết kế một linh pháp trận đặc thù, có thể cản trở được gió. Cho nên khi phi hành trên không trung cũng không cần phải mở đấu giáp phòng hộ. Đương nhiên tính chiến đấu của Không Đà trên không trung cũng rất kém cỏi đi, bởi vậy chỉ có thể dùng để vận tải.

Vừa phi lên trên bầu trời, đội ngũ Không Đà đã cấu thành một đội ngũ khổng lồ ở trên không trung. Từ xa nhìn lại có ít nhất mấy trăm đầu Không Đà đang tạo đội hình, dưới sự dẫn dắt của ba đầu sư thứu tiến về phía xa xa.

Đế đô, dần dần bị để lại ở phía sau, nhìn từ từ rời xa Thánh Kinh phồn hoa, Hàn Phi trong lòng mọc lên một chút buồn bã vô cớ.

Gặp lại, đế đô, gặp lại, Thủy Tú!

Không Đà tạo thành đội hình một mạch đi theo hướng tây, trải qua một ngày một đêm bay vùn vụt qua bình nguyên vàng, tới thảo nguyên Tây Mông, cuối cùng rơi xuống đất nghỉ ngơi nửa giờ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Đội ngũ bay dọc theo sát biên giới hướng tây của Chiến thần sơn mạch. Ba đầu sư thứu phụ trách bảo vệ tương đối cảnh giác. Bởi vì chiến thần sơn mạch thực sự quá rộng lớn. Có đôi khi bị không kỵ của Man tộc tiến vào trong bụng đế quốc tiến hành phát sinh quấy rối. Không kỵ của đế quốc thì số lượng có hạn, chỉ có thể đảm bảo khu vực phụ cận đế đô được an toàn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Cũng may trên đường bình an, phi hành hai ngày một đêm ở trên đại thảo nguyên. Sáng sớm ngày thứ tư cuối cùng Hàn Phi đã nhìn thấy được yếu tắc ở giữa khe sâu lớn Hồng Hà.

Có người nói ở thời cổ đại, khe sâu lớn Hồng Hà là một con sông chảy xuyên qua chiến thần sơn mạch. Nhưng mà nghìn năm qua đi nước dần dần trở nên khô cạn tạo thành một khe sâu thật lớn, kéo dài tới mấy trăm km, nơi rộng nhất cũng có vài chục km.

Quân đội Man tộc là dựa theo khe sâu rộng bằng phẳng này mà đi qua chiến thần sơn mạch, nhiều lần tiến vào trong đại thảo nguyên Tây Mông, tới bình nguyên màu vàng, quấy rầy trung tâm đế quốc.

Rút kinh nghiệm xương máu, đế quốc ở hơn trăm năm trước đã tìm cách, đầu tiên là phía một chi quân đội gồm ba vạn kỵ sĩ cùng bảy vạn kỵ binh tinh nhuệ cũng đi qua khe sâu lớn Hồng Hà này tiến nhập vào thảo nguyên rộng lớn phương bắc của Man tộc. Binh phân năm lộ tiến hành điên cuồng đánh cướp ở các bộ lạc gần đó. Việc này làm cho Man tộc phẫn nộ chỉ huy toàn quân liên tục vây công.

Trong khi chi kỵ quân đoàn hấp dẫn lực chú ý của toàn bộ chủ lực man tộc, đế quốc vận dụng mười vạn nhân lực tập tức xây dựng thành tường yếu tắc ở khe sâu Hồng Hà này. Chỉ dùng không tới một tháng đã xây lên đạo phòng ngự thứ nhất dài hơn mười km. Nhờ đạo thành tường phòng ngự này là sau đó chống lại được Man tộc quân đội phản công, trải qua vài chục năm gian nan xây dựng, cuối cùng thành lập lên được yếu tắc Hồng Hà ngày nay!

Mà chi kỵ quân đoàn mà đế quốc dùng làm mồi nhử này cuối cùng có thể trở về không tới nghìn người. Có thể nói đây là một lần quyết tử viễn chinh bi tráng nhất trong lịch sử đế quốc. Toàn bộ người hi sinh đều được khắc tên lên trên thành tường yếu tắc, để cho người đời sau đời đời tưởng niệm.

Yếu tắc Hồng Hà là một trong những yếu tắc kiên cố nhất toàn bộ Cửu Thiên đại lục. Trăm năm không bao giờ đình trệ, cũng đảm bảo bình yên cho đế quốc trăm năm. Trong yếu tắc lúc nào cũng có hai mươi vạn quân đội thường trú, ba mươi vạn nhân khẩu. Đế quốc hàng năm chi tiêu ở yếu tắc một con số tuyệt đối là thiên văn.

Mà hiện giờ, Hàn Phi cùng một nghìn tân binh đã hạ xuống tòa yếu tắc danh chấn đại lục này!

Hắn phảng phất nhìn thấy, một đoạn hành trình mới đang chờ mình ở phía trước, phía trước đó có vô số máu cùng lửa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play