Quận Đông Thành của Bắc Kinh, sâu trong vườn hoa Đàn Hương, trong cư xá đang hiện đại hóa này, bao quanh các biệt thự kiểu châu Âu, một tứ hợp viện kiểu Trung Quốc chiếm diện tích gần 5000 m2, có vẻ có chút bất ngờ. Nhưng kiến trúc sư lại khéo léo thiết kế tinh xảo, bố cục hợp lý của cảnh quan và vườn, khiến cho kiến trúc xây dựng theo phong cách đông tây không giống nhau dung hòa vào nhau, có vẻ hết sức hòa hợp.
Tứ hợp viện có 5 lối ra vào, có thể so sánh được với phủ Vương gia. Sau khi bước vào cửa, một bức tường cẩm thạch trắng, cho thấy sự không tầm thường và xa hoa của chủ nhân tứ hợp viện.
Tiếp tục đi sâu vào trong, đình đài lầu các, chiếc cầu nhỏ có nước chảy phía dưới, càng cho thấy sự yên lặng thanh nhã lạ thường. Phong cách của viên lâm thì được thiết kế theo đặc điểm của viên lâm Giang Nam, dòng nước nhỏ uốn lượn xuôi dòng, từ trong hợp viện chảy ra.
Nơi đây, là nơi ở chính của Lý gia ở Bắc Kinh. Lý gia là một trong hệ thống chính trị của Trung Quốc, một lực lượng không thể bỏ qua, trung tâm của Lý gia, chính là tòa nhà này. Bởi vì, ông Lý - người chủ của dòng họ Lý cũng ở đây.
Đêm đã khuya, nhưng ở sâu bên trong tòa nhà, trong một thư phòng, vẫn có ánh đèn sáng trưng, con cháu của Lý gia ở Bắc Kinh đều về hết cả. Thậm chí, ủy viên bộ Chính trị, Bí thư thành ủy thành phố Thượng Hải, Lý Giang Sơn lúc này cũng từ Thượng Hải về đến rồi.
Nói xong, ông cụ ngẩng đầu yên lặng nhìn hai anh em Lý Giang Sơn, nghiêm giọng nói:
- Hai đứa con đừng để hận thù che mờ đôi mắt. Lúc này, ai đi đến đó cũng là đi vào đường chết.
Lúc nói ra những lời này, trên mặt ông cụ có chút cô đơn. Nhiếp gia, đây là mối thù sống chết, không thể ngờ rằng, Nhiếp Hoa Đình chết thì đã chết rồi, mà con cháu nhà họ Nhiếp lại bức bách gia đình mình đi đến bước này.
Cục diện của Vọng Hải, ông biết rõ hơn ai hết, xung đột ở tuyến trung ương đã đạt đến thỏa hiệp quan trọng. Sau khi cháu ruột Lý Quốc Hoa mang tiếng xấu, ông lão đã biết Lý gia sợ phải có sự hy sinh nhất định rồi.
Những chuyện chính trị không giống như chiến tranh. Chiến tranh tàn khốc, nhưng lại là sự đối kháng đấu tranh một sống một chết, chính trị coi trọng sự thỏa hiệp và đánh cuộc. Trên phương diện chính trị, từ trước đến giờ đều phải chú trọng sự cân bằng. Ngày nay, thế lực của Lý gia quá lớn, ngoại trừ con cháu Lý gia ra, thì hậu duệ của Lý gia ở khắp nơi trên cả đất nước này, chiếm lĩnh mọi cương vị ở mọi lĩnh vực. Trước đây, ông Lý cũng không cảm giác thấy nguy hiểm, hiện tại thì sao? Khi ông Lý biết được thì đã quá muộn rồi.
Hiện nay, sắp đến nhiệm kỳ mới. Thế hệ lãnh đạo chính thời Tổng bí thư Viên cũng phải chuẩn bị cho việc lên chức của phó chủ tịch Thẩm. Rửa sạch thế lực trong nước cho tổng thư ký mới, khiến cho tình hình có được sự cân bằng, không ảnh hưởng đến địa vị của phó chủ tịch Thẩm, đó mới là căn nguyên Lý gia phải chịu đàn áp.
Nếu không thì làm sao mà Lý gia có thể bị quản chế ở khắp nơi như vậy mà không dám có động thái lớn nào. Nếu phản kháng càng mạnh, càng phải chịu áp lực nghiêm trọng. Hiện giờ, phương pháp tốt nhất chính là theo dõi diễn biến tình hình.
Về phần Lý Thành Phương, lúc này không còn nghi ngờ gì là đã bị ông Lý từ bỏ rồi. So với vận mệnh tiền đồ của cả gia tộc họ Lý, Lý Thành Phương hẳn là quá bé nhỏ.
Lúc này ở trong Tử Cấm Thành ở Bắc Kinh, tại nơi trung tâm Trung Quốc này, trái tim và đầu não của cả một quốc gia.
Trong đình Cẩm Hoa, đang diễn ra Hội nghị Thường ủy bộ Chính trị Trung ương
Trên vị trí trung tâm, Tổng bí thư Viên yên vị với một vẻ mặt nghiêm túc. Phía bên trái, Chủ tịch Ủy viên Đại hội Đại biểu toàn quốc, bên phải là đồng chí Vân Ba Thủ tướng hội đồng nhà nước, sáu vị thủ trưởng khác cũng đã an vị. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương Trang Ái Quốc cũng đã ngồi vào vị trí của mình, vẻ mặt nghiêm túc, thái độ bình tĩnh.
Đây cũng là điều tất nhiên, Lý gia là con cá sấu khổng lồ. Ủy viên bộ Chính trị có ba vị có thể nói là uy cực nhất thời. Hiện nay, Phó chủ tịch Thẩm và Phó Thủ tướng Lãnh muốn lên chức, đương nhiên là phải áp chế một chút, cái gọi là vua nào thần nấy. Lý gia phải nhượng bộ, đây cũng là chuyện tất yếu.
Lúc này, con mắt của các Ủy viên khác đều đang tập trung trên người Tổng bí thư Viên. Cục diện này, các Ủy viên khác có bày tỏ thái độ hay không đều không còn quan trọng nữa rồi. Lập tức, Tổng bí thư Viên cũng gật đầu nói:
- Tra, tra một chút cũng tốt. Các cán bộ ở địa phương đều có một tâm lý là việc gì cũng thích che che đậy đậy, cảnh thái bình giả tạo mà. Tôi thấy, vừa lúc, có thể nhân cơ hội này triển khai hoạt động giáo dục tư tưởng mang tính tiên tiến cho Đảng viên trên toàn quốc. Trong tình hình nền kinh tế phát triển như ngày nay, cần làm cách nào để giữ được bản chất con người mình, mẫn cán, làm tròn bổn phận. Đây là vấn đề lớn mà chúng ta sắp phải đối mặt.
- Đồng chí Ái Quốc, anh là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương, tôi thấy vụ án này cứ để Ủy ban Kỷ luật Trung ương dẫn đầu đi, liên hiệp với hải quan Quốc gia. Các ban ngành như ngân hàng Trung ương, tập đoàn dầu khí Quốc gia, cục thuế nhà nước, Bộ công an thành lập tổ chuyên án, mau chóng đến Vọng Hải.
Thành lập tổ điều tra liên hợp cũng là điều tất yếu. Những hệ thống như hải quan, công an, cục thuế nhà nước và ngân hàng, dầu khí, những ban ngành này có một số là ban ngành của Đảng và Chính phủ, một số là doanh nghiệp trung ương quy mô lớn, một số là đơn vị quản lý trực tiếp, liên lụy rất rộng. Như vậy thì nếu chỉ dựa vào Ủy ban Kỷ luật thì không có cách nào triển khai công tác.