Tế luyện được xong ngọn Nhân Giai Chi Hỏa, lại còn trắc thí thành công cái đỉnh trước mặt hắn chính là một cái Địa Giai Chi Đỉnh. Vậy là bây giờ hắn đã có đầy đủ các yếu tố để luyện chế Đoạn Cơ Đan, bất giác Vũ Minh hơi liếc mắt nhìn sang Liễu Bảo Trang nằm yên lặng một bên.

Vũ Minh cắn chặt môi càng lộ sự kỳ vọng có thể cứu sống được nàng, hắn lấy Vạn Niên Bí Tịch ra để trước mặt, bắt đầu nghiên cứu dược phương.

Dược phương của Đoạn Cơ Đan có nói rõ, trong này cần hai vị nguyên liệu chính là một con Đoạn Hồn Thú và một đóa Tử Sắc Hoa( Tử Diễm Hoa).

Tử Diễm Hoa lúc này đã được Vũ Minh xếp ngay ngắn một bên.

Nhìn kỹ lại, Vũ Minh lại thấy quả thật Tử Diễm Hoa kia quả nhiên có công dụng. Nó sinh trưởng trong vùng ám khí nồng đậm nên rất thích hút lấy ám khí tẩm bổ. Vừa rồi Vũ Minh đặt đóa Tử Diễm Hoa gần người của Liễu Bảo Trang. Không ngờ chỗ vết cắn của cương thi như đã bớt tím, sắc mặt của Liễu Bảo Trang cũng có vẻ dễ chịu hơn rất nhiều.

Như vậy thì phương thuốc Đoạn Cơ Đan này quả thực không sai, thật không ngờ Cường Hùng Chân Nhân kia lại có thể nghiên cứu ra được dược phương của một phương thuốc bá đạo như vậy, hẳn là sinh thời ông ta cũng là một Luyện Đan Sư có cảm ngộ về đan đạo rất cao.

Cái Dược Phương này nếu đặt ở Đông Á Đại Lục, nhất định sẽ bị người ta đỏ mắt mà tranh cướp.

Bởi vì đan dược có thể khắc chế phần lớn các loài hung thú tu luyện trời sinh hắc ám. Ngay cả cương thi truyền thuyết hiếm gặp, cũng có thể trị được chất độc đồng hóa nó. Bình thường ở Đông Á Đại Lục cực kỳ hiếm gặp, thậm chí còn là chưa từng gặp qua.

Vũ Minh đọc qua dược phương Đoạn Cơ Đan, lại thấy có đoạn nhắc đến khi xử lý con Đoạn Hồn Thú này phải cực kỳ cẩn trọng, nếu không nó sẽ bay mất. Tốt nhất là nên có một viên ngọc trấn thi để áp chế nó, nếu không Đoạn Hồn Thú này không những bay ra ngoài, mà rất có thể sẽ còn rút luôn cả hồn của người luyện đan, như vậy rất nguy hiểm.

Vũ Minh liền lẩm bẩm:

- Ngọc trấn thi sao? Hẳn là bên trong quan tài đá ở phía trên Thần Bà Điện, người ta nên đặt một viên ngọc trấn thi. Nếu bây giờ hắn quay trở lại trong thần Bà điện, nhất định sẽ rất mất thời gian, mà con cương thi trong quan tài đá, hẳn là sau khi không còn Tử Diễm Hoa trấn áp, nhất định sẽ tỉnh lại, đến lúc đó một mình hắn phải đối mặt với hai con cương thi, như vậy thì sẽ vô cùng khó khăn. Mặc dù hai con cương thi kia không chắc đã làm gì được hắn vì hắn đã có ngọc lục bảo, nhưng mà…

- Ngọc lục bảo?

Chợt hai mắt Vũ Minh như sáng lên, hắn vội vã lấy viên ngọc lục bảo ra đặt trước mặt. Viên ngọc này có thể hút được linh hồn, Đoạn Hồn Thú là một hung thú, nhưng mà tính ra nó cũng là hung thú do bọn linh hồn dưỡng dục mà thành. Không chắc viên ngọc lục bảo này có thể áp chế được Đoạn Hồn Thú hay không nhưng mà bây giờ Vũ Minh cũng muốn đánh liều.

Viên ngọc lục bảo vừa đem ra đặt cạnh chiếc hộp đựng Đoạn Hồn Thú, lập tức chiếc hộp trở nên rung lắc dữ tợn, kêu lên những âm thanh lập cập.

Vũ Minh không chờ đợi thêm nữa, hắn dùng dao quân dụng cậy ra nắp hộp gỗ. Chiếc hộp gỗ nhìn qua vô cùng cứng rắn, nhưng mà chỉ cần dao quân dụng kia khe thọc nhẹ vào khe hộp. Lập tức nắp hộp đã bung ra…

Cập!

Nắp hộp mở ra, lộ ra bên trong là một nhúm khí màu trắng đục nhìn không rõ ra hình thù là cái gì. Nhúm khi kia đang không ngừng run lên một cách dữ tợn.

Vũ Minh nắm chặt ngọc lục bảo trong tay, dùng mồi lửa thiên địa, nhẹ nhàng bao quanh Đoạn Hồn Thú, nhấc nó vào trong lô đỉnh. Bây giờ sau khi hắn luyện được mồi lửa, có thể điều khiến được mồi lửa nhấc vật dụng, miễn là vật dụng này không quá nặng. Đây cũng là một thủ đoạn công kích vô cùng diệu dụng của Luyện Đan Sư, thủ đoạn khống hỏa không chỉ để luyện đan, mà còn có thể thiêu chết địch thủ, lại còn có thể khống chế được vật nặng. Nếu muốn khống hỏa nâng được vật liệu càng nặng, thì đẳng cấp linh hồn tính ra lại phải càng cao.

Đoạn Hồn Thú chỉ run rẩy không hề chống cự, nhưng mà sau khi nó bị mồi Nhân Giai Chi Hỏa bao vây liền vô cùng hốt hoảng, lúc này mãnh liệt giãy giụa.

Nhưng mà Đoạn Hồn Thú trời sinh là ám thú, mà Nhân Giai Chi Hỏa lại mang Hỏa khí, là khắc tinh của nó, nên dù nó có gắng sức giãy giụa thế nào, vẫn một mực không thể thoát khỏi sự khống chế của ngọn lửa. Lúc này đành bị yên vị trong Đan đỉnh. Tuy nhiên Đoạn Hồn Thú vẫn không ngừng kêu lên những tiếng chói tai grao grao hung tợn. Ngay cả Vũ Minh là tu luyện đạo nhân, có đẳng cấp linh hồn là Trung Cấp Hồn Thể, nhưng mà cũng không thể không cảm thấy khó chịu, huống hồ đám Tiến Sĩ bên ngoài, đang hung hăng nói xấu, tranh luận về Vũ Minh đều ngã lăn lộn xuống đất kêu gào thảm thiết.

Chít chít!

Con Dơi Quỷ tự lúc nào đã đậu trên vai của Vũ Minh, nó kêu lên những âm thanh đầy hiếu kỳ. Con Dơi Quỷ tỏ ra rất thoải mái, trước tiếng kêu của Đoạn Hồn Thú, hình như đều không ảnh hưởng gì đến nó.

Tử Diễm Hoa kia ban đầu ảnh hưởng rất mạnh đến Vũ Minh. Nhưng mà vừa rồi hắn khi bước vào trong lều vải này, nhìn thấy Tử Diễm Hoa, lại phát hiện nó không còn ảnh hưởng nặng như lúc chưa bị hái xuống ở quan tài đá trong hang động phía sau Thần Bà Điện. Hẳn là loài Tử Diễm Hoa này nếu ở tại nơi sinh trưởng thì mới có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến tu luyện đạo nhân, bằng không nếu một khi bị hái xuống, sức ảnh hưởng trí óc nặng nề kia liền sẽ bị giảm đi rất nhiều.

Lúc này con Dơi Quỷ đậu ở trên vai Vũ Minh, nó đã làm cho chút ảnh hưởng còn lại của Tử Diễm Hoa kia đến hắn đều biến mất.

Vũ Minh điều tức tâm thần, cảm thấy bây giờ là trạng thái tốt nhất để bước vào luyện đan.

Mỗi một Luyện Đan Sư trước khi muốn luyện chế Đan dược, tâm trí phải tịnh. Càng là những nơi có nhiều điều ảnh hưởng đến tâm trí, Luyện Đan Sư càng khó mà luyện đan.

Nếu là ở điều kiện bình thường, muốn luyện chế một cái dược phương của Đoạn Cơ Đan này hẳn là muôn vàn khó, thậm chí là không tài nào có thể luyện nổi. Vì Tử Diễm Hoa ảnh hưởng đến tâm trí tu luyện đạo nhân quá mạnh, chưa nói đến việc có thể không chế được tâm tình mà bắt đầu luyện đan hay không. Mà cho dù có khống chế được khả năng tỉnh táo, vẫn bị Tử Diễm Hoa ảnh hưởng, dẫn đến luyện ra một lò phế đan mà thôi.

Nhưng mà nhờ có con Dơi Quỷ ở bên cạnh, lúc này Vũ Minh bớt đi một vấn đề nan giải kia, liền vô cùng thoải mái điềm tĩnh. Thao tác luyện đan hắn đã làm đi làm lại rất nhiều lần, bây giờ điều kiện đều hội tụ đủ, muốn luyện một lò đan dược liền như nước chảy mây trôi.

Phừng phừng!

Ngọn Nhân Giai Chi Hỏa kêu lên những âm thanh đầy phấn khích, nó nuốt trọn con Đoạn Hồn Thú thiêu đốt, mặc kệ con Đoạn Hồn Thú có kêu lên thống khổ đến như thế nào đều bị ngọn Nhân Giai Chi Hỏa lạnh lùng xiết chặt, dần phân tán vào khoang Tán Dược trong lô đỉnh.

Đoạn Hồn Thú sau đó rất nhanh liền bị phân tán ra làm một phần Linh Dịch, sôi sùng sục trong khoang Tán Dược.

Không nhanh không chậm, Vũ Minh lại điều khiển Nhân Giai Chi Hỏa, đem đóa Tử Diễm Hoa tiếp tục ném vào Đan đỉnh thiêu đốt.

Chẳng mấy chốc Tử Diễm Hoa liền hòa thành một thứ Linh Dịch màu đen sền sệt.

Vũ Minh đem hai phần Linh Dịch hòa quyện lại với nhau, đem dung dịch Linh Dịch mới tạo thành dùng Nhân Giai Chi Hỏa thiêu đốt bớt tạp chất.

Có cái Đan đỉnh này, nhiều bước luyện đan đã dễ dàng hơn nhiều. Lần trước Vũ Minh phải dùng chính miệng của mình làm lô đỉnh, luyện chế Sinh Cơ Tạo Phách Đan, cũng may là loại đan dược ấy không mấy phức tạp, nếu không hắn cũng đừng mong mà đứng dậy, lại ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, đọc sách cả đời mà để Miêu Yến phải chăm sóc đi thôi.

Vũ Minh chợt lại nghĩ tới Miêu Yến, không biết bây giờ nàng đang sống như thế nào? Có vui vẻ hay không? Có ăn nhiều cơm như lúc hắn còn ở chung với nàng không nữa?

Nhưng mà ý nghĩ này vừa mới lóe lên trong đầu, Vũ Minh liền lập tức mau chóng gạt ngay đi, bởi vì hắn bây giờ đang tập trung vào việc luyện đan, không thể để bất cứ sai sót nào xảy ra. Nếu không rất có thể lại luyện ra một lò phế đan, như vậy thì tính mạng của Liễu Bảo Trang xem như xong rồi.

Đoàn lửa vàng rực trông qua không khác gì ngọn lửa thông thường, nhưng mà lửa này tính ra với ngọn lửa thông thường lại nóng hơn gấp bốn lần. Nó đang không ngừng thải ra những mảnh tro vụn bắn tung ra khỏi lô đỉnh, thiêu đốt từ bên dưới lớp kim loại của tầng một, chuyển Linh Dịch lên khoang chứa Linh Dịch thuần khiết, trên khoang chứa Linh Dịch này, vừa vặn cho lượng Linh Dịch tinh khiết chứa đủ. Tại đây Nhân Giai Chi Hỏa sẽ không ngừng thiêu đốt đám Linh Dịch này cho đến khi nó cạn kiệt chỉ còn là một đám chất rắn.

Vũ Minh kiên nhẫn khống chế ngọn Nhân Giai Chi Hỏa, thiêu đốt Linh Dịch cho đến cạn kiệt, thứ Linh Dịch này khó thiêu hơn thảo dược rất nhiều. Dù sao lần trước luyện chế Sinh Cơ Tạo Phách Đan, cũng chỉ có nguyên liệu là thảo dược, một lần luyện chế liền thành công, không cần điều kiện quá cao. Nhưng bây giờ Đoạn Hồn Thú cùng Tử Diễm Hoa, đều là những vật sinh trưởng từ nguyên tố không biết bao nhiêu năm tháng mà thành. Dĩ nhiên bọn chúng sẽ là Linh Thảo, Linh Thảo đương nhiên khó luyện chế đan dược hơn thảo dược rất nhiều, thời gian chiết suất để Ngưng Lộ dĩ sẽ mất thời gian lâu hơn.

Hô!

Vũ Minh hô lên một tiếng, liền khống chế Nhân Giai Chi Hỏa nguấy động một hồi Linh Dịch bên trong cho đều, đồng thời hắn còn điều động thêm một lũ Chân nguyên vào tiếp tế cho Nhân Giai Chi Hỏa. Nhân Giai Chi Hỏa qua một lần luyện đan này, đang không ngừng phát tán ra hỏa khí, phải có một lượng Chân nguyên vừa đủ liên tục nuôi dưỡng. Bằng không Nhân Giai Chi Hỏa không có vật mồi để duy trì, sẽ bị suy thoái mà biến mất.

Nuôi dưỡng một mồi lửa thiên địa thường tốn rất nhiều Chân nguyên, thường thường tu luyện đạo nhân sẽ dùng những vật liệu ưa chuộng tính hỏa để bồi dưỡng mồi lửa, chứ hiếm khi dùng chính Chân nguyên mà bồi dưỡng chúng, bởi vì như vậy sẽ ảnh hưởng diện rộng đến khả năng tăng trưởng tu vi bản thân. Lượng Chân nguyên không được tích tụ đủ, lâu dần sẽ không thể mở rộng kinh mạch, như vậy tu vi sẽ bị đình trệ không sao tiến lên nổi.

Vũ Minh cũng là bất đắc dĩ mới phải dùng cách này, tạm thời thiêu đốt Chân nguyên để nuôi dưỡng mồi lửa kia, nếu không hắn khó lòng mà cứu được Liễu Bảo Trang. Qua một đoạn thời gian này Vũ Minh sẽ tìm cơ hội tìm kiếm loại vật liệu phù hợp để nuôi dưỡng Nhân Giai Chi Hỏa, loại nguyên liệu phù hợp nhất để nuôi dưỡng mồi lửa mà các tu luyện đạo nhân ở Đông Á Đại Lục thường sử dụng đó chính là Hắc Thạch, cũng không biết loại Hắc Thạch này ở địa cầu có tồn tại hay không, nếu như tồn tại, nhất định sẽ rất tốt.

Chân nguyên trong người Vũ Minh sau khi tăng tiến tu vi lên Trung Đạo Học, đều đã sung túc hơn rất nhiều, tạm thời trong một lúc dùng để nuôi dưỡng Nhân Giai Chi Hỏa đều không thành vấn đề. Nhưng mà qua ba mươi phút thời gian, Chân nguyên của hắn đã vơi đi đến hai phần ba, mà bên trong kia Linh Dịch vẫn chưa có thể tiến đến bước Ngưng lộ.

- Là tu vi vẫn chưa đủ, cũng không biết Đoạn Cơ Đan này phải là Luyện Đan Sư cấp bậc nào mới có thể luyện được hết diệu dụng của nó?

Vũ Minh cau mày lẩm bẩm.

Trước tiến độ chậm chạp của quá trình Ngưng Lộ, hắn phát hiện ra một khuyết điểm vô cùng lớn. Ngọn Nhân Giai Chi Hỏa ăn quá nhiều Chân nguyên của hắn, khiến Chân nguyên của hắn mơ hồ đều không đủ, nếu như không thể Ngưng Lộ thành công, lần luyện đan này coi như hỏng.

- Không thể như vậy được!

Vốn Vũ Minh ban đầu nghĩ rằng mọi điều kiện đều đáp ứng đủ giống như trong dược phương. Hắn lại là một Luyện Đan Sư tam cấp thì tất nhiên mọi chuyện đều sẽ nước chảy mây trôi, thuận nước dong thuyền buồm. Nhưng mà bây giờ ngay cả Chân nguyên của hắn cũng mơ hồ muốn cạn kiệt, đừng nói là đến việc có luyện thành đan hay không. Mà nếu hắn luyện đan hao kiệt Chân nguyên quá mức, dẫn đến không thể có Chân nguyên áp chế, thậm chí còn có thể bị Nhân Giai Chi Hỏa kia quay ngược trở lại phản phệ.

Vũ Minh càng luyện càng cảm thấy con đường phía trước nhỏ lại, hắn cực kỳ lo lắng. Bây giờ hắn không còn mục tiêu quá cao xa là Đoạn Cơ Đan kia phải đạt ở phẩm chất nào, miễn là chỉ cần có thể luyện được thành đan, cho dù lại một viên hạ phẩm đan dược, như vậy xem như đã là quá thành công rồi.

Mọi việc diễn ra không như mong đợi, khiến Vũ Minh cũng không bình tĩnh được tâm trí cho lắm, việc khống chế Nhân Giai Chi Hỏa dần tỏ ra không như mong muốn.

Ngọn Nhân Giai Chi Hỏa bắt đầu phát tán lan tràn ra xung quanh, không điều tức được nhiệt độ vượt đều trong Đan lô, dẫn đến việc phát tán nhiệt độ không cần thiết, càng khiến Chân nguyên bị hao phí một cách vô ích, mà lượng Linh Dịch thì lại không được sôi đều như mong muốn. Một lần luyện đan này của Vũ Minh càng ngày càng trở nên khó khăn, tình thế rơi vào ngàn cân treo sợi tóc.

Vũ Minh hai bên thái dương đều đã lấm tấm mồ hôi, con Dơi Quỷ đậu trên vai của hắn dường như cũng phát hiện ra tình trạng không ổn của hắn, liền kêu lên những âm thanh đầy kích động.

Chít chít!

Con Dơi Quỷ như đang cố gắng động viên hắn hết sức nỗ lực, không ngờ đúng lúc này trong miệng của nó phun ra một luồng ám khí đậm đặc chảy vào Đan đỉnh.

Ngọn Nhân Giai Chi Hỏa bỗng nhiên gặp luồng ám khí, càng thổi bùng lên cháy mạnh mẽ từ đó giảm bớt sức ép cho luồng Chân nguyên của Vũ Minh. Vũ Minh thoát khỏi tạm thời thế khó, liền hết sức mừng rỡ, bắt đầu điều chỉnh lại tâm trạng không chế Nhân Giai Chi Hỏa lại một cách thuần thục.

Nhưng mà tình trạng bên trong Đan đỉnh, đám Linh Dịch kia vẫn chưa có dấu hiệu sẽ Ngưng Lộ. Con Dơi Quỷ giúp đỡ Vũ Minh một hồi, lúc này cũng đang dần tỏ ra đuối sức, một khi con Dơi Quỷ lại không thể tiếp tục giúp đỡ hắn, hắn lại rơi vào tình thế nguy hiểm. Một người một thú lúc này cùng nhau kéo vào một ván cược, thắng được, thua mất, nếu đã thua mà sẽ mất toàn bộ, bao gồm cả tính mạng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play