Ba loại kiếm pháp vừa mới kể trên, đều dùng Chân nguyên làm nền tảng thi triển. Những loại kiếm pháp này đa phần đánh nhiều vào việc tiêu hao Chân nguyên nhiều hay ít. Kiếm pháp nào tiêu hao mà càng ít Chân nguyên, lực đạo đánh ra càng mạnh, tầm xa càng lớn, đương nhiên xếp vào hàng uy danh. Còn những loại kiếm pháp nào mà tiêu tốn nhiều Chân nguyên, càng luyện càng thấy ngõ cụt, chính là xếp vào loại kiếm pháp phế phẩm.

Tỉ như loại Trảm Thảo Kiếm Pháp kia, bình thường chính là tốn rất nhiều Chân nguyên mới có thể luyện nó, nhưng bù lại loại kiếm pháp này thường rất dễ học. Trảm Thảo Kiếm Pháp xếp vào loại kiếm pháp cấp thấp, là bởi vì từ khi nó được sáng tạo ra, ngay cả người tạo ra nó, cho đến những người cải biến sau này. Lớn nhất cũng chỉ có thể luyện được bảy thức là đã cực hạn. Vì vậy Trảm Thảo Kiếm Pháp còn được gọi là loại kiếm pháp bảy thức, luyện xong bảy thức thì coi như luyện xong hoàn toàn kiếm pháp. Bình thường các môn phái lớn, không có môn phái nào sử dụng Trảm Thảo Kiếm Pháp để giảng dạy cho đệ tử tu luyện. Chỉ có một số ít đại môn phái dùng loại Trảm Thảo Kiếm Pháp này cho đám đệ tử luyện qua, nhằm quen dần với cách luyện kiếm, còn luyện xong rồi cũng gần như vứt đi, không bao giờ đem loại kiếm pháp này ra sử dụng cả.

Nói về Trảm Thảo Kiếm Pháp, Vũ Minh kì thực cũng có biết sơ qua, kiếp trước Phong Ngọc Kiếm Phái cũng từng cho đệ tử luyện qua loại kiếm pháp này. Phong Ngọc Kiếm Phái là kiếm môn phái, cho nên nói về các loại công pháp kiếm phái thì nhiều đến hằng hà sa số cũng không kể siết. Loại Trảm Thảo Kiếm Pháp này, cùng với Linh Thể Quyết, chính là những pháp môn cơ bản mà mỗi đệ tử gia nhập đều phải luyện qua. Về bảy thức của Trảm Thảo Kiếm Pháp, kiếp trước Vũ Minh đương nhiên học thuộc làu làu. Tuy nhiên bình thường hắn lại không thể sử dụng loại Trảm Thảo Kiếm Pháp này, bởi vì lượng Chân nguyên nó tiêu hao quá lớn, mà hắn cũng không có đủ Chân nguyên để mà thi triển nổi một thức. Trảm Thảo Kiếm Pháp, có thể nói là loại kiếm pháp vô dụng nhất trong các loại kiếm pháp.

Loại kiếm pháp mạnh hơn một chút như Triều Thú Kiếm Pháp, lại là loại kiếm pháp rất ít Chân nguyên, có thể luyện được đến trên mười thức. Nhưng mà uy lực của nó kể ra lại không lớn, chỉ nhằm công kích ở diện rộng, sức sát thương đã bị giảm rất nhiều. Loại Triều Thú Kiếm Pháp này thông thường sẽ dùng để sử dụng trong các đợt thú triều, còn bình thường cao thủ giao đấu, sẽ không lấy Triều Thú Kiếm Pháp ra để quyết đấu. Mà mỗi môn phái sẽ cho đệ tử của mình luyện những loại kiếm pháp trấn tông, trấn phái. Những loại kiếm pháp trấn tông trấn phái ấy, mới chính là những loại kiếm pháp thành danh cốt yếu. Trên toàn cõi Đông Á Đại Lục, có khoảng mấy trăm đại môn, tuy vậy những loại kiếm pháp trấn tông như vậy xuất hiện lại cực kỳ hiếm hoi, không phải đại môn nào cũng sở hữu.

May mắn thay Phong Ngọc Kiếm Phái của hắn kiếp trước, loại kiếm pháp trấn tông này quả thực là có tồn tại. Nhưng mà bởi vì kiếm pháp trấn tông là loại kiếm pháp cực kỳ trân quý, đệ tử thông thường của Phong Ngọc Kiếm Phái, sẽ không bao giờ được học. Chỉ có những đệ tử tài năng xuất chúng, xứng vào hàng thiên tài trong kiếm phái, mới được cao tầng của môn phái truyền cho vài thức trong kiếm pháp để mà rèn luyện. Tuy nói là chỉ vài thức, nhưng chỉ với vài thức này, một tên đệ tử có kiếm pháp trấn tông, có thể địch được hàng trăm hàng nghìn đệ tử thông thường, xứng vào hàng thiên kiêu trong giới tu đạo.

Loại kiếm pháp trấn tông này của Phong Ngọc Kiếm Phái, gọi là Cuồng Ngọc Kiếm Pháp. Chính là do tổ tiên của họ Phong Ngọc truyền lại, nghe nói người này tên là Phong Ngọc Hoài Nguyên, tuy nhiên người này đã sớm biến mất, không còn tin tức trên giới tu đạo của Đông Á Đại Lục. Tổ sư Phong Ngọc Hoài Nguyên của Phong Ngọc Kiếm Phái, sáng tạo ra bộ kiếm pháp Cuồng Ngọc. Chính là trong một lúc ông ta đầu tóc bù xù, nhìn như người điên, vừa mới cửu tử nhất sinh thoát khỏi điên loạn vì luyện công mà luyện thành. Loại kiếm pháp này sau đó giúp cho ông ta bước vào cảnh giới Tiên Thiên Đạo Sư, đứng vững gót chân trên Đông Á Đại Lục, khai tông lập phái, truyền thừa trăm đời về sau xuống dưới. Theo tích truyền để lại của Phong Ngọc Kiếm Phái, Phong Ngọc Hoài Nguyên này rất có thể đã đắc đạo thành tiên.

Vũ Minh đối với loại kiếm pháp này kiếp trước, cũng đã được tiếp cận qua. Vì dù sao thì hắn cũng là bậc thiên tài về luyện đan trong môn phái. Hắn chính là Luyện Đan Sư tam cấp. Cho nên trưởng lão hay thậm chí là Cung Phụng trong môn phái cũng cực kỳ tương đắc hắn, thường xuyên tìm kiếm cơ hội muốn truyền cho hắn kiếm pháp trấn phái. Đáng tiếc rằng hắn lại không ham muốn luyện kiếm chút nào, chỉ trách thế giới kiếp trước, Luyện Đan Sư đáng tiền bao nhiêu thì thế giới hiện đại này lại mất giá bấy nhiêu. Nếu hắn đem kiến thức luyện đan ra ngoài, chỉ sợ sẽ bị người đời cho là lừa đảo, cho nên cái ý định đem đan lập nghiệp của hắn từ mấy tháng trước chưa thực hiện được đã tan thành mây khói rồi.

Bây giờ Vũ Minh nghĩ lại đúng thật là cũng có chút cảm giác tiếc nuối không dứt, nếu như ngày đó hắn có thể học được mấy thức của Cuồng Ngọc Kiếm Pháp, có lẽ mấy lần hung hiểm ở Địa Cầu này cũng không đến nỗi cửu tử nhất sinh như vậy. Đặc biệt là lần giao chiến với Ngân Thi ở Miếu thần bà, nếu hắn mà chịu khó học loại kiếm pháp này, đã không xảy ra nhiều chuyện thương tâm như vậy, mấy người bị chết đó, đáng nhẽ ra sẽ không phải chết.

Vũ Minh nghĩ lại cũng là cảm thấy tự trách bản thân vô cùng. Sau này hắn nhặt được Vạn Niên Bí Tịch, trong đó có loại Cực Địa Kiếm Vũ Quyết kia, đến lúc gặp nguy hiểm cũng không cần phải sợ hãi nữa, ít ra cũng có quân bài tủ làm vũ khí. Nhưng mà những người kia đã chết đi rồi cũng không thể sống lại, hắn học được loại kiếm pháp này đã quá muộn rồi.

Ở trong này đã mấy hôm, Vũ Minh quan sát Bì Do luyện kiếm, cũng nhìn ra loại Lưu Đạo Kiếm Pháp kia của Bì Do là loại kiếm pháp như thế nào. Lưu Đạo Kiếm Quyết kia chính là một loại kiếm pháp quanh đi quanh lại chỉ có mười hai thức, còn gọi là Thập Nhị Đạo Kiếm Quyết. Mỗi một đạo kiếm quyết trong này chính là đại biểu cho tốc độ, thân pháp, nhãn quang, lực đạo, sơ hở, điểm yếu, điểm mạnh, hơi thở, độ mềm mại của đường kiếm, tính bất ngờ, tính đột phá, tính may mắn và quan trọng nhất chính là ổn định tinh thần tâm. Hay nói cách khác loại Lưu Đạo Kiếm Pháp này chính là gần giống như Định Tâm Kiếm Pháp, điều khác biệt duy nhất của nó chắc rằng là phân biệt giữa Chân nguyên sử dụng, và Nội công sử dụng.

Định Tâm Kiếm Pháp chính là xâm nhập Chân nguyên vào cơ thể địch nhân, từ từ thấm sâu vào rồi toái nhỏ từng phần yếu hại, phá hỏng cơ thể như một loại kí sinh. Còn Lưu Đạo Kiếm Quyết, sử dụng nội công, đặc điểm của nội công chính là độ phá hoại cực lớn, nội công giống như một dòng thuốc nổ. Chảy đến đâu, va chạm đến đâu chính là phát nổ tanh bành, sức phá toái tương đối lớn, nói cách khác nếu so sánh giữa nội công và Chân nguyên. Nội công có tính bạo liệt, hung hãn, thậm chí có thể nói nội công nguy hiểm hơn Chân nguyên. Nếu một người sử dụng là Định Tâm Kiếm Pháp, người khác lại sử dụng là Lưu Đạo Kiếm Quyết này, chỉ sợ là người sử dụng Định Tâm Kiếm Pháp kia không có bất cứ ưu thế nào.

Điều khiến Vũ Minh bận tâm nhất chính là, điểm yếu của hai loại kiếm pháp này quá lớn. Chính là điểm yếu chết người ở tâm thức, nếu Bì Do mà không biết đến điểm này, sau này bị địch nhân lợi dụng vào, loại Lưu Đạo Kiếm Quyết này sẽ khiến hắn phải thảm thương. Trừ phi hắn là một người chết tâm, không có bất cứ chút cảm tình nào với thế gian, sống tự do tự tại chỉ mình ta với ta. Như vậy thì hắn sẽ không bị địch nhân nắm được bất cứ điểm yếu nào.

Nhưng mà nếu Bì Do sống như vậy, vậy thì kiếp người này của hắn sẽ phải uổng phí hay sao. Một người sống mà không có cảm tình, khác gì một nhành cây ngọn cỏ, một tảng đá vô chi, sống chỉ biết đến mình, giống như thế gian chỉ có một mình mình vậy, thế gian có nổi mấy loại người này. Đáng tiếc hắn Bì Do này lại chính là kiểu người như vậy, hắn luyện kiếm đến mức cuồng si, đến cả bạc đầu mà không quan tâm bất cứ cái gì, sau này hắn có thành tựu, sợ rằng cũng sẽ chỉ là một kẻ vô tình vô nghĩa.

Nghĩ lại một chiêu Cực Địa Kiếm Vũ Quyết của mình, Vũ Minh cũng cảm thấy nó là một loại kiếm pháp cực kỳ cao thâm, hắn tuy luyện kiếm ba thức đầu tiên có cảm giác rất nhanh chóng. Nhưng mà hắn càng luyện lại càng cảm thấy khó khăn, dường như những thức sau khó luyện không chỉ là một vấn đề, mà chính là không thể nào luyện nổi. Hắn luyện xong thức thứ ba của kiếm pháp là Bộ Thể, chuyển sang đọc thức thứ tư là Kiếm Quang, dùng cả đêm đọc vẫn không thể nào hiểu nổi tâm pháp. Loại kiếm pháp này vì sao lại cao thâm đến như vậy?

Kiếm pháp của Cực Địa Kiếm Vũ Quyết, theo tâm pháp thì muốn luyện thành công viên mãn, phải luyện một thứ nào đó hình thành trong đại não, gọi là Kiếm Tâm, một khi luyện được thành Kiếm Tâm này, mọi chuyện tự khắc dễ dàng. Nhưng làm thế nào để luyện thành kiếm tâm? Vũ Minh lại tự suy nghĩ về vấn đề này một chút. Trong Vạn Niên Bí Tịch có nói, muốn luyện thành Kiếm Tâm, trừ phi Hồn Thể đạt tới Đạo Sư Cảnh tức là Mị Thể tu vi linh hồn. Thứ hai, cần nhất chính là hai loại lực lượng cấu thành kiếm khí, phải một nhu hòa, một mãnh liệt.

- Một nhu hòa, một mãnh liệt?

Vũ Minh cứ như thế suy nghĩ, cuối cùng hai mắt hắn sáng lên, liền nói:

- Có rồi, nếu như vừa mềm vừa cứng, nhất định là phải sử dụng Nội công kết hợp với Chân nguyên. Nhưng mà…

Nghĩ đến đây liền có một chút vướng mắc, Vũ Minh liền dừng lại một chút ngẫm nghĩ tiếp. Cường Hùng Chân Nhân kia là một nhân vật của hai thế giới, ông ta từng nhắc đến võ công ở Địa Cầu rất phát triển, nên mới kết hợp hai loại võ công, sáng tạo ra Vạn Niên Bí Tịch, nhưng mà không phải là đã luyện được Chân nguyên rồi, thì sẽ không thể luyện được Nội công nữa hay sao? Hai loại lực lượng này chính là tương khắc lẫn nhau. Nếu một người luyện cả hai loại lực lượng này, không chừng sẽ là bạo thể mà chết. Nhưng mà tiêu chí của Cực Địa Kiếm Vũ Quyết, chính là dùng một mềm mại, một mãnh liệt. Vậy có thể dùng yếu tố Nguyên tố để luyện thành Kiếm tâm hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play