Nghe được Thiếu Kiệt nói ra vấn đề có thể dẫn đến phát sinh khi gọi vốn Nhã Oanh nhanh chóng nhẩm lại rồi ghi nhớ. Bởi những kiến thức này cô chưa từng đọc được qua trong sách. Nó chỉ nói mơ hồ không nói rõ như Thiếu Kiệt thực tế đưa ra những kinh nghiệm của mình cho hai người.
Hà Vi lúc này cũng hiểu được thêm một vài thứ mới hướng Thiếu Kiệt nói.
- Như hiện trạng của mình hiện tại là nguồn vốn lưu động không đụng tới được nên dễ dẫn đến bế tắc trong những chuyện điều động nguồn nhân lực làm các việc khác phải không Thiếu Kiệt.
- Việc này mình không chối cải hiện tại nguồn vốn của mình đang bị chôn một chỗ phần vì mình không muốn động đến nó phần vì những thứ khác hiện tại chưa cần thiết.
Thiếu Kiệt hiểu rỏ qua cuộc nói chuyện kia hai người cũng hiểu số vốn xem như là lớn nhưng thật sự không thể động tới của Thiếu Kiệt là việc hoàn toàn có thật.
Hắn đang phải sắp xếp sao cho sự duy trì này không bị mất cân bằng. Giữa việc thu lại lợi nhuận từ những thứ liên quan cho đến quản lý được hết những thứ phát sinh trong cơ sở có thể cho phép được.
- Hiện tại những công ty có thể kiếm ra tiền của mình chỉ là công ty phân phôi linh kiện máy tính, chiết khấu từ trang giao dịch vàng và nguồn vốn lưu động của trang thương mai trực tuyền với công ty giao hàng. Nhìn thì có vẻ nhiều nhưng nó chưa đem lại lợi nhuận mong muốn. Những khoản tiền này thu vào chỉ đủ để cho mình phát triển công ty này một phần mười thôi.
Nhã Oanh cùng với Hà Vi lúc này cũng trầm mặc Thiếu Kiệt nói về doanh thu của mình về những dự án đang đi vào hoạt động cũng chỉ là một phần trong việc tạo lập công ty lúc này.
- Vậy có cách nào để giải quyết tình huống này không Thiếu Kiệt? Chứ nếu bế tắc như thế qua tết cậu cũng không triển khai được sản phẩm của công ty công nghệ. Chưa kể đến là việc còn trung tâm hội nghị tiệt cưới với địa điểm kho vận đang làm.
- Có chứ vốn hóa dự án mượn tiền ngân hàng cũng là một cách nhưng mà điều này tính phiêu lưu cực cao và mình sẽ không làm bởi điều này sẽ phải lọ ra nhiều thứ của mình. Các còn lại là đem trang vàng chuyển nhượng sang tay bằng với vốn của toàn bộ sàn giao dịch.
Hà Vi nghe Thiếu Kiệt định bán đi trang giao dịch vàng cũng thắc mắc bởi vì cô thấy đây là nơi kiếm tiền nhiều nhất của Thiếu Kiệt nếu bán đi cái này hắn sẽ kiếm tiền ở đâu rồi sẽ phải chống đỡ những thứ phát sinh sau này ra sao.
- Cậu định bán trang sàn giao dịch vàng như thế ổn không nó đang đem lại nguồn lợi nhuận cần thiết cho cậu mà. Bán đi không khéo cậu phải chống đỡ rất nhiều thứ lại không đem lại lợi nhuận sao cậu không đem dự án mình cầm cố lấy tiền về hoạt động như thế cũng được mà?
- Việc này nếu mình là một doanh nghiệp như bao doanh nghiệp khác chắc hẳn sẽ được. Vốn trang vàng là một thứ không nên tồn tại trong mắt người giới tài chính trang giao dịch vàng là một mớ không có thực. Tài sản thế chấp được phải là tài sản hiện vật và có giá trị quy đổi thành tiền mặt nêu không sẽ không thể vay mượn thế chấp được. Là chỉ có những công ty như cửa hàng phần phối và trung tâm hội nghị tiệc cười. Giới hạn cũng không mượn được vì những dự án đó đất không phải của công ty mà đi thuê lại Ngân Hàng sẽ không có đánh giá tài sản đó trên hình thức cho thuê được đâu.
Nghe Thiếu Kiệt nói về hoàn cảnh của toàn bộ công ty hai người lúc này mới hiểu được tài sản cố định để được ngân hàng cho vay là không có cách nào. Việc muốn có vốn hay không thì chỉ còn có thể dựa vào Thiếu Kiệt có thể tự mình xoay sở.
- Các cậu đừng lo qua chuyện này cũng không đến nỗi nào nhìn như nó tiềm ẩn nhiều nguy cơ nhưng mình đang sắp sếp bán lại sàn giao dịch vàng rồi. Lúc đó vốn sẽ được hoàn thành. Trước mắc cũng không nên quá lo lắng. Càng lo lắng càng bế tắc nên mình phải thật sự bình tỉnh để có thể tính toán các đường lối chính sách phát triển cho công ty này trong vòng sáu tháng tới. Lúc đó chỉ cần nó phát triển mình có thể đem lại lợi nhuận từ nó lâu dài.
Thấy Thiếu Kiệt không lo lắng cho những gì sắp tới của mình hai người mới thở phào nhẹ nhỏm chỉ cần Thiếu Kiệt hắn đủ khả năng nhìn thấy bố cục mình đang gặp phải và giải quyết vấn đề này một cách đơn giản là hai người cũng có phần nào an tâm.
- Thôi hai người tập trung nào chủ yếu hôm đó là thu hút được mọi người để mình còn có thể tuyển thêm một số người nữa không hi vọng những thứ đó không đem lại quá nhiều phiền phức.
- cái gì mà đem lại phiền phức với không phiên phức thế Thiếu Kiệt?
Bây giờ Chu Tường mới đi từ trong phòng nghe được loáng thoáng nên mới nhìn Thiếu Kiệt hỏi xem có việc gì xảy ra
- À không có gì đâu mà sao anh không nghĩ ngơi chút nữa đi.
- Ngủ được một chút lại không ngủ được nữa lo lắng qua lâu nay anh chưa đừng ở một vị trí cao như thế này. Lo lắng là điều bình thường mà.
Thấy Chu Tường trên mặt vừa cười dáng vẻ như có chút gí đó gượng gạo Thiếu Kiệt mới lắc đầu nói.
- Mỗi một người đều có một sự làm việc cho riêng mình anh đứng qua lo lắng cái gì cũng có cách giải quyết của nó mà.
- Em cứ nói như thế nhưng bản thân anh thấy lo thật sự. Dù biết rằng thăng tiến là một cái gì đó mà ai cũng mong muốn nhưng đứng ở một vị trí người điều hành thì anh vẫn chưa bao giờ làm đến. Trước đây ở trang giao dịch vàng anh cũng chỉ đứng ở một góc độ người lập trình làm việc và kiểm soát nhân sự, Lần này em lại đưa cho anh một cái sơ đồ công ty lớn như thế này anh không lo lắng mới là chuyện không thể nào đấy.
Chu Tường thấy Thiếu Kiệt có cách nhìn của mình trong chuyện này hắn cũng không có lý do gì phản bác. Nhưng để đem hắn lên vị trí cao như thế này hắn lần đầu tiên làm đến.
Không vi những gì hắn mới đạt được mà tự mãng Chu Tường biết Thiếu Kiệt hơn hắn rất nhiều lần nhưng lúc nào cũng ra vẻ khiêm tốn bản thân đặc mình ở vị trí của Thiếu Kiệt chắc hắn sẽ làm rối hết một đống các việc mà không được như Thiếu Kiệt sắp xếp suy tính các bước đi cẩn thận không mang lại rủi ro.
- Chu Tường anh không cần lo lắng quá. Hiện tại chúng ta chưa có gì. Việc đâu tiên của anh là tuyển dụng. Trước đây em tuyển anh như thế nào thì cứ làm như vậy. Hãy lựa chọn người có sự đam mê, Nhiệt huyết dù cho người đó không phải là giỏi nhất nhưng họ phải là người nhiệt tình nhất nhìn thấy được định hướng của công ty thế là được.
Thở dài một hơi Chu Tường lắc đầu bởi hắn thấy Thiếu Kiệt nói thì dễ nhưng những công việc đến khi bắt tay vào làm mới là khó.
- Biết là thế nhưng anh đang hoàn toàn không biết được nên bắt đầu với bộ phận nào. Những bộ phận ở đây quá nhiều. Những người làm việc cũng không ít vậy làm sao biết người nào cần cho việc nào mà tuyển nếu họ là người làm việc thì anh phải lựa chọn sao giữa việc tuyển dụng những nhân sự đầu tiên thế nào? Chấp nhận người kém trả lương thấp, hay tìm người tài hưởng lương cao?
Thấy được bế tắc của Chu Tường trong lúc này Thiếu Kiệt cũng gật đầu một doanh nghiệp muốn bước đi từng bước đều luôn phải trải qua một bước là tuyển nhân sự như thế này. Và hơn ai hết nhân sự là một phần không nhỏ cho thành công của cả công ty.
- Anh thắc mắc điều này không phải không đúng giờ em sẽ đưa ra những cách giải quyết trong những vấn đề này của anh. Nếu được anh có thể ghi lại. Hầu như những người bắt đầu nhận công việc ở vị trí điều hành công ty như anh luôn có kim chỉ nam cho riêng mình còn em thì có cách chọn lựa nhân viên cho riêng mình.
Nghe Thiếu Kiệt nói muốn hướng dẫn mình cách tuyển dụng và sử dụng người sao cho hiệu quả khi công ty mới thành lập Chu Tương cũng vui vẻ hắn kiếm một tờ giấy và một cây viết để gi lại những gì mà hắn thấy cần thiết nhất.
- Hiện tại anh sẽ phải lựa chọn chủ yếu tuyển dụng cho những bộ phận cực kỳ quan trọng khí họ nhận việc thì sẽ bắt tay vào làm ngay đừng bao giờ tuyển dụng ở những bộ phận chưa cần thiết.
- Nhưng anh thấy trong danh sách quá nhiều bộ phận phải hoạt động cùng một lúc vậy làm sao biết được bộ phận nào cần người nhiều hơn hết?
Chu Tường mới đưa ra câu hỏi của mình. Bởi hắn thấy mỗi bộ phận của một nhà phát hành đều là liên quan mật thiết với nhau. Những bộ phận này làm việc cùng nhau mới đem lại hiệu quả mà Thiếu Kiệt lại nó tuyển dụng đầu tiên lại là bộ phận quan trọng nhất.
- Có chứ việc tuyển dụng quá sớm là một việc làm tốn chi phí một cách không cần thiết và có thể khiến những nhân sự giỏi không có đủ việc để làm. Tuyển dụng quá muộn trong khi đó có thể kìm hãm sự phát triển của công ty và khiến công ty bỏ qua nhiều cơ hội. như thế anh thử nếu hiện tại bắt đầu làm việc bộ phận nào của anh cần người nhất.
Suy nghĩ một lúc về những bộ phận mà Thiếu Kiệt đưa cho mình Chu Tường như tìm ra một con đường chính sách cho mình.
- Bộ Phận Điều hành và bộ phận kỹ thuật đi. hai cái này quan hệ mật thiết đến những gì sắp diễn ra. Phải có họ mới cái đặc thiết kế được hết những gì mà chúng ta bắt đầu làm việc.
- Đúng vậy hai bộ phận này có kiến thức tương đương với nhau. nên nhân sự không đủ họ có thể tương trợ lẫn nhau trong quá trình làm việc, như thế sẽ để người làm việc có đầy đủ công việc của mình trong khi những bộ phận khác từ từ hình thành.
Chu Tường bắt đầu nghĩ về những ngày đầu làm việc với Thiếu Kiệt. Đúng vậy anh ta cũng từ những cách này mới đầu Thiếu Kiệt giao cho anh ta làm một nhân viên lập trình. Nhưng với vốn kiến thức của mình Chu Tường rảnh rỗi khi thấy những bo mạch làm việc của Thiếu Kiệt đang sửa chửa chưa xong cũng nhảy vào làm.
Những kiến thức về máy tính cũng giúp anh bán hàng giúm hắn. Làm triệt để tận dụng nguồn nhân lực đang có của mình là các làm này của Thiếu Kiệt đã áp dụng lên chính bản thân mình.
- Ấy anh hiểu rồi! Thì ra em cũng áp dụng cách này lên chính bản thân anh lúc tuyển dụng anh vào làm nhỉ. Thú vị thật giờ mới biết mình bị sắp xếp ngay từ đầu.
Nghe Chu Tường nói thế Thiếu Kiệt cũng cười ngày từ lúc tuyển dụng hắn cũng đã nhắm đến những thứ Chu Tường có thể làm và không thể làm nên nói tuyển dụng một người làm được nhiều việc có thể tiết kiệm được rất nhiều cho doanh nghiệp ngày đầu mới đi vào hoạt động.
Chu Tường biết bị tính toán cũng không lo bởi Thiếu Kiệt đã trả cho hắn cái cần thiết. Công sức bỏ ra được ghi nhận được đền đáp xứng đáng là điều mà không ai có thể chối bỏ. Thiếu Kiệt không bao giờ tiết tiền trong những khâu lôi kéo người nhất là người làm được việc cho mình điều này Chu Tường đã thấy qua những người sau hắn và Nhã Kỳ đầu nhập vào Thiếu Kiệt.
- Vậy là việc tuyển người còn phải trả đúng với những gì họ bỏ ra mới để người nhân viên đó gắng bó với công ty phải không Thiếu Kiệt.
- Ừ điều anh nói không sai dù biết vậy. Nhưng một công ty luôn cần khởi động tìm kiếm các nhân sự tốt ngay khi nó được thành lập. Tìm kiếm một tài năng rất mất thời gian. anh chắc chắn sẽ không muốn lâm vào tình cảnh này. Khi anh cần nhân sự một cách tuyệt vọng nhưng chẳng có một ai trong tầm ngắm. Công ty mới lập tránh rời vào trường hợp này. Tin em đi! nó chẳng phải một cảm giác thú vị gì đâu.
Thiếu Kiệt biết tầm quan trong của người có thể làm được việc nói nôm na là những nhân tài dành cho công ty của mình. Hơn ai hết một công ty luôn cần nhân tài nhưng nếu không có họ công ty sẽ không thể nào hoạt động tốt mà chỉ ở trạng thái chờ đợi. Và việc này sẽ dẫn đến sự phát triển của một công ty vốn có.
- Ấy ghê thế! Vậy anh sẽ cố gắng tìm được người sớm nhất một cách có thể để phát triển công ty không thì cái công ty anh nắm giữ chức điều hành không xong à.
- Cũng không đến nỗi thế đường lối chính sách em đã đưa cho anh rồi nếu nhân viên không tài năng cũng được nhưng phải tăng cao năng xuất hơn bình thường thôi thường khi tìm kiếm nhân sự cần chú ý đến bốn yếu tố quan trọng nhất. Anh có thể ghi lại bốn điều này để từ từ thực hiện.
Nghe được bốn yếu tố Thiếu Kiệt dùng đề tuyển người Chu Tương lập tức đặt bút lên tờ giấy sẳn sàng ghi lại bất cứ những gì hắn sẽ nói. Bởi Trước đây hắn không biết Thiếu Kiệt dựa vào đâu để nhắm đến những người mà hắn tuyển dụng đây là một cách để hiểu hơn về sự làm việc và suy nghĩ của Thiếu Kiệt.
- Đó bao gồm ba yếu tố chính và một yếu tố quan trọng đó là động lực, linh hoạt, tư duy tốt và cái quan trọng vẫn là người này cần tin vào tầm nhìn của công ty. Đối với động lực nó cực kỳ quan trọng với những công ty mới thành lập như chúng ta hiện nay. Đối với linh hoạt những người này sẽ không có ý nghĩ việc này không phải của tôi, tôi sẽ không làm đâu.
- Thì ra cái câu hỏi của em khi phỏng vấn anh có thể làm ở những bộ phận khác khi đợi chờ công việc hay không là do cái này à.
Chu Tường lúc này mới nhớ lại lúc Thiếu Kiệt phỏng vấn mình hình như có hỏi hắn có thể làm việc khác trong khi công việc chuyên môn của hắn hiện tại chưa có việc hay không là dựa trên điều này.
Thiếu Kiệt cũng không phản bác mà gật đầu hắn thấy đã đến đâu Chu Tường cùng cẫn biết một số cách đưa ra câu hỏi cần thiết khi phỏng vấn nhân sự cần có mà không cần dựa vào những gì Thiếu Kiệt đưa ra nữa là điều nên làm.
- Ừ nó là sự linh hoạt của một người đang cần việc. Họ sẽ làm những thứ mà họ cho là có thể và không thể để được nhận vào làm việc. Và anh phải theo dõi sự linh hoạt ấy có đúng với những gì họ nói không mà tiến hành giao việc cần thiết. Còn về yếu tố tư duy tốt, anh sẽ cần một người có thể tạo ra giá trị gia tăng bằng cách thực sự suy nghĩ về những việc cần làm. Cả ba yếu tố trên đều không thể thiếu một yếu tố nào như thế mới đem lại được hiểu quả cho anh.
Chu Tường lúc này cũng nhanh chóng nghi lại những gì Thiếu Kiệt nói vừa ghi chép vừa nghĩ về những thứ mà Thiếu Kiệt đã làm đối với bản thân mình. Hắn thấy được đúng là mình nằm hoàn toàn trong ba yếu tố mà Thiếu Kiệt đã nêu ra.
Tự xem xét bản thân và những người làm việc quanh Thiếu Kiệt Chu Tường mới phát hiện hầu hết những người đang làm cho Thiếu Kiệt đều không thoát khỏi cả ba vấn đền này. Nên hắn thầm than trong lòng.
Bởi những thứ này hầu hết ngồi ở ghế nhà trường không ai dạy bạn chỉ có cách là tự học lấy ngoài xã hội bởi những trải nghiệm xung quanh từ chính bản thân của mình mới rút ra được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT