Chương thứ 3 trong ngày lên trễ một chút. Trưa nay ngủ quên mọi người thông cảm:3

Thiếu Kiệt hôm đó cả ngày trong phòng máy không ra bên ngoài hắn hoàn toàn tập trung cho chương trình mình đang làm. Cẩn thận nhớ lại từng tính năng mà chương trình của nhà phát hành này đã có hắn hoàn toàn nhập tâm vào những gì mình hiểu biết và hoàn thiện.

Gần một tuần sau công việc của Thiếu Kiệt hoàn toàn ổn định. Hôm nay tất cả mọi người làm việc cho Thiếu Kiệt có cả Ngọc Nhi và Nhã Oanh đều có mặt. Mọi người đều muốn làm tiệt để chúc Thiếu Kiệt và những người vào tối nay rơi đi tới một quốc gia khác được thuận lợi cho dự án mà cả tuần nay hắn tập trung cho nó.

Tất cả mọi người đều đến sớm hơn dự định để báo cáo và bàn giao lại cho Thiếu Kiệt trước khi hắn đi nước ngoài. Mọi báo cáo được đặc ở trên ban thay vì từng người báo cáo tình hình Thiếu Kiệt chỉ bảo mọi người làm nội dung báo cáo qua giấy một các đầy đủ nhất.

Thiếu Kiệt thấy mọi người nói tình hình báo cáo chỉ được một vài phần trong báo cáo trong khi bản thân hắn đọc có vẻ nhanh hơn họ nói. Vì hắn chỉ cần nội dung chính. Cuộc họp hôm nay sẽ không kéo dài như mọi thường. Hắn chỉ muốn biết các mặt khác chuẩn bị và tiến hành tới đâu là được.

Căn phòng tuy khá nhiều người nhưng vẫn chìm trong sự im lặng mọi người thấy hắn mở hồ sơ báo cáo của mình cũng treo lên. Nhưng ai cũng phải công nhận một điều hắn đọc báo cáo khá nhanh cứ như Thiếu Kiệt đã đọc qua trước đó rồi.

Đặt những báo cáo của mọi người qua một bên Thiếu Kiệt mới nói.

- Mọi người cũng biết sắp tới tôi phải đi ra nước ngoài. Mọi việc tôi thấy mọi người đã sắp xếp chu toàn chỉ riêng có một vài chỗ đáng nói. về khâu của Nhã Kỳ và Lê Hiếu, Tô Thanh và Trịnh Chi.

Cả bôn người nghe được Thiếu Kiệt nêu tên cũng đỗ mồ hôi. Họ Không hiểu tại sao mình bị đưa lên để bị Thiếu Kiệt nêu tên trong khi đó một tháng qua họ đã cố gắng ở nhiều phương điện.

- Tô Thanh, Trịnh Chi tháng vừa qua chỉ chú trọng nhân viên giao hàng còn số lượng nhân viên làm giấy với phân khu đâu. không có nhóm người này tự nhân viên giao hàng phải lựa chọn đường đi thì đơn hàn sẽ chậm chạp hơn rất nhiều. Giao hàng phài nhanh mà bản thân nhân viên giao hàng lại tự phân bill như thế người chạy nhiều người chạy ít à. Tháng sau tuyển nhân viên làm khối văn phòng rành đường in bill phân tuyến đường cho nhân viên giao hàng sáng lấy rồi đi giao thôi.

Tô Thanh và Trịnh Chi nghe được Thiếu Kiệt nói sai sót của họ ở tháng vừa qua cũng cảm thấy khá đúng dạo gần đây mới đi vào hoạt động tuy nhân viên giao hàng là có nhưng thường xuyên bị chậm do ngược tuyến hoặc nhận không giao được.

- Chia nhân viên giao nhận ra một quận chia khoảng 3 đến 4 người chạy từng tuyến đường trong quận tự họ chia với nhau làm việc như vầy chưa hiệu quả lắm. phải ngăn chặn tình trạng này xảy ra cho người đi lấy hàng không phải cố định một người ở một nơi được.

Trịnh Chi lúc này mới thắc mắc hỏi Thiếu Kiệt. Bởi vì Cô thấy nếu để một người quen biết lấy hàng ở cách shop cũng thuận lợi hơn nhiều là những người khác nhau.

- Chị Thấy để cho người quen địa điểm đi lấy hàng cũng được mà? Sao lại phải luôn chuyển đổi người lấy hàng ở các nơi này có phải quá phức tạp không?

- Đúng nó phức tạm nhưng nó đem lại an toàn với một phần là chúng ta sẽ không mất hành khách. Tuyệt đối chuyện này phải thay đổi nếu không sớm muộn tình trạng mất khách hàng do chính nhân viên sẽ diễn ra.

Tô Thanh cũng ngơ ngác không hiểu tại sao Thiếu Kiệt lại nói mất khách hàng vào tay nhân viên của chính công ty điều này theo hắn thấy là không thể. Bởi họ có hợp đồng và tiền thu hộ trên web cũng kha khá.

- Việc này sao mà mình mất khác được Thiếu Kiệt. Vốn chỉ là giao hàng mình còn giữ tiền thu hộ khách ở những nơi khác mà.

- Ừ Đúng rồi mình còn tiền thu hộ của khách hàng mà. Mình có cái cầm chân khách hàng thì cũng không đến nỗi nào đi. Người ta cũng cần mình khi giao ở mấy nơi quá xa mà.

Thấy việc đưa ra công ty mà bị mất là không thể như Thiếu Kiệt nói nên Trịnh Chi cũng có thắc mắc của riêng mình.

- Hai người chưa nghĩ đến hệ lụy của việc này. Nếu một nhân viên quen biết với khách hàng không phải ngày một ngày hai. Ngoài đơn hàng gửi đi xa của shop. Họ chỉ cần làm một thao tác nhỏ thôi. Những đơn nội thành lập là những nhóm người giao hàng nhỏ họ chia lai những đơn hàng này. Và đưa tiền cho chủ shop gọi là tiền ứng giá trị của đơn hàng. Chỉ cần như thế bên mình chỉ nhận được toàn đơn hàng tỉnh và nơi xa còn những nơi nhóm như thế em gọi là người giao hàng tự do đi. Thời gian họ linh động phân bô các quận huyện được. Chỉ cần họ có nguồn vốn nhất định ứng cho chủ các cửa hàng đơn hàng của họ sẽ được giao cũng giống như bên chúng ta. Chủ cửa hàng lại nhận được tiền trước. Thậm chí còn giao sớm hơn bên mình.

Tô Thanh nghe Thiếu Kiệt nói như thế im lặng một lúc như đang hiểu ra vấn đề mới nhìn Thiếu Kiệt hỏi.

- Như vậy họ chẳng khác nào một công ty có khách hàng cố định lại giao hành nhanh hơn cả công ty. Chỉ cần có vốn và tiền ứng. họ xem như tới chỗ khách lấy tiền vận chuyển hoặc là trừ vào tiền ứng của cửa hàng là được phải không Thiếu Kiệt.

- Đúng vậy chỉ cần có tiền vốn không nhiều cố bao nhiêu nhận theo giá trị mặc hàng bấy nhiêu. Phương tiện là một chiếc xe họ cũng đủ để lấy được khách hàng cho mình. Còn nếu mà nhân viên công ty nghĩ việc họ cũng nhận được tiền họ đã ký quỹ đồng nghĩa họ có vốn tự thân có thể hoạt động y như chúng ta rồi. Nên phải thường xuyên thay đổi người lấy hàng và nhân viên cũng thường xuyên thay đổi tuyến đường giao trong quận như thế mới ngăn được tình trạng này diễn ra.

Cả Trịnh Chi và Tô Thanh đều không nghĩ đến tình trạng này. Dù sao họ chỉ nghĩ để làm việc thuận tiện nhưng không nghĩ được xâu xa như thế này. Đúng là giá trị sản phẩm thời điểm này không cao chỉ cần có một số vốn nhỏ và một nhóm hoặc một người giao hàng trong thành phố cũng làm được điều này không quá khó.

- Ừ chị sẽ thống kê lại thay đổi những gì cả tháng qua đã làm. Như vậy còn có điều chỉnh gì nữa không Thiếu Kiệt để trong tháng này chị tiến hành luôn.

- Con có Tô Thanh nên liên hệ các công ty vận tải vận chuyển hàng hóa trước mắt từ giờ đến hết năm phân bố ra khác khu vực các quận. Đơn giản để các chủ cửa hàng có thể trực tiếp trao đổi với nhân viên ở đó về các đơn hàng của họ. Và hơn nữa là nếu họ muốn nhận tiền mặt thì có thể nhận ở các cửa hàng phân bố. Thêm vào đó việc thanh toán ngân hàng nên làm thường xuyên. Người bán hàng cần vốn xoay vòng. Nhất là những cửa hàng kinh doanh trên mạng như hiện nay.

Thiếu Kiệt nếu ra những gì mà hắn đã trải nghiệm khi làm một nhân viên giao hàng để cơ cấu công ty của chính mình. Ngày cả Tô Thanh và Trịnh Chi không khỏi thầm than kinh nghiệm của hắn của công việc này còn rành hơn cả những nhân viên đang làm cho công ty.

- Lê Hiếu Cũng vậy tốt nhất nên thêm vào những phí dịch vụ của các đối tác trong ngành giao hàng này. Ưu tiên trước mắt là bên công ty chúng ta phải thấp hơn những chỗ khác và tùy theo những sản phẩm nếu cái nào có thể miễn phí vận chuyển được thì cứ miễn. Như thế thu hút người mua và làm những thời gian sale có điều kiện trên web. bên đó phải tự trang bị cho mình một đội ngũ nhân viên maketing đúng nghĩa. Mọi việc sẽ được đưa qua bên lĩnh vực code làm việc.

Lê Hiếu lúc này cũng gật đầu hắn dạo gần đây không hiểu bên mình Thiếu việc gì chỉ thấy phát triển rất cầm chừng lượng truy cập cũng không nhiều như hắn đã nghĩ. Giờ Thiếu Kiệt nói ra hắn cần một phòng maketing quảng bá trang web và tiếng hành tạo chương trình giảm giá.

- Hiện tại Lâm Vũ cơ sở cũng tương đối chắc sắp tới Lâm Vũ với Phùng Kiếm Nhất thay phiên nhau quản lý web giao hàng. Còn bên web của Lê Hiếu khi nào tạo được bộ phận maketing sẽ có người quản lý web bên đó. Trước mắt là như thế đi.

- Bên anh sẽ nhanh chóng tạo lập nhóm maketing sớm nhất. Những gì em nói khi em đi về anh sẽ hoàn thành một cách tốt nhất.

Lê Hiếu thấy nếu hắn tạo chỉ một bộ phận maketing thì không có gì là khó chỉ khó ở chỗ hiệu quả mang lại. Nhưng một tháng là đã quá đủ để hắn làm được nhiều thứ với một bộ phận như thế này.

- Được rồi còn những việc còn lại thì mọi người đều ổn định hết không còn gì phải nói nữa. Vấn đề của Tấn Tâm có mặt ở đây chủ yếu để anh ta quen biết với mọi người sau này làm việc tốt hơn.

Nhã Kỳ lúc này vẫn không hết lo lắng mới lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt.

- Thiếu Kiệt chị tháng qua không được việc gì em còn quên chị!

- À vốn định nói chị không theo sát nhà thầu nhưng thấy chuyện này không thể trách chị được Hoàng Chí Hùng ở phía sau thao tác nhiều thứ. Mà giờ công ty cũng chỉ cần chuyển đỗi lại cho người khác nhận thầu thôi là được rồi. Em đã liên hệ lát nữa người ta cũng qua bên đây có gì thì chị làm quen rồi sau này làm việc cũng tốt hơn.

Nghe Thiếu Kiệt nói như thế Nhã Kỳ cũng thở nhẹ một hơi. Cô rất sợ mình phạm phải sai lầm bởi. Không chỉ sai lầm nhỏ mà hiện tại cô đang là người nắm một sợi dây của Thiếu Kiệt. Nếu cô làm sai thiệt hại cô thấy mình sẽ không thể nào chịu nỗi.

Thấy được sự lo lắng của Nhã Kỳ Thiếu Kiệt mới cười đùa.

- Không cần lo lắng quá như thế đâu ai rồi cũng có cái sai. Nếu sửa chữa là được. Con người mà ai không mắc phải lỗi lầm dù lớn hay nhỏ chỉ cần nhận sai là được. Nhưng thật sự trong chuyện này chị cũng không thể nào là người biết được. Bởi Hoàng Chí Hùng người này tương đối gian xảo với quỷ quyệt. Nhưng giờ mọi chuyện cũng chấm dứt hết rồi chị cần tập trung những kiến thức mình đã học thôi. À mà nói để em hướng dẫn chị mấy thứ mà cũng không làm được. Em mới là người có lỗi đây này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play