*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Uyên Xưn

--- ------ ------ ------ ------

“Mẹ….Đau đau…..” Tiểu Bao cũng lần đầu tiên thấy video này, cu cậu không hiểu vì sao bụng mẹ mình lại to như vậy, hơn nữa thấy dáng vẻ đau đớn của mẹ, cu cậu vô cùng khẩn trương, hết chỉ máy tính rồi lại quay sang nhìn Sở Lăng Xuyên, “Mẹ…..đau đau…..”

Sở Lăng Xuyên sợ Tiểu Bao không thích ứng được, vội vàng tắt đi, anh không biết nên giải thích với con trai như thế nào, liền dời sự chú ý của tiểu tử, chỉ chốc lát sau cu cậu đã quên mất video mình vừa xem trong máy tính.

Bởi vì xem máy tính, cho nên lúc Tố Tố chuẩn bị điểm tâm xong Tiểu Bao vẫn còn chưa rời giường, nhiệm vụ mặc quần áo này chỉ có thể giao cho Tố Tố rồi.

Tiểu Bao thấy mẹ, lại nhớ tới video lúc nãy, cu cậu chỉ vào bụng Tố Tố, nhăn mặt nói, “Mẹ…..đau đau.”

“Hả?” Tố Tố không hiểu, cô nhìn tay con, rồi lại nhìn bụng mình, lắc đầu, “Bụng mẹ không đau, hay là Tiểu Bao của mẹ đau bụng rồi, có phải cảm lạnh hay không hả?”

Tiểu Bao lắc đầu, không giải thích được, nên không tiếp tục nói nữa, nói tóm lại, cu cậu cũng không hiểu vì sao trong video, bụng mẹ vừa to lại vừa đau.

Cuối cùng Tiểu Bao cũng xuống giường đánh răng rửa mặt thành công, người một nhà bắt đầu ăn điểm tâm, lúc xong xuôi cũng đã mười giờ, thật sự rất hao phí thời gian.

Cũng không biết có phải ba mẹ An đang tạo cơ hội cho Sở Lăng Xuyên và Tố Tố hay không, sau điểm tâm hai ông bà liền bắt cóc mất Tiểu Bao.

Trong nhà chỉ còn lại hai người, Tố Tố đi giặt quần áo, 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play