Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Đường Tử Ngọc nghe xong trên mặt chỉ nợ nụ cười nhẹ nhàng, hai đứa con của Văn Vân Chi sao có thể so sánh với Tiểu Phong? Nhưng trên mặt cô lại không thể nói như vậy.

“Tiểu Phong đứa nhỏ này cũng coi như ngoan ngoãn, chuyện học tập cũng không cần anh chị phải bận tâm, điểm ấy anh chị cảm thấy rất vui mừng!”

Văn Vân Chi cười hùa theo, miệng lại nói, “Đúng thế, đúng thế! Còn không phải do chị và và anh rể biết cách dạy con sao!”

Đường Tử Ngọc chỉ cười, thần sắc mang theo niềm kiêu ngạo! Quay đầu hướng về phía thím hai của Đường Linh cười nói, “Thím hai, chị nhớ ra cháu Mộng Trân nhà em năm nay cũng phải tham gia trung khảo mà! Thành tích Mộng Trân vẫn luôn tốt như vậy, lần này nhất định sẽ thi được vào một trường tốt!”

Thím hai của Đường Linh, tên là Khổng Kiều Vân, người nhà đều làm quan chức chính phủ, lại cùng nhau quản lý chuyện làm ăn với chồng, nghiễm nhiên có dáng vẻ của một mệnh phụ giàu có!

Khổng Kiều Vân nhẹ nhàng che miệng cười, sóng mắt lưu chuyển, chính là một người tâm tư linh hoạt, biết Đường Tử Ngọc đang nịnh bợ cô! Nhưng trên mặt cũng không biểu lộ chút nào!

“Mộng Trân đứa nhỏ nhà em, thành tích đúng là không tệ, nhưng tính cách nôn nóng một chút, con bé này đang có chủ ý, nói là muốn thi vào Nhị Trung của thành phố Ninh!”. Khuôn mặt tươi cười nhìn cô con gái, vẻ mặt cưng chiều!

“Nhị Trung?”

Văn Vân Chi kêu ra một tiếng, “Em nghe người ta nói, Nhị Trung là ngôi trường quý tộc, người bình thường không vào học được đâu! Nhất Trung so với Nhị Trung không cách nào so sánh được!”

Đường Tử Ngọc nghe thấy, liếc mắt Văn Vân Chi người còn đang kinh ngạc trố mắt kia một cái, cau mày lại, trong lòng có chút chán ghét! Văn Vân Chi còn không biết, ả ta vội vã nói lời nịnh hót kia, nhưng đã đắc tội với cô cả Đường Tử Ngọc! Lời nịnh nọt lúc trước coi như phí công rồi!

Thím hai Khổng Kiều Vân xông pha ở chốn quan trường và xã hội nhiều năm, đương nhiên biết Đường Tử Ngọc nghe thấy Văn Vân Chi nói thế, trong lòng sẽ không thoải mái, lập tức cười khiêm tốn!

“Cái gì tốt không tốt chứ, vẫn đều là ngôi trường danh tiếng đó thôi! Chỉ là Nhị Trung là trường tư thục, học phí đắt hơn một chút!”

Đường Tử Ngọc nghe Khổng Kiều Vân nói như vậy, sắc mặt mới khá hơn một chút, bèn mở miệng nói, “Nhị Trung là trường học quý tộc có tiếng, kinh tế nhà chúng em cũng tạm được, nhưng vẫn không gánh nổi mức học phí kia!”. Ý tứ là, thành tích của con trai cô là không có vấn đề, chỉ có điều học phí trường đó quá đắt, cho nên mới không thi Nhị Trung!

Trong lúc bọn họ nói chuyện Đường Linh và Trương Hoa mẹ của cô vẫn không có xen miệng vào, Trương Hoa chỉ là công nhân phổ thông, không giống Đường Tử Ngọc và Khổng Kiều Vân có thân phận hiển hách như vậy, càng không giống Văn Vân Chi a dua nịnh hót, vì thế chỉ cúi đầu dùng bữa!

Văn Vân Chi ngứa mắt nhìn Đường Linh đang dùng bữa, mở miệng nói ra những lời mỉa mai, “Nhà họ Đường a, cũng chỉ có đám trẻ nhà chị cả, chị dâu hai có tiền đồ! Còn lại đều là một đám không có tiền đồ!”

Mẹ Trương Hoa nghe được, bàn tay đặt dưới bàn nắm chặt lại, nhưng cũng không hề nói gì, gia giáo của chị khá tốt, không muốn gây chuyện tại bàn cơm!

Tay Đường Linh đang gắp thức ăn hơi ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Văn Vân Chi, sau đó đặt đồ ăn đang kẹp giữ đũa để vào trong đĩa riêng, lấy hành băm trong thức ăn ra, sau đó đem món ăn bỏ vào trong miệng, chậm rãi nhai mới nuốt xuống, kế tiếp mới sâu kín mở miệng.

“Đừng không có chuyện gì thì lại gây phiền toái không thoải mái! Nguyên văn lời của chú hai!”

Không mặn không nhạt nói ra một câu, khiến Văn Vân Chi nghẹn khuất! Mà Khổng Kiều Vân bên cạnh đang quan sát, nếu ả mở miệng phản bác, chẳng phải là đánh ngay mặt người ta!

Đường Tử Kỳ đang cho con ăn cơm nghe thấy, liền bật cười ra tiếng, ở trước mặt mọi người, giơ ngón tay cái lên với Đường Linh!

Bữa cơm họp mặt gia đình này xem như hòa hợp, tuy rằng thành phần ganh đua lẫn nhau cũng hơi bị nhiều, nhưng bề ngoài vẫn xem như hòa khí!

Một bữa cơm vậy mà ăn hết 3800 đồng, thời điểm tính tiền doạ mọi người một trận! Chú ba Đường Quốc Hoa ồn ào la ó đã gặp phải hắc điếm, muốn tìm gặp quản lý nói chuyện!

Chú hai Đường Quốc Đống lại khoát tay một cái, chỉ nói hóa đơn này vẫn còn ít, mỗi lần tới đây tiêu tốn đều không dưới 5000 đồng! Rồi từ trong cặp da bóng lưỡng rút tiền ra thanh toán!

Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người nhìn chú hai đều rất kinh ngạc! Đối với sự nhận thức về chú hai trực tiếp tăng vùn vụt vài tầng đẳng cấp!

Một bữa cơm không dưới 5000 đồng!

Nhà Đường Linh nửa năm không ăn không uống cũng chỉ có 5000 đồng, mà Đường Quốc Đống phất tay một cái, một bữa cơm bằng cả nửa năm tiền lương của nhà họ!

Thật khiến người ta tặc lưỡi!

Đường Quốc Đống như kiểu rất hài lòng với ánh mắt mọi người nhìn ông, trước khi đi vẫn hứa hẹn lần sau sẽ dẫn bọn họ đi nơi tốt hơn!

Về đến nhà, bà nội Lý Hồng Cầm vẫn còn la hét, những lời như là chỉ có đứa con trai thứ hai của bà là có tiền đồ thôi, có cơ hội đi đến khách sạn lớn, quen biết đủ kiểu lãnh đạo!

Đường Quốc Bân nghe vào tai, trong lòng không thoải mái, ông chỉ là một viên chức nhỏ của công ty tàu điện, mỗi ngày lái xe bus, ở những năm chín mươi cũng coi như kiếm được không ít, nhưng khi so sánh với người khác, thì thể hiện rõ thấp hơn người ta biết bao nhiêu lần!

Buổi tối lúc ngủ, Đường Quốc Bân lăn qua lộn lại ở trên giường mà không ngủ được, không biết đang suy nghĩ gì!

Đường Linh nghiêng đầu nhìn cha trong bóng tối, xem ra bữa gia yến hôm nay, coi như đã chôn xuống một hạt giống làm tiền đề cho ngày sau cha cô bỏ việc ra ngoài làm ăn riêng!

Nhắm hai mắt lại, Đường Linh cười cong miệng, nếu cha đã muốn làm kinh doanh, vậy thì giúp ông hoàn thành nguyện ước có sao!

Tháng ngày vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã nghênh đón đợt thi học kỳ!

Một ngày thời gian, ba môn toán văn ngoại ngữ đều thi xong trong ngày, đám học sinh cũng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng bắt đầu kỳ vọng về kì nghỉ hè sắp tới.

“Đường Đường, tiệc liên hoan ngày kia, chúng ta có cần chuẩn bị tiết mục không nhỉ?”. Lưu Hân hưng phấn lôi kéo Đường Linh, rốt cục đã thi xong!

“Bạn cùng bàn a, các cậu chuẩn bị tiết mục gì? Cũng tính luôn tớ vào được không!”. Đoàn Ngọc nghe thấy Lưu Hân và Đường Linh thảo luận về tiết mục trong buổi liên hoan, cậu vội vàng tiến tới!

“Tránh tránh tránh! Chúng tớ đều là nữ sinh, cậu lại là nam sinh đòi tham gia cái gì!”. Lưu Hân ghét bỏ khoát tay!

Vậy mà Đoàn Ngọc nhìn thấy cũng không tức giận, chớp mắt với Đường Linh mấy cái, cười hắc hắc, “Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt!”

Lưu Hân làm mặt quỷ với Đoàn Ngọc, “Ngụy biện!”

Đường Linh bình tĩnh nhìn Đoàn Ngọc, trong ánh mắt khao khát của Đoàn Ngọc, hướng về phía Lưu Hân gật đầu, vô cùng tán thành lời Lưu Hân vừa nói!

Sau đó trong phòng học, nghe thấy một thanh âm bi ai!

“ Bạn cùng bàn ơi! Đừng mà!”

Đường Linh nghỉ ngơi một ngày ở nhà, ngày thứ hai chính là bữa liên hoan trường tổ chức, Đường Linh đeo cặp sách, bên trong có chứa một ít đồ ăn vặt, đều là mẹ mua cho cô, nhìn một đống đồ ăn vặt, Đường Linh có chút dở khóc dở cười! Đã lâu rồi cô không ăn đồ ăn vặt, huống hồ năm 92 quả thực không có mấy đồ ăn vặt để ăn!

Trong lớp trang hoàng ngập tràn khí sắc vui tươi, hoa giấy đủ loại màu sắc treo đầy phòng học, bàn ghế được sắp lại thành một vòng, trung tâm phòng học trống không, dành cho biểu diễn tiết mục!

Hôm nay Lưu Hân ăn mặc rất xinh đẹp, lôi kéo Đường Linh chiếm trước chỗ ngồi tốt, lấy từ trong túi xách ra đủ loại đồ ăn vặt, chồng chất lên bàn, không ngừng mời Đường Linh ăn, Đường Linh chỉ tươi cười nhận lấy, nhưng rất ít bỏ vào miệng ăn!

Bỏ đồ ăn vào miệng nhai nhóp nhép, Lưu Hân nhìn Đường Linh hỏi, “Đường Đường, hôm nay cậu chuẩn bị bao nhiêu thiệp chúc mừng năm mới?”

Thiệp chúc mừng năm mới?

Đường Linh ngẩn ra, cô đúng là đã quên mất vụ này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play