Lĩnh vực kinh doanh thì bị hoàng triều và Thiên Minh hội liên hợp bố trí chèn ép.
Trong bóng tối thì bị Thần Mộc Tông đứng sau lưng Thiên gia uy hiếp.
Ngoài sáng thì liên hợp với Ngũ Độc Môn, Huyết Sát Các liên hợp 4 vị địa thánh lần trước vừa hạ độc vừa đả thương Doãn Thiên Quân nứt vỡ đan điền.
Mấy ngày qua tình hình chuyển biến nghiêm trọng đang bế quan để Doãn Thiên Nam dùng lĩnh vực chữa trị thì ngay tại thời điểm khẩn yếu lại bị Thiên Tàn Khuyết đê tiện ám toán, một chưởng đánh trọng thương Doãn Thiên Nam, suýt chút giết chết Doãn Thiên Quân, may mắn lúc này Bá Chương xuất hiện đúng lúc khiến hắn bỏ đi.
Cứu được 1 mạng của Doãn Thiên Quân nhưng lại khiến cả 3 người đều trọng thương, Doãn Thiên Quân còn hoàn toàn vỡ vụn thiên mệnh trụ, đan điền nghiêm trọng vỡ vụn.
Bây giờ Doãn gia có thể nói là trăm khó ngàn khó, ngàn cân treo sợi tóc.
Tất cả bây giờ đều phụ thuộc vào thực lực của Doãn Thiên Quân trấn áp, viên đan dược mà Doãn Kế Anh nắm trong tay bây giờ không thể nghi ngờ chính là hi vọng của toàn Doãn gia bây giờ.
Trước cặp mắt chờ đợi của mọi người Doãn Kế Anh triển khai không gian bảo vật đã khiến lòng tin mọi người tăng mạnh.
Không gian bảo vật ah, bảo vật quý giá đến bậc này còn có thì đan dược nghịch thiên cũng là chuyện dễ hiểu ah.
Nàng tiến tới gần Doãn Thiên Nam cầm cái bình dược nhẹ nhàng mở nắp rồi đổ ra 2 viên đan dược tròn lẳn bóng mịn ra tay.
Đây vốn không phải là một chuyện gì li kỳ nhưng mà khi Mọi người nhìn thấy cảnh này không nhịn được nhíu mày lại.
Một trận cực độ thất vọng dâng lên.
Đơn giản
Xưa nay dược gì cũng vậy, dị tượng càng lớn thì càng là bảo dược
Đan dược mà Bá Chương nói là có thể chữa được cả đan điền tổn hại sao có thể là những phàm phẩm đan dược có thể so sánh.
Nếu không phải là nghịch thiên bảo đan thì cũng là thượng cổ thần đan.
Nhưng mà đan dược mà Doãn Kế Anh đổ ra...nhìn xem.
Một chút dị tượng cũng không có, mầu sắc bình thường, không một chút bảo quang, không một chút giao động linh lực thậm chí một chút đan hương cũng không có.
Đây...có thể là bảo dược được hay sao.
Doãn gia đã bao năm làm ăn đan dược, họ nhìn đan dược thể loại gì cũng đã từng, chỉ có loại đan dược như thế này là chưa từng.
Cái này ah, ngoại trừ bóng mịn một chút ra thì có khác gì viên đất.
Nhìn thấy đan dược Doãn Thiên Nam thậm chí cả hứng thú nhìn thêm một lần cũng không có.
"Uhm...mọi người tỏ thái độ như vậy là sao, đan dược này có vấn đề sao"
Doãn Kế Anh là người thông minh nhưng mà nàng đã bị bệnh mù quáng khi cái gì cũng tin Thiên một cách quá mức, đã không còn một con mắt bình thường khi nhìn viên đan dược này nữa.
"Aiiii...tam muội ah, cái này là đan dược sao, cái này rõ ràng là 1 cục đất ah...ta đã nói rồi, tên Dương Tiêu đó không có gì nổi bật chỉ có bản lãnh ba xạo là nhất ah...muội khờ dại"
"Nhị tỷ...ta đã nói rồi, nếu tỷ còn dùng cặp mắt đó để đánh giá Tiêu ca thì nhất định sau này sẽ hối hận" Doãn Kế Anh sùng máu.
"Aiii...ta không biết Tiêu Ca của muội là thế nào, nhưng đan dược này ah...quả thật là đồ bỏ mà" đại tỷ Doãn Lục Anh cũng thất vọng.
Doãn Kế Anh rất không phục, nàng nhìn sang cha mình cố thuyết phục.
"Cha...không phải như tỷ tỷ nói đâu, cha có biết cái vòng tay không gian này là của ai tặng không...là Tiêu ca đó"
"Lúc ở Thiên Minh Hội Quán, Tiêu ca còn bán một loại đan dược..cha có biết nó là gì không...là tạo hóa đan đó...có thể khuyếch đại đan điền lên gấp 7 lần đó"
"Cháu gái ngoan ah...tạo hóa đan, con nghĩ là có thể có hay sao...đó thuần túy là một vật trong giả thuyết mà thôi...chưa từng có tiền lệ ai luyện ra được...tiểu Anh, con bị lừa rồi" Doãn Thiên Nam răn dậy.
"Không đâu...cái này là thật, đó là do chính giám bảo Thiên Minh hội đã nói như vậy mà" Doãn Kế Anh hấp tấp.
"Tiểu Anh...vậy con đã thấy người phục dụng nó chưa...kết quả ra sao"
"Ờ...chưa, tại vì buổi đấu giá đó còn chưa xong thì đã bị phá tan rồi.."
"Đó...con thấy đó, nếu có thật thì đã sớm oanh động Thiên Phù Giới từ lâu rồi, còn chờ một tiểu cô nương như con cầm sao..."
"Không...không thể nào...không thể nào, mọi người không hiểu đâu...Tiêu ca đã từng nói "vật sáng bóng và tinh mỹ cũng chưa chắc sẽ là thứ giá trị nhất, không được nhìn bề ngoài mà đánh giá sự vật"...ví như cái vòng tay này của con vậy...nếu vứt đi thì đến ăn mày cũng chưa chắc lượm nhưng mà bên trong...nhị thúc, người có biết không gian bên trong là bao nhiêu không...là 1 ngàn m2 đó....Thiên Phù Giới sẽ có được vật thứ 2 như vậy hay sao"
"Nhị thúc...người xem...đây là cái gì..." Doãn Kế Anh lại lấy ra một chiếc lá đã héo vàng đưa cho Doãn Thiên Nam, đó chính là tấm "vân sàn phù" mà nàng cất giữ bao lâu nay.
"Oh...là một chiếc lá vàng thôi..có cái gì đáng xem sao"
Doãn Kế Anh lập tức muốn nổi lên xung động muốn phát điên, nàng hung hăng truyền phù lực vào tấm phù sau đó xé rách để kích hoạt nó, đáng tiếc rằng nàng không hề biết rằng tấm phù này Thiên cố ý khắc phù văn lâm thời, tức là ý chí trong nó chỉ duy trì được trong 5 ngày sẽ tan biến.
Phù lực của nàng truyền đều không vào, khi nàng xé...cũng không hề có bất kỳ đám mây mầu hồng nào xuất hiện như nàng nghĩ.
"Đây...đây là tại sao...đây là..." không kích hoạt được phù Doãn Kế Anh liền giống như loạn lên.
"Haiiii...Tiểu Anh, con chung quy lại cũng là còn quá non dại ah.."
Doãn Thiên Nam lắc đầu.
"Tiểu muội...ta nói muội còn không tin...thấy chưa ah.." nhị tỷ Doãn Minh Anh bĩu môi
"Tiểu muội đáng thương...bị nam nhân lừa mất rồi" Doãn Lục Anh định tới vỗ về nhưng bị Doãn Kế Anh giãy ra.
Ngay lúc này, giọng Bá Chương vang vọng vang lên.
"Không...các ngươi mới chính là ngu xuẩn, các ngươi còn chưa gặp hắn, sẽ không bao giờ biết được hắn....là thần bí mà khủng bố đến cỡ nào....dùng cặp mắt và cách tư duy bình thường để đánh giá hắn...các ngươi sẽ chỉ là 1 con ếch ngồi đáy giếng mà thôi"
"Trong thế gian này....xét về đáng tin...sẽ không có bất kỳ ai đáng tin hơn hắn, xét về thần thông quảng đại...lại càng không có ai sánh bằng được hắn, Tiêu đệ ah...các ngươi còn không biết, trong mắt ta...dù là gia chủ hay Doãn Thiên Nam ngươi đều không đáng lọt vào mắt ta...còn hắn lại khác....ta từ khi gặp hắn liền chỉ có 1 nguyện vọng duy nhất....đó là..." Bá Chương đưa mắt tới nhìn thẳng vào mắt Doãn Thiên Nam xem thường
"Được làm...đệ tử của hắn"
"bảo vệ tiểu thư chính là nhiệm vụ đầu tiên của ta...ta thề sống chết cũng muốn bảo vệ nàng chính là đang muốn thể hiện cho hắn biết....ta làm được, chỉ cần là nhiệm vụ của hắn...ta sẽ làm được...rồi một ngày hắn nhận thấy chân thành của ta...ta sẽ có hi vọng được làm đệ tử hắn"
"Cho nên vừa nãy ta nói đã tìm ra chí hướng của mình...chính là đó, chí hướng lớn nhất trong đời ta....nguyện vọng lớn nhất trong đời ta bây giờ.....chính là được hắn nhận làm đệ tử"
"Danh lợi, quyền quý hay cái chức Phó Minh gì đó của các ngươi trong mắt ta....đều không đáng kể"
Vừa nói ra xong Bá Chương phủ ra băng kiếm vực khéo léo hư không tiếp lấy viên đan dược trên tay Doãn Kế Anh rồi không chút nào do dự ngửa cổ nuốt xuống.
Trong khoảng thời gian hắn nói, tất cả mọi người đều bị những lời của hắn làm cho rung động, đặc biệt là Doãn Kế Anh.
Nếu Bá Chương là một Bá Chương tu vi nhân cảnh đỉnh của xưa kia thì hắn nói những lời này cũng không đáng chú ý, nhưng một Bá Chương bây giờ lại khác.
Hắn....đã là một địa thánh, thân phận cao không thể với tới, thực lực tuy thấp và chưa hoàn mĩ nhưng lại không thua gì Doãn Thiên Nam.
Một địa thánh chân chính, thực lực có thể khuynh đảo cả một thế lực lại có thể sùng bái một tên thanh niên bình thường đến như vậy.
Khó tin sao....
"Không sai...Tiêu ca...huynh ấy chính là người như vậy...từ khi ta gặp huynh ấy....thế giới quan trước đây của ta đã sụp đổ....Doãn Kế Anh của trước kia mới chân chính là ngu ngơ, ngây thơ không biết gì....tại vì ta quá khờ dại chỉ nhìn cuộc đời bằng con mắt bình thường" sau đó nàng cầm viên đan dược còn lại trên tay không chút do dự nuốt xuống.
Đan dược vừa vào miệng liền tan, ngay lập tức một luồng dược lực mềm mại mà khủng bố lập tức như thác lũ tràn xuống cuống họng.
Ngay lập tức khi mở lớn mắt to, miệng nhỏ lắp bắp.
"Ah....đây không phải là hạ phẩm...là...tuyệt phẩm...tạo..ah..uhm..." nàng chỉ kịp nói được một nửa liền bị vô cùng vô tận dược lực tràn khắp cơ thể, miệng hé liền phun đầy dược hương thơm phức mức mũi.
Từ lỗ chân lông khắp cơ thể bộc phát ra vô số bảo quang thánh khiết, dược lực quá mạnh chỉ thoáng chốc liền lấp đầy cứng nhân đan cấp tốc đẩy tu vi nàng tăng lên nhân cảnh đỉnh trong nháy mắt sau đó đan điền mở rộng ra tới cực hạn, cơ thể cấp tốc bị đẩy đến 8000 tinh lực lượng cực hạn nhân cảnh đỉnh phong.
Sau đó năng lượng còn dư thừa quá nhiều liền tràn vào trong cơ thể Tiểu Miêu, trong chớp mắt liền đẩy tu vi của nó đến cảnh giới hệt như chủ nhân, năng lượng vẫn còn chưa hết liền tán ra ngoài da rèn luyện lại làn da thêm một lần, từng tinh...từng tinh lực lượng bị khai thác ra.
10...200...500..1500...
Cho đến khi năng lượng dần tan đi thì cũng là lúc nàng khuyếch trương lên 3500 tinh, đẩy thực lực lên 1 vạn 1500 tinh, nếu như đột phá đến địa thánh chính là vô địch trong thánh cấp ah.
Trong quá trình tẩy luyện này, năng lượng vô thức bị tràn ra ngoài rất nhiều khiến khắp phạm vi 1 dặm xung quanh đều thơm nức mũi mùi dược hương.
Kinh khủng khí tượng lập tức kinh động đến toàn thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT