"Uhm...xưa nay vạn vật đều quy nguyên, những thứ tầm thường nhất cũng chính là thứ ẩn chứa nhiều bí mật nhất"
Trên đường đi về phòng, Thiên đưa ánh mắt nhìn khắp không gian xung quanh.
"Khi vạn vật tiến hóa đến cực hạn đều sẽ đạt đến chung cực của tạo hóa, vạn vật đều có chung một điểm xuất phát..."
"Không sai...vạn vật đều có chung một điểm xuất phát.."
Ánh mắt Thiên chợt sáng lên, ánh mắt nhìn xuống chân sau đó cúi người nhổ lên một bụi cỏ.
Cỏ này ở Thiên Phù Giới này cũng không có ai đặt tên cho nó, người nông dân thấy nó cứ lớn là mọc ra 6 cái lá liền gọi nó là lục diệp thảo, có người lại gọi nó là lục thảo, có người gọi nó là xà thảo.
Chung quy lại là cái tên không làm nên tên tuổi, vẫn nên gọi nó là Lục Diệp Thảo đi.
Vô danh thảo, với 6 chiếc lá mảnh có lưỡi cưa hinh răng xếp thành 2 vòng tròn, rễ là dạng rễ chùm, cả lá và rễ đều rất dai, khi trưởng thành sẽ đâm 4 cái mầm non ra 4 phía để sinh sản vô tính.
Trong Thiên Phù Giới, nó chính là loại cỏ bình thường nhất, tầm thường nhất và thiếu chú ý nhất.
"Uhm...sinh mệnh tuy không mạnh nhưng vô cùng dẻo dai, không có khả năng tu luyện cho nên tuổi thọ ngắn, phù văn bổn mạng rời rạc thiếu hoàn chỉnh khiến cho chu kỳ sinh trưởng ngắn, tuổi thọ thấp, rễ có bổn nguyên năng lực phù hợp với đất và nước, lá có năng lực với phong và quang"
"Lấy một tia bổn nguyên sinh mạng lực cực kỳ dẻo dai để dẫn động có bản năng sinh tồn, rễ sinh động lực với thổ, thủy, lá sinh động lực với phong, quang...không tệ đi, nếu như tia sinh mạng lực này mà lớn thêm một chút, thì sẽ ra sao..."
Thiên nắm lấy ngọn cỏ non không ngừng lẩm bẩm, ánh mắt càng ngày càng sáng.
"Gấp trăm gấp ngàn lân thì sao..." chợt hắn nhìn khắp cả khu đất, chỉ có rải rác một vài cọng Lục Diệp Thảo liền hơi thất vọng.
Trong tay cầm một nhánh nhỏ Lục Diệp Thảo tự nhiên hắn lại ngứa tay, trong lòng nổi lên tia nghịch ngợm, tay phải bắt đầu vung lên.
Phù văn liền nhanh chóng kết thành.
6 chiếc lá ứng bị hắn khắc vào bổn nguyên độc hệ, long hệ, phong hệ, quang minh hệ, phượng hệ, và huyết hệ.
Thân cây khắc vào bổn nguyên Sinh Mệnh Trường Hà phù văn.
Rễ cây khắc vào bổn nguyên thổ hệ và thủy hệ.
Lại nghĩ nghĩ thấy xưa nay mộc vẫn bị lôi hệ khắc tinh, sau đó hắn lại khắc một cái "phệ Thiên lôi" phù văn kết nối 6 chiếc lá lại, khiến nó tăng dần kháng tính với hỏa hệ.
Việc vừa xong hắn liền ứng với tầng 1 công pháp thần mộc bắt đầu thử nghiệm.
Tầng 1 rất nhanh liền bị hắn dùng phương pháp luyện hóa dung nhập mà vượt qua.
Rất là phóng khoáng, hắn liền lấy một hạt phân tử trên móng tay út bên trái dung hợp toàn bộ sau đó ban cho chân linh này một tia ý chí hội tụ từ các hạt phù văn vừa khắc.
Đừng xem thường một nhánh cỏ tầm thường này, tuy hiện giờ nó vẫn chưa hề có năng lực công phòng nhưng lại ẩn chứa 9 hệ bổn nguyên lực, tuy không hình thành bất kỳ hệ thống thần thông gì nhưng bổn nguyên 9 hệ lại có thể giúp nó vô hạn tăng lên năng lực đặc thù của bổn hệ.
Độc hệ sinh độc.
Phong hệ khống phong.
Phượng hệ khống hỏa
Long hệ khống lực lượng.
Huyết hệ khống sinh mạng
Thủy trợ mộc.
Thổ trợ kim
Quang hệ bất tử
Sinh mệnh trường hà là một môn thần thông gần giống như bắc minh thần công trong tiểu thuyết kim dung, nó có thể luyện ra một viên hạt giống sinh mệnh có thể hấp phệ sinh mệnh kẻ địch cho mình dùng.
Phệ Thiên lôi lại càng là lôi hệ nghịch thiên có thể trời sinh hấp phệ lôi điện, kháng tính với lôi tăng mạnh.
Tầng 1 rất nhanh được hoàn thành, tầng 2 liền tiếp tục rất nhanh chóng Thiên liền hấp tinh hoa, luyện ra một Lục Điệp Thảo hư ảnh nhỏ bằng 2 ngón tay có được đầy đủ linh trí và bổn mạng tinh hoa.
Đừng xem thường nó, dung nhập vào 1 hạt phân tử trên cơ thể hắn không phải là chuyện nhỏ, 1 hạt phân tử trên da này đã được hắn khai thác ra hết tiềm lực, chỉ 1 hạt nhưng có được lực lượng không thua gì trăm tinh, không gian bên trong lại rộng tới 10m2.
Một nhánh cỏ này dung hợp với 1 hạt phân tử của hắn cũng tương đương với đã có được bổn nguyên 100 tinh lực lượng và không gian 10m2 không gian phát triển, khi nó mạnh lên thì không gian này cũng sẽ tự lớn lên, lực lượng tự tăng lên, là một sự phát triển không có điểm cuối.
Nhìn một hư ảnh cỏ dại linh động vần vũ trên tay Thiên liền hơi vừa lòng, hắn không vội tiếp tục luyện lên tầng 3, "bố thiên trận - dịch thời không" tăng 10 năm tu vi trưởng thành của nó.
Dù là một nhánh cỏ nhưng trong mắt Thiên, nó vẫn không phải thứ có thể xem thường, nếu đã thử cho dù chỉ là nghịch ngợm tức thời nhưng cũng phải thật hoàn mỹ.
Phía đông thành có 1 đồng cỏ lớn chính là một nơi vui chơi của nam nữ quý tộc, ở đó trồng toàn bộ đều là Lục Diệp Thảo để làm thức ăn cho Phi Thiên Mã.
"Uhm...trước đến Doãn gia mượn chút tiền đã rồi hãy tới đồng cỏ"
...........
Doãn phủ. Sảnh đường
Ngồi vị trí chủ điện là một nam tử dáng người nam tính đẹp trai phong thần tuấn ngọc, sắc mặt trắng bệch đầy nghiêm nghị.
Người này có mấy phần giống Doãn Kế Anh, hiển nhiên chính là cha nàng, Doãn gia chủ Doãn Thiên Quân.
Bên cạnh ông là một nam tử mặc bạch bào trắng tinh khí chất ung dung, sắc mặt có chút nghiêm trọng.
Bên kia là dược phu nhân sắc diện lo lắng, bên dưới là 3 chị em Doãn Kế Anh mặt đẹp đầy lo lắng.
Ở bên cạnh là Bá Chương đứng kề cận bên Doãn Kế Anh hệt như bảo vệ, một tấc không rời, trên mặt có chút khó coi.
"Hừ...Thiên gia thật là quá đáng...khốn kiếp thật"
"Phu quân, chàng cẩn thận..thương thế lại nghiêm trọng nữa, mau uống 1 viên Thanh Xuân Lộ đi"
"Vô ích thôi,...đan điền của ta đã vỡ nát, một chưởng này của Thiên Tàn Khuyết thật quá độc ác...ta đã thương lại càng thêm thương, giờ đã vô phương giữ được tu vi"
"Bành..." ông ta tức giận vỗ nát cái bàn trước mặt, sắc mặt trắng bệch.
"Thiên gia thật độc ác, lần trước liên thủ với Huyết Sát Các và Ngũ Độc môn vừa hạ độc vừa đả thương tâm mạch đại ca....bây giờ lại lựa ngay thời điểm trị thương khẩn yếu nhất lại ra tay ám toán...tên Thiên Tàn Khuyết đó...quả thật là âm hiểm"
Người nói chính là em trai Doãn Thiên Quân, cũng là một địa thánh sơ kỳ Doãn Thiên Nam.
"Thật ra, Doãn gia ta cũng là trong họa có phúc, thật may mắn khi có được sự tương trợ của Bá Chương huynh đệ...nếu không lần này hậu quả thật không thể tưởng nổi"
Bá Chương vẫn đứng sau Doãn Kế Anh không mặn không nhạt nói.
"Doãn gia là gia tộc của Kế Anh tiểu thư, ta bảo vệ là tất nhiên, chỉ cần một ngày Bá Chương ta còn sống, tuyệt sẽ không để tiểu thư có mệnh hệ gì"
"Uhm...được câu nói này của huynh đệ, Thiên Nam ta thật không còn gì vui sướng hơn...Doãn gia ta bây giờ hoàn cảnh không tốt, nếu Chương đệ không chê có thể nhận chức vị phó hội hay không?"
"Không cần...đến cảnh giới này rồi ta đã nhận ra chí hướng của mình, làm cái gì cũng không quan trọng...ta là hộ vệ của tam tiểu thư, chỉ cần làm tốt nhiệm vụ này là được"
Mọi người đều rất khó hiểu, khi đã tấn thánh thì Bá Chương đã có địa vị ngang hàng với gia chủ Doãn Thiên Quân có thể xưng huynh gọi đệ địa vị viễn siêu thường nhân rất nhiều.
Hắn không màng danh lợi là chuyện dễ hiểu nhưng lại cứ khư khư muốn làm hộ vệ và đặt nhiệm vụ bảo vệ Doãn Kế Anh lên trên hết như vậy là ra sao.
Thánh nhân ah, hắn đến ngay cả Doãn Thiên Nam, Doãn Thiên Quân đều không nể mặt nhưng lại nhất mực trung tâm thành ý cúi lưng làm hộ vệ cho một cô nương bình thường.
Doãn Kế Anh dù là tiểu thư một trong tứ Thiên hay là đệ nhất trong thập tuyệt mỹ nhân thì cũng đều giải thích không phù hợp cho sự trung thành này ah.
Ánh mắt mọi người đều hết nhìn Bá Chương lại nhìn Doãn Kế Anh, rất khó hiểu.
"Uhm...không lẽ Bá Chương này đã...thích Anh muội sao, không giống lắm ah, ánh mắt đó cũng không có giống đang yêu ai đó mà giống như....giống như...bề dưới...thật kỳ lạ" Doãn Lục Anh nghi vấn
"Uhm...Bá Chương thúc, đa tạ ca..." Doãn Kế Anh khả ái nở nụ cười
"Tiểu thư không nên nói lời đó.."
"uhm, Bá Chương thúc...hôm chia tay tên khốn đó có đưa cho huynh 1 viên đan dược, lát nữa ta sẽ đưa huynh.."
"Uhm, Tiêu đệ có ơn tái sinh với ta, hôm trước đệ ấy bảo ta kiếm dược liệu, đáng tiếc ta lại không đủ tiền mua một cây dược liệu quý nhất...aiii, đệ ấy đã luyện dược cho ta lại còn tự bỏ dược liệu...thật là.."
"Hi...Tiêu ca sẽ không nghĩ gì đâu mà, Chương thúc không cần áy náy...với lại sau này ca mà có thiếu gì thì phải nói với ta, ta sẽ giúp thúc"
"Thời gian còn dài...chờ ta chữa lành hết mọi vết rách trong đan điền, thực lực đủ dùng chút sẽ liều mạng ra sức vì đệ ấy"
"Uhm...Chương đệ ngươi vừa nói gì..!!!!!"
Doãn Thiên Nam, Doãn Thiên Quân lập tức bị 1 câu của hắn làm giật mình.
"Gia chủ, đan dược Tiêu đệ luyện chính là để ta khắc phục tai họa ngầm..."
"Thật...thật có thể sao...ta không nhầm thì đan điền của đệ,...là bị 3 vết nứt nhỏ khiến không gian bị thu hẹp đi...đệ nói có thể chữa trị sao" Doãn Thiên Nam mở lớn mắt ngạc nhiên
"Uhm, ta cũng chưa thử bất quá...ta tin Tiêu đệ"
Bá Chương nói chuyện rất hiển nhiên.
"Vậy...Chương đệ, có thể cho ta xem đan dược đó một chút được hay không"
Không kể là Doãn Thiên Nam mà ngay cả vợ chồng Doãn Thiên Quân và 3 tỷ muội Doãn gia cũng bất chợt tràn đầy chờ mong lẫn kích động.
Chữa trị đan điền ah, không phải Doãn Thiên Quân còn đang bị thương đan điền đó hay sao, nếu chữa được thật thì không phải ông đã có hi vọng rồi hay sao.
"Uhm...tiểu thư, nàng lấy dược ra đi"
"Uhm..." Doãn Kế Anh trở tay một cái lấy bình thuốc nhỏ ra.
Ngay lập tức huynh đệ Doãn Thiên Quân chợt hét lên.
"Tiểu Anh...con có không gian bảo vật...!!!!!!"
Doãn Kế Anh lập tức vênh lên cái mũi, tay nhỏ cố ý vung vẩy cái vòng phỉ thúy rất là đắc ý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT