Tại một nơi khác, Âm Ma Môn
"Uhm...Thiên ca, huynh bị thương....Thiên ca...Thiên ca...huynh có nghe ta nói không.....ah không, là bảo kiếp không lẽ huynh ấy...là huynh ấy luyện thiên bảo"
"Hi...thật không thể tin được, nam nhân của ta...không ngờ ta lại sở hữu một nam nhân nghịch thiên như vậy, lão công( chồng)...thiếp thật là hạnh phúc...Thiên ca, muội nhớ huynh lắm"
"Chết....không xong, Thiên Kiếm Môn không phải là đang nằm trong tầm ngắm của Thái Huyền Môn sao, cao tầng Âm Ma Môn thu được tin tức hẳn là không sai đâu....chết rồi, huynh ấy gặp nguy"
Vừa nghĩ tới đây sắc mặt nàng liền trắng bệch đi, bàn tay trắng múp nắm chặt, đôi mắt hiện lên vô hạn lo lắng.
"Không biết 2 vị lão ca sẽ làm gì...để ta hỏi họ xem...."
Tụ Lý Kin Bát vừa bắt kết nối, một giọng nói tục liền vang lên
"Lão thối tha, con mẹ nó..."
Sắc mặt nàng ngây ra "ủa đây là giọng Huyền ca mà...huynh ấy"
Nghe giọng chửi rủa này, hình tượng nam nhân tiên phong đạo cốt, uy vũ hiên nhiên, phong vận như thần này trong lòng nàng liền tức thì bị lật đổ.
"Khốn kiếp, ngươi còn chửi ta thúi...bộ ngươi không thúi hả, 3 tháng không tắm...ngươi thơm lắm chắc, không biết trên thân có nuôi chấy rận hay không..."
Tư Mã Linh(*~*)
"Hừ, lão thối tha, ngươi coi lại cái đầu ổ quạ của mình đi coi chim làm tổ chưa...kiểm tra coi, không chừng còn có trứng chim đó..."
Tư Mã Linh:(*_*)
"Ta...xxx...con mẹ nó 18 kiếp lão gê tởm nhà ngươi, ngươi ở dơ 3 tháng, ngươi thúi hoắc 3 tháng có khác gì ta...mắc mớ gì ngươi chửi ta, ta....con mẹ nó chửi 18 đời tổ tông nó mồ mả bốc khói..."
Tư Mã Linh:(*_*)
"Chết tiệt....ngươi ngon thì bước tới, ta chiến với ngươi...để coi ta có bóp nát ch..m tên khốn nào đó ra không.....ah...không xong Linh Muội là nàng sao"
"Huyền ca, Hà ca...2 huynh..."
"Ah, Linh muội nàng không được nghe lão thúi đó nói...ta không có ở dơ"
"Hừ...còn dám chối, Linh muội nàng xem mùi thúi lão phát ra có thể hun chết cả một đầu hung thú ah...còn dám chối.."
Đừng xem thường loại cãi nhau dở hơi này của họ, tại vì cách mãi nhau này chính là thể hiện cho tình bạn thế gian hiếm có trên đời.
Họ cãi nhau nhưng chưa bao giờ giận nhau, đến khi sinh tử quan đầu họ vẫn sẽ liều mạng nhảy vào hố lửa để chết chung với nhau.
Và đặc biệt là những lúc gặp chuyện khó giải quyết họ cũng sẽ tự tìm lấy nhau mà cãi nhau, như vậy sẽ khiến họ sớm tìm ra phương pháp giải quyết vấn đề hơn. Cãi nhau với họ chính là một cách để bù lấp vào những phút suy tư như người khác.
Lúc khó khăn người ta thường đau đầu vắt óc hoặc buồn chán buông thả nhưng còn họ, họ lại vô cùng nghiêm túc xông vào cãi nhau thậm chí đánh nhau bầm dập, chà đạp nhau, ném dơ vào nhau.
Nhìn biểu hiện của họ quả thật là so với trẻ con lại càng trẻ con nhưng một khi tìm được giải pháp, sẽ ngay lập tức thay đổi một bộ mặt khác.
Cả đời họ không có bóng hình của nữ nhân, không có thân nhân, không có bạn hữu, lại càng không đồng võ đạo...họ có, chỉ có một tấm chân tình không gì lay động được.
Do đó họ khác người, họ lập dị nhưng mà thế gian lại không tìm ra được một cặp bạn thân nào đáng quý và đáng thương hơn họ.
Tại vì bằng 2 chữ yêu thương, họ đã dùng trọn vẹn mọi đau khổ và cô độc để trút gánh nặng lên vai nhau cùng nhau gánh vác, cùng nhau hướng tới ước mơ cao đẹp của mình.
Họ cứ cãi nhau như vậy dằn vặt nhau suốt một ngày mới xong, nhưng không phải xong là vì tìm ra cách giải quyết mà là vì lúc này một giọng nói đã vang lên.
"2 vị đại ca,...ta cần 2 huynh giúp ta một chút"
Nghe được giọng của Thiên, 2 lão đầu không nên nết này liền hét lên.
"Là Thiên đệ...." sau đó họ liên tiếp nói một chàng ngay cả Tư Mã Linh lo lắng gần chết cũng không xía được miệng vào.
"Thiên đệ....đệ bị thương bây giờ sao rồi..."
"Tiểu đệ, đệ khỏe chưa, có cần đan dược chữa thương không, ta lập tức mang đến...ah, không không...tất nhiên là cần, để ta..."
"Lão khốn cút đi, Thiên đệ đệ mau nói cho ta, bây giờ đệ sao rồi...trọng thương có nặng không...có hộc máu không,..."
"Cút ngay, Thiên đệ mặc kệ lão thúi đó...trả lời ta, đệ sao rồi bây giờ đệ đang ở đâu, có ai bên cạnh không..."
"Xéo...xéo ngay. Thiên đệ...ta biết rồi, đệ là đang rất mệt phải không, có phải là độ phải bảo kiếp thiên phạt phải không, đệ là đang cần lôi hệ chữa thương đan dược...đệ chờ ta, nửa giờ sau ta lập tức mang đến..."
Nhất thời, quần ma loạn vũ, nước bọt loạn phi
Thiên vừa mới bắt được liên lạc còn chưa kịp nói xong một câu đã bị nhấn chìm trong nước miếng không ngóc đầu được lên.
"Thiên đệ, đệ là liên lạc chúng ta...ah, phải rồi đệ nói là cần chúng ta giúp đỡ phải không, nói đi...cần cái gì..."
Rốt cuộc sau nửa giờ nghẹn họng đến bây giờ Thiên mới được nghe một câu này, cảm giác sắp thoát khỏi nước miếng loạn phi này Thiên giống như thoát khỏi khổ hải, hắn vui sướng muốn chết, miệng liền cấp tốc giành lấy giây phút quý giá này mà nói hết.
"2 vị đại ca, Linh nhi...bây giờ ta đang cần rất nhiều tài liệu luyện khí, ta cần luyện khí..."
Nghe được câu nói này của Thiên, cả 3 người đều cấp tốc há ngoác cái miệng ra, mắt trố lồi...tại vì sao?
Vì sao bất chợt Thiên lại khẩn thiết yêu cầu nhiều tài liệu luyện khí như vậy, tất nhiên là liên hệ với bảo kiếp thiên phạt và thông tin họ vừa nghe ngóng được thì đã chứng minh được 1 điều.
Thánh sư....Thiên chính là vị thánh sư đã luyện khí thất bại đó.
Và họ đã mặc định hiểu rằng Thiên luyện khí thất bại là do thiếu luyện khí tài liệu cho nên bây giờ mới khẩn thiết yêu cầu tới như vậy
Ông trờiiiiiiiii....tiểu đệ mà ta ngẫu nhiên quen được là một Thánh sư trong truyền thuyết.
Bà nội cha nó....ta nhặt được một tên tiểu đệ nhỏ...không ngờ lại là thánh sư.
Ôi thần linh ơiiiiiiii....nam nhân mà chiếm đoạt thân thể của ta....tướng công trong mọng của ta không ngờ lại là một siêu cấp Thánh sư....ah, trái tim của ta...
.....
"Ah...Hà ca,...Long Tiên ca...linh nhi....linh nhi.....các ngươi có đó không...có nghe ta nói không...trả lời ta...ah, không lẽ tụ lý kim bát của ta có vấn đề sao...haiiii, xem ra ta cần nhất bây giờ vẫn là cấp tốc học đầy đủ luyện khí đạo ah, học mót chút ít đã bày đặt luyện chế tùm lum...thật là không ra sao..."
Huyết Trường Hà: (@
[email protected])
Long Tiên: (@
[email protected])
Tư Mã Linh: (@
[email protected])
Nghe một câu này của Thiên, con mắt họ vốn đã trợn lớn thì bây giờ muốn trừng lòi ra, miệng đã há to bây giờ muốn lệch ra quai hàm.
Tổ cha nó, thánh sư....thánh sư ah, vậy mà hắn mới chỉ học mót có chút đỉnh đã thành thánh sư....úc...ta nhồi máu cơ tim, úc...ta không thở ra...ta bị tăng huyết áp....Huyết Trường Hà ta sống không nổi...ta...úc...
Con mẹ nó, nói dỡn....cũng chớ có dỡn kiểu này ah,....ngươi đây là đang khủng bố tinh thần của ta....ta...ặc, ta tẩu hỏa nhập ma...ta..
- Thiên ca, huynh...huynh....ta...ta...
Tư Mã Linh thậm chí còn cảm thấy mình khó thở nổi.
"Uhm...kỳ lạ, liên lạc vẫn còn mà sao không ai trả lời hết ta, không có dấu hiệu hư hỏng luôn kỳ lạ....thôi vậy để lần sau ta đền bù cho mấy người họ một món thiên khí xài chơi...cái tụ lý kim bát này dỏm quá"
Nghe xong câu cuối này của Thiên ngay lập tức.
"Bịch..." Huyết Trường Hà trợn trắng mắt lên, máu dồn lên não, tim bị thiếu ôxi té cái rầm xuống đất.
"Bịch..." tròng mắt Long Tiên hiện lên 2 vòng xoáy nhỏ sau đó giống như bị búa tạ nện vào văng lên đầy sao, rốt cuộc một câu cuối cùng này của Thiên đã làm lão không chịu nổi đả kích nghiêm trọng ngất xỉu rồi.
"Ui ông trời của ta....thiên khí mà huynh ấy làm giống đồ chơi quá vậy, muốn cho là cho, muốn luyện là luyện sao....nếu như ta có một món thiên khí, không phải quá tuyệt....ah, chết mất...chết mất...."
Thế đấy, mới đó 3 con người này còn lo đứng lo ngồi, gân cổ cãi nhau thậm chí chạy khắp nơi tìm tay đấm để chuẩn bị liều mạng với người ta cứu Thiên thoát chết vậy mà mới thoáng chốc đã bị mấy câu nói của Thiên vật ngất xỉu.
Tinh thần của họ chuyển từ căng thẳng cực độ, lo lắng cực độ sang tình trạng sốc cực độ và đả kích nghiêm trọng....kết quả là họ....
Đây cũng có thể gọi là cảm giác leo từ địa ngục lên thiên đường, chỉ có điều là loại thay đổi này quá nhanh mà thôi.