Cùng lúc đó tại Chiến Thần Đà, siêu cấp môn phái xếp đệ nhị toàn Thiên Phù Giới.

Ngồi trên chủ vị là một ông lão mặc áo bào xanh tu vi kinh khủng đang phủ ra khí áp ngập trời, thân thể ông ta vạm vỡ lồ lộ ra cơ bắp vạm vỡ, mỗi cử động đều ẩn hiện một đại lực lượng đáng sợ, trên thân khoác một một chiến bào gọn ngắn tay mầu cổ đồng đầy linh tính hiển nhiên là một món địa phẩm bảo y không tầm thường.

Trên bộ bảo y này ẩn hiện một hư ảnh hổ hình hung bạo, tiếng gầm gừ vang vọng đầy uy nghiêm, hổ uy nhàn nhạt bộc phát, khí tức vạn thú chi vương đáng sợ hòa hợp với khí tức chiến thần bất bại trên thân chủ nhân khiến một mảnh không gian xung quanh đều muốn bị áp sập.

Bên dưới là 72 vị trưởng lão, mỗi người đều khí tức mạnh mẽ đáng sợ, thân thể đều là vạm vỡ ẩn chứa lực bạo phát không thể tưởng tượng., huyết mạch như nộ long gào thét, gân mạch thép tinh, thân thể như một bảo khí hình người.

"Đà chủ, ta thấy Thiên Kiếm Môn này cũng không hẳn là đã ra đời một thánh sư, mà hẳn là một dạng bán thiên phẩm bảo vật nào đó mà thôi"

Nói chuyện là một vị trưởng lão trông có vẻ gầy gò nhưng ẩn trong bộ quần áo rộng lại là một lực lượng tựa như che dấu một đầu cự long, bước chân không di chuyển nhưng lại liên tiếp hiện những cơn cuồng phong nhỏ.

"Hiển hiên là như vậy, có điều dù chỉ là một bán thiên phẩm đã là hiếm có rồi, đặc biệt là một bán thánh sư ra đời lại càng không phải vấn đề nhỏ, Đà Chủ ta thấy Thiên Kiếm Môn này không chịu cam phận ah"

Vị đà chủ trên chủ điện thoáng hiện một dòng khí áp lạnh giá miệng nhếch một nụ cười gằn.

"Không cam phận thì sao...Thái Huyền Môn đã quyết định lấy chúng ra khai đao, chúng có chắp cánh thì cũng không bay lọt"

"Vấn đề không phải nằm ở chỗ Thiên Kiếm Môn này sống còn ra sao mà là qua trận chiến này, Chiến Thần Đà ta sẽ thu được lợi ích gì"

Một thanh niên ngọc thụ lâm phong tiến lên nói.

"Không sai, Đà chủ...tuy Thiên Kiếm Môn không ra gì nhưng một vị Bán Thánh Sư ra đời thì lại đáng giá cho Chiến Thần Đà ta xen vào"

"Còn nửa năm nữa là tới thập tuyệt thiên tài giao lưu hội, ta nghĩ là chúng ta nên ra tay trước nếu không e rằng với sự bá đạo diệt tuyệt vô tình của Thái Huyền Môn thì ta sẽ không thu được gì"

Thanh niên này có phong cách nói chuyện vô cùng trí tuệ, tựa như mọi thứ đều không thoát được bàn tay của hắn, về cá tính có mấy phần giống Âu Chánh Nam.

Nhưng mà kẻ này trong Chiến Thần Đà lại có được thực lực càng khủng khiếp và địa vị lại càng viễn siêu hơn một Âu Chánh Nam nhiều tại vì tại đệ nhị môn phái Chiến Thần Đà này hắn có được danh xưng đương đại "Tiểu Chiến Thần" La Mông.

Trong 10 đại môn phái chỉ có hắn mới có thể sánh lại được đệ nhất thiên tài Thái Huyền Môn cực xuất nam thiên đại nhật công tử Tuyệt Kiếm Thiên

"Lã Mông, vậy ngươi có đề xuất gì không"

Đà chủ hỏi.

Lã Mông bên dưới nhẹ đưa ánh mắt đầy trí tuệ quét về phía sau mấy vị trưởng lão rồi nói.

"Mấy lão già hiếu chiến Thái Huyền Môn này ai nấy đều hiếu sát vô tình, "tuyệt thiên thái thanh công" của Thái Huyền Môn lại càng rèn luyện nên một thân ngạo khí như long vượt xa người thường, bọn chúng tự cao tự đại xem chúng sinh như cỏ rác, một Thái Huyền Môn này trong Thiên Phù Giới chẳng khác gì một con khát máu hung thú vô cùng hung tàn đáng sợ"

"Thiên Kiếm Môn từ vài năm trước đã sớm bị chúng đặt lên ý đồ thống trị, một năm nay thực lực 2 bên lại càng nới rộng, con cự thú Thái Huyền Môn này đã sớm xem Thiên Kiếm Môn như con mồi trong bàn tay mình, bản tính lạnh lùng khát máu của chúng đã sớm không nhịn được muốn ăn tươi nuốt sống Thiên Kiếm Môn từ lâu, các đời anh tài Thái Huyền Môn đều đã rục rịch khó nhịn muốn xông vào cắn xé, mâu thuẫn 2 bên bây giờ cũng đã lên đến đỉnh"

"Lần này, bán thiên khí ra đời cùng với bán thánh sư loại bảo vật này ra đời trong tiểu môn phái Thiên Kiếm Môn này là phúc nhưng cũng là họa, con hung thú Thái Huyền Môn tất sẽ xem điều đó là không biết điều, với bản tính xem trời bằng vung của họ thì Thiên Kiếm Môn lần này khó tránh khỏi cảnh máu nhuộm thiên sơn, cửa tan nhà nát"

"Dự định giết gà dọa khỉ vốn dự định nửa năm nữa mới thực hiện thì lần này,...chắc chắn Thái Huyền Môn họ sẽ không nhịn được"

"Một bán thánh sư ngạo khí vô cùng cao, bảo hắn đầu hàng quy thuận hay khuất nhục làm chó cho lũ hung tàn đó thì tất nhiên sẽ không chịu....hắn và Thiên Kiếm Môn sẽ phản kháng, 2 bên sẽ đấu qua đấu lại...nhưng mà cứ như vậy 2 bên đấu nhau sẽ trở thành một vũng nước đục và lúc đó, chúng ta chỉ cần làm ngư ông thả cần"

Lã Mông hắn nhếch miệng cười tự tin.

"Ban ơn, ra tay đúng lúc, đưa than ấm trong ngày tuyết rơi...con mồi này, sợ gì không câu được"

"Trong thập đại môn phái, Chiến Thần Đà chúng ta là môn phái chủ tu thân thể, lực chiến và nội tình sớm đã không phải những môn phái đương đại khác có thể so sánh, thậm chí cả Thái Huyền Môn cũng chưa chắc phải sợ"

Nhưng "chiến thần quyết" của chúng ta lại vô cùng cần luyện khí thuật, một khí đạo bán thánh sư trong môn phái ta sẽ có tác dụng không thể tưởng"

"Hiện giờ thực lực của ta cùng Thái Huyền Môn đều sàn sàn nhau nhưng từ giờ cho tới lúc thập tuyệt thiên tài đấu còn nửa năm. Nửa năm này nếu chúng ta dâm uy cưỡng bức vị bán thánh sư này làm việc ngày đêm....hừ, đã đủ để thực lực Chiến Thần Đà ta vượt xa Thái Huyền Môn, lúc đó đại thế sẽ chẳng phải tùy ý cho Đà ta khống chế sao"

Lời phân tích của Lã Mông giống như cao nhân quan sát sâu bọ, như đế chỉ giang sơn, câu câu như vạch rõ bí mật thế gian, chữ chữ như đả phá sương mù, một loại trí tuệ này không ngờ còn hơi thoáng ảnh hưởng tới pháp tắc thiên địa.

Loại nhân vật này đã có thể nói trở thành con cưng của trời đất, là thiên đạo chi tử, như chân long ngự thiên, dưới trời nhưng trên vạn người.

"Uhm...không sai, Lã Mông ngươi đã có thực lực địa cấp không thua gì địa cấp trung kỳ, chuyện này ta cho ngươi toàn quyền quyết định"

"Các vị trưởng lão, vị Bán Thánh Sư này Chiến Thần Đà ta quyết lấy cho được, bất kể mọi giá dù là diệt sát hắn bắt thần hồn mang về cũng được...nghe rõ chưa"

"Rõ...thưa đà chủ"

.........

Tại Huyết Ma Môn một gian phòng.

"Bán thánh sư, không lẽ là Thiên lão đệ....Thiên Kiếm Môn, mấy cái lão đần đó thì dù có luyện thêm ngàn năm cũng không đến được thánh sư, lão đệ....nhất định là hắn"

"Uhm, không sai...loại chấn động này...phải rồi, chết tiệt nếu vậy thì hắn gặp nguy..."

Ngay lúc này một tiếng chuông vang lên.

"K..e...n...g.....k...e..n...g....k...e...n..g...."

Là 3 tiếng, đại biểu cho ngụ ý các cao tầng trưởng lão lập tức tập trung.

"Ah, không xong...cao tầng Huyết Ma Môn nhất định sẽ không có dụng ý tốt, chết...chết...làm sao đây....uhm, xem ra lần này ta phải đến gặp các vị lão hữu chút"

........

Tại một nơi khác, Vạn Pháp Môn

"Uhm....đây là, bảo khí chi kiếp...ah. Thiên lão đệ trọng thương...không lẽ....không lẽ là hắn đang luyện thiên khí, hắn tấn cấp thánh sư...ah...thật không thể tưởng được huynh đệ của ta lại là....ah, không xong"

"Đ.....ư.....ơ...ng....." một tiếng chuông lớn vang vọng lên.

"Không xong, lão đệ gặp nguy...Vạn Pháp Môn triệu tập cuộc họp nhất định là muốn tranh thủ kiếm lợi....kiếm lợi ah, lão đệ của ta...lão đệ...làm sao,...ta phải làm sao"

"Phải rồi Huyết lão bây giờ nhất định cũng đang động thân...ta.." còn chưa nói xong thì từ "Tụ Lý Kim Bát lại truyền đến giọng gào thét của Huyết lão.

"Huyền lão đầu....lão đệ sắp có chuyện"

"Biết rồi, biết rồi..ngươi làm gì mà gào thét vậy, lỗ tai ta đâu có điếc"

"Ngươi còn ung dung cái gì, thật ta gét nhất cái môn phái ngươi ở cái tật đó đó, rõ ràng là trong lòng nóng như lửa đốt nhưng cứ phải ngụy tạo trang cái gì khí độ gì gì đó...thật là thối hoắc"

"Ngươi...con ma như ngươi cứ làm rộn lên thì được cái gì ah, còn dám chửi ta thối, ngươi là muốn chết phải không?"

"Mẹ nó, bế quan 3 tháng rồi mấy ngày nay thực lực ta tăng vọt lại ngứa ngáy không tắm 3 tháng, lão đầu thối có ngon thì tới đây"

"Hừ, ngươi tưởng ngươi biết ngứa thì ta không ngứa chắc "giao long phi thiên thác" của ta đã đại thành rồi, 3 tháng bế quan không tắm ta cũng đang thiếu bao cát đây...lão khốn có ngon ngươi tới đây"

"Ta thách ngươi dám tới đó..."

Bên kia lại vọng tới giọng gào thét.

"Ta cũng thách ngươi dám tới Huyết Ma môn ta đó..."

"Hừ...hừ...ta mới thách ngươi đó, đồ con sâu"

Thế là 2 lão bạn hữu chí thân già mà không nên nết này cứ như vậy là muốn xông vào cãi nhau nước miếng đều văng tung tóe, đến cả chuyện quan trọng cũng bị lạc đề mất tiêu.

3 tháng qua từ khi chia tay Thiên họ đã không ngừng bế quan điên cuồng thỏa mãn khoái cảm tăng mạnh thực lực này, 2 tên này bẩm sinh mang dòng máu hiếu chiến lại không có may mắn như yêu nữ Âm Ma Môn Tư Mã Linh kia được Thiên tặng cho "tị trần linh phù".

Cho nên 3 tháng bế quan tỉnh lại,mang một thân cáu gét dơ bẩn...họ vừa gặp nhau là ngứa ngáy...ngứa này là ngứa thật sự do ở dơ chứ không phải ngứa trong lòng.

Đánh nhau...tiếc là ở quá xa không đánh được.

Phát tiết....họ ngứa ngáy, thì chỉ có biết ngồi đây cãi nhau phun nước miếng, thả rắm thối vào mặt nhau như 2 đứa con nít mà thôi.

,.............

"Lão khốn nạn này, con mẹ nó...ta không rảnh cãi với ngươi, mau nghĩ cách cứu lão đệ đi..."

"Cách....cách gì được...lão khốn, ngươi xem thực lực địa cảnh trung kỳ của ngươi bây giờ có thể kháng được cường giả cỡ nào"

"Hừ...chớ xem thường ta, với thực lực ta bây giờ dù 1 tay cũng có thể chấp 5 tên như ngươi, thậm chí địa cảnh đỉnh cũng có thể đối kháng bất bại"

"Ah....lão khốn, ngươi lấy ví dụ tốt quá ha, muốn bị chửi hả....ngươi tưởng chỉ có ngươi mạnh lên thôi sao, hiện giờ ta chỉ cần cho tiểu sủng giao của ta ra sân cũng có thể miểu sát ngươi"

"Hừ, một tay tiểu khô lâu của ta cũng có thể bóp chết con rắn của ngươi...còn ngươi hả, một rắm của ta là xong"

"Ngươi....chết tiệt...ta...ta, con mẹ nó, chửi nhau với cái lão thô tục này, tức chết ta..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play