Âu Quyết không quỳ cũng không khom lưng.

Hắn kiếp trước thân phận không nhỏ, tự nhiên có ngạo khí của mình nhưng mà hắn khác những tên đứng trên đỉnh mà quên mất mình kia.

Hắn còn biết tri ơn đồ báo, và cũng biết cả thừa nhận kẻ khác cao hơn mình.

Thân thể thiếu hụt này hắn đã mất gần 20 năm dưới đủ mọi bện pháp để chữa trị mà vẫn không được, hôm nay lại chỉ nghe Thiên nói mấy câu làm một bện pháp đơn giản liền giải khai bí mật, loại tầm nhìn và bản sự này hắn tự nhận không bằng

Nam nhân trước mắt tuy trẻ tuổi nhưng hắn không xem nhẹ, lại nhìn thấy Thiên liếc mắt sát nhân, loại thủ đoạn này lại càng chứng minh được nam nhân này đủ bản lãnh để hắn nhận làm chủ.

Đứng thẳng ở đó nhìn tới, mắt vẫn đối mắt trên thân vẫn thẳng tắp như thương đầy ngạo khí, Âu Quyết hắn một quyết định hôm nay sẽ là bước ngoặt của cả cuộc đời.

Chỉ có đứng như vậy hắn mới chứng minh được giá trị của mình, cái giá trị mà trong Thiên Kiếm Môn này chỉ có Thiên mới biết được.

"Ta đồng ý..." không nhanh không chậm, hắn một câu liền đáp ứng.

"Tốt...." nói xong tay Thiên nhẹ vung, trong khoảng khắc liền kéo vô vàn phù lực lại một chỗ, tay vung lên vạch chỉ 13 cái liền kết thành một đạo phù văn trực tiếp xuyên qua sọ não khắc vào trong đầu Âu Quyết.

Linh văn này vừa nhập vào liền hệt như chạm vào rất nhiều rào cản đặt móng lên nền đất sau đó phá vỡ từng đạo phong ấn khiến cho tiềm năng bên trong phún dũng tuôn ra.

"Oanh...oanh..." âm thanh này trực tiếp vang lên trong đầu hắn sau đó Âu Quyết vui mừng quá đỗi mở mắt, một sự khiếp sợ lẫn thán phục không thể che dấu được khi nhìn tới Thiên.

"Có cần về nhà chuẩn bị chút hay không?" Thiên hỏi

Âu Quyết suy nghĩ một chút mới nói

"Cho ta 1 ngày"

"Được...."

Cuộc nói chuyện cứ như vậy liền ngắn ngủi kết thúc

Âu Quyết quay người rời đi, hướng mặt về phía mặt trời lưng thẳng tăp, một sự bễ nghễ thiên hạ đã trở lại trên tấm thân gầy yếu của hắn.

"Thiên ca....ah.Thiên ca, muội hoàn thành...ah..hihi" Nhan nhi như một cô bé mới lớn làm thành công một chuyện đại sự, vừa thấy Thiên liền nhào tới ôm chầm lấy hắn bất chấp cả rào cản nam nữ

"Uhm...vượt qua rồi sao, ta biết nàng làm được mà!" Thiên không tiếc lời khích lệ.

Khác với Nhan nhi, Sương nhi trông mệt mỏi nhưng đầy phấn chấn nhìn thẳng tới d mở mắt to long lanh tựa như đang chờ hắn khích lệ, nàng trầm ổn mà nhu mì đứng đó

Thiên hướng tới nàng cho một ánh mắt quan tâm

"Nàng rất giỏi...chúc mừng nàng"

"Hihi..." Sương nhi nở một nụ cười như hoa buổi sớm, sinh khí tươi mát từ trên thân nàng tràn trề

3 tên Thiết Vô Danh...cũng lẳng lặng đứng sau, mắt nhìn tới Thiên chờ đợi hắn cho một lời khích lệ, giờ phút này chúng giống hệt như những đứa trẻ con đang chờ người lớn khen ngợi

"Làm tốt lắm...kiếm đạo đã miễn cưỡng tông sư, tiếp tục tu luyện đi"

Đối với Thiên thì kiếm đạo như vậy vẫn còn chưa là gì đáng kể, lời khen này nếu để những trưởng lão khác trong Thiên Kiếm Môn nghe thấy nhất định sẽ khinh bỉ hắn ngu dốt, bất quá những người này lại khác

Tại vì kiếm đạo này hoàn toàn là nhờ Thiên trao cho họ mà có được, đến bây giờ họ dù có được 10 thành kiếm ý tại thân nhưng lại chỉ là mới sơ lược làm quen được truyền thừa mà Thiên giao cho mà thôi.

Tông sư đối với người khác là một từ ngữ xa xăm nhưng đối với Thiên lại là bình thường nhỏ bé.

"Chủ nhân yên tâm, chúng ta sẽ không để ngài thất vọng"

"Uhm...khí tức mọi người đã nhập vào trận, chỉ cần đi tới minh chứng đối chiếu là được... đi nhận danh phận mới đi"

"Thiên ca, huynh...không đi cùng chúng ta sao?"

"Có vài con ruồi muỗi quá phiền phức lại kéo tới, ta giải quyết chúng trước, mọi người không cần lo cho ta"

Nghe hắn nói vậy ai nấy đều hiểu, xưa nay tại Thiên Kiếm Môn này họ tin tưởng nhất là hắn, cũng yên tâm nhất là hắn, lần này Thiên trở về là dùng sát phạt để dẹp yên thì tất nhiên sẽ không thiếu kẻ thù.

Lần trước như vậy và bây giờ cũng như vậy, bọn họ không giúp được ở lại cũng không giúp được gì, cho nên họ đều ngoãn ngoãn làm theo lời hắn.

Quả nhiên không lâu sau đó, một toán chấp pháp đội đã tới, số lượng dĩ nhiên có tới hơn trăm người dẫn đầu là một vị trưởng lão mặc bạch bào viền bạc 4 sao, đại diện cho thân phận tứ phẩm trưởng lão của mình.

"Hoàng Thanh Thiên...ngươi không chạy sao?" Hàn trưởng lão đưa tới ánh mắt xem thường, khi nhìn thấy tròng mắt mầu đen mái tóc mầu đen của Thiên còn lộ rõ sự chán gét

"Hạ đẳng ti tiện chủng tộc, ngươi được Thiên Kiếm Môn cưu mang he chở còn không những không biết ơn dưỡng dục lại còn khi ngôn diệt tổ, cuồng vọng ác độc sát hại đồng môn, Hoàng Thanh Thiên...ngươi còn gì để nói?"

"Keng...keng...keng..." một đám chấp pháp giả phía sau mỗi người đều rút kiếm tách ra đội hình vây Thiên vào giữa, khí thế lăm lăm muốn giết người.

Trong đám này còn có 12 tên sử dụng dây xích dài, đầu xích có mấu nhọn dĩ nhiên là dùng để cầm nã kẻ phạm tội

"Uhm...không có lời gì để nói, nếu có thì chỉ có 1 câu thôi!" Thiên Tà không chút nào sợ hãi nhìn thẳng tới vị Hàn trưởng lão này nói

"Tiện nhân, cho ngươi nói..."

"Uhm...ta có một con chim, rất thích máu tươi, ngươi dẫn đám người này đến đây hẳn là đủ cho nó dùng tạm bữa sáng rồi"

"Cuồng đồ lớn mật còn dám không hối cải, chấp pháp đội, bắt hắn cho ta...."

"Leng keng.... Leng...keng..."

Ngay lập tức kiếm quang loạn vũ, xích sắt xỏ xuyên. 100 người này như châu chấu chia đều mỗi phía, công kích kín không chỗ hở.

Nhưng cũng lúc này, Thiên nhẹ xòe bàn tay trên đó Hắc Vũ hiện ra nhưng mà lần này, Hắc Vũ lại không phải như trước

Nói cách khác đó là nó hiện ra nhưng dưới cánh lại còn một đám lít nhít 20 con Hắc Vũ nhỏ đang bám vào.

Hiện trạng khủng bố lập tức hiện ra

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play