Yêu cầu bồi thường từ phía đối tác, từ sự thiếu hụt ngắn hạn của các nhân viên chủ chốt, các công ty thuộc tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng ở Châu Âu thì sắp sửa gây chiến, tập đoàn Phượng Hoàng cũng chịu áp lực, bởi vì cơn khủng hoảng tài chính cũng sắp đến rồi, Tần Tịch Thần không thể không vì chuyện này mà suy xét cho ổn thỏa.

Nhung mà, kết quả có được không như ý muốn, do Tần Tịch Thần và ba cán bộ cao cấp của tập đoàn Phượng Hoàng suy nghĩ muốn nổ não cũng không thể suy nghĩ ra phương án giải quyết hợp lý, cuối cùng Tần Tịch Thần chỉ có thể nhịn đau để cho tổng giám đốc điều hành của dầu mỏ Phượng Hoàng chiếu theo các điều lệ trong hợp đồng bồi thường hợp đồng cho các đối tác làm ăn.

Nhưng, Tần Tịch Thần vẫn còn kèm theo một điều kiện, đó là phải chấm dứt hợp đồng, công ty chi nhánh bên Châu Âu của dầu mỏ Phượng Hoàng và bọn họ hợp tác làm ăn, cũng có thể nói, sau khi bắt đầu bồi thường, hai bên không còn quan hệ hợp tác nữa.

Tần Tịch Thần đưa ra quyết định này dường như đã nhận quyết định tổn thất về mình, nhưng suy nghĩ cẩn thận một chút, cũng không hẳn đây là một quyết định tổn thất về phía mình, mà nguyên nhân gần giống như vậy, khủng hoảng tài chính sắp xảy ra, tuy sẽ không ảnh hưởng gì lớn đến sản nghiệp của Phượng Hoàng, nhưng ảnh hưởng là chắc chắn có.

Tập đoàn Phượng Hoàng sớm đã có sự đề phòng, đã ngày một lan rộng, trong cơn khủng hoảng tài chính có thể tiếp tục sinh tồn, mà các công ty dầu mỏ khác thì mặc cho số phận, một khi có công ty dầu mỏ nào sụp đổ, những công ty đó nhờ vào công ty hợp tác với công ty dầu mỏ có thể sẽ sụp đổ.

Cài gì? Lại một lần nữa tìm đến chi nhánh bên Châu Âu của dầu mỏ Phượng Hoàng để hợp tác hay sao?

Đó là chuyện không thể có, cũng không cần suy nghĩ khi bồi thường cho bọn họ là cứng chắc cỡ nào, đối với những công ty như vậy, cho dù là Tần Tịch Thần hay Lục Thiếu Hoa, cũng đều quyết định giống như vậy, đó chính là không cho hợp tác.

Nếu có khả năng, còn không để bụng lại đạp cho một quả, để cho những công ty đã có chút nguy cơ sụp đổ thì đạp cho xuống vực sâu luôn, để trả thù việc đòi bồi thường.

Đây là suy nghĩ riêng của Tần Tịch Thần, còn có một suy nghĩ khác mà Tần Tịch Thần cảm thấy sự việc này đối với tập đoàn Phượng Hoàng tạo nên ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, nếu không gấp rút, càng kéo dài thì ảnh hưởng của tập đoàn Phượng Hoàng sẽ càng lớn.

Ra sức hạ sát, nhanh chóng giải quyết tất cả, chẳng những có thể hồi phục lại danh tiếng cho tập đoàn Phượng Hoàng, đồng thời cũng có thể khiến cho tập đoàn Phượng Hoàng không còn đeo mang ảnh hưởng tiêu cực này.

Tuy nhiên, Tần Tịch Thần vẫn kìm nén nỗi đau, bởi vì việc này trả một cái giá quá đắt, không nói thì con số bồi thường là một con số lớn, đồng thời vẫn có tổn thất hàng loạt đến việc làm ăn kinh doanh, có kinh doanh thì mới kiếm được tiền lời, hiện tại thì không có kinh doanh, lại phải bồi thường, đó là hai tổn thất lớn.

Chỉ có điều Tần Tịch Thần cũng biết, nếu cô ta không thể quyết định dứt khoát, theo thời gian hậu quả càng thêm nghiêm trọng, đây không phải là điều mà Tần Tịch Thần muốn thấy, đó cũng không phải là điều Lục Thiếu Hoa muốn thấy.

Sắp xếp lại các công việc có liên quan đến nhau một chút, Tần Tịch Thần mới tuyên bố kết thúc hội nghị, nhưng cô ấy thật không ngờ rằng, thời gian đã hơn bốn giờ chiều, trở về văn phòng làm việc xử lý mấy văn bản còn tồn đọng, thì thời gian đã đến giờ tan ca rồi.

Nhìn trên bàn vẫn còn mười mấy văn bản, Tần Tịch Thần bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ cần thu dọn một chút, sau đó đem văn bản về nhà xử lý cũng được.

Khi Tần Tịch Thần về đến nhà, cô ấy cố không để tinh thần dao động, nguyên nhân rất đơn giản, khi cô ấy lái xe vào trong sân, phát hiện ở trong sân đậu sẳn ba chiếc trực thăng, hai nhỏ một to, đó không phải là trực thăng hộ tống và trực thăng chuyên dùng của Lục Thiếu Hoa thì là cái gì.

Lục Thiếu Hoa đã trở về, Tần Tịch Thần ý thức được, Lục Thiếu Hoa đã trở về Hồng Kông rồi, điều này khiến cho Tần Tịch Thần thở phào nhẹ nhõm.

Sự việc của tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng đã khiến cho Tần Tịch Thần chịu nhiều áp lực xém chút nữa không thở nổi, lại thêm những công ty con khác cũng có rất nhiều việc phải làm, tuy Tần Tịch Thần đã quen với cuộc sống bận rộn hằng ngày, nhưng lúc này đây tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng xảy ra chuyện lớn như vậy, khiến cho Tần Tịch Thần chịu áp lực mà trước giờ chưa từng có.

Xuống xe, bước vào nhà, Lục Thiếu Hoa quả nhiên đã trở về, đang ngồi ở phòng khách hút thuốc, bộ dạng rất là nhàn nhã.

Nhàn nhã thật sao?

Tần Tịch Thần đã quá hiểu Lục Thiếu Hoa, nhìn vào ánh mắt của Lục Thiếu Hoa cũng nhìn thấy được vẻ suy tư, lại nhìn thấy Lục Thiếu Hoa chuyển kênh truyền hình liên tục, Tần Tịch Thần càng biết rằng, thực ra trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng đang bị áp lực rất lớn.

Lục Thiếu Hoa xem truyền hình không nào kênh nào khác mà chính là kênh trung ương, mà kênh trung ương giờ này đang phát hình ảnh phỏng vấn từ Vấn Xuyên, phòng ốc sụp đổ, quân đội không ngừng dọn dẹp đống nổ nát, làm cho người ta không hiểu sao động đất lại tàn phá ghê gớm như vậy.

Nếu không có chuyện di chuyển dân cư trước đó, từ trên hiện trường có thể nhìn thấy, người tử vong tạo thành một con số lớn.

Vậy đi, tất cả đều đã qua rồi, không có ai bị thương, nhưng công tác xây dựng thì sao?

Đây tuyệt đối là một vấn đề hết sức nan giải, mà vẻ mặt Lục Thiếu Hoa trầm ngâm chính là đang nghĩ đến vấn đề nan giải trong công tác xây dựng lại công trình.

Nhưng, Tần Tịch Thần đã trở về làm Lục Thiếu Hoa giật mình, ngẩng đầu nhìn một cái, nhìn thấy Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa nở một nụ cười tươi rói và thản nhiên nói:
- Về rồi à?
- Vâng.
Tần Tịch Thần có chút mệt mỏi, nhưng lúc này trên mặt cô ấy đã bớt căng thẳng, vì cô nghĩ là, Lục Thiếu Hoa là ông trời, cho dù những sự việc của tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng rất phức tạp, rất khó giải quyết, trước mặt Lục Thiếu Hoa, có đủ khả năng để cách giải quyết mọi chuyện ổn thỏa.

Đúng vậy, Tần Tịch Thần tin chắc như thế, tất cả các vấn đề nan giải thì Lục Thiếu Hoa đều có đủ khả năng giải quyết thuận lợi, Tần Tịch Thần tin chắc như thế…nhưng, Tần Tịch Thần cũng chưa vội vàng nói ra, mà trước tiên lên lầu lấy văn bản ra, thay đồ ra, sau đó với dáng vẻ hoàn mỷ bước xuống lầu, ngồi xuống bên cạnh Lục Thiếu Hoa, thỏ thẻ nói.

- Tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs cấu kết với nhau làm chuyện này, lúc nào cũng rình rập tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta như hổ rình mồi, hạ thủ ngay chi nhánh bên phía Châu Âu của dầu mỏ Phượng Hoàng, ý đồ của chúng muốn đánh đổ tập đoàn Phượng Hoàng của chúng ta.

Lời nói của Tần Tịch Thần vừa đủ nhưng cũng có khả năng biểu đạt hết chân tướng của sự việc.

- Ừ.
Lông mày Lục Thiếu Hoa nhăn lại thành hình chữ “Xuyên”, cặp mắt phát ra một tia sắc bén, rất nhanh cũng qua đi, sau đó mới nói:
- Bọn chúng ra tay như thế nào?

Tập đoàn tài chính Rockefeller là cái thứ gì? Lục Thiếu Hoa hiểu rất rõ, bọn chúng nhìn qua thì rất hùng mạnh, nhưng trong mắt Lục Thiếu Hoa chẳng qua là một con cừu đang chờ bị giết mà thôi, Lục Thiếu Hoa muốn cắn lúc nào thì cắn lúc đó.

Nếu cắn một cái mà thấy chưa thỏa mãn, Lục Thiếu Hoa cũng có thể làm nó bị thương, sau đó làm hao mòn sinh lực của nó từ từ, cuối cùng cho một đòn chí mạng, chỉ một cái là nuốt trọn vào trong.

Về phần tập đoàn Goldman Sachs, đây là một tập đoàn lừa đảo, Lục Thiếu Hoa nếu không phải là lúc đó đã nhìn thấy những mối quan hệ sau lưng bọn họ vừa rắc rối vừa phức tạp, tập đoàn Phượng Hoàng hiện nay đang ở giai đoạn chưa thích hợp để hành động, Lục Thiếu Hoa sớm sẽ xử lý tập đoàn tài chính Goldman Sachs

Hiện tại thật nực cười, một tập đoàn Lục Thiếu Hoa có thể tiêu diệt, một tập đoàn nhìn qua cũng thấy hùng mạnh, tập đoàn tài chính cũng đã từng cài bẫy Lục Thiếu Hoa, không ngờ lại bắt tay với nhau, cấu kết làm việc xấu, ý đồ muốn đánh đổ tập đoàn Phượng Hoàng.

Bọn họ có khả năng đó sao?

Có lẽ khi bọn chúng nhìn ra, hai tập đoàn bọn họ liên kết với nhau, nếu đánh đổ tập đoàn Phượng Hoàng rất dễ dàng, nhưng thật là dể dàng vậy sao?

Đó chỉ là bọn họ cho rằng một phía tình nguyện mà thôi.

Đúng thế, là bọn họ cho rằng một phía tình nguyện mà thôi, khi Lục Thiếu Hoa nhìn ra, hai tập đoàn của bọn họ chỉ là hai vai hề nhảy loạn xạ, đó là vai diễn không vượt qua nỗi sóng gió.

Tuy nhiên cho dù là cảm thấy như vậy, Lục Thiếu Hoa vẫn cảm thấy cần phải tìm hiểu kỹ bọn họ xuống tay như thế nào, dù sao bọn họ cũng đã xuống tay, chắc chắn là tạo cho tập đoàn Phượng Hoàng có không ít phiền phức, không giải quyết trước những phiền phức, từ đầu đến cuối chỉ là một vấn đề.

- Hiện tại chỉ có tập đoàn tài chính Rockefeller là hành động, bọn chúng hóa ra là kích động vài người trong công ty dầu mỏ Châu Âu làm việc này, sau đó bị sa thải, rồi sau đó bởi những người này có ảnh hưởng trong công ty quá lớn, lại tiếp tục xúi bẩy, hiện tại ở bên đó đã bãi công, công ty không có cách nào hoạt động bình thường, những đối tác ngày xưa cũng kiếm đến cổng, đòi tiền bồi thường.
Tần Tịch Thần đem tình hình cơ bản nói sơ qua.
- Sự việc xảy ra bao lâu rồi?
Trước mắt Lục Thiếu Hoa càng lạnh lùng, mang theo sát khí mãnh liệt hỏi.

- Những nhân viên quản lý đó khi dở trò bị phát hiện ra việc này đã một tuần rồi, mà bãi công chỉ mới hôm trước, yêu cầu bồi thường xảy ra vào sáng sớm hôm nay.
Tần Tịch Thần đem ba mốc thời gian quan trọng của sự việc nói ra hết.

Về phần lời nói rạng sáng hôm nay của Tần Tịch Thần, cô ta tin rằng Lục Thiếu Hoa có thể lý giải được, Hồng Kông và Châu Âu chênh lệch múi giờ, rạng sáng hôm nay xảy ra chuyện này tương đương với lúc sáng sớm ở bên phía Châu Âu.

- Em giải quyết thế nào rồi?
Lục Thiếu Hoa lại hỏi thêm một câu.

- Đối với những hợp đồng trước đây thì tiến hành bồi thường cho họ, sau đó thì chấm dứt hợp đồng.
Tần Tịch Thần đem mệnh lệnh của mình kể lại một lần nữa, sau đó còn không quên bổ sung thêm một câu:
- Đối với việc bãi công tạm thời vẫn chưa có cách nào giải quyết cho hợp lý, em định đợi đến ngày mai xem qua tình hình một lượt rồi mới nói.

- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, biểu thị cũng đồng tình với cách giải quyết của Tần Tịch Thần, nhưng cũng chỉ đồng ý với việc bồi thường mà thôi, còn với việc bãi công, Lục Thiếu Hoa không cho rằng kéo dài là một biện pháp hay.

Khi Lục Thiếu Hoa xem qua, tại sao sẽ làm ra việc bãi công lớn như vậy, ngoài những công nhân muốn gây áp lực cho tập đoàn Phượng Hoàng ra, vẫn còn kiếm được chỗ tốt hơn, đối với những công nhân như vậy, Lục Thiếu Hoa không cần.

Nếu biết rằng từ sau khi dầu mỏ Phượng Hoàng tiếp nhận lại, đã tăng lương cho những công nhân đó, có thể nói, bọn họ cầm được tiền lương cao hơn trước đây, mà bọn họ bây giờ lại muốn bãi công, không phải muốn tăng lương hay sao?

Đối vói loại người này như vậy vẫn chưa đủ, công nhân lòng tham không đáy, Lục Thiếu Hoa sẽ áp đặt lại, cho các người ăn gạo cũ đi.

Đang đùa à, cơn khủng hoảng tài chính lập tức đến rồi, người ta đâu đâu cũng thực hiện chế độ giảm biên chế, vẫn thật không có nghe nói qua việc tuyển người lúc này, bây giờ đuổi những công nhân này ra khỏi công ty, để bọn họ tự đi kiếm công việc, xem có thể kiếm được việc không?

Người ta có thể làm lại từ đầu, Lục Thiếu Hoa thì có thể là mười lăm.

Phải làm nghiêm như vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không nhất thiết phải vì bọn họ là suy xét.
- Áp đặt lại, dù sao quy định mới của công ty sớm sẽ công bố, những công nhân vắng mặt không xin phép, hễ coi thường thì khai trừ xử lý ngay, hiện tại thời gian đã trôi qua một ngày rồi, những người đó không có xin phép, xem như bọn họ vi phạm quy định của công ty, không tuân theo thì đuổi khỏi công ty.

Xuống tay dứt khoát, Lục Thiếu Hoa sẽ xử lý như vậy, nhưng Lục Thiếu Hoa xử lý như vậy liệu có thỏa đáng không, Tần Tịch Thần lập tức đưa ra vấn đề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play